shàng huáng tài shǐ lǔ zhí shī
上黄太史鲁直诗 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 李彭 (lǐ péng)

扈圣当元佑,雄名独擅长。
羣公调玉烛,延阁近扶桑。
挥洒惊雷雨,观瞻列堵墙。
密云来北苑,珍菓出明光。
柱下惟青史,银台无露章。
胡为随逐客,不作瑞斋房。
岑寂金华省,萧条玉笋行。
长庚万里去,大雅百夫望。
老觉丹心壮,闲知清画长。
珍蔬时入馔,荔子喜传芳。
世故跏趺远,生涯啸傲傍。
甘为剑外客,谁念太官羊。
宣室二天诏,遗弓万国伤。
老臣还召毕,陛下过成康。
泽笏皆忠谠,弹冠多俊良。
力辞佳吏部,直作老潜郎。
忆在金华日,宁扶八座床。
未能窥绦帐,颇识戏罗囊。
候雁随阳去,奔驹度隙忙。
千秋铜狄泣,万古玉人藏。
诸阮衅犹在,蕲春痛未央。
羣雏极鹅雁,衆口叹蛩螀。
恨乏一廛地,归来屡择乡。
亲交标鬼录,卜筑近僧坊。
宿鸟频窥牖,行蜗毎画梁。
着渠上麟阁,耻学赋高唐。
勤我十年梦,持公一瓣香。
聊堪比游夏,何敢似班扬。
尚愧管中见,应须肘後方。
他时解顔笑,何止获升堂。

仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平仄,平平平仄○。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,○○平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄仄○仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平?仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄仄○仄,○平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

hù shèng dāng yuán yòu , xióng míng dú shàn cháng 。
qún gōng tiáo yù zhú , yán gé jìn fú sāng 。
huī sǎ jīng léi yǔ , guān zhān liè dǔ qiáng 。
mì yún lái běi yuàn , zhēn guǒ chū míng guāng 。
zhù xià wéi qīng shǐ , yín tái wú lù zhāng 。
hú wèi suí zhú kè , bù zuò ruì zhāi fáng 。
cén jì jīn huá shěng , xiāo tiáo yù sǔn xíng 。
cháng gēng wàn lǐ qù , dà yǎ bǎi fū wàng 。
lǎo jué dān xīn zhuàng , xián zhī qīng huà cháng 。
zhēn shū shí rù zhuàn , lì zǐ xǐ chuán fāng 。
shì gù jiā fū yuǎn , shēng yá xiào ào bàng 。
gān wèi jiàn wài kè , shuí niàn tài guān yáng 。
xuān shì èr tiān zhào , yí gōng wàn guó shāng 。
lǎo chén huán zhào bì , bì xià guò chéng kāng 。
zé hù jiē zhōng dǎng , tán guān duō jùn liáng 。
lì cí jiā lì bù , zhí zuò lǎo qián láng 。
yì zài jīn huá rì , níng fú bā zuò chuáng 。
wèi néng kuī tāo zhàng , pō shí xì luó náng 。
hòu yàn suí yáng qù , bēn jū dù xì máng 。
qiān qiū tóng dí qì , wàn gǔ yù rén cáng 。
zhū ruǎn xìn yóu zài , qí chūn tòng wèi yāng 。
qún chú jí é yàn , zhòng kǒu tàn qióng jiāng 。
hèn fá yī chán dì , guī lái lǚ zé xiāng 。
qīn jiāo biāo guǐ lù , bǔ zhù jìn sēng fāng 。
sù niǎo pín kuī yǒu , xíng wō měi huà liáng 。
zhe qú shàng lín gé , chǐ xué fù gāo táng 。
qín wǒ shí nián mèng , chí gōng yī bàn xiāng 。
liáo kān bǐ yóu xià , hé gǎn sì bān yáng 。
shàng kuì guǎn zhōng jiàn , yìng xū zhǒu hòu fāng 。
tā shí jiě yán xiào , hé zhǐ huò shēng táng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
扈圣(即随着圣神启的时代)是在元佑年间,以雄名独擅长的风采出现。群公们一起调动玉烛,延阁近邻于扶桑,这里指明了他受到众多重臣的推崇,并进入高官近臣的圈子。他挥洒着让人惊叹的雷雨之力,观瞻着列堵墙的奇景,表现出他非凡的才能和见识。此时,密云从北苑来,珍贵的果实从明光出产。他的名字将被载入青史之中,却不会在银台上留下荣耀的篇章。他为何随着逐客般流浪,不在太官的瑞斋内安身?他在金华省变得寂寞,玉笋(指他的才华)也变得凋落。他的名声像长庚星一样万里遥远,但却有许多士人敬仰他。他的精神永远年轻,却因为闲散,对清高的品性有所体会。他的佳肴时常入宴,荔枝子喜悦地传颂芬香。世俗的琐事使他远离了跏趺冥想的境地,他的生涯却依旧高傲。他情愿成为剑外流浪的客人,却无人记挂他在太官的羊(指他在太官任职时的官名)。
宣室之中有两位天子的诏书,而他们离去后,留下了万国悲伤的声音。老臣还被召回,陛下前来庆祝成康(年号)。众臣们的笏杖都表现忠谠,拨弄冠冕之间,众多俊才齐聚。他毅然决定辞去佳吏部的职务,直接成为潜在的老臣。回忆起在金华的日子,宁愿扶着八座床休息,也不愿窥探绦帐之内的情景,他多少能体会到戏罗囊(戏曲演员的背囊)里藏着的痛苦。
等待着雁群随着阳光飞走,奔马越过狭缝的匆忙。千秋年代有无数忠诚的臣子为国家流泪,万古时光也隐藏了许多杰出的女子。各种纷争依然存在,蕲春的痛苦还没有结束。那些小鸟聚集成群,令人唏嘘不已,众口无一例外地叹息着蛩螀(昆虫名)。
对于他来说,遗憾是没有一片土地属于他,归来时屡次选择家乡。他的亲朋好友给他做鬼录(附有幽魂名字的册子),但他依然选择修建僧坊(指他的兴趣之一是佛教)。夜晚宿鸟频频窥视窗户,白天行蜗(蜗牛)画着梁(天花板的梁木),这些景象都反映了他在静谧中思考和安逸中修身的状态。
他登上麟阁高处,却感到耻于学习高唐(指崇高的文学)。他十年来勤奋地做着梦,只为献上一瓣香给那位公卿。他能与夏(指班固)相提并论吗?他岂敢与班扬相比。他仍然感到惭愧,尚需肘后方扶持。但在将来,他也会笑着对他们说,他并不仅仅局限于升堂(指考中进士的殿试),还会有更加辉煌的未来。
总结:这篇古文描写了一位才华横溢、名望卓著却在壮年时迷茫游走,最终在清高和自省中获得成长的文人。他受到众多重臣的推崇,但选择远离俗务,追求心灵的宁静和内在的修养。在描绘他的生平境遇和心路历程时,蕴含着对时光流逝和人生百态的思考。作者借古人之口,抒发了对才子佳人的羡慕,对纷扰世态的感慨,以及对自我奋斗和理想追求的反思。

