guò liáng zhōu fèng zèng zhāng shàng shū dài fū gōng
过梁州奉赠张尚书大夫公 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 岑参 (cén cān)

汉中二良将,今昔各一时。
韩信此登坛,尚书复来斯。
手把铜虎符,身总丈人师。
错落北斗星,照耀黑水湄。
英雄若神授,大材济时危。
顷岁遇雷云,精神感灵只。
勳业振青史,恩德继鸿私。
羌虏昔未平,华阳积僵屍。
人烟绝墟落,鬼火依城池。
巴汉空水流,襃斜惟鸟飞。
自公布德政,此地生光辉。
百堵创里闾,千家恤惸嫠。
层城重鼓角,甲士如熊罴。
坐啸风自调,行春雨仍随。
芃芃麦苗长,蔼蔼桑叶肥。
浮客相与来,羣盗不敢窥。
何幸承嘉惠,小年即相知。
富贵情易疎,相逢心不移。
置酒宴高馆,娇歌杂青丝。
锦席绣拂庐,玉盘金屈巵。
春景透高戟,江云篲长麾。
枥马嘶柳阴,美人映花枝。
门传大夫印,世拥上将旗。
承家令名扬,许国苦节施。
戎幕宁久驻,台阶不应迟。
别有弹冠士,希君无见遗。

仄○仄平○,平仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄平仄平,平仄仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄平仄平平。
○仄仄平平,平平仄平平。
平仄仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄○仄平,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
平平○仄仄,仄仄○平平。
仄仄平仄○,○平仄平平。
平平仄平○,仄仄平仄平。
平仄○仄平,平仄仄仄平。
平仄平平仄,仄平仄○平。
仄仄平仄○,○平平仄平。
仄仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平平仄平。
平仄仄平仄,平平仄○平。
仄仄平仄平,仄平仄平平。
平○仄平仄,仄仄仄○平。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄仄,平平仄○○。
仄仄○○仄,平平平仄○。

hàn zhōng èr liáng jiàng , jīn xī gè yī shí 。
hán xìn cǐ dēng tán , shàng shū fù lái sī 。
shǒu bà tóng hǔ fú , shēn zǒng zhàng rén shī 。
cuò luò běi dòu xīng , zhào yào hēi shuǐ méi 。
yīng xióng ruò shén shòu , dà cái jì shí wēi 。
qǐng suì yù léi yún , jīng shén gǎn líng zhī 。
xūn yè zhèn qīng shǐ , ēn dé jì hóng sī 。
qiāng lǔ xī wèi píng , huá yáng jī jiāng shī 。
rén yān jué xū luò , guǐ huǒ yī chéng chí 。
bā hàn kōng shuǐ liú , bāo xié wéi niǎo fēi 。
zì gōng bù dé zhèng , cǐ dì shēng guāng huī 。
bǎi dǔ chuàng lǐ lǘ , qiān jiā xù qióng lí 。
céng chéng chóng gǔ jiǎo , jiǎ shì rú xióng pí 。
zuò xiào fēng zì tiáo , xíng chūn yǔ réng suí 。
péng péng mài miáo cháng , ǎi ǎi sāng yè féi 。
fú kè xiāng yǔ lái , qún dào bù gǎn kuī 。
hé xìng chéng jiā huì , xiǎo nián jí xiāng zhī 。
fù guì qíng yì shū , xiāng féng xīn bù yí 。
zhì jiǔ yàn gāo guǎn , jiāo gē zá qīng sī 。
jǐn xí xiù fú lú , yù pán jīn qū zhī 。
chūn jǐng tòu gāo jǐ , jiāng yún huì cháng huī 。
lì mǎ sī liǔ yīn , měi rén yìng huā zhī 。
mén chuán dài fū yìn , shì yōng shàng jiàng qí 。
chéng jiā lìng míng yáng , xǔ guó kǔ jié shī 。
róng mù níng jiǔ zhù , tái jiē bù yìng chí 。
bié yǒu tán guān shì , xī jūn wú jiàn yí 。

