shàng guān zhāo róng shū lóu gē
上官昭容书楼歌 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 吕温 (lǚ wēn)

汉家婕妤唐昭容,工诗能赋千载同。
自言才艺是天真,不服丈夫胜妇人。
歌阑舞罢闲无事,纵恣优游弄文字。
玉楼宝架中天居,缄奇秘异万卷馀。
水精编帙录钿轴,云母捣纸黄金书。
风吹花露清旭时,绮窗高挂红绡帷。
香囊盛烟绣结络,翠羽拂案青琉璃。
吟披啸卷终无已,皎皎渊机破研理。
词萦彩翰紫鸾回,思耿寥天碧云起。
碧云起,心悠哉。
境深转苦坐自摧,金梯珠履声一断。
瑶阶日夜生青苔,青苔秘空关。
曾比羣玉山,神仙杳何许。
遗逸满人间,君不见洛阳南市卖书肆。
有人买得研神记,纸上香多蠹不成。
昭容题处犹分明,令人惆怅难为情。

仄平仄平平○平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄平平,仄仄仄平○仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,平平仄仄仄仄?。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平○平仄平仄平,仄平平仄平○平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,○仄平平仄平仄。
仄平仄,平平平。
仄○仄仄仄仄平,平平平仄平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄○平。
平仄平仄平,平平仄平仄。
○仄仄平○,平仄仄仄平平仄仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
○平○仄○○平,仄平平仄○平平。

hàn jiā jié yú táng zhāo róng , gōng shī néng fù qiān zǎi tóng 。
zì yán cái yì shì tiān zhēn , bù fú zhàng fū shèng fù rén 。
gē lán wǔ bà xián wú shì , zòng zì yōu yóu nòng wén zì 。
yù lóu bǎo jià zhōng tiān jū , jiān qí mì yì wàn juàn yú 。
shuǐ jīng biān zhì lù diàn zhóu , yún mǔ dǎo zhǐ huáng jīn shū 。
fēng chuī huā lù qīng xù shí , qǐ chuāng gāo guà hóng xiāo wéi 。
xiāng náng shèng yān xiù jié luò , cuì yǔ fú àn qīng liú lí 。
yín pī xiào juàn zhōng wú yǐ , jiǎo jiǎo yuān jī pò yán lǐ 。
cí yíng cǎi hàn zǐ luán huí , sī gěng liáo tiān bì yún qǐ 。
bì yún qǐ , xīn yōu zāi 。
jìng shēn zhuǎn kǔ zuò zì cuī , jīn tī zhū lǚ shēng yī duàn 。
yáo jiē rì yè shēng qīng tái , qīng tái mì kōng guān 。
céng bǐ qún yù shān , shén xiān yǎo hé xǔ 。
yí yì mǎn rén jiān , jūn bù jiàn luò yáng nán shì mài shū sì 。
yǒu rén mǎi dé yán shén jì , zhǐ shàng xiāng duō dù bù chéng 。
zhāo róng tí chù yóu fēn míng , lìng rén chóu chàng nán wéi qíng 。

上官昭容書樓歌

—— 呂溫

漢家婕妤唐昭容,工詩能賦千載同。
自言才藝是天真,不服丈夫勝婦人。
歌闌舞罷閑無事,縱恣優游弄文字。
玉樓寶架中天居,緘奇秘異萬卷馀。
水精編帙錄鈿軸,雲母搗紙黃金書。
風吹花露清旭時,綺窗高挂紅綃帷。
香囊盛煙繡結絡,翠羽拂案青琉璃。
吟披嘯卷終無已,皎皎淵機破研理。
詞縈彩翰紫鸞迴,思耿寥天碧雲起。
碧雲起,心悠哉。
境深轉苦坐自摧,金梯珠履聲一斷。
瑤階日夜生青苔,青苔祕空關。
曾比羣玉山,神仙杳何許。
遺逸滿人間,君不見洛陽南市賣書肆。
有人買得研神記,紙上香多蠹不成。
昭容題處猶分明,令人惆悵難爲情。