《上黄太史鲁直诗》是李彭所作,这首诗表达了作者对自己的生平和官职的感慨,以及对国家和社会的思考。以下是赏析:
这首诗的主题可以概括为作者李彭的一生感慨,他在文中反思了自己的仕途和志向,以及他在历史中的角色。诗中用到了丰富的修辞手法和意象,使其具有深刻的艺术价值。
首先,诗人在开篇提到了自己的名字和官职,表现了他对自己的自豪感和对官职的珍视。他称自己为“扈圣”,这显示出他对自己的评价很高。然后,他描述了宫廷中的场景,包括玉烛、扶桑等,展现了宫廷的盛况和豪华。
接下来,诗人通过诗中的气象描写,如“挥洒惊雷雨”和“密云来北苑”,表达了国家的繁荣和壮丽。他还提到了“珍菓出明光”,暗示国家的富裕和繁荣。
诗中的“柱下惟青史,银台无露章”表达了诗人对功名的渴望,他渴望被记录在历史上,成为不朽的名人。然而,他也表达了自己的不满和遗憾,觉得自己的才华没有得到充分的发挥,只是随逐客,没有被赋予更重要的使命。
在诗的后半部分,诗人回顾了自己的一生,提到了自己的官职、友情、家庭和志向。他表达了对故乡的思念和对未来的希望。最后,诗人表达了对自己的信心,希望未来能够获得更多的荣誉和成就。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李彭介绍:🔈

李彭,字商老,建昌(今江西永修西北)人。因家有日涉园,自号日涉翁。生平与韩驹、洪刍、徐俯等人交善,名列吕本中《江西宗派图》。《两宋名贤小集》卷一一五存《玉涧小集》一卷。 李彭诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本,校以胡思敬刻《豫章丛书》(简称豫章本)等。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

李彭的诗:

李彭的词:

相关诗词:

续访得七人 黄太史 (xù fǎng dé qī rén huáng tài shǐ)

