qīng chéng wù rén shēn jì nèi hàn hóng zhàng
倾城误人身寄内翰洪丈 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 朱涣 (zhū huàn)

倾城误人身,嗟哉难具陈。
请君试侧耳,听妾歌其因。
妾初未筓学新妆,肌理玉雪眉黛长。
融怡窈袅销金裳,态浓意远夺目光。
当时见者心为狂,共谓绝代惊非常。
拟思昭阳奉君王,三千宠爱一身当。
宁知事大缪,嫁作荡子妇。
空闺独宿度芳华,蓬首乱鬓顔色朽。
四海十年不相闻,一朝归来新闲旧。
新闲旧,妾何有,摈妾不使侍箕箒。
佳人多命薄,是事君信否。
倾城误人身,古来唯有李夫人。
延年作歌帝所珍,贮之金屋荐华茵。
宠光杂遝疏弟昆,将死掩面留余恩。
千载不复见,言之涕沾巾。
倾城误人身,此曲哀怨何可听。

平平仄平平,平平○仄平。
仄平仄仄仄,○仄平○平。
仄平仄平仄平平,平仄仄仄平仄○。
平平仄仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
○平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
仄○○平仄平○,○平仄仄仄平○。
平平仄仄○,仄仄仄仄仄。
○平仄仄仄平平,平仄仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄○○,仄平平平平○仄。
平○仄,仄平仄,仄仄仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄平仄仄仄平平。
平平仄平仄仄平,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄○仄平,○仄仄仄○平平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平仄平平,仄仄平仄平仄○。

qīng chéng wù rén shēn , jiē zāi nán jù chén 。
qǐng jūn shì cè ěr , tīng qiè gē qí yīn 。
qiè chū wèi jī xué xīn zhuāng , jī lǐ yù xuě méi dài cháng 。
róng yí yǎo niǎo xiāo jīn shang , tài nóng yì yuǎn duó mù guāng 。
dāng shí jiàn zhě xīn wèi kuáng , gòng wèi jué dài jīng fēi cháng 。
nǐ sī zhāo yáng fèng jūn wáng , sān qiān chǒng ài yī shēn dāng 。
níng zhī shì dà miù , jià zuò dàng zǐ fù 。
kōng guī dú sù dù fāng huá , péng shǒu luàn bìn yán sè xiǔ 。
sì hǎi shí nián bù xiāng wén , yī cháo guī lái xīn xián jiù 。
xīn xián jiù , qiè hé yǒu , bìn qiè bù shǐ shì jī zhǒu 。
jiā rén duō mìng báo , shì shì jūn xìn fǒu 。
qīng chéng wù rén shēn , gǔ lái wéi yǒu lǐ fū rén 。
yán nián zuò gē dì suǒ zhēn , zhù zhī jīn wū jiàn huá yīn 。
chǒng guāng zá tà shū dì kūn , jiāng sǐ yǎn miàn liú yú ēn 。
qiān zǎi bù fù jiàn , yán zhī tì zhān jīn 。
qīng chéng wù rén shēn , cǐ qū āi yuàn hé kě tīng 。

傾城誤人身寄內翰洪丈

—— 朱渙

傾城誤人身,嗟哉難具陳。
請君試側耳,聽妾歌其因。
妾初未筓學新妝,肌理玉雪眉黛長。
融怡窈裊銷金裳,態濃意遠奪目光。
當時見者心爲狂,共謂絕代驚非常。
擬思昭陽奉君王,三千寵愛一身當。
寧知事大繆,嫁作蕩子婦。
空閨獨宿度芳華,蓬首亂鬢顔色朽。
四海十年不相聞,一朝歸來新閒舊。
新閒舊,妾何有,擯妾不使侍箕箒。
佳人多命薄,是事君信否。
傾城誤人身,古來唯有李夫人。
延年作歌帝所珍,貯之金屋薦華茵。
寵光雜遝疏弟昆,將死掩面留餘恩。
千載不復見,言之涕沾巾。
傾城誤人身,此曲哀怨何可聽。

