qīng míng hòu qī rì yǔ kè tóng wèi shuǐ dōng zhī yóu yì cháo fù cǐ
清明後七日与客同为水东之游翌朝赋此 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 张栻 (zhāng shì)

平生山水癖,妙处只自知。
夙约常寡味,邂逅惬心期。
幅巾与藜杖,安步随所之。
朅来坐官府,颇觉此愿违。
城头望羣峯,欲往类绊羁。
三春苦风雨,晴日一伸眉。
沙边散车骑,竹舆从呕咿。
独与三四客,野服相追随。
亭高俯空旷,洞古探瓌奇。
悬崖隠日月,幽壑蟠蛟螭。
涧水杂鸣佩,松风发清吹。
兴来即倾酒,语到亦论诗。
聊揩簿书眼,偿此闲暇时。
所历固未厌,所感多余思。
昔游木叶下,今兹绿阴肥。
江山虽可识,岁月乃如驰。
素餐岂不念,怀安敢云私。
归来耿不寐,欹枕听晨鷄。

平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平○。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
仄平仄平仄,○仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
○平仄平仄,平仄仄平平。
平平仄平○,仄平○平平。
仄仄○仄仄,仄仄○平平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
○平仄平仄,仄仄仄○平。
平平仄平仄,○仄○仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
平平平仄仄,仄仄?○平。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。

píng shēng shān shuǐ pǐ , miào chù zhī zì zhī 。
sù yuē cháng guǎ wèi , xiè hòu qiè xīn qī 。
fú jīn yǔ lí zhàng , ān bù suí suǒ zhī 。
qiè lái zuò guān fǔ , pō jué cǐ yuàn wéi 。
chéng tóu wàng qún fēng , yù wǎng lèi bàn jī 。
sān chūn kǔ fēng yǔ , qíng rì yī shēn méi 。
shā biān sàn chē qí , zhú yú cóng ǒu yī 。
dú yǔ sān sì kè , yě fú xiāng zhuī suí 。
tíng gāo fǔ kōng kuàng , dòng gǔ tàn guī qí 。
xuán yá yǐn rì yuè , yōu hè pán jiāo chī 。
jiàn shuǐ zá míng pèi , sōng fēng fā qīng chuī 。
xīng lái jí qīng jiǔ , yǔ dào yì lùn shī 。
liáo kāi bó shū yǎn , cháng cǐ xián xiá shí 。
suǒ lì gù wèi yàn , suǒ gǎn duō yú sī 。
xī yóu mù yè xià , jīn zī lǜ yīn féi 。
jiāng shān suī kě shí , suì yuè nǎi rú chí 。
sù cān qǐ bù niàn , huái ān gǎn yún sī 。
guī lái gěng bù mèi , qī zhěn tīng chén jī 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

平生钟爱山水之趣,只有自己知晓其中的妙处。早就许下心愿,常常对平淡的生活不以为味,期盼能有一次惊喜的相逢,心中充满了欣喜和期待。
带着宽松的巾帽,手持着藜杖,悠然自得地随心所欲地漫步,无拘无束。曾一度偶然得以进入官府坐一坐,然而却深感与内心的愿望相背离。
站在城头远眺群山,渴望前往,却似乎被无形的羁绊所阻。历经了三个春夏秋冬的风雨,偶尔晴朗的日子让人欣然展颜。在沙滩上放飞车骑,坐在竹制轿舆内,却情不自禁地呕吐起来。
独自与三、四位朋友相伴,穿着朴素的服饰相互追随。登上高亭俯瞰着广阔无垠的空旷,探寻古洞中的奇珍异宝。悬崖峻岭遮掩了日月光芒,幽深的峡谷中或可见蛟龙螭虬盘踞。
溪水潺潺,伴着佩玉的清脆声音,松风吹拂着如银的箫音。兴致勃发之时即倾情饮酒,言谈间不禁涉及了诗文的论述。随意翻阅书卷,用以消磨这宁静的闲暇时光。
所经历的事物未曾令人厌倦,内心所感却涌动着无尽的思绪。曾往的木叶之下,如今在这绿荫葱茏之地。江山虽然依然可辨,然岁月却匆匆如驰马疾驰。
即便饮食素朴,也不忘怀念曾经的滋味,心中的宁静和满足叫我无法称之为私欲。回到家中,静卧不易入眠,侧卧在枕头上倾听清晨鸡鸣的声音。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者张栻介绍:🔈