朝代:宋    作者: 王十朋

豫章官逸远,直笔非谤史。
天遣来黔涪,诗鸣配子美。

仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平仄,平平平仄○。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,○○平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄仄○仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平?仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄仄○仄,○平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

写真自赞五首 其四 (xiě zhēn zì zàn wǔ shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

道是鲁直亦得,道不是鲁直亦得。
是与不是,且置勿道。
唤那个作鲁直,若要斩截一句,藏头白海头黑。

仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平仄,平平平仄○。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,○○平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄仄○仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平?仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄仄○仄,○平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

哲思 自省

黄鲁直示千叶黄梅余因忆蜀中冬月山行江上闻香而不见花此真梅也鲁直然余言曰不得此乐久矣感而赋小诗 (huáng lǔ zhí shì qiān yè huáng méi yú yīn yì shǔ zhōng dōng yuè shān xíng jiāng shàng wén xiāng ér bù jiàn huā cǐ zhēn méi yě lǔ zhí rán yú yán yuē bù dé cǐ lè jiǔ yǐ gǎn ér fù xiǎo shī)

朝代:宋    作者: 范祖禹

江上清香隔水闻,林间不见雪纷纷。
春寒忽忆登山屐,归梦犹寻谷口云。

仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平仄,平平平仄○。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,○○平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄仄○仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平?仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄仄○仄,○平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

跋黄鲁直画 (bá huáng lǔ zhí huà)

朝代:宋    作者: 葛胜仲

江南黄

仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平仄,平平平仄○。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,○○平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄仄○仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平?仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄仄○仄,○平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

跋黄鲁直画 (bá huáng lǔ zhí huà)

朝代:宋    作者: 王安石

江南黄鹌飞满野,徐熙画此何为者。
百年幅纸无所直,公每玩之常在把。

仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平仄,平平平仄○。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,○○平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄仄○仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平?仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄仄○仄,○平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

和黄鲁直游百花洲盘礴范文正公祠下以生存华屋处零落归山丘为韵赋十诗 其七 (hé huáng lǔ zhí yóu bǎi huā zhōu pán bó fàn wén zhèng gōng cí xià yǐ shēng cún huá wū chù líng luò guī shān qiū wèi yùn fù shí shī qí qī)

朝代:宋    作者: 夏倪

百代无几人,九原何可作。
不必温御史,解令君胆落。

仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平仄,平平平仄○。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,○○平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄仄○仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平?仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄仄○仄,○平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

抒情 写景

写真自赞五首 其三 (xiě zhēn zì zàn wǔ shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

或问鲁直似不似,似与不似,是何等语。
前乎鲁直,若甲若乙,不可胜纪。
後乎鲁直,若甲若乙,不可胜纪。
此一时也,则鲁直而已矣。
一以我为牛,予因以渡河而彻源底。
一以我为马,予因以日千里计。
鲁直之在万化,何翅太仓之一稊米。
吏能不如赵张三王,文章不如司马班扬。
颀颀以富贵酖毒,而酖毒不能入其城府。
投之以世故豺虎,而豺虎无所措其爪角。
则於数子,有一日之长。

仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平仄,平平平仄○。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,○○平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄仄○仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平?仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄仄○仄,○平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

次韵黄鲁直嘲小德小德鲁直子其母微故其诗云解着潜夫论不妨无外家 (cì yùn huáng lǔ zhí cháo xiǎo dé xiǎo dé lǔ zhí zǐ qí mǔ wēi gù qí shī yún jiě zhe qián fū lùn bù fáng wú wài jiā)

朝代:宋    作者: 苏轼

进馔客争起,小儿那可涯。
莫欺东方星,三五自横斜。
名驹已汗血,老蚌空泥沙。
但使伯仁长,还兴络秀家。

仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平仄,平平平仄○。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,○○平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄仄○仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平?仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄仄○仄,○平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

咏史诗 鲁城 (yǒng shǐ shī lǔ chéng)

朝代:唐    作者: 胡曾

鲁公城阙已丘墟,荒草无由认玉除。
因笑臧孙才智少,东门钟鼓祀鶢鶋。

仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平仄,平平平仄○。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,○○平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄仄○仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平?仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄仄○仄,○平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。

跋黄鲁直买米帖 (bá huáng lǔ zhí mǎi mǐ tiē)

朝代:宋    作者: 陈东

广文弦歌饭不足,要是古来贤达人。
山谷有钱能买米,比之鲁公殊未贫。

仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平仄,平平平仄○。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄仄平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,○○平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄仄○仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平?仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄仄○仄,○平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。