shāng jiǎ dǎo wú kě
伤贾岛无可 🔈
却到京师事事伤,惠休归寂贾生亡。
何人收得文章箧,独我来经苔藓房。
一命未沾为逐客,万缘初尽别空王。
萧萧竹坞斜阳在,叶覆闲堦雪拥墙。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄平平平仄,仄仄平平仄仄平。
却到京師事事傷,惠休歸寂賈生亡。
何人收得文章篋,獨我來經苔蘚房。
一命未霑爲逐客,萬緣初盡別空王。
蕭蕭竹塢斜陽在,葉覆閑堦雪擁牆。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄平平平仄,仄仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
来到京城,一切都令人伤心,惠休归去,贾生去世。
有谁能收到他们的文章和笔记,只有我来到这被苔藓覆盖的房间。
我命运未曾得到寄托,成了无依之客,万般缘份初尽,与空王分离。
竹屋中的阳光斜照,萧萧竹叶覆盖了静谧的庭院,雪围墙角。
李郢的诗:
相关诗词:
读贾区贾岛集 (dú jiǎ qū jiǎ dǎo jí)
区终不下岛,岛亦不多区。
冷格俱无敌,贫根亦似愚。
青云终叹命,白阁久围鑪。
今日成名者,还堪为尔吁。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄平平平仄,仄仄平平仄仄平。
赠贾岛 (zèng jiǎ dǎo)
孟郊死葬北邙山,从此风云得暂闲。
世上不教才子絶,更生贾岛着人间。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄平平平仄,仄仄平平仄仄平。
赠贾岛 (zèng jiǎ dǎo)
孟郊死葬北邙山,从此风云得暂闲。
天恐文章浑断绝,更生贾岛着人间。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄平平平仄,仄仄平平仄仄平。
寄贞(正)空二上人 (jì zhēn zhèng kōng èr shàng rén)
老窥明镜少,秋忆故山多。
(均见同书卷三五《贾岛句对》)。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄平平平仄,仄仄平平仄仄平。
伤贾岛 (shāng jiǎ dǎo)
生为明代苦吟身,死作长江一逐臣。
可是当时少知己,不知知己是何人。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄平平平仄,仄仄平平仄仄平。
吊贾岛二首 二 (diào jiǎ dǎo èr shǒu èr)
青斾低寒水,清笳出晓风。
鸟来伤贾傅,马立葬滕公。
松柏青山上,城池白日中。
一朝今古隔,惟有月明同。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄平平平仄,仄仄平平仄仄平。
过长江伤贾岛 (guò cháng jiāng shāng jiǎ dǎo)
忽从一宦远流离,无罪无人子细知。
到得长江闻杜宇,想君魂魄也相随。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄平平平仄,仄仄平平仄仄平。
宿池上 (sù chí shàng)
泉来从绝壑,亭敞在中流。
竹密无空岸,松长可绊舟。
蟪蛄潭上夜,河汉岛前秋。
异夕期深涨,携琴却此游。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄平平平仄,仄仄平平仄仄平。
岳阳悼贾岛(《全唐诗》七六八作安錡《题贾岛墓》,末一字「忡」,《监诫录》作「㤏」)(崔錡评事倅岳阳日,为诗悼贾岛。岳是,普州地名。今因创墓在岳阳山上,山下有岳阳池。○《监诫录》八《贾忤旨》) (yuè yáng dào jiǎ dǎo 《 quán táng shī 》 qī liù bā zuò ān qí 《 tí jiǎ dǎo mù 》 , mò yī zì 「 chōng 」 , 《 jiān jiè lù 》 zuò 「 㤏 」 cuī qí píng shì cuì yuè yáng rì , wèi shī dào jiǎ dǎo 。 yuè shì , pǔ zhōu dì míng 。 jīn yīn chuàng mù zài yuè yáng shān shàng , shān xià yǒu yuè yáng chí 。 ○ 《 jiān jiè lù 》 bā 《 jiǎ wǔ zhǐ 》 )
空。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄平平平仄,仄仄平平仄仄平。
伤贾岛无可(《全唐诗》五九○收此诗,文字异同较多,故重录) (shāng jiǎ dǎo wú kě 《 quán táng shī 》 wǔ jiǔ ○ shōu cǐ shī , wén zì yì tóng jiào duō , gù chóng lù )
却到城中(《全唐诗》作「京师」)事事伤。
惠休归去(寂)贾生亡。
谁人收得章句(文章)箧。
独我重(来)经苔藓房。
一命未沾为逐客。
万缘初尽别空王。
萧萧竹坞残(斜)阳在。
叶拂(覆)闲堦雪拥墙。
。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄平平平仄,仄仄平平仄仄平。