shuǐ xīn xiān shēng wèi zhào zhèn wén zuò mǎ chéng gē cì yùn
水心先生为赵振文作马堘歌次韵 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 刘克庄 (liú kè zhuāng)

洛阳牡丹隔万里,棘荒姚魏扶不起。
马堘近在杭州陌,野人只向诗中识。
匀朱傅粉初窥墙,海棠为屋辛夷房。
千林春色已呈露,一株国艳犹閟藏。
多情荀令香透袖,俊游恐落都人後。
摇鞭深入红云乡,解衣旋贳黄縢酒。
淮南芍药初过兵,人生何必塞上行。
坠裀委壤各有命,肯学冻士鸣不平。
移家欲傍园翁住,手开芜地通苹渚。
寻芳栩栩趁蝶飞,逐臭纷纷怜蚋聚。
君不见玄都吟笔妙燕许,诗人却遣世人怒。
君若拏舟独往时,我亦荷锄相随去。

仄平仄平仄仄仄,仄平平仄平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄平仄仄平○仄。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄○仄○。
平平平仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平○仄平平平,仄○平仄平平仄。
平平仄仄平○平,平平平仄仄仄○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平○仄仄○仄,平平仄仄仄平仄。
平仄平平仄仄平,仄仄○平○平仄。

luò yáng mǔ dān gé wàn lǐ , jí huāng yáo wèi fú bù qǐ 。
mǎ chéng jìn zài háng zhōu mò , yě rén zhī xiàng shī zhōng shí 。
yún zhū fù fěn chū kuī qiáng , hǎi táng wèi wū xīn yí fáng 。
qiān lín chūn sè yǐ chéng lù , yī zhū guó yàn yóu bì cáng 。
duō qíng xún lìng xiāng tòu xiù , jùn yóu kǒng luò dōu rén hòu 。
yáo biān shēn rù hóng yún xiāng , jiě yī xuán shì huáng téng jiǔ 。
huái nán sháo yao chū guò bīng , rén shēng hé bì sài shàng xíng 。
zhuì yīn wěi rǎng gè yǒu mìng , kěn xué dòng shì míng bù píng 。
yí jiā yù bàng yuán wēng zhù , shǒu kāi wú dì tōng píng zhǔ 。
xún fāng xǔ xǔ chèn dié fēi , zhú chòu fēn fēn lián ruì jù 。
jūn bù jiàn xuán dōu yín bǐ miào yàn xǔ , shī rén què qiǎn shì rén nù 。
jūn ruò ná zhōu dú wǎng shí , wǒ yì hé chú xiāng suí qù 。

水心先生爲趙振文作馬堘歌次韻

—— 劉克莊

洛陽牡丹隔萬里,棘荒姚魏扶不起。
馬堘近在杭州陌,野人只向詩中識。
勻朱傅粉初窺牆,海棠爲屋辛夷房。
千林春色已呈露,一株國艷猶閟藏。
多情荀令香透袖,俊遊恐落都人後。
摇鞭深入紅雲鄉,解衣旋貰黄縢酒。
淮南芍藥初過兵,人生何必塞上行。
墜裀委壤各有命,肯學凍士鳴不平。
移家欲傍園翁住,手開蕪地通蘋渚。
尋芳栩栩趁蝶飛,逐臭紛紛憐蚋聚。
君不見玄都吟筆妙燕許,詩人却遣世人怒。
君若拏舟獨往時,我亦荷鋤相隨去。

仄平仄平仄仄仄,仄平平仄平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄平仄仄平○仄。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄○仄○。
平平平仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平○仄平平平,仄○平仄平平仄。
平平仄仄平○平,平平平仄仄仄○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平○仄仄○仄,平平仄仄仄平仄。
平仄平平仄仄平,仄仄○平○平仄。

luò yáng mǔ dān gé wàn lǐ , jí huāng yáo wèi fú bù qǐ 。
mǎ chéng jìn zài háng zhōu mò , yě rén zhī xiàng shī zhōng shí 。
yún zhū fù fěn chū kuī qiáng , hǎi táng wèi wū xīn yí fáng 。
qiān lín chūn sè yǐ chéng lù , yī zhū guó yàn yóu bì cáng 。
duō qíng xún lìng xiāng tòu xiù , jùn yóu kǒng luò dōu rén hòu 。
yáo biān shēn rù hóng yún xiāng , jiě yī xuán shì huáng téng jiǔ 。
huái nán sháo yao chū guò bīng , rén shēng hé bì sài shàng xíng 。
zhuì yīn wěi rǎng gè yǒu mìng , kěn xué dòng shì míng bù píng 。
yí jiā yù bàng yuán wēng zhù , shǒu kāi wú dì tōng píng zhǔ 。
xún fāng xǔ xǔ chèn dié fēi , zhú chòu fēn fēn lián ruì jù 。
jūn bù jiàn xuán dōu yín bǐ miào yàn xǔ , shī rén què qiǎn shì rén nù 。
jūn ruò ná zhōu dú wǎng shí , wǒ yì hé chú xiāng suí qù 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

