sòng shěn yà zhī gē
送沈亚之歌 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李贺 (lǐ hè)

吴兴才人怨春风,桃花满陌千里红。
紫丝竹断騘马小,家住钱塘东复东。
白藤交穿织书笈,短策齐裁如梵夹。
雄光宝矿献春卿,烟底蓦波乘一叶。
春卿拾材白日下,掷置黄金解龙马。
携笈归江重入门,劳劳谁是怜君者。
吾闻壮夫重心骨,古人三走无摧捽。
请君待旦事长鞭,他日还辕及秋律。

平○平平仄平平,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平仄仄,平仄○平平仄平。
仄平平○仄平仄,仄仄平○○仄仄。
平平仄仄○平平,平仄仄平○仄仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平○仄平,○○平仄平平仄。
平○仄平○平仄,仄平○仄平平仄。
仄平仄仄仄○平,平仄平平仄平仄。

wú xīng cái rén yuàn chūn fēng , táo huā mǎn mò qiān lǐ hóng 。
zǐ sī zhú duàn cōng mǎ xiǎo , jiā zhù qián táng dōng fù dōng 。
bái téng jiāo chuān zhī shū jí , duǎn cè qí cái rú fàn jiá 。
xióng guāng bǎo kuàng xiàn chūn qīng , yān dǐ mò bō chéng yī yè 。
chūn qīng shí cái bái rì xià , zhì zhì huáng jīn jiě lóng mǎ 。
xié jí guī jiāng chóng rù mén , láo láo shuí shì lián jūn zhě 。
wú wén zhuàng fū chóng xīn gǔ , gǔ rén sān zǒu wú cuī zuó 。
qǐng jūn dài dàn shì cháng biān , tā rì huán yuán jí qiū lǜ 。

动物

送沈亞之歌

—— 李賀

吳興才人怨春風,桃花滿陌千里紅。
紫絲竹斷騘馬小,家住錢塘東復東。
白藤交穿織書笈,短策齊裁如梵夾。
雄光寶礦獻春卿,煙底驀波乘一葉。
春卿拾材白日下,擲置黃金解龍馬。
攜笈歸江重入門,勞勞誰是憐君者。
吾聞壯夫重心骨,古人三走無摧捽。
請君待旦事長鞭,他日還轅及秋律。

平○平平仄平平,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平仄仄,平仄○平平仄平。
仄平平○仄平仄,仄仄平○○仄仄。
平平仄仄○平平,平仄仄平○仄仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平○仄平,○○平仄平平仄。
平○仄平○平仄,仄平○仄平平仄。
仄平仄仄仄○平,平仄平平仄平仄。

wú xīng cái rén yuàn chūn fēng , táo huā mǎn mò qiān lǐ hóng 。
zǐ sī zhú duàn cōng mǎ xiǎo , jiā zhù qián táng dōng fù dōng 。
bái téng jiāo chuān zhī shū jí , duǎn cè qí cái rú fàn jiá 。
xióng guāng bǎo kuàng xiàn chūn qīng , yān dǐ mò bō chéng yī yè 。
chūn qīng shí cái bái rì xià , zhì zhì huáng jīn jiě lóng mǎ 。
xié jí guī jiāng chóng rù mén , láo láo shuí shì lián jūn zhě 。
wú wén zhuàng fū chóng xīn gǔ , gǔ rén sān zǒu wú cuī zuó 。
qǐng jūn dài dàn shì cháng biān , tā rì huán yuán jí qiū lǜ 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
吴兴有一位才人,对春风颇为怨愤,因为桃花盛开满陌,绵延千里,映红大地。
她用紫色的丝线编织竹篾,作成了一匹细小的騘马模样,家住在钱塘江东复东地区。
另外,她还用白藤交织制作了书籍的封面,短小的书页则裁剪得像梵夹一样。
她收集了一些珍贵的宝矿,献给了春天的官吏,仿佛在烟雾弥漫的水底上乘着一片叶子前往。
春卿捡拾着材料,白天在野外来回奔波,随手将黄金抛弃,解下坐骑的龙马。
她背着书籍,回到家中的大门,劳累之余,不知有谁能怜爱她。
我曾听说,壮实的男子内心坚定,骨骼健壮,古人经历了三次行军,也没有摧残损伤。
请你等到明天早晨再做长途旅行,这样你可以用长鞭赶路,等到秋季的律令再回来。

