qiū hú fù gē
秋胡妇歌 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 萧立之 (xiāo lì zhī)

君家作妇三日强,锦衾未暖鸳鸯床。
阿郎遽作远游别,三载菽水空襦裳。
采桑忽忽春风陌,郎归相逢不相识。
拦囊赠妾双黄金,妾心如冰介如石。
阿郎归来坐堂前,低头相视默不言。
郎心如此不易保,丑君一死沧波寒。
棱棱劲节秋霜句,断简风流映千古。
後来一种可怜人,却遣江津名妬妇。

平平仄仄○仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄○平平。
仄平仄仄平平仄,平平○平仄○仄。
平平仄仄平平平,仄平○平仄○仄。
平平平平仄平平,平平○仄仄仄平。
平平○仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

jūn jiā zuò fù sān rì qiáng , jǐn qīn wèi nuǎn yuān yāng chuáng 。
ā láng jù zuò yuǎn yóu bié , sān zǎi shū shuǐ kōng rú shang 。
cǎi sāng hū hū chūn fēng mò , láng guī xiāng féng bù xiāng shí 。
lán náng zèng qiè shuāng huáng jīn , qiè xīn rú bīng jiè rú shí 。
ā láng guī lái zuò táng qián , dī tóu xiāng shì mò bù yán 。
láng xīn rú cǐ bù yì bǎo , chǒu jūn yī sǐ cāng bō hán 。
léng léng jìn jié qiū shuāng jù , duàn jiǎn fēng liú yìng qiān gǔ 。
hòu lái yī zhǒng kě lián rén , què qiǎn jiāng jīn míng dù fù 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

君家的妻子三天来努力忍耐,锦衾还未暖和鸳鸯床就被丈夫突然告别,三年的辛苦终究成了徒劳。采桑的时候,春风拂过陌上,却在他归来时无法相认。他拦下篮囊,赠送给妻子双块黄金,可是妻子的心像冰一般冷淡,态度坚硬如石。丈夫回到家中,坐在堂前,低头默默相视,却无言表达。他的心意如此难以捉摸,导致妻子一死之后,他再也无法挽回沧海一般的悲凉。这首诗的句子刚劲有力,宛如秋霜削铁,断绝的文笔和风流情感映照着千古。后来出现了一位可怜的人,却被称为江津名妒妇,成为了后人的羡慕对象。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者萧立之介绍:🔈

萧立之(一二○三~?)(生年据本集卷下《壬午元日试笔……》“年似渭滨人样子”、“记前壬午甫能冠”推定),原名立等,字斯立,号冰崖,宁都(今属江西)人。理宗淳佑十年(一二五○)进士。历知南城县,南昌推官,通判辰州。宋亡归隠。有《冰崖诗集》二十六卷,已佚。明弘治十八年九世孙敏辑刊《冰崖公诗拾遗》三卷。事见本集末附萧敏《识後》,明嘉靖《赣州府志》卷九有传。 萧立之诗,以《四部丛刊》影印明弘治十八年刻本爲底本。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

萧立之的诗:

相关诗词:

相和歌辞 湖边采莲妇 (xiāng hé gē cí hú biān cǎi lián fù)

朝代:唐    作者: 李白

小姑织白紵,未解将人语。
大嫂采芙蓉,溪湖千万重。
长兄行不在,莫使外人逢。
愿学秋胡妇,真心比古松。

平平仄仄○仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄○平平。
仄平仄仄平平仄,平平○平仄○仄。
平平仄仄平平平,仄平○平仄○仄。
平平平平仄平平,平平○仄仄仄平。
平平○仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

三妇诗 (sān fù shī)

朝代:唐    作者: 权德舆

大妇刺绣文,中妇缝罗裙。
小妇无所作,娇歌遏行云。
丈人且安坐,金炉香正薰。

平平仄仄○仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄○平平。
仄平仄仄平平仄,平平○平仄○仄。
平平仄仄平平平,仄平○平仄○仄。
平平平平仄平平,平平○仄仄仄平。
平平○仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

三妇艳歌 其一 (sān fù yàn gē qí yī)