平平仄平平,平平○仄平。
仄平仄仄仄,○仄平○平。
仄平仄平仄平平,平仄仄仄平仄○。
平平仄仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
○平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
仄○○平仄平○,○平仄仄仄平○。
平平仄仄○,仄仄仄仄仄。
○平仄仄仄平平,平仄仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄○○,仄平平平平○仄。
平○仄,仄平仄,仄仄仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄平仄仄仄平平。
平平仄平仄仄平,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄○仄平,○仄仄仄○平平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平仄平平,仄仄平仄平仄○。

qīng chéng wù rén shēn , jiē zāi nán jù chén 。
qǐng jūn shì cè ěr , tīng qiè gē qí yīn 。
qiè chū wèi jī xué xīn zhuāng , jī lǐ yù xuě méi dài cháng 。
róng yí yǎo niǎo xiāo jīn shang , tài nóng yì yuǎn duó mù guāng 。
dāng shí jiàn zhě xīn wèi kuáng , gòng wèi jué dài jīng fēi cháng 。
nǐ sī zhāo yáng fèng jūn wáng , sān qiān chǒng ài yī shēn dāng 。
níng zhī shì dà miù , jià zuò dàng zǐ fù 。
kōng guī dú sù dù fāng huá , péng shǒu luàn bìn yán sè xiǔ 。
sì hǎi shí nián bù xiāng wén , yī cháo guī lái xīn xián jiù 。
xīn xián jiù , qiè hé yǒu , bìn qiè bù shǐ shì jī zhǒu 。
jiā rén duō mìng báo , shì shì jūn xìn fǒu 。
qīng chéng wù rén shēn , gǔ lái wéi yǒu lǐ fū rén 。
yán nián zuò gē dì suǒ zhēn , zhù zhī jīn wū jiàn huá yīn 。
chǒng guāng zá tà shū dì kūn , jiāng sǐ yǎn miàn liú yú ēn 。
qiān zǎi bù fù jiàn , yán zhī tì zhān jīn 。
qīng chéng wù rén shēn , cǐ qū āi yuàn hé kě tīng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

倾城误人身,唉呀,难以尽述。
请你试着侧耳倾听,我为你唱出其中的缘由。
我起初未策划学习装扮,皮肤如玉,眉目长而美丽。
优雅婉约,身穿华丽的金衣,举止间充满韵味,足以夺人目光。
当时见到我的人都为我心狂,共同称我为绝代佳人,惊叹非常。
曾计划效仿昭阳宫中侍奉君王,得到三千宠爱,尽享荣华富贵。
然而谁知事情出现巨大错误,我却嫁给了一个荡子之人。
孤身寂寞地在空房里度过芳华年华,头发蓬乱,容颜渐渐衰老。
十年间四海之内再无人听闻我的消息,直到某一天归来,一切都变得陌生。
陌生之中,我又何处归宿,被遣散不让侍奉君王。
美丽的女子多命运薄,这是主公是否相信的事。
倾城误人身,古来只有李夫人最为出色。
延年作歌被帝王所珍视,存放在金屋中,高贵华丽的床上。
亲情宠爱兼而有之,给了我的弟兄们很多恩惠,临死时我掩面留下殷殷深情。
千载难再相见,说起来泪水满巾。
倾城误人身,这首歌中的悲怨真的让人难以听闻。


总结:

这首诗以一位倾国之女的命运为主题,表达了她被误导和欺骗的遭遇,遭受命运的挑战。诗中描绘了她的美丽和魅力,令众人为之疯狂。但她最终却被迫嫁给一个荡子之人,经历了沧桑和孤寂。在长达十年的远离家乡后归来,发现一切已变陌生。最后,她深情地唱出悲怨,感慨命运的残酷和失落。整首诗充满了情感和悲凉,唱响了女性在古代社会中的无奈和不幸。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者朱涣介绍:🔈

朱涣,字济仲,永福(今福建永泰)人。孝宗乾道二年(一一六六)进士。事见清乾隆《福建通志》卷三四。今录诗七首。 查看更多>>

朱涣的诗:

朱涣的词:

相关诗词:

存目 其一 (cún mù qí yī)