全诗通过描写吴兴的一位才人,表现了她对春天的喜悦和怨愤,以及她在日常生活中的聪明才智和勤劳。诗中还展现了古人坚韧不拔的精神,以及对未来的期待和计划。整体氛围欢快而生动,凸显了春天的热闹景象和人们对美好生活的向往。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李贺介绍:🔈

李贺,字长吉,系出郑王後。七岁能辞章,韩愈、皇甫湜始闻未信,过其家,使贺赋诗,援笔輙就,自目曰《高轩过》,二人大惊,自是有名。贺每旦日出,骑弱马,从小奚奴,背古锦囊,遇所得,书投囊中,及暮归,足成之,率爲常。以父名晋肃,不肯举进士。诗尚奇诡,绝去畦径,当时无能效者。乐府数十篇,云韶诸工皆合之弦管,仕爲协律郎,卒年二十七。诗四卷,外集一卷,今编诗五卷。 查看更多>>

李贺的诗:

相关诗词:

送沈亚之赴郢掾 (sòng shěn yà zhī fù yǐng yuàn)

朝代:唐    作者: 徐凝

千万乘骢沈司户,不须惆怅郢中游。
几年白雪无人唱,今日唯君上雪楼。

平○平平仄平平,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平仄仄,平仄○平平仄平。
仄平平○仄平仄,仄仄平○○仄仄。
平平仄仄○平平,平仄仄平○仄仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平○仄平,○○平仄平平仄。
平○仄平○平仄,仄平○仄平平仄。
仄平仄仄仄○平,平仄平平仄平仄。

传奇小说(诗句) (chuán qí xiǎo shuō shī jù )

朝代:唐    作者: 沈亚之

命笑无人笑,含娇何处娇。
徘徊花上月,空(一作「虚」)度可怜宵。
(《艺林伐山》十七。
又《诗人玉屑》十二《品藻》引後二句(《太平广记》卷三二六《沈警》条引《异闻录》载此为沈警诗。
《诗人玉屑》以为沈亚之作,未详所据。
程毅中《〈异闻集〉考》因疑《沈警》篇为沈亚之作。
惜尚乏他证佐定之。
)。

平○平平仄平平,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平仄仄,平仄○平平仄平。
仄平平○仄平仄,仄仄平○○仄仄。
平平仄仄○平平,平仄仄平○仄仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平○仄平,○○平仄平平仄。
平○仄平○平仄,仄平○仄平平仄。
仄平仄仄仄○平,平仄平平仄平仄。

送沈亚之尉南康 (sòng shěn yà zhī wèi nán kāng)

朝代:唐    作者: 殷尧藩

行迈南康路,客心离怨多。
暮烟葵叶屋,秋月竹枝歌。
孤鹤唳残梦,惊猨啸薜萝。
对江翘首望,愁泪叠如波。

平○平平仄平平,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平仄仄,平仄○平平仄平。
仄平平○仄平仄,仄仄平○○仄仄。
平平仄仄○平平,平仄仄平○仄仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平○仄平,○○平仄平平仄。
平○仄平○平仄,仄平○仄平平仄。
仄平仄仄仄○平,平仄平平仄平仄。

送庞子肃 (sòng páng zǐ sù)