洛阳的牡丹与我相隔万里,那些鸡鸭不值一提,不能与之媲美。
马堘近在杭州的街巷,只有野人才能在诗中认识这个地方。
抹上红傅粉后初次窥墙,用海棠和辛夷做成房子。
千林的春色已经展露,一株绝世佳花依然隐藏。
多情的荀令香的香气透过衣袖飘来,俊游的人们担心会被后来者超越。
摇着鞭子深入红云乡,解开衣襟付出黄縢酒作为贡品。
淮南的芍药初次经历兵祸,人生何必在塞上行走。
命运好比坠裀委壤,各有各的定数,谁肯像冻士一样,为不公平叫嚷。
移家欲靠近园翁居住,亲手开垦芜地通向苹渚。
追寻芳香时常趁着蝶飞,追逐臭味时常怜悯蚋虫的聚集。
君不见玄都吟笔的妙手如燕,但诗人却遭世人之怒。
君若搭船独自前往时,我也愿意手拿锄头相随而去。

总结:这首诗描述了诗人对洛阳牡丹的思念之情,同时借用自然景物和隐喻,表达对才子佳人的崇拜和对人生意义的思考。诗中情感真挚,用词婉约,展现了古人对美好事物的追求和对人生价值的探寻。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘克庄介绍:🔈

刘克庄(一一八七~一二六九),初名灼,字潜夫,号後村,莆田(今属福建)人。宁宗嘉定二年(一二○九)以荫补将仕郎,初仕靖安主簿、真州录事。後游幕於江浙闽广等地。十二年监南岳庙。十七年知建阳县。以咏《落梅》诗得祸,闲废十年。理宗端平元年(一二三四)爲帅司参议官,二年除枢密院编修官,兼权侍右郎官,寻罢。淳佑六年(一二四六),以“文名久着,史学尤精”,赐同进士出身,除秘书少监,兼国史院编修官、实录院检讨官。七年出知漳州。八年迁福建提刑。景定三年(一二六二)权工部尚书、兼侍读,旋出知建宁府。五年因目疾以焕章阁学士致仕。度宗咸淳四年(一二六八)除龙图阁学士。五年卒,年八十三,谥文定。生前曾自编文集,林希逸... 查看更多>>

刘克庄的诗:

刘克庄的词:

相关诗词:

大雪赵振文寄诗言乘月泛舟清甚次韵 其三 (dà xuě zhào zhèn wén jì shī yán chéng yuè fàn zhōu qīng shèn cì yùn qí sān)

朝代:宋    作者: 楼钥

雪光绝胜水银银,未觉僊家隔一尘。
真境宜君着佳句,赏心乐事更良辰。

仄平仄平仄仄仄,仄平平仄平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄平仄仄平○仄。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄○仄○。
平平平仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平○仄平平平,仄○平仄平平仄。
平平仄仄平○平,平平平仄仄仄○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平○仄仄○仄,平平仄仄仄平仄。
平仄平平仄仄平,仄仄○平○平仄。

和韵詗徐径坂 (hé yùn xiòng xú jìng bǎn)

朝代:宋    作者: 赵汝腾

圣断锄奸不大声,传闻侧席迟幽人。
人今天民之先觉,幡然风俗还振振。

仄平仄平仄仄仄,仄平平仄平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄平仄仄平○仄。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄○仄○。
平平平仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平○仄平平平,仄○平仄平平仄。
平平仄仄平○平,平平平仄仄仄○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平○仄仄○仄,平平仄仄仄平仄。
平仄平平仄仄平,仄仄○平○平仄。

元规道人览予心说作颂见寄次韵奉答 (yuán guī dào rén lǎn yǔ xīn shuō zuò sòng jiàn jì cì yùn fèng dá)

朝代:宋    作者: 张继先

新文博不繁,披诵已清魂。
意在诸缘外,心为万法源。
犹龙谁可测,牧马自微言。
三复难穷处,重来得细论。

仄平仄平仄仄仄,仄平平仄平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄平仄仄平○仄。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄○仄○。
平平平仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平○仄平平平,仄○平仄平平仄。
平平仄仄平○平,平平平仄仄仄○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平○仄仄○仄,平平仄仄仄平仄。
平仄平平仄仄平,仄仄○平○平仄。

动物

大雪赵振文寄诗言乘月泛舟清甚次韵 其二 (dà xuě zhào zhèn wén jì shī yán chéng yuè fàn zhōu qīng shèn cì yùn qí èr)

朝代:宋    作者: 楼钥

万玉真妃摇佩琚,梁园授简属相如。
莫嫌一水限吴越,两岸交辉合太虚。

仄平仄平仄仄仄,仄平平仄平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄平仄仄平○仄。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄○仄○。
平平平仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平○仄平平平,仄○平仄平平仄。
平平仄仄平○平,平平平仄仄仄○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平○仄仄○仄,平平仄仄仄平仄。
平仄平平仄仄平,仄仄○平○平仄。

