qióng dōng tài xué
穷冬太学 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 林宽 (lín kuān)

投迹依槐馆,荒亭草合时。
雪深鸢啸急,薪湿鼎吟迟。
默坐同谁话,非僧不我知。
匡庐瀑布畔,何日副心期。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。

tóu jì yī huái guǎn , huāng tíng cǎo hé shí 。
xuě shēn yuān xiào jí , xīn shī dǐng yín chí 。
mò zuò tóng shuí huà , fēi sēng bù wǒ zhī 。
kuāng lú pù bù pàn , hé rì fù xīn qī 。

窮冬太學

—— 林寬

投跡依槐館,荒亭草合時。
雪深鳶嘯急,薪濕鼎吟遲。
默坐同誰話,非僧不我知。
匡廬瀑布畔,何日副心期。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。

tóu jì yī huái guǎn , huāng tíng cǎo hé shí 。
xuě shēn yuān xiào jí , xīn shī dǐng yín chí 。
mò zuò tóng shuí huà , fēi sēng bù wǒ zhī 。
kuāng lú pù bù pàn , hé rì fù xīn qī 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
投身于槐树馆,荒废的亭子中,草木茂盛的季节。
雪花纷飞,鸢鸟高唳急促,柴火湿了,炊鼎的燃烧声迟迟。
默默地坐着,和谁对话?除了僧侣,没有人能理解我。
在匡庐瀑布旁,何时能够实现内心的愿望?

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者林宽介绍:🔈

林宽,侯官人。诗一卷。 查看更多>>

林宽的诗:

相关诗词:

乙卯端午十绝 其一○ (yǐ mǎo duān wǔ shí jué qí yī ○)

朝代:宋    作者: 刘克庄

朝朝责太平,日日御延英。
欲识太平处,冬冬社鼓声。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。

(jù)

朝代:唐    作者: 薛据

省署开文苑,沧浪学钓翁。
穷冬时短晷,日尽西南天。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。

太平兴国七年季冬大雪赐学士 (tài píng xīng guó qī nián jì dōng dà xuě cì xué shì)

朝代:宋    作者: 宋太宗

轻轻相亚凝如酥,宫树花装万万株。
今赐酒卿时一盏,玉堂闲话道情无。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。

写景 抒情

老学庵 (lǎo xué ān)

朝代:宋    作者: 陆游

穷冬短景苦匆忙,老学庵中日自长。
名誉不如心自肯,文辞终与道相妨。
吾心本自同天地,俗学何知溺粃糠。
已与儿曹相约定,勿为无益费年光。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。

冬冬鼓 (dōng dōng gǔ)

朝代:宋    作者: 徐照

前鼓冬冬後鼓冬冬声一同。
忽然声近忽声远,又是东风西风南北风。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。

冬末郡学感怀和韵 (dōng mò jùn xué gǎn huái hé yùn)

朝代:宋    作者: 强至

我向荣涂倒足行,折腰尚可代深耕。
嗟君二纪差高第,犹尔三冬伴後生。
壮志几多成坠鹄,明年四十趁啼鶑。
金章衮衮从韦布,穷达何时不递更。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。

冬日 (dōng rì)

朝代:宋    作者: 袁燮

茅檐穷腊负朝暾,不羡红炉兽炭温。
始信太阳和气别,拟将此味献金门。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。

连日昏雾感怀 (lián rì hūn wù gǎn huái)

朝代:宋    作者: 赵蕃

穷山逼穷冬,苦雾作苦寒。
举头不见日,况乃见长安。
朝听谯鼓微,午听庭雀讙。
占晴复畏雨,有抱那得宽。
少日谬学诗,中年痴觅官。
择术不自审,终焉堕艰难。
妄营三径资,轻舍陋巷箪。
胡不返故步,无为学邯郸。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。

春雪再作戏成绝句 (chūn xuě zài zuò xì chéng jué jù)

朝代:宋    作者: 洪适

常年穷腊无一白,盈尺冬来已屡书。
底事天公太手熟,又同春絮到阶除。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。

田家 其一 (tián jiā qí yī)

朝代:宋    作者: 刘学箕

稻熟田间笑老农,冬冬村鼓乐时丰。
新篘自酌花甆椀,醉倒扶携夕照中。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。