仄平仄平平○平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄平平,仄仄仄平○仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,平平仄仄仄仄?。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平○平仄平仄平,仄平平仄平○平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,○仄平平仄平仄。
仄平仄,平平平。
仄○仄仄仄仄平,平平平仄平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄○平。
平仄平仄平,平平仄平仄。
○仄仄平○,平仄仄仄平平仄仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
○平○仄○○平,仄平平仄○平平。

hàn jiā jié yú táng zhāo róng , gōng shī néng fù qiān zǎi tóng 。
zì yán cái yì shì tiān zhēn , bù fú zhàng fū shèng fù rén 。
gē lán wǔ bà xián wú shì , zòng zì yōu yóu nòng wén zì 。
yù lóu bǎo jià zhōng tiān jū , jiān qí mì yì wàn juàn yú 。
shuǐ jīng biān zhì lù diàn zhóu , yún mǔ dǎo zhǐ huáng jīn shū 。
fēng chuī huā lù qīng xù shí , qǐ chuāng gāo guà hóng xiāo wéi 。
xiāng náng shèng yān xiù jié luò , cuì yǔ fú àn qīng liú lí 。
yín pī xiào juàn zhōng wú yǐ , jiǎo jiǎo yuān jī pò yán lǐ 。
cí yíng cǎi hàn zǐ luán huí , sī gěng liáo tiān bì yún qǐ 。
bì yún qǐ , xīn yōu zāi 。
jìng shēn zhuǎn kǔ zuò zì cuī , jīn tī zhū lǚ shēng yī duàn 。
yáo jiē rì yè shēng qīng tái , qīng tái mì kōng guān 。
céng bǐ qún yù shān , shén xiān yǎo hé xǔ 。
yí yì mǎn rén jiān , jūn bù jiàn luò yáng nán shì mài shū sì 。
yǒu rén mǎi dé yán shén jì , zhǐ shàng xiāng duō dù bù chéng 。
zhāo róng tí chù yóu fēn míng , lìng rén chóu chàng nán wéi qíng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
汉朝的婕妤唐昭容,擅长写诗,才华过人,她的作品能够传颂千载。她自称自己的才艺是与生俱来的纯真天赋,并且不认为丈夫的才华胜过妇人。

她在歌唱和舞蹈之后,闲暇无事,纵情于游玩和文字创作之中。她居住在宝架之中的玉楼中,收藏了珍奇秘异的万卷书籍。这些书籍被用水精制成编帙,用云母捣成纸张,书写着黄金色的字迹。

当清晨的风吹拂着花朵上的露水,太阳升起的时候,她在绮窗后面高悬着红色丝绸的帷幕。她的香囊里盛满了香烟,丝线结成精美的花结,翠绿的羽毛轻拂着案上的青色琉璃器物。

她吟诵、披阅卷轴,始终没有尽头,她的心思深邃而苦闷,渊机已经破碎,纸笺被研磨得破碎不堪。她的词句如丝般盘绕,多彩的字迹如紫鸾在空中回旋,她的思绪高悬于辽远的天空,碧云也随之升起。

碧云升起,她的心境愉悦自如。然而,她的境遇变得深邃而痛苦,她孤独地坐在那里,金梯和珠履的声音已经消失不见。瑶阶上的青苔日夜生长,青苔秘密地铺满了空关。

曾经与群玉山相比,神仙般的存在又在何处呢?她的作品散布在人间,难道君不见洛阳南市的书肆吗?有人买到了她的神仙记述,然而纸上的香气多蠹成灰。而唐昭容的题词依然清晰可见,让人陷入无尽的惆怅和难以启齿的情感之中。

赏析:这首《上官昭容书楼歌》是吕温创作的古诗,描写了唐代宫廷中一位才情出众的女性昭容,以及她在书楼中的生活和才学成就。整首诗以抒情的笔调,展现了昭容高贵、聪慧、自信的形象,同时也表达了诗人对她的钦佩和倾慕之情。
首先,诗人以汉家婕妤唐昭容为主题,将她的才情赞颂得淋漓尽致。昭容工诗善赋,能够媲美千载的文人佳作,这种才华令人惊叹。她自信满满,坚信自己的才艺胜过丈夫,这种不甘于平庸的态度展现出她的坚韧和自尊。
其次,诗人描写了昭容在书楼中的生活,她歌舞之后,游走于文字之间,尽情享受着自己的优越地位。玉楼宝架、缄奇秘异、水精编帙、云母捣纸,这些形象的描绘,使读者感受到了昭容的高贵与富有,以及她在文学艺术方面的卓越造诣。
然后,诗中描绘了昭容的书楼中的清幽景致,从细节中传达出她的高雅品味。红绡帷、翠羽、琉璃等词语都点缀着她的书楼,使其成为一个仙境般的存在。诗人的文字如画,勾勒出了这个宛如仙居的场景。
最后,诗人以“思耿寥天碧云起”来表现昭容的思绪如云起,意境幽远。诗末的“境深转苦坐自摧”则透露出昭容内心深处的孤独和无奈,她的才情与高贵地位似乎也带来了某种负担和困扰。整首诗以“境深转苦”为转折,从赞美昭容的高贵才情到揭示她内心的矛盾,情感起伏丰富,给人留下深刻的印象。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者吕温介绍:🔈