大雪赵振文寄诗言乘月泛舟清甚次韵 其一 (dà xuě zhào zhèn wén jì shī yán chéng yuè fàn zhōu qīng shèn cì yùn qí yī)

朝代:宋    作者: 楼钥

老我心知笔力衰,颇欣腊雪瑞清时。
三茅奇观亦难遇,白玉峰头灯万枝。

仄平仄平仄仄仄,仄平平仄平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄平仄仄平○仄。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄○仄○。
平平平仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平○仄平平平,仄○平仄平平仄。
平平仄仄平○平,平平平仄仄仄○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平○仄仄○仄,平平仄仄仄平仄。
平仄平平仄仄平,仄仄○平○平仄。

次韵和子由闻予善射 (cì yùn hé zǐ yóu wén yǔ shàn shè)

朝代:宋    作者: 苏轼

中朝鸾鹭自振振,岂信边隅事执鼖。
共怪书生能破的,也如骁将解论文。
穿杨自笑非猿臂,射隼长思逐马军。
观汝长身最堪学,定如髯羽便超羣。

仄平仄平仄仄仄,仄平平仄平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄平仄仄平○仄。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄○仄○。
平平平仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平○仄平平平,仄○平仄平平仄。
平平仄仄平○平,平平平仄仄仄○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平○仄仄○仄,平平仄仄仄平仄。
平仄平平仄仄平,仄仄○平○平仄。

次韵南涧韩先生二首 其二 (cì yùn nán jiàn hán xiān shēng èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 赵蕃

秋入园林日夜稀,慨然那复更临岐。
暗中摸索非其物,海内流传会有知。
岂但文章振吾道,更蕲饥溺济斯时。
直声旧着尚书履,召节行闻夜席思。

仄平仄平仄仄仄,仄平平仄平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄平仄仄平○仄。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄○仄○。
平平平仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平○仄平平平,仄○平仄平平仄。
平平仄仄平○平,平平平仄仄仄○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平○仄仄○仄,平平仄仄仄平仄。
平仄平平仄仄平,仄仄○平○平仄。

读诚斋新酒歌仍效其体 (dú chéng zhāi xīn jiǔ gē réng xiào qí tǐ)

朝代:宋    作者: 王迈

先生出奇作新酒,自作自歌自为寿。
酒徒若欲举吾盃,先挽天河濯渠手。
谁知先生诗更奇,刊落陈言付刍狗。
俗人欲诵先生诗,先吸天浆潄渠口。
古来作酒称杜康,作诗只说杜草堂。
举世无人传得方,奄有二杜惟一杨。
先生此味谁能尝,却曾见此糟蟹黄。
一片入口风韵长,余子只慕大官羊。
天公生我太迟後,不作先生牛马走。
低头乞取酒百壶,咽下先生诗万首。
先生骑鲸上天游,问着许侬知味否。

仄平仄平仄仄仄,仄平平仄平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄平仄仄平○仄。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄○仄○。
平平平仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平○仄平平平,仄○平仄平平仄。
平平仄仄平○平,平平平仄仄仄○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平○仄仄○仄,平平仄仄仄平仄。
平仄平平仄仄平,仄仄○平○平仄。

古文观止 祭奠 赞颂 写人

与何致雍僧贯徽联句(马希振为鼎州节度使,马氏诸子中白眉也。与门下客何致雍、僧贯徽联句。) 一 (yǔ hé zhì yōng sēng guàn huī lián jù mǎ xī zhèn wèi dǐng zhōu jié dù shǐ , mǎ shì zhū zǐ zhōng bái méi yě 。 yǔ mén xià kè hé zhì yōng 、 sēng guàn huī lián jù 。 yī)

朝代:唐    作者: 马希振

青蛇每用腰为力。
(希振)红苋时将叶作花。
(贯徽)。

仄平仄平仄仄仄,仄平平仄平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄平仄仄平○仄。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄○仄○。
平平平仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平○仄平平平,仄○平仄平平仄。
平平仄仄平○平,平平平仄仄仄○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平○仄仄○仄,平平仄仄仄平仄。
平仄平平仄仄平,仄仄○平○平仄。

咏物 抒情

次乡守赵计院鹿鸣韵 (cì xiāng shǒu zhào jì yuàn lù míng yùn)

朝代:宋    作者: 刘克庄

幸际龙飞策士年,灵岩仙水执鞭先。
夺标文妙三场称,劝驾诗高万口传。
昔忝词臣曾草诏,今为乡老预兴贤。
春风到耳鳌头选,尚可扶衰候马前。

仄平仄平仄仄仄,仄平平仄平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄平仄仄平○仄。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄○仄○。
平平平仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平○仄平平平,仄○平仄平平仄。
平平仄仄平○平,平平平仄仄仄○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平○仄仄○仄,平平仄仄仄平仄。
平仄平平仄仄平,仄仄○平○平仄。

动物