sòng shàn xiān shǒu zuò
送善暹首座 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 释重显 (shì zhòng xiǎn)

名之基,实之蒂,深兮固兮宛相继。
古之名也在希声,今之实也同浮瞖。
子州善卷之流也,尧驱舜驰让无暇。
归兮归兮归不归,到头未出冥冥者。
吾徒孰谓标奇绝,动静凭君试甄别。
叶零零兮秋暮半凋,花片片兮春暖齐发。
暹禅老,暹禅老,意曾高。
旷排沽待,忽致讥褒。
天人列请兮屡轻笑,祖佛位卑兮还拟逃。
我恐逃之逃不得,大方无外皆充塞。
茫茫扰扰知何极,八面香风惹衣裓。

平平平,仄平仄,○平仄平仄○仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平平仄,平○仄平仄平仄。
平平平平平仄平,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平平平仄仄平,平仄仄平平仄平仄。
平○仄,平○仄,仄平平。
仄平平仄,仄仄平平。
平平仄仄平仄○仄,仄仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄○仄。

míng zhī jī , shí zhī dì , shēn xī gù xī wǎn xiāng jì 。
gǔ zhī míng yě zài xī shēng , jīn zhī shí yě tóng fú yì 。
zǐ zhōu shàn juàn zhī liú yě , yáo qū shùn chí ràng wú xiá 。
guī xī guī xī guī bù guī , dào tóu wèi chū míng míng zhě 。
wú tú shú wèi biāo qí jué , dòng jìng píng jūn shì zhēn bié 。
yè líng líng xī qiū mù bàn diāo , huā piàn piàn xī chūn nuǎn qí fā 。
xiān chán lǎo , xiān chán lǎo , yì céng gāo 。
kuàng pái gū dài , hū zhì jī bāo 。
tiān rén liè qǐng xī lǚ qīng xiào , zǔ fó wèi bēi xī huán nǐ táo 。
wǒ kǒng táo zhī táo bù dé , dà fang wú wài jiē chōng sè 。
máng máng rǎo rǎo zhī hé jí , bā miàn xiāng fēng rě yī jiē 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
名字的基础,实际的根本,深远而稳固,宛如相互延续。古代所谓的名声已经稀少,如今所谓的实际却变幻莫测。子州有一派善于修辞之流,尧、舜为了驱动车马互相让位而忙碌不已。归啊归啊,你要归还是不归,最终却陷入了无边无际的迷茫之中。我这些徒弟们有谁敢说自己是独具特色、卓尔不群的,动静之间,就请你凭借自己的鉴别力来试试看吧。叶子一个个凋零在秋日的黄昏,花瓣一个个在春天的温暖中齐齐绽放。暹禅老师啊,暹禅老师,你的心意曾经是那么高远。旷野中排列着沽酒等待,却突然引来了讥笑和赞扬。天人们一再请你坐下,你却总是轻笑着推辞。祖佛们的地位虽然卑微,却还要思索是否逃离。我担心逃离之后还是逃不掉,因为无论何处都充满了尘嚣。迷茫不已,纷乱不堪,不知道何时是个尽头,八方来的香风搅乱了衣裳。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者释重显介绍:🔈

释重显(九八○~一○五二),字隐之,俗姓李,号明觉大师,遂宁(今属四川)人。早年於益州普安寺出家,以释仁铣爲师。出游荆渚间,又北游至复州,从北塔祚禅师学五年。真宗天禧中至灵隐(《三宝赞》自序),滞留数年,後主明州雪窦寺。仁宗皇佑四年卒,年七十三。有《祖英集》两卷、《瀑泉集》、《拈古集》各一卷。《禅林僧宝传》卷一一有传。 重显诗,据《四部丛刊续编》影印铁琴铜剑楼藏宋刊本《祖英集》、《颂古集》爲底本。《祖英集》校以影印文渊阁《四库全书》本(简称四库本),《颂古集》校以元至正二年大明寺住持释海岛刊本(简称元刊本),编爲三卷。 查看更多>>

释重显的诗:

相关诗词:

留暹首座 (liú xiān shǒu zuò)

朝代:宋    作者: 释重显

从龙为雨复清闲,片段依依水石间。
惭问秋风欲吹散,不能留得覆青山。

平平平,仄平仄,○平仄平仄○仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平平仄,平○仄平仄平仄。
平平平平平仄平,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平平平仄仄平,平仄仄平平仄平仄。
平○仄,平○仄,仄平平。
仄平平仄,仄仄平平。
平平仄仄平仄○仄,仄仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄○仄。

动物

雁山僧景暹求文记本觉殿 (yàn shān sēng jǐng xiān qiú wén jì běn jué diàn)

