qīng yáng dòng tiān chéng qīng yáng zhǔ rén céng shǎo yù
青阳洞天呈青阳主人曾少裕 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 利登 (lì dēng)

两崖苍苍峭天柱,停策崖边唤舟渡。
青巾羽客打舟来,惊起灵蛇绝溪去。
千年神浆不自惜,万里晴天安得雨。
但见飞流落半空,空中此水来何处。
岩下犹涵太古泉,安知上不通银浦。
苍藤半湿苔藓昏,石罅无根迸孤树。
洞门一隙仅通人,可惜凿空开洞府。
乾坤明晦自有时,突然栋宇那非数。
开辟岂无人到来,岩崖尚绝猿猱路。
先生朝昏息丹岩,万壑归心心不语。
瑶磬一声天壁寒,白云紫雾惊相顾。

仄平○○仄平仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平仄仄○,○○仄仄平平仄。
平仄○平仄仄平,平平仄仄平平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄○平仄仄。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
平仄仄平平仄平,平平仄仄平平仄。
平平平平仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄平,仄平仄仄平○仄。

liǎng yá cāng cāng qiào tiān zhù , tíng cè yá biān huàn zhōu dù 。
qīng jīn yǔ kè dǎ zhōu lái , jīng qǐ líng shé jué xī qù 。
qiān nián shén jiāng bù zì xī , wàn lǐ qíng tiān ān dé yǔ 。
dàn jiàn fēi liú luò bàn kōng , kōng zhōng cǐ shuǐ lái hé chù 。
yán xià yóu hán tài gǔ quán , ān zhī shàng bù tōng yín pǔ 。
cāng téng bàn shī tái xiǎn hūn , shí xià wú gēn bèng gū shù 。
dòng mén yī xì jǐn tōng rén , kě xī záo kōng kāi dòng fǔ 。
qián kūn míng huì zì yǒu shí , tū rán dòng yǔ nà fēi shù 。
kāi pì qǐ wú rén dào lái , yán yá shàng jué yuán náo lù 。
xiān shēng cháo hūn xī dān yán , wàn hè guī xīn xīn bù yǔ 。
yáo qìng yī shēng tiān bì hán , bái yún zǐ wù jīng xiāng gù 。

青陽洞天呈青陽主人曾少裕

—— 利登

兩崖蒼蒼峭天柱,停策崖邊喚舟渡。
青巾羽客打舟來,驚起靈蛇絕溪去。
千年神漿不自惜,萬里晴天安得雨。
但見飛流落半空,空中此水來何處。
岩下猶涵太古泉,安知上不通銀浦。
蒼藤半濕苔蘚昏,石罅無根迸孤樹。
洞門一隙僅通人,可惜鑿空開洞府。
乾坤明晦自有時,突然棟宇那非數。
開闢豈無人到來,岩崖尚絕猿猱路。
先生朝昏息丹岩,萬壑歸心心不語。
瑶磬一聲天壁寒,白雲紫霧驚相顧。

仄平○○仄平仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平仄仄○,○○仄仄平平仄。
平仄○平仄仄平,平平仄仄平平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄○平仄仄。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
平仄仄平平仄平,平平仄仄平平仄。
平平平平仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄平,仄平仄仄平○仄。

liǎng yá cāng cāng qiào tiān zhù , tíng cè yá biān huàn zhōu dù 。
qīng jīn yǔ kè dǎ zhōu lái , jīng qǐ líng shé jué xī qù 。
qiān nián shén jiāng bù zì xī , wàn lǐ qíng tiān ān dé yǔ 。
dàn jiàn fēi liú luò bàn kōng , kōng zhōng cǐ shuǐ lái hé chù 。
yán xià yóu hán tài gǔ quán , ān zhī shàng bù tōng yín pǔ 。
cāng téng bàn shī tái xiǎn hūn , shí xià wú gēn bèng gū shù 。
dòng mén yī xì jǐn tōng rén , kě xī záo kōng kāi dòng fǔ 。
qián kūn míng huì zì yǒu shí , tū rán dòng yǔ nà fēi shù 。
kāi pì qǐ wú rén dào lái , yán yá shàng jué yuán náo lù 。
xiān shēng cháo hūn xī dān yán , wàn hè guī xīn xīn bù yǔ 。
yáo qìng yī shēng tiān bì hán , bái yún zǐ wù jīng xiāng gù 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