朝代:宋    作者: 许志仁

诗题:倾城误人身寄内翰洪丈首句:倾城误人身。

平平仄平平,平平○仄平。
仄平仄仄仄,○仄平○平。
仄平仄平仄平平,平仄仄仄平仄○。
平平仄仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
○平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
仄○○平仄平○,○平仄仄仄平○。
平平仄仄○,仄仄仄仄仄。
○平仄仄仄平平,平仄仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄○○,仄平平平平○仄。
平○仄,仄平仄,仄仄仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄平仄仄仄平平。
平平仄平仄仄平,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄○仄平,○仄仄仄○平平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平仄平平,仄仄平仄平仄○。

出狱李生来谒出百丈汾阳二像为示因而摹之作此时即欲还谷山 (chū yù lǐ shēng lái yè chū bǎi zhàng fén yáng èr xiàng wèi shì yīn ér mó zhī zuò cǐ shí jí yù huán gǔ shān)

朝代:宋    作者: 释德洪

一鉢寄城市,皤然须鬓长。
风埃穷百丈,翰墨老汾阳。
家在青松岸,门连白鸟行。
知谁施舟尾,载我下沅湘。

平平仄平平,平平○仄平。
仄平仄仄仄,○仄平○平。
仄平仄平仄平平,平仄仄仄平仄○。
平平仄仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
○平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
仄○○平仄平○,○平仄仄仄平○。
平平仄仄○,仄仄仄仄仄。
○平仄仄仄平平,平仄仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄○○,仄平平平平○仄。
平○仄,仄平仄,仄仄仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄平仄仄仄平平。
平平仄平仄仄平,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄○仄平,○仄仄仄○平平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平仄平平,仄仄平仄平仄○。

丫头岩 (yā tou yán)

朝代:宋    作者: 赵崇鉘

烟雨斑斓石藓春,坠云谁梦宝花颦。
行人总被虚名误,到得倾城又误人。

平平仄平平,平平○仄平。
仄平仄仄仄,○仄平○平。
仄平仄平仄平平,平仄仄仄平仄○。
平平仄仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
○平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
仄○○平仄平○,○平仄仄仄平○。
平平仄仄○,仄仄仄仄仄。
○平仄仄仄平平,平仄仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄○○,仄平平平平○仄。
平○仄,仄平仄,仄仄仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄平仄仄仄平平。
平平仄平仄仄平,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄○仄平,○仄仄仄○平平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平仄平平,仄仄平仄平仄○。

次洪内翰十月桃韵三首 其三 (cì hóng nèi hàn shí yuè táo yùn sān shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 裘万顷

不须羯鼓促春工,一树霜边取意红。
寄语玄冥为收拾,莫教人恨五更风。

平平仄平平,平平○仄平。
仄平仄仄仄,○仄平○平。
仄平仄平仄平平,平仄仄仄平仄○。
平平仄仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
○平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
仄○○平仄平○,○平仄仄仄平○。
平平仄仄○,仄仄仄仄仄。
○平仄仄仄平平,平仄仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄○○,仄平平平平○仄。
平○仄,仄平仄,仄仄仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄平仄仄仄平平。
平平仄平仄仄平,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄○仄平,○仄仄仄○平平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平仄平平,仄仄平仄平仄○。

亡友内翰赵公晦叔哀诗 (wáng yǒu nèi hàn zhào gōng huì shū āi shī)

朝代:宋    作者: 戴表元

振鹭庭中飣坐身,行藏空寄软蒲轮。
上来鬼泣荆山璞,猎罢人惊鲁外麟。
死肯扣阍排贵幸,贫犹倾橐施乡亲。
平生一一明经术,隽永依然世泽新。

平平仄平平,平平○仄平。
仄平仄仄仄,○仄平○平。
仄平仄平仄平平,平仄仄仄平仄○。
平平仄仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
○平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
仄○○平仄平○,○平仄仄仄平○。
平平仄仄○,仄仄仄仄仄。
○平仄仄仄平平,平仄仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄○○,仄平平平平○仄。
平○仄,仄平仄,仄仄仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄平仄仄仄平平。
平平仄平仄仄平,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄○仄平,○仄仄仄○平平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平仄平平,仄仄平仄平仄○。