张栻(一一三三~一一八○),字敬夫(《诚斋集》卷九八《张钦夫画像赞》作钦夫),号南轩(同上书卷七三《怡斋记》作乐斋),祖籍绵竹(今属四川),寓居长沙(今属湖南)。浚子。从胡宏学,与朱熹、吕祖谦爲友。以荫入仕。高宗绍兴三十二年(一一六二),浚爲江淮东西路宣抚使,辟爲书写机宜文字(《宋会要辑稿》选举三四之一二)。孝宗隆兴二年(一一六四),汤思退用事,主和议,随父罢。乾道初,主讲岳麓书院。五年(一一六七),起知抚州,改严州。六年,召爲吏部员外郎兼权起居郎侍立官,寻兼侍讲,迁左司员外郎。明年,出知袁州,以事退职家居累年。淳熙元年(一一七四)起知静江府,广南西路安抚经略使。五年,除荆湖北路转运副使,改知... 查看更多>>

张栻的诗:

相关诗词:

晚日临水得此句呈季和先为公家池上明日之游也 (wǎn rì lín shuǐ dé cǐ jù chéng jì hé xiān wèi gōng jia chí shàng míng rì zhī yóu yě)

朝代:宋    作者: 晁说之

客子思归悔远游,曾波新绿恋汀洲。
庾郎得暇为春赋,定是春来未肯愁。

平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平○。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
仄平仄平仄,○仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
○平仄平仄,平仄仄平平。
平平仄平○,仄平○平平。
仄仄○仄仄,仄仄○平平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
○平仄平仄,仄仄仄○平。
平平仄平仄,○仄○仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
平平平仄仄,仄仄?○平。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。

七月八日马上作 (qī yuè bā rì mǎ shàng zuò)

朝代:宋    作者: 陆游

沟水浸新月,街槐生碧烟。
明河七夕後,倦马五门前。
小市灯初閙,高楼鼓已传。
赋诗寛客恨,哦罢却凄然。

平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平○。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
仄平仄平仄,○仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
○平仄平仄,平仄仄平平。
平平仄平○,仄平○平平。
仄仄○仄仄,仄仄○平平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
○平仄平仄,仄仄仄○平。
平平仄平仄,○仄○仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
平平平仄仄,仄仄?○平。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。

次韵答和甫卢泉水三首 其三 (cì yùn dá hé fǔ lú quán shuǐ sān shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

舍後钟梵炉烟长,舍前帘影竹苍苍。
事亲煖席扇枕凉,中有一士鬓苍浪。
同心之言兰麝香,与游者谁似姓杨。
朝发枉渚夕辰阳,怀瑾握瑜秪自伤。
东有浊河西清漳,胡为搔头卢泉思茫汒。
清明在躬不在水,此曹狡狯可心死。

平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平○。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
仄平仄平仄,○仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
○平仄平仄,平仄仄平平。
平平仄平○,仄平○平平。
仄仄○仄仄,仄仄○平平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
○平仄平仄,仄仄仄○平。
平平仄平仄,○仄○仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
平平平仄仄,仄仄?○平。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。

吾乡城外北室宛转皆亭园自北门外南彻浮桥最为游春胜地因清明念之赋此 (wú xiāng chéng wài běi shì wǎn zhuǎn jiē tíng yuán zì běi mén wài nán chè fú qiáo zuì wèi yóu chūn shèng dì yīn qīng míng niàn zhī fù cǐ)

朝代:宋    作者: 郑刚中

短墙疏竹小园亭,记得东风婺女城。
久醖菖蒲催祓禊,半肥梅子待清明。
桥边沙印骄骢迹,水外花藏醉客声。
年少不知身觧老,曾将豪气与春争。

平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平○。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
仄平仄平仄,○仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
○平仄平仄,平仄仄平平。
平平仄平○,仄平○平平。
仄仄○仄仄,仄仄○平平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
○平仄平仄,仄仄仄○平。
平平仄平仄,○仄○仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
平平平仄仄,仄仄?○平。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。

八月二十七日梦与宋侍读同赋泛伊水诗觉而录之 (bā yuè èr shí qī rì mèng yǔ sòng shì dú tóng fù fàn yī shuǐ shī jué ér lù zhī)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

遨游非昔时,轻舸偶同泛。
山水心有慕,屡往如有欠。
平生共好尚,饮食未尝厌。
兹日不言多,醉如春酒酽。

平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平○。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
仄平仄平仄,○仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
○平仄平仄,平仄仄平平。
平平仄平○,仄平○平平。
仄仄○仄仄,仄仄○平平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
○平仄平仄,仄仄仄○平。
平平仄平仄,○仄○仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
平平平仄仄,仄仄?○平。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。

三月十二日晚雨因取渊明诗微雨洗高林清飈矫云翮之句定韵赋十诗翌日雨未已侄坦师来相招时方赋六首暮雨暗还舍遂足十韵 其四 (sān yuè shí èr rì wǎn yǔ yīn qǔ yuān míng shī wēi yǔ xǐ gāo lín qīng biāo jiǎo yún hé zhī jù dìng yùn fù shí shī yì rì yǔ wèi yǐ zhí tǎn shī lái xiāng zhāo shí fāng fù liù shǒu mù yǔ àn huán shè suì zú shí yùn qí sì)