朝代:宋    作者: 王十朋

归来欲效老夫潜,喜见游方旧杜暹。
本觉殿成功德满,媿无笔力助庄严。

平平平,仄平仄,○平仄平仄○仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平平仄,平○仄平仄平仄。
平平平平平仄平,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平平平仄仄平,平仄仄平平仄平仄。
平○仄,平○仄,仄平平。
仄平平仄,仄仄平平。
平平仄仄平仄○仄,仄仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄○仄。

辞显禅师题壁 (cí xiǎn chán shī tí bì)

朝代:宋    作者: 释善暹

不是无心继祖灯,道惭未厠岭南能。
三更月下离岩窦,眷眷无言恋碧层。

平平平,仄平仄,○平仄平仄○仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平平仄,平○仄平仄平仄。
平平平平平仄平,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平平平仄仄平,平仄仄平平仄平仄。
平○仄,平○仄,仄平平。
仄平平仄,仄仄平平。
平平仄仄平仄○仄,仄仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄○仄。

送泉州积善专使 (sòng quán zhōu jī shàn zhuān shǐ)

朝代:宋    作者: 释慧空

积善山中僧,有胆如天大。
敢持居士书,来觅空上座。
跨门不肯休,着了方知道。
归语晋江人,大虫裹纸帽。

平平平,仄平仄,○平仄平仄○仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平平仄,平○仄平仄平仄。
平平平平平仄平,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平平平仄仄平,平仄仄平平仄平仄。
平○仄,平○仄,仄平平。
仄平平仄,仄仄平平。
平平仄仄平仄○仄,仄仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄○仄。

送暹禅者出京 (sòng xiān chán zhě chū jīng)

朝代:宋    作者: 释怀深

毕竟归山是胜游,道人阅世本无求。
小舟东下轻如叶,回首红尘一笑休。

平平平,仄平仄,○平仄平仄○仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平平仄,平○仄平仄平仄。
平平平平平仄平,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平平平仄仄平,平仄仄平平仄平仄。
平○仄,平○仄,仄平平。
仄平平仄,仄仄平平。
平平仄仄平仄○仄,仄仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄○仄。

送光典座 (sòng guāng diǎn zuò)

朝代:宋    作者: 释心月

辣辣辛辛一味禅,惯常岂在杓头边。
一千五百善知识,未出门时话已圆。

平平平,仄平仄,○平仄平仄○仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平平仄,平○仄平仄平仄。
平平平平平仄平,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平平平仄仄平,平仄仄平平仄平仄。
平○仄,平○仄,仄平平。
仄平平仄,仄仄平平。
平平仄仄平仄○仄,仄仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄○仄。

送九座讷老 其一 (sòng jiǔ zuò nè lǎo qí yī)

朝代:宋    作者: 王十朋

禅老遥从九座来,一言为我洗尘埃。
飘然又向山中去,白首相逢更几回。

平平平,仄平仄,○平仄平仄○仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平平仄,平○仄平仄平仄。
平平平平平仄平,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平平平仄仄平,平仄仄平平仄平仄。
平○仄,平○仄,仄平平。
仄平平仄,仄仄平平。
平平仄仄平仄○仄,仄仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄○仄。

哭李暹 (kū lǐ xiān)

朝代:唐    作者: 于鹄

驱马街中哭送君,灵车碾雪隔城闻。
唯有山僧与樵客,共舁孤榇入幽坟。

平平平,仄平仄,○平仄平仄○仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平平仄,平○仄平仄平仄。
平平平平平仄平,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平平平仄仄平,平仄仄平平仄平仄。
平○仄,平○仄,仄平平。
仄平平仄,仄仄平平。
平平仄仄平仄○仄,仄仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄○仄。

送智玄首座归蜀中旧山 (sòng zhì xuán shǒu zuò guī shǔ zhōng jiù shān)

朝代:唐    作者: 刘得仁

像教得重兴,因师说大乘。
从来悟明主,今去证高僧。
蜀国烟霞异,灵山水月澄。
乡闾诸善友,喜似见南能。

平平平,仄平仄,○平仄平仄○仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平平仄,平○仄平仄平仄。
平平平平平仄平,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平平平仄仄平,平仄仄平平仄平仄。
平○仄,平○仄,仄平平。
仄平平仄,仄仄平平。
平平仄仄平仄○仄,仄仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄○仄。

送人自阙下归天柱 (sòng rén zì quē xià guī tiān zhù)

朝代:宋    作者: 释保暹

却归天柱峰前去,高谢浮名似了心。
林下孤灯一声磬,青猿啼断白云深。

平平平,仄平仄,○平仄平仄○仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平平仄,平○仄平仄平仄。
平平平平平仄平,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平平平仄仄平,平仄仄平平仄平仄。
平○仄,平○仄,仄平平。
仄平平仄,仄仄平平。
平平仄仄平仄○仄,仄仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄○仄。