過梁州奉贈張尚書大夫公

—— 岑參

漢中二良將,今昔各一時。
韓信此登壇,尚書復來斯。
手把銅虎符,身總丈人師。
錯落北斗星,照耀黑水湄。
英雄若神授,大材濟時危。
頃歲遇雷雲,精神感靈祇。
勳業振青史,恩德繼鴻私。
羌虜昔未平,華陽積僵屍。
人煙絕墟落,鬼火依城池。
巴漢空水流,襃斜惟鳥飛。
自公布德政,此地生光輝。
百堵創里閭,千家恤惸嫠。
層城重鼓角,甲士如熊羆。
坐嘯風自調,行春雨仍隨。
芃芃麥苗長,藹藹桑葉肥。
浮客相與來,羣盜不敢窺。
何幸承嘉惠,小年即相知。
富貴情易疎,相逢心不移。
置酒宴高館,嬌歌雜青絲。
錦席繡拂廬,玉盤金屈巵。
春景透高戟,江雲篲長麾。
櫪馬嘶柳陰,美人映花枝。
門傳大夫印,世擁上將旗。
承家令名揚,許國苦節施。
戎幕寧久駐,台階不應遲。
別有彈冠士,希君無見遺。

仄○仄平○,平仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄平仄平,平仄仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄平仄平平。
○仄仄平平,平平仄平平。
平仄仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄○仄平,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
平平○仄仄,仄仄○平平。
仄仄平仄○,○平仄平平。
平平仄平○,仄仄平仄平。
平仄○仄平,平仄仄仄平。
平仄平平仄,仄平仄○平。
仄仄平仄○,○平平仄平。
仄仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平平仄平。
平仄仄平仄,平平仄○平。
仄仄平仄平,仄平仄平平。
平○仄平仄,仄仄仄○平。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄仄,平平仄○○。
仄仄○○仄,平平平仄○。

hàn zhōng èr liáng jiàng , jīn xī gè yī shí 。
hán xìn cǐ dēng tán , shàng shū fù lái sī 。
shǒu bà tóng hǔ fú , shēn zǒng zhàng rén shī 。
cuò luò běi dòu xīng , zhào yào hēi shuǐ méi 。
yīng xióng ruò shén shòu , dà cái jì shí wēi 。
qǐng suì yù léi yún , jīng shén gǎn líng zhī 。
xūn yè zhèn qīng shǐ , ēn dé jì hóng sī 。
qiāng lǔ xī wèi píng , huá yáng jī jiāng shī 。
rén yān jué xū luò , guǐ huǒ yī chéng chí 。
bā hàn kōng shuǐ liú , bāo xié wéi niǎo fēi 。
zì gōng bù dé zhèng , cǐ dì shēng guāng huī 。
bǎi dǔ chuàng lǐ lǘ , qiān jiā xù qióng lí 。
céng chéng chóng gǔ jiǎo , jiǎ shì rú xióng pí 。
zuò xiào fēng zì tiáo , xíng chūn yǔ réng suí 。
péng péng mài miáo cháng , ǎi ǎi sāng yè féi 。
fú kè xiāng yǔ lái , qún dào bù gǎn kuī 。
hé xìng chéng jiā huì , xiǎo nián jí xiāng zhī 。
fù guì qíng yì shū , xiāng féng xīn bù yí 。
zhì jiǔ yàn gāo guǎn , jiāo gē zá qīng sī 。
jǐn xí xiù fú lú , yù pán jīn qū zhī 。
chūn jǐng tòu gāo jǐ , jiāng yún huì cháng huī 。
lì mǎ sī liǔ yīn , měi rén yìng huā zhī 。
mén chuán dài fū yìn , shì yōng shàng jiàng qí 。
chéng jiā lìng míng yáng , xǔ guó kǔ jié shī 。
róng mù níng jiǔ zhù , tái jiē bù yìng chí 。
bié yǒu tán guān shì , xī jūn wú jiàn yí 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
汉中有两位杰出的将领,他们在不同的时代都享有盛名。韩信此刻登上了高坛,而尚书又回到了这里。他手握着铜制的虎符,身为众人的师傅。北斗星星星罗棋布,照亮了黑水湄的周围。这位英雄如同获得了神的授意,他的才干在危难时刻得以施展。不久前的岁月中,雷云降临,他的精神感到了一种神奇的启迪。他的功业在青史上振奋人心,他的恩德延续于后世。羌虏往日未平息,华阳积聚了无数的尸体。城市里的人烟已经消失,只有鬼火依附在城池上。巴山和汉水流淌,只有斜阳下的鸟儿自由翱翔。自从公布了德政,这个地方焕发出了光辉。百姓们建起了房屋,千家万户关心着孤寡嫂嫂。城墙上鼓角声不断,战士们威武如熊罴。他们坐下来吟唱风的调子,漫行在春天的雨中。麦苗茁壮成长,桑叶繁茂丰满。游客们相聚一堂,群盗们不敢觊觎。多么幸运能够得到如此优待,在年少时就与你相识。财富和地位容易使情感疏远,但我们相遇时心意不改。我们在高楼宴会上设宴,娇媚的歌声与年轻的发丝交织在一起。绣着锦缎的席子,铺在简陋的小屋中,玉盘和金酒杯摆在上面。春景透过高高的戟矛,江云在长长的旗帜上飘扬。马在柳树阴下嘶鸣,美女倚靠着花枝。门承传下来的大夫印章,世人围绕着将军的旗帜。他接受了家族的命令,名扬四方,也为国家奉献了辛勤的努力。战争的帷幕不应该久留,台阶上的脚步也不该迟疑。但愿没有留下伤感的离别,希望你不会被遗忘。