两崖苍苍高耸入云,我停下马策在崖边呼唤船只来渡。
一位青巾羽客划船而来,惊起了灵蛇,它飞速绝尘溪水而去。
千年的神浆却不自怜,万里晴天何处得雨水。
只见飞流从空中落下,这水从何处来,空中又是什么源头。
岩下依然含有太古泉水,可谁知上方是否通往银浦。
苍藤部分湿润,苔藓昏暗,石罅中的孤树无根迸出。
洞门只有一丝缝隙,勉强能通人,可惜凿空开洞府的事未能成。
天地之间明暗变换自有时刻,突然出现的宏伟建筑并不是简单的数算可以解释。
这片开辟之地是否无人到来过,岩崖间尚未留下猿猴的痕迹。
先生朝霞昏黄间息于丹岩,万壑回心归于寂静,他的心思无言表达。
一声玉磬响起,仿佛撞击在冰冷的天壁上,白云和紫雾也为之震惊相对。

全诗表达了山林之间的壮美景观,描述了人与自然的交融。诗人在山崖边唤船渡河,青巾羽客划舟前来,惊起了灵蛇,蛇快速滑走。诗中暗喻千年神浆虽珍贵,但却无法自怜;万里晴天却无雨水滋润。飞流从空中落下,诗人疑惑此水源头何在。岩下隐藏太古泉水,但上方是否通往银浦不得而知。苍藤湿润,昏暗的苔藓,孤树根系无从寻觅。洞门只有一缝,仅可容人,但未能成功开辟洞府。天地之间明暗变化自有规律,突然出现的建筑并非简单可解。诗人思考这片开辟之地是否有人到访,而岩崖尚未有猿猴的足迹。诗人与先生在朝昏交替之际,息于丹岩,万壑回心归于宁静,心中所思难以言表。最后一声玉磬响起,仿佛撞击在冰冷的天壁上,白云和紫雾也为之震惊相视。
(注意:诗中的“
”符号是原诗格式,没有特殊含义,只是用来分隔每一节诗句。)

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者利登介绍:🔈

利登,字履道,号碧涧,金川(今江西新干西北)人。理宗淳佑元年(一二四一)进士(明正德《建昌府志》卷一五),官宁都尉。有《骳稿》一卷。 利登诗,以汲古阁影宋抄《南宋六十家小集》本爲底本,校以顾氏读画斋刊《南宋群贤小集》本(简称读画斋本)。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

利登的诗:

利登的词:

  • 绿头鸭・多丽

    晚春天。柳丝初透晴烟。黯离怀、绿房深...

  • 菩萨蛮

    玉阑干外重帘晚。流云欲度长天远。花草...

  • 玉楼春

    夹帘不卷重堂暮。白骑少年何处去。云根...

  • 水调歌头

    日月换飞涧,风雨老孤松。千岩万壑秋重...

  • 洞仙歌

    弄香吹粉,记前回酒困。绿露沈沈转花影...

  • 过秦楼

    眉黛山分,靥朱星合,郁郁夜堂初见。芙...

  • 齐天乐

    淡云荒草秋汀暮,归心又寒烟水。论槛移...

  • 鹧鸪天

    凤尾鬟香再叠梳。藕丝衫嫩蹙双鱼。闲收...

  • 风流子

    梨园花柳地,扶残醉、曾记问妖娆。叹惹...

  • 风入松

    断芜幽树际烟平。山外又山青。天南海北...

  • 利登宋词全集>>

相关诗词:

九日青阳道中呈张主簿 (jiǔ rì qīng yáng dào zhōng chéng zhāng zhǔ bó)

朝代:宋    作者: 喻良能

重阳时候在青阳,野店山肴对举觞。
菊蘂半开簪鬓好,橘包初破噀人香。
西风有意吹纱帽,细雨无情湿锦障。
但得一樽相对饮,不须更问是他乡。

仄平○○仄平仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平仄仄○,○○仄仄平平仄。
平仄○平仄仄平,平平仄仄平平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄○平仄仄。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
平仄仄平平仄平,平平仄仄平平仄。
平平平平仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄平,仄平仄仄平○仄。

青城洞阳大人 (qīng chéng dòng yáng dà rén)

朝代:宋    作者: 张继先

青城老洞翁,名籍丹台上。
日日诵黄庭,感得祥云降。

仄平○○仄平仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平仄仄○,○○仄仄平平仄。
平仄○平仄仄平,平平仄仄平平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄○平仄仄。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
平仄仄平平仄平,平平仄仄平平仄。
平平平平仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄平,仄平仄仄平○仄。

华阳道者 (huá yáng dào zhě)