吕温,字和叔,一字化光,河中人。贞元末,擢进士第,因善王叔文,再迁爲左拾遗。以侍御史使吐蕃,元和元年乃还。柳宗元等皆坐叔文贬,温独免,进户部员外郎,与窦羣、羊士谔相昵。羣爲御史中丞,荐温知杂事,士谔爲御史,宰相李吉甫持之不报,温乘间奏吉甫阴事,诘辩皆妄,贬均州刺史,议者不厌。再贬道州,久之,徙衡州卒。集十卷,内诗二卷,今编诗二卷。 查看更多>>

吕温的诗:

相关诗词:

(jù)

朝代:唐    作者: 上官昭容

势如连璧友,心似臭兰人。

仄平仄平平○平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄平平,仄仄仄平○仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,平平仄仄仄仄?。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平○平仄平仄平,仄平平仄平○平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,○仄平平仄平仄。
仄平仄,平平平。
仄○仄仄仄仄平,平平平仄平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄○平。
平仄平仄平,平平仄平仄。
○仄仄平○,平仄仄仄平平仄仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
○平○仄○○平,仄平平仄○平平。

游长宁公主流杯池二十五首 三 (yóu cháng níng gōng zhǔ liú bēi chí èr shí wǔ shǒu sān)

朝代:唐    作者: 上官昭容

檀栾竹影,飙䫻松声。
不烦歌吹,自足娱情。

仄平仄平平○平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄平平,仄仄仄平○仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,平平仄仄仄仄?。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平○平仄平仄平,仄平平仄平○平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,○仄平平仄平仄。
仄平仄,平平平。
仄○仄仄仄仄平,平平平仄平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄○平。
平仄平仄平,平平仄平仄。
○仄仄平○,平仄仄仄平平仄仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
○平○仄○○平,仄平平仄○平平。

御楼 其一 (yù lóu qí yī)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

五辂鸣鸾,八神警跸。
天官景从,莫不祗栗。
祲威盛容,昭哉祖述。
祚我无疆,叶气充溢。

仄平仄平平○平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄平平,仄仄仄平○仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,平平仄仄仄仄?。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平○平仄平仄平,仄平平仄平○平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,○仄平平仄平仄。
仄平仄,平平平。
仄○仄仄仄仄平,平平平仄平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄○平。
平仄平仄平,平平仄平仄。
○仄仄平○,平仄仄仄平平仄仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
○平○仄○○平,仄平平仄○平平。

彩书怨 (cǎi shū yuàn)

朝代:唐    作者: 上官昭容

叶下洞庭初,思君万里余。
露浓香被冷,月落锦屏虚。
欲奏江南曲,贪封蓟北书。
书中无别意,惟怅久离居。

仄平仄平平○平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄平平,仄仄仄平○仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,平平仄仄仄仄?。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平○平仄平仄平,仄平平仄平○平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,○仄平平仄平仄。
仄平仄,平平平。
仄○仄仄仄仄平,平平平仄平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄○平。
平仄平仄平,平平仄平仄。
○仄仄平○,平仄仄仄平平仄仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
○平○仄○○平,仄平平仄○平平。

游长宁公主流杯池二十五首 二十三 (yóu cháng níng gōng zhǔ liú bēi chí èr shí wǔ shǒu èr shí sān)