朝代:唐    作者: 沈亚之

三年游宦也迷津,马困长安九陌尘。
都作无成不归去,古来妻嫂笑苏秦。

平○平平仄平平,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平仄仄,平仄○平平仄平。
仄平平○仄平仄,仄仄平○○仄仄。
平平仄仄○平平,平仄仄平○仄仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平○仄平,○○平仄平平仄。
平○仄平○平仄,仄平○仄平平仄。
仄平仄仄仄○平,平仄平平仄平仄。

湘中怨解载郑生愁吟 (xiāng zhōng yuàn jiě zǎi zhèng shēng chóu yín)

朝代:唐    作者: 沈亚之

情无垠兮荡洋洋,怀佳期兮属三湘。
(见《沈下贤文集》卷二)。

平○平平仄平平,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平仄仄,平仄○平平仄平。
仄平平○仄平仄,仄仄平○○仄仄。
平平仄仄○平平,平仄仄平○仄仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平○仄平,○○平仄平平仄。
平○仄平○平仄,仄平○仄平平仄。
仄平仄仄仄○平,平仄平平仄平仄。

梦游仙赋附诗 二 (mèng yóu xiān fù fù shī èr)

朝代:唐    作者: 沈亚之

穠光醉兮,昏緜緜焉。
与久乐万年春,留连兮其未央。
(均见《沈下贤文集》卷一)。

平○平平仄平平,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平仄仄,平仄○平平仄平。
仄平平○仄平仄,仄仄平○○仄仄。
平平仄仄○平平,平仄仄平○仄仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平○仄平,○○平仄平平仄。
平○仄平○平仄,仄平○仄平平仄。
仄平仄仄仄○平,平仄平平仄平仄。

文祝延二阕 二 (wén zhù yán èr què èr)

朝代:唐    作者: 沈亚之

兕载吹兮音咿咿,铜铙呶兮睋呼

平○平平仄平平,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平仄仄,平仄○平平仄平。
仄平平○仄平仄,仄仄平○○仄仄。
平平仄仄○平平,平仄仄平○仄仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平○仄平,○○平仄平平仄。
平○仄平○平仄,仄平○仄平平仄。
仄平仄仄仄○平,平仄平平仄平仄。

春词酬元微之 (chūn cí chóu yuán wēi zhī)

朝代:唐    作者: 沈亚之

黄莺啼时春日高,红芳发尽井边桃。
美人手暖裁衣易,片片轻花落翦刀。

平○平平仄平平,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平仄仄,平仄○平平仄平。
仄平平○仄平仄,仄仄平○○仄仄。
平平仄仄○平平,平仄仄平○仄仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平○仄平,○○平仄平平仄。
平○仄平○平仄,仄平○仄平平仄。
仄平仄仄仄○平,平仄平平仄平仄。

湘中怨 二 (xiāng zhōng yuàn èr)

朝代:唐    作者: 沈亚之

泝青山兮江之隅,拖湘波兮褭绿裾。
荷拳拳兮未舒,匪同归兮将焉[如]。

平○平平仄平平,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平仄仄,平仄○平平仄平。
仄平平○仄平仄,仄仄平○○仄仄。
平平仄仄○平平,平仄仄平○仄仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平○仄平,○○平仄平平仄。
平○仄平○平仄,仄平○仄平平仄。
仄平仄仄仄○平,平仄平平仄平仄。

题海榴树呈八叔大人 (tí hǎi liú shù chéng bā shū dà rén)

朝代:唐    作者: 沈亚之

曾在蓬壶伴衆仙,文章枝叶五云边。
几时奉宴瑶台下,何日移荣玉砌前。
染日裁霞深雨露,凌寒送暖占风烟。
应笑强如河畔柳,逢波逐浪送张骞。

平○平平仄平平,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄平仄仄,平仄○平平仄平。
仄平平○仄平仄,仄仄平○○仄仄。
平平仄仄○平平,平仄仄平○仄仄。
平平仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平○仄平,○○平仄平平仄。
平○仄平○平仄,仄平○仄平平仄。
仄平仄仄仄○平,平仄平平仄平仄。