朝代:宋    作者: 滕岑

风吹飞絮乱,日照游丝高。
晴景方可爱,暮雨忽潇潇。
老人蚤睡眠,梦觉鷄戒朝。
檐声鸣阶除,云气冒山椒。

平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平○。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
仄平仄平仄,○仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
○平仄平仄,平仄仄平平。
平平仄平○,仄平○平平。
仄仄○仄仄,仄仄○平平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
○平仄平仄,仄仄仄○平。
平平仄平仄,○仄○仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
平平平仄仄,仄仄?○平。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。

明日复赋 (míng rì fù fù)

朝代:宋    作者: 苏辙

放舟城西南,却向东南泊。
朝来雨新霁,白水浸城脚。
古汴多流苴,清泗亦浮沫。
平吞百涧暴,灭尽三洪恶。
游人不胜喜,水族知当乐。
舟行野鳬乱,网尽修鳞跃。
香醪溜白蚁,鱠缕填花萼。
人生适意少,一醉皆应诺。
同游非偶然,後会未前约。
简书尚见宽,行日为公却。

平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平○。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
仄平仄平仄,○仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
○平仄平仄,平仄仄平平。
平平仄平○,仄平○平平。
仄仄○仄仄,仄仄○平平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
○平仄平仄,仄仄仄○平。
平平仄平仄,○仄○仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
平平平仄仄,仄仄?○平。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。

普觉院登上人房老梅擅名滋久昔四灵与其先师道公方公游赋咏盈纸距今三世矣余每至其所辄徘徊不忍去登亦对坐不倦有前辈之风槐迳弟拉同游者赋诗因用其韵俾登藏之庶不愧昔日尔 其二 (pǔ jué yuàn dēng shàng rén fáng lǎo méi shàn míng zī jiǔ xī sì líng yǔ qí xiān shī dào gōng fāng gōng yóu fù yǒng yíng zhǐ jù jīn sān shì yǐ yú měi zhì qí suǒ zhé pái huái bù rěn qù dēng yì duì zuò bù juàn yǒu qián bèi zhī fēng huái jìng dì lā tóng yóu zhě fù shī yīn yòng qí yùn bǐ dēng cáng zhī shù bù kuì xī rì ěr qí èr)

朝代:宋    作者: 薛嵎

四灵殁後谁知己,惟有清香满旧枝。
头白山僧犹爱客,为曾亲见老师时。

平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平○。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
仄平仄平仄,○仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
○平仄平仄,平仄仄平平。
平平仄平○,仄平○平平。
仄仄○仄仄,仄仄○平平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
○平仄平仄,仄仄仄○平。
平平仄平仄,○仄○仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
平平平仄仄,仄仄?○平。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。

余过兴州太守晁侯延之於东池晴碧亭且道其所以为此池亭之意使余赋诗 (yú guò xīng zhōu tài shǒu cháo hóu yán zhī wū dōng chí qíng bì tíng qiě dào qí suǒ yǐ wéi cǐ chí tíng zhī yì shǐ yú fù shī)

朝代:宋    作者: 文同

郑谷题诗处,荒凉不复知。
使君来问日,景物欲归时。
崖巘供清溜,亭台绕翠漪。
主人怜过客,借与傲炎曦。

平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平○。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
仄平仄平仄,○仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
○平仄平仄,平仄仄平平。
平平仄平○,仄平○平平。
仄仄○仄仄,仄仄○平平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
○平仄平仄,仄仄仄○平。
平平仄平仄,○仄○仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
平平平仄仄,仄仄?○平。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。

题徐後湖扣舷歌卷末 (tí xú hòu hú kòu xián gē juàn mò)

朝代:宋    作者: 李叔与

吾欲钓鱼东海去,一叶扁舟未能具。
君呼小舫山水间,扣舷作歌秋水寒。
吾诗百篇不直一盃水,君歌一阕游鱼亦倾耳。
得君此编拱璧加明冰,玉笥陵云无此清。
安能移我龙湖白竺之茅屋,来并清江後湖曲。
我鸣榔,君扣舷。
醉歌长篇复短篇,却使後人呼作徐李同舟仙。

平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平○。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
仄平仄平仄,○仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
○平仄平仄,平仄仄平平。
平平仄平○,仄平○平平。
仄仄○仄仄,仄仄○平平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
○平仄平仄,仄仄仄○平。
平平仄平仄,○仄○仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
平平平仄仄,仄仄?○平。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。

动物