朝代:唐    作者: 上官昭容

沁水田园先自多,齐城楼观更无过。
倩语张骞莫辛苦,人今从此识天河。

仄平仄平平○平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄平平,仄仄仄平○仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,平平仄仄仄仄?。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平○平仄平仄平,仄平平仄平○平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,○仄平平仄平仄。
仄平仄,平平平。
仄○仄仄仄仄平,平平平仄平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄○平。
平仄平仄平,平平仄平仄。
○仄仄平○,平仄仄仄平平仄仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
○平○仄○○平,仄平平仄○平平。

昭州 (zhāo zhōu)

朝代:唐    作者: 李商隐

桂水春犹早,昭川日正西。
虎当官道鬬,猿上驿楼啼。
绳烂金沙井,松乾乳洞梯。
乡音殊可骇,仍有醉如泥。

仄平仄平平○平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄平平,仄仄仄平○仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,平平仄仄仄仄?。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平○平仄平仄平,仄平平仄平○平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,○仄平平仄平仄。
仄平仄,平平平。
仄○仄仄仄仄平,平平平仄平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄○平。
平仄平仄平,平平仄平仄。
○仄仄平○,平仄仄仄平平仄仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
○平○仄○○平,仄平平仄○平平。

九月九日上幸慈恩寺登浮图羣臣上菊花寿酒 (jiǔ yuè jiǔ rì shàng xìng cí ēn sì dēng fú tú qún chén shàng jú huā shòu jiǔ)

朝代:唐    作者: 上官昭容

帝里重阳节,香园万乘来。
却邪萸入佩,献寿菊传杯。
墖类承天涌,门疑待佛开。
睿词悬日月,长得仰昭回。

仄平仄平平○平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄平平,仄仄仄平○仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,平平仄仄仄仄?。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平○平仄平仄平,仄平平仄平○平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,○仄平平仄平仄。
仄平仄,平平平。
仄○仄仄仄仄平,平平平仄平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄○平。
平仄平仄平,平平仄平仄。
○仄仄平○,平仄仄仄平平仄仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
○平○仄○○平,仄平平仄○平平。

奉和幸上官昭容院献诗四首 一 (fèng hé xìng shàng guān zhāo róng yuàn xiàn shī sì shǒu yī)

朝代:唐    作者: 郑愔

地轴楼居远,天台阙路赊。
何如游帝宅,即此对仙家。
座拂金壶电,池摇玉酒霞。
无云秦汉隔,别访武陵花。

仄平仄平平○平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄平平,仄仄仄平○仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,平平仄仄仄仄?。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平○平仄平仄平,仄平平仄平○平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,○仄平平仄平仄。
仄平仄,平平平。
仄○仄仄仄仄平,平平平仄平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄○平。
平仄平仄平,平平仄平仄。
○仄仄平○,平仄仄仄平平仄仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
○平○仄○○平,仄平平仄○平平。

相和歌辞 王昭君 (xiāng hé gē cí wáng zhāo jūn)

朝代:唐    作者: 上官仪

玉关春色晚,金河路几千。
琴悲桂条上,笛怨柳花前。
雾掩临妆月,风惊入鬓蝉。
缄书待还使,泪尽白云天。

仄平仄平平○平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄平平,仄仄仄平○仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,平平仄仄仄仄?。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平○平仄平仄平,仄平平仄平○平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,○仄平平仄平仄。
仄平仄,平平平。
仄○仄仄仄仄平,平平平仄平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄○平。
平仄平仄平,平平仄平仄。
○仄仄平○,平仄仄仄平平仄仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
○平○仄○○平,仄平平仄○平平。

游长宁公主流杯池二十五首 一 (yóu cháng níng gōng zhǔ liú bēi chí èr shí wǔ shǒu yī)

朝代:唐    作者: 上官昭容

逐仙赏,展幽情。
踰崑阆,迈蓬瀛。

仄平仄平平○平,平平平仄平仄平。
仄平平仄仄平平,仄仄仄平○仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,平平仄仄仄仄?。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平○平仄平仄平,仄平平仄平○平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,○仄平平仄平仄。
仄平仄,平平平。
仄○仄仄仄仄平,平平平仄平仄仄。
平平仄仄平平平,平平仄○平。
平仄平仄平,平平仄平仄。
○仄仄平○,平仄仄仄平平仄仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
○平○仄○○平,仄平平仄○平平。