朝代:唐    作者: 张蠙

华阳洞里持真经,心嫌来客风尘腥。
惟餐白石过白日,拟骑青竹上青冥。
翔螭岂作汉武驾,神娥徒降燕昭庭。
长生不必论贵贱,却是幽人骨主灵。

仄平○○仄平仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平仄仄○,○○仄仄平平仄。
平仄○平仄仄平,平平仄仄平平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄○平仄仄。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
平仄仄平平仄平,平平仄仄平平仄。
平平平平仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄平,仄平仄仄平○仄。

送李青归南叶阳川 (sòng lǐ qīng guī nán yè yáng chuān)

朝代:唐    作者: 李白

伯阳仙家子,容色如青春。
日月秘灵洞,云霞辞世人。
化心养精魄,隐几窅天真。
莫作千年别,归来城郭新。

仄平○○仄平仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平仄仄○,○○仄仄平平仄。
平仄○平仄仄平,平平仄仄平平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄○平仄仄。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
平仄仄平平仄平,平平仄仄平平仄。
平平平平仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄平,仄平仄仄平○仄。

青阳道中二首 其一 (qīng yáng dào zhōng èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 王质

今日青阳路,行行不忍过。
人家茅屋少,原野稻田多。
树木连苍色,陂塘湛碧波。
斜阳攲半岭,将奈镜亭何。

仄平○○仄平仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平仄仄○,○○仄仄平平仄。
平仄○平仄仄平,平平仄仄平平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄○平仄仄。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
平仄仄平平仄平,平平仄仄平平仄。
平平平平仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄平,仄平仄仄平○仄。

东宫寿章 其一 (dōng gōng shòu zhāng qí yī)

朝代:宋    作者: 崔敦礼

少阳腾耀毓青宫,玉裕渊冲穆睟容。
主鬯克承宸极重,问安勤致寝门恭。
温文齿胄全三善,晖润登歌备四重。
幼海光浮天序永,珠源衮衮日朝宗。

仄平○○仄平仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平仄仄○,○○仄仄平平仄。
平仄○平仄仄平,平平仄仄平平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄○平仄仄。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
平仄仄平平仄平,平平仄仄平平仄。
平平平平仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄平,仄平仄仄平○仄。

和杜仲观青字诗二首 其一 (hé dù zhòng guān qīng zì shī èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 贺铸

青袍少年子,独出青门游。
逢人少青眼,凝笑望青楼。
窗中青蛾女,正为青春愁。
心事属青鸟,青骢能少留。

仄平○○仄平仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平仄仄○,○○仄仄平平仄。
平仄○平仄仄平,平平仄仄平平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄○平仄仄。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
平仄仄平平仄平,平平仄仄平平仄。
平平平平仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄平,仄平仄仄平○仄。

挽白鹿洞宾吕善居 (wǎn bái lù dòng bīn lǚ shàn jū)

朝代:宋    作者: 王义山

元是双峯门下士,席间参请到源头。
鲁人知有乐正子,汉世曾称马少游。
白鹿洞宾儒领袖,紫阳教主道源流。
有儿曾斫月中桂,家学相传卒未休。

仄平○○仄平仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平仄仄○,○○仄仄平平仄。
平仄○平仄仄平,平平仄仄平平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄○平仄仄。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
平仄仄平平仄平,平平仄仄平平仄。
平平平平仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄平,仄平仄仄平○仄。

陶通明 (táo tōng míng)

朝代:宋    作者: 邓林

眉疏目朗姿圆通,诗书万卷罗心胸。
华阳三茅仙洞中,凤笙隠隠和松风。
薪林图谶呈梁公,朱砂曾青霜雪容。
服之身体飘轻鸿,积金涧泉东复东。
山中宰相那无功,昭阳竟作单于宫。

仄平○○仄平仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平仄仄○,○○仄仄平平仄。
平仄○平仄仄平,平平仄仄平平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄○平仄仄。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
平仄仄平平仄平,平平仄仄平平仄。
平平平平仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄平,仄平仄仄平○仄。

游阳明一洞天呈王理得诸君 (yóu yáng míng yī dòng tiān chéng wáng lǐ dé zhū jūn)

朝代:宋    作者: 戴表元

禹穴苍茫不可探,人传灵笈锁烟岚。
初晴鹤点青边嶂,欲雨龙移黑处潭。
北斗斋坛天寂寂,东风仙洞草毵毵。
堪怜尹叟非关吏,犹向江南逐老聃。

仄平○○仄平仄,平仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平仄仄○,○○仄仄平平仄。
平仄○平仄仄平,平平仄仄平平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄○平仄仄。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄仄平仄。
平仄仄平平仄平,平平仄仄平平仄。
平平平平仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄平,仄平仄仄平○仄。

动物