朝代:宋    作者: 曹勋

大妇双绮襦,中妇红罗裾。
小妇服翡翠,理曲调笙竽。
良人幸安坐,美酒倾玉壶。

平平仄仄○仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄○平平。
仄平仄仄平平仄,平平○平仄○仄。
平平仄仄平平平,仄平○平仄○仄。
平平平平仄平平,平平○仄仄仄平。
平平○仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

三妇艳歌 其二 (sān fù yàn gē qí èr)

朝代:宋    作者: 曹勋

大妇织云锦,中妇绣鸳鸯。
小妇独无事,对镜理红粧。
良人幸安坐,帐暖自添香。

平平仄仄○仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄○平平。
仄平仄仄平平仄,平平○平仄○仄。
平平仄仄平平平,仄平○平仄○仄。
平平平平仄平平,平平○仄仄仄平。
平平○仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

相和歌辞 三妇艳诗 (xiāng hé gē cí sān fù yàn shī)

朝代:唐    作者: 董思恭

大妇裁纨素,中妇弄明璫。
小妇多姿态,登楼红粉妆。
丈人且安坐,初日渐流光。

平平仄仄○仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄○平平。
仄平仄仄平平仄,平平○平仄○仄。
平平仄仄平平平,仄平○平仄○仄。
平平平平仄平平,平平○仄仄仄平。
平平○仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

寄意三绝 其三 (jì yì sān jué qí sān)

朝代:宋    作者: 胡仲弓

井底银瓶事已非,鸳鸯打散鸭惊飞。
千金莫试秋胡妇,持向青楼买笑归。

平平仄仄○仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄○平平。
仄平仄仄平平仄,平平○平仄○仄。
平平仄仄平平平,仄平○平仄○仄。
平平平平仄平平,平平○仄仄仄平。
平平○仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

唐氏妇 (táng shì fù)

朝代:宋    作者: 林同

姑今病且死,颇愧妇恩深。
但愿妇有子,皆如妇用心。

平平仄仄○仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄○平平。
仄平仄仄平平仄,平平○平仄○仄。
平平仄仄平平平,仄平○平仄○仄。
平平平平仄平平,平平○仄仄仄平。
平平○仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

湖边采莲妇 (hú biān cǎi lián fù)

朝代:唐    作者: 李白

小姑织白紵,未解将人语。
大嫂采芙蓉,溪湖千万重。
长兄行不在,莫使外人逢。
愿学秋胡妇,贞心比古松。

平平仄仄○仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄○平平。
仄平仄仄平平仄,平平○平仄○仄。
平平仄仄平平平,仄平○平仄○仄。
平平平平仄平平,平平○仄仄仄平。
平平○仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

写人 妇女

丑妇谣 (chǒu fù yáo)

朝代:宋    作者: 胡仲弓

人知丑妇丑,不知丑妇妍。
丑妇安乎丑,妇德或可全。
荆钗与布裙,常坐纺织边。
妍妇巧於人,玉貌长娟娟。
妩媚及依阿,万态随方圆。
丑者妍之实,妍者丑之端。
丑者妍之德,妍者丑之贼。
人皆恶其丑,我以丑为则。
人皆爱其妍,我以妍为惑。
丁宁丑妇人,莫效妍妇颦。
欲保丑妇德,莫学妍妇色。
人监不可欺,妍丑自明白。

平平仄仄○仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄○平平。
仄平仄仄平平仄,平平○平仄○仄。
平平仄仄平平平,仄平○平仄○仄。
平平平平仄平平,平平○仄仄仄平。
平平○仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

姑恶 (gū è)

朝代:宋    作者: 邵定翁

姑恶,姑恶。
姑不恶,新妇恶。
不闻姑声駡妇错,但闻妇声数姑虐。
汝夫汝夫汝所严,汝姑又如天之天。
高高在上胡可言,纵有可言当自冤。
以天感天天自还,姜妇愈敬姑复怜。
胡愤而死鱼龙渊,至今谇语春风前。
姑恶鸟,家私休与外人道。
道与外人人转疑,去妇何尝说姑好。

平平仄仄○仄平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄○平平。
仄平仄仄平平仄,平平○平仄○仄。
平平仄仄平平平,仄平○平仄○仄。
平平平平仄平平,平平○仄仄仄平。
平平○仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

动物