赏析::
《过梁州奉赠张尚书大夫公》是唐代诗人岑参创作的一首赞颂张尚书的诗篇。全诗以古代英雄韩信和张尚书为背景,表达了对张尚书的崇敬和赞美之情。以下是赏析:
诗人首先通过提到汉中二良将,即韩信和张尚书,来引出主题。他用“今昔各一时”一句,表明了这两位伟大的将领在不同的时代取得了卓越的成就。
接着,诗人以韩信和张尚书的事迹为背景,描述了张尚书手握铜虎符,身为丈人师,错落北斗星照耀黑水湄的壮丽场景。这一描写展现了张尚书的高贵和威严,以及他对国家的忠诚。
诗中的“英雄若神授,大材济时危”表达了张尚书的非凡才华和在危急时刻挽救国家的能力。而“勳业振青史,恩德继鸿私”则强调了他在历史上的杰出地位和对人民的恩惠。
诗人接下来描写了梁州的景象,包括羌虏未平、城池荒废的景象。然后,他用“自公布德政,此地生光辉”来赞扬张尚书的政绩,使梁州重新焕发生机,百姓得到关怀和庇护。
接着,诗人以豪迈的笔调描述了张尚书治理下的梁州景象,城池重建,甲士精锐,百姓富庶,生活安定。他还写到张尚书与诗人的交情,表达了对友情的珍视和赞美。
最后,诗人以宴会的场景来结束诗篇,锦席绣庐、玉盘金巵,春景美丽,富丽堂皇。整个宴会场景象征着国家的繁荣和和平。
标签:
赞颂英雄、抒发崇敬、颂扬政绩、友情赞美、祝愿繁荣。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者岑参介绍:🔈

岑参,南阳人,文本之後。少孤贫,笃学,登天宝三载进士第。由率府参军累官右补阙,论斥权佞,改起居郎,寻出爲虢州长史,复入爲太子中允。代宗总戎陕服,委以书奏之任,由库部郎出刺嘉州。杜鸿渐镇西川,表爲从事,以职方郎兼侍御史领幕职。使罢,流寓不还,遂终於蜀。参诗辞意清切,迥拔孤秀,多出佳境;每一篇出,人竞传写,比之吴均、何逊焉。集八卷,今编四卷。 查看更多>>

岑参的诗:

相关诗词:

送裴校书从大夫淄川觐省 (sòng péi xiào shū cóng dài fū zī chuān jìn shěng)

朝代:唐    作者: 岑参

尚书未出守,爱子向青州。
一路通关树,孤城近海楼。
怀中江橘熟,倚处戟门秋。
更奉轻轩去,知君无客愁。

仄○仄平○,平仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄平仄平,平仄仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄平仄平平。
○仄仄平平,平平仄平平。
平仄仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄○仄平,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
平平○仄仄,仄仄○平平。
仄仄平仄○,○平仄平平。
平平仄平○,仄仄平仄平。
平仄○仄平,平仄仄仄平。
平仄平平仄,仄平仄○平。
仄仄平仄○,○平平仄平。
仄仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平平仄平。
平仄仄平仄,平平仄○平。
仄仄平仄平,仄平仄平平。
平○仄平仄,仄仄仄○平。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄仄,平平仄○○。
仄仄○○仄,平平平仄○。

次韵韶守狄大夫见赠二首 其二 (cì yùn sháo shǒu dí dài fū jiàn zèng èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 苏轼

