dú jiǎ qū jiǎ dǎo jí
读贾区贾岛集 🔈
区终不下岛,岛亦不多区。
冷格俱无敌,贫根亦似愚。
青云终叹命,白阁久围鑪。
今日成名者,还堪为尔吁。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平平仄平。
區終不下島,島亦不多區。
冷格俱無敵,貧根亦似愚。
青雲終歎命,白閣久圍鑪。
今日成名者,還堪爲爾吁。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平平仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
足见无法区分是岛是区,也无法确定岛的数量。
冷静格局都是无敌的,贫穷的根基也像愚人一样。
有志青云的人最终感叹命运,白云阁长时间围绕着炉火。
如今获得名声的人,可算作你的叹息对象。
总结:
诗人表达了对事物无法确定性的思考,以及贫穷和智慧的关联。他认为有志向追求成功的人最终也会被命运感叹所困扰。整体氛围凝重而深沉。
贯休的诗:
相关诗词:
赠贾岛 (zèng jiǎ dǎo)
孟郊死葬北邙山,从此风云得暂闲。
世上不教才子絶,更生贾岛着人间。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平平仄平。
赠贾岛 (zèng jiǎ dǎo)
孟郊死葬北邙山,从此风云得暂闲。
天恐文章浑断绝,更生贾岛着人间。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平平仄平。
寄贞(正)空二上人 (jì zhēn zhèng kōng èr shàng rén)
老窥明镜少,秋忆故山多。
(均见同书卷三五《贾岛句对》)。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平平仄平。
夜读贾长江诗效其体 (yè dú jiǎ cháng jiāng shī xiào qí tǐ)
五字一篇诗,人传贾岛词。
清秋千古在,幽淡几人知。
霜夜灯前读,林间静处思。
恍然如见面,更对七朱丝。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平平仄平。
岳阳悼贾岛(《全唐诗》七六八作安錡《题贾岛墓》,末一字「忡」,《监诫录》作「㤏」)(崔錡评事倅岳阳日,为诗悼贾岛。岳是,普州地名。今因创墓在岳阳山上,山下有岳阳池。○《监诫录》八《贾忤旨》) (yuè yáng dào jiǎ dǎo 《 quán táng shī 》 qī liù bā zuò ān qí 《 tí jiǎ dǎo mù 》 , mò yī zì 「 chōng 」 , 《 jiān jiè lù 》 zuò 「 㤏 」 cuī qí píng shì cuì yuè yáng rì , wèi shī dào jiǎ dǎo 。 yuè shì , pǔ zhōu dì míng 。 jīn yīn chuàng mù zài yuè yáng shān shàng , shān xià yǒu yuè yáng chí 。 ○ 《 jiān jiè lù 》 bā 《 jiǎ wǔ zhǐ 》 )
空。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平平仄平。
劒门读贾公疎诗石 (jiàn mén dú jiǎ gōng shū shī shí)
劒门驻马立踟蹰,读尽新篇味有余。
关令多情兼好事,诗名留得贾公疎。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平平仄平。
吴兴赠贾收二绝句 其一 (wú xīng zèng jiǎ shōu èr jué jù qí yī)
乐天遗句满吴门,谢朓窻中列岫存。
试问白苹洲上客,诗人贾岛有曾孙。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平平仄平。
题晰上人贾岛诗卷 (tí xī shàng rén jiǎ dǎo shī juàn)
贾生诗卷惠休装,百叶莲花万里香。
供得半年吟不足,长须字字顶司仓。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平平仄平。
读贾岛集 (dú jiǎ dǎo jí)
遗篇三百首,首首是遗冤。
知到千年外,更逢何者论。
离秦空得罪,入蜀但听猨。
还似长沙祖,唯余赋鵩言。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平平仄平。