qiū sù tiān péng sēng shè
秋宿天彭僧舍 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 崔涂 (cuī tú)

身世两相惜,秋云每独兴。
难将尘界事,话向雪山僧。
力善知谁许,归耕又未能。
此怀平不得,挑尽草堂灯。

平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

shēn shì liǎng xiāng xī , qiū yún měi dú xīng 。
nán jiāng chén jiè shì , huà xiàng xuě shān sēng 。
lì shàn zhī shuí xǔ , guī gēng yòu wèi néng 。
cǐ huái píng bù dé , tiāo jìn cǎo táng dēng 。

秋宿天彭僧舍

—— 崔塗

身世兩相惜,秋雲每獨興。
難將塵界事,話向雪山僧。
力善知誰許,歸耕又未能。
此懷平不得,挑盡草堂燈。

平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

shēn shì liǎng xiāng xī , qiū yún měi dú xīng 。
nán jiāng chén jiè shì , huà xiàng xuě shān sēng 。
lì shàn zhī shuí xǔ , guī gēng yòu wèi néng 。
cǐ huái píng bù dé , tiāo jìn cǎo táng dēng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
身世两相珍惜,秋天的云彩总是独自升腾。
难以表达尘世间的事物,只能与雪山上的僧人交谈。
善良的力量能被谁理解,归于田园务农却又未能实现。
我的内心之愁无法平复,烛火照亮了空草堂。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者崔涂介绍:🔈

崔涂,字礼山,江南人。光啓四年,登进士第。诗一卷。 查看更多>>

崔涂的诗:

相关诗词:

同苗员外宿荐福寺僧舍 (tóng miáo yuán wài sù jiàn fú sì sēng shè)

朝代:唐    作者: 李端

潘安秋兴动,凉夜宿僧房。
倚杖云离月,垂帘竹有霜。
回风生远迳,落叶飒长廊。
一与交亲会,空贻别後伤。

平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

秋夜僧舍闻猨 (qiū yè sēng shè wén yuán)

朝代:唐    作者: 崔涂

哀猨听未休,禅景夜方幽。
暂得同僧静,那能免客愁。
影摇云外树,声褭月中秋。
曾向巴江宿,当时泪亦流。

平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

宿沣曲僧舍 (sù fēng qū sēng shè)

朝代:唐    作者: 温庭筠

东郊和气新,芳霭远如尘。
客舍停疲马,僧墙画故人。
沃田桑景晚,平野菜花春。
更想严家濑,微风荡白苹。

平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

宿缙云僧舍一首 (sù jìn yún sēng shè yī shǒu)

朝代:宋    作者: 韦骧

石磴跻攀上缙云,九峰苍翠与天邻。
岩崖佛屋疑神助,烟霭禅扃绝世尘。
此日乘轺宿寒夜,他年屈指数青春。
山僧莫笑匆匆去,寻胜能来有几人。

平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

宿僧舍 (sù sēng shè)

朝代:唐    作者: 赵嘏

高僧夜滴芙蓉漏,远客窗含杨柳风。
何处相逢话心地,月明身在磬声中。

平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

酬彭州萧使君秋中言怀 (chóu péng zhōu xiāo shǐ jūn qiū zhōng yán huái)

朝代:唐    作者: 羊士谔

右职移青绶,雄藩拜紫泥。
江回玉垒下,气爽锦城西。
臯鹤惊秋律,琴乌怨夜啼。
离居同舍念,宿昔奉金闺。

平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

秋天

宿齐山僧舍 (sù qí shān sēng shè)

朝代:唐    作者: 张乔

一宿经窗卧白波,万重归梦隔烟萝。
若言不得南宗要,长在禅牀事更多。

平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

秋日同僧宿西池 (qiū rì tóng sēng sù xī chí)

朝代:唐    作者: 刘得仁

菡萏遍秋水,隔林香似焚。
僧同池上宿,霞向月边分。
渚鸟栖蒲立,城砧接曙闻。
来宵莫他约,重此话孤云。

平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

宿齐山僧舍 (sù qí shān sēng shè)

朝代:唐    作者: 张乔

一宿经窗望白波,晓随山月出烟萝。
若言不得南宗要,长在禅牀事更多。

平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

宿道傍僧舍次蒋颖叔壁间韵 (sù dào bàng sēng shè cì jiǎng yǐng shū bì jiān yùn)

朝代:宋    作者: 李纲

竟日碧山中,清宵憇宝宫。
客愁无那处,一叶已秋风。

平仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。