森森画戟拥朱轮,坐咏梁公觉有神。
白傅闲游空诵句,拾遗穷老敢论亲。
东海莫怀疏受意,西风幸免庾公尘。
为公过岭传新唱,催发寒梅一信春。

仄○仄平○,平仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄平仄平,平仄仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄平仄平平。
○仄仄平平,平平仄平平。
平仄仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄○仄平,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
平平○仄仄,仄仄○平平。
仄仄平仄○,○平仄平平。
平平仄平○,仄仄平仄平。
平仄○仄平,平仄仄仄平。
平仄平平仄,仄平仄○平。
仄仄平仄○,○平平仄平。
仄仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平平仄平。
平仄仄平仄,平平仄○平。
仄仄平仄平,仄平仄平平。
平○仄平仄,仄仄仄○平。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄仄,平平仄○○。
仄仄○○仄,平平平仄○。

修书院学士奉勅宴梁王宅 (xiū shū yuàn xué shì fèng chì yàn liáng wáng zhái)

朝代:唐    作者: 魏元忠

大君敦宴赏,万乘下梁园。
酒助闲平乐,人沾雨露恩。
荣光开帐殿,佳气满旌门。
愿陪南岳寿,长奉北宸樽。

仄○仄平○,平仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄平仄平,平仄仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄平仄平平。
○仄仄平平,平平仄平平。
平仄仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄○仄平,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
平平○仄仄,仄仄○平平。
仄仄平仄○,○平仄平平。
平平仄平○,仄仄平仄平。
平仄○仄平,平仄仄仄平。
平仄平平仄,仄平仄○平。
仄仄平仄○,○平平仄平。
仄仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平平仄平。
平仄仄平仄,平平仄○平。
仄仄平仄平,仄平仄平平。
平○仄平仄,仄仄仄○平。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄仄,平平仄○○。
仄仄○○仄,平平平仄○。

送李似举尚书帅桂州二首 其二 (sòng lǐ sì jǔ shàng shū shuài guì zhōu èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 曾几

整整三朝玉笋班,几年流落奉祠官。
不令归曳尚书履,亦合先登大将坛。
从昔南荒除帅重,只今西顾倚公寛。
长途不惜身为御,欲上龙门自作难。

仄○仄平○,平仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄平仄平,平仄仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄平仄平平。
○仄仄平平,平平仄平平。
平仄仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄○仄平,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
平平○仄仄,仄仄○平平。
仄仄平仄○,○平仄平平。
平平仄平○,仄仄平仄平。
平仄○仄平,平仄仄仄平。
平仄平平仄,仄平仄○平。
仄仄平仄○,○平平仄平。
仄仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平平仄平。
平仄仄平仄,平平仄○平。
仄仄平仄平,仄平仄平平。
平○仄平仄,仄仄仄○平。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄仄,平平仄○○。
仄仄○○仄,平平平仄○。

动物

和张奉议赠舅氏庞大夫 (hé zhāng fèng yì zèng jiù shì páng dài fū)

朝代:宋    作者: 陈师道

朝下公门不曳裾,身宽心远等林居。
传家声烈三公後,贮腹平生万卷余。
藤架倚春听语鸟,石池迎日数游鱼。
人言酷似牢之舅,未有新诗锦不如。

仄○仄平○,平仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄平仄平,平仄仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄平仄平平。
○仄仄平平,平平仄平平。
平仄仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄○仄平,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
平平○仄仄,仄仄○平平。
仄仄平仄○,○平仄平平。
平平仄平○,仄仄平仄平。
平仄○仄平,平仄仄仄平。
平仄平平仄,仄平仄○平。
仄仄平仄○,○平平仄平。
仄仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平平仄平。
平仄仄平仄,平平仄○平。
仄仄平仄平,仄平仄平平。
平○仄平仄,仄仄仄○平。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄仄,平平仄○○。
仄仄○○仄,平平平仄○。

送令狐尚书赴东都留守 (sòng líng hú shàng shū fù dōng dōu liú shǒu)

朝代:唐    作者: 张籍

朝廷重寄在关东,共说从前选上公。
勳业新城大梁镇,恩荣更守洛阳宫。
行香暂出天桥上,巡礼常过禁殿中。
每领羣臣拜章庆,半开门仗日曈曈。

仄○仄平○,平仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄平仄平,平仄仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄平仄平平。
○仄仄平平,平平仄平平。
平仄仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄○仄平,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
平平○仄仄,仄仄○平平。
仄仄平仄○,○平仄平平。
平平仄平○,仄仄平仄平。
平仄○仄平,平仄仄仄平。
平仄平平仄,仄平仄○平。
仄仄平仄○,○平平仄平。
仄仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平平仄平。
平仄仄平仄,平平仄○平。
仄仄平仄平,仄平仄平平。
平○仄平仄,仄仄仄○平。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄仄,平平仄○○。
仄仄○○仄,平平平仄○。

奉酬皮先辈霜菊见赠 (fèng chóu pí xiān bèi shuāng jú jiàn zèng)

朝代:唐    作者: 崔璞

菊花开晚过秋风,闻道芳香正满丛。
争奈病夫难强饮,应须速自召车公。

仄○仄平○,平仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄平仄平,平仄仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄平仄平平。
○仄仄平平,平平仄平平。
平仄仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄○仄平,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
平平○仄仄,仄仄○平平。
仄仄平仄○,○平仄平平。
平平仄平○,仄仄平仄平。
平仄○仄平,平仄仄仄平。
平仄平平仄,仄平仄○平。
仄仄平仄○,○平平仄平。
仄仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平平仄平。
平仄仄平仄,平平仄○平。
仄仄平仄平,仄平仄平平。
平○仄平仄,仄仄仄○平。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄仄,平平仄○○。
仄仄○○仄,平平平仄○。

抒情 友情

岳州赠广平公宋大夫 (yuè zhōu zèng guǎng píng gōng sòng dài fū)

朝代:唐    作者: 张说

亚相本时英,归来复国桢。
朝推长孺直,野慕隐之清。
传节还闽嶂,皇华入汉京。
宁思江上老,岁[晏]独无成。

仄○仄平○,平仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄平仄平,平仄仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄平仄平平。
○仄仄平平,平平仄平平。
平仄仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄○仄平,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
平平○仄仄,仄仄○平平。
仄仄平仄○,○平仄平平。
平平仄平○,仄仄平仄平。
平仄○仄平,平仄仄仄平。
平仄平平仄,仄平仄○平。
仄仄平仄○,○平平仄平。
仄仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平平仄平。
平仄仄平仄,平平仄○平。
仄仄平仄平,仄平仄平平。
平○仄平仄,仄仄仄○平。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄仄,平平仄○○。
仄仄○○仄,平平平仄○。

抒情 赞美

故河南尹岐国公赠工部尚书苏公挽歌二首 一 (gù hé nán yǐn qí guó gōng zèng gōng bù shàng shū sū gōng wǎn gē èr shǒu yī)

朝代:唐    作者: 岑参

河尹恩荣旧,尚书宠赠新。
一门传画戟,几世驾朱轮。
夜色何时晓,泉台不复春。
唯余朝服在,金印已生尘。

仄○仄平○,平仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄平仄平,平仄仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄平仄平平。
○仄仄平平,平平仄平平。
平仄仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄○仄平,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
平平○仄仄,仄仄○平平。
仄仄平仄○,○平仄平平。
平平仄平○,仄仄平仄平。
平仄○仄平,平仄仄仄平。
平仄平平仄,仄平仄○平。
仄仄平仄○,○平平仄平。
仄仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平平仄平。
平仄仄平仄,平平仄○平。
仄仄平仄平,仄平仄平平。
平○仄平仄,仄仄仄○平。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄仄,平平仄○○。
仄仄○○仄,平平平仄○。

朝议大夫致仕张公挽辞二首 其一 (cháo yì dài fū zhì shì zhāng gōng wǎn cí èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 苏颂

清修闻校议,慈惠布州蕃。
奉使功虽最,遗荣道亦尊。
卜居邻楚泽,反葬近秦源。
自得寻真趣,高风世所敦。

仄○仄平○,平仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄平仄平,平仄仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄平仄平平。
○仄仄平平,平平仄平平。
平仄仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄○仄平,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
平平○仄仄,仄仄○平平。
仄仄平仄○,○平仄平平。
平平仄平○,仄仄平仄平。
平仄○仄平,平仄仄仄平。
平仄平平仄,仄平仄○平。
仄仄平仄○,○平平仄平。
仄仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平平仄平。
平仄仄平仄,平平仄○平。
仄仄平仄平,仄平仄平平。
平○仄平仄,仄仄仄○平。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄仄,平平仄○○。
仄仄○○仄,平平平仄○。