蔡仲远内翰出虢州刘龙图所寄诗因次其韵 (cài zhòng yuǎn nèi hàn chū guó zhōu liú lóng tú suǒ jì shī yīn cì qí yùn)

朝代:宋    作者: 韦骧

暂离翰苑出南州,匼匝金覊络马头。
泉石清幽为己物,耕桑勤苦共民忧。
笔驱滞事如飞电,语决尘缘似破沤。
内合旧交诗远寄,心期犹未许裴休。

平平仄平平,平平○仄平。
仄平仄仄仄,○仄平○平。
仄平仄平仄平平,平仄仄仄平仄○。
平平仄仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
○平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
仄○○平仄平○,○平仄仄仄平○。
平平仄仄○,仄仄仄仄仄。
○平仄仄仄平平,平仄仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄○○,仄平平平平○仄。
平○仄,仄平仄,仄仄仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄平仄仄仄平平。
平平仄平仄仄平,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄○仄平,○仄仄仄○平平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平仄平平,仄仄平仄平仄○。

动物

送洪景卢内翰使虏二首 其一 (sòng hóng jǐng lú nèi hàn shǐ lǔ èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 范成大

金章玉色照离亭,战伐和亲决此行。
国有威灵双节重,家传忠义一身轻。
平生海内文场伯,今日胸中武库兵。
万里往来公有相,淮濆阴德贯神明。

平平仄平平,平平○仄平。
仄平仄仄仄,○仄平○平。
仄平仄平仄平平,平仄仄仄平仄○。
平平仄仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
○平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
仄○○平仄平○,○平仄仄仄平○。
平平仄仄○,仄仄仄仄仄。
○平仄仄仄平平,平仄仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄○○,仄平平平平○仄。
平○仄,仄平仄,仄仄仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄平仄仄仄平平。
平平仄平仄仄平,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄○仄平,○仄仄仄○平平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平仄平平,仄仄平仄平仄○。

和寄叶甥少藴内翰见招 (hé jì yè shēng shǎo yùn nèi hàn jiàn zhāo)

朝代:宋    作者: 晁冲之

翰林赫奕今如此,莫道人惟旧雨来。
庞老终身远州府,刘郎何面向春台。
园宜杏子非时结,溪阔梅花过日开。
两地声闻无百里,相望一覆手中杯。

平平仄平平,平平○仄平。
仄平仄仄仄,○仄平○平。
仄平仄平仄平平,平仄仄仄平仄○。
平平仄仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
○平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
仄○○平仄平○,○平仄仄仄平○。
平平仄仄○,仄仄仄仄仄。
○平仄仄仄平平,平仄仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄○○,仄平平平平○仄。
平○仄,仄平仄,仄仄仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄平仄仄仄平平。
平平仄平仄仄平,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄○仄平,○仄仄仄○平平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平仄平平,仄仄平仄平仄○。

长宁高守见寄用韵奉酬 (cháng níng gāo shǒu jiàn jì yòng yùn fèng chóu)

朝代:宋    作者: 洪咨夔

呼吸东风养姹婴,翰林非主墨非卿。
吾身元与三才并,此性须存一点明。
盘谷钓鲜深复窈,羌村倾榼浊还清。
久要谁似长宁守,尚记慈恩恶姓名。

平平仄平平,平平○仄平。
仄平仄仄仄,○仄平○平。
仄平仄平仄平平,平仄仄仄平仄○。
平平仄仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
○平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
仄○○平仄平○,○平仄仄仄平○。
平平仄仄○,仄仄仄仄仄。
○平仄仄仄平平,平仄仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄○○,仄平平平平○仄。
平○仄,仄平仄,仄仄仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄平仄仄仄平平。
平平仄平仄仄平,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄○仄平,○仄仄仄○平平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平仄平平,仄仄平仄平仄○。

内翰洪公舜俞哀诗二首 其二 (nèi hàn hóng gōng shùn yú āi shī èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 刘克庄

回首杨州一梦余,故交已直玉堂庐。
寒暄未省通君实,穷薄空烦诵子虚。
甚愧丈人於甫厚,孰云夫子不回如。
残年无复陪精论,开阖平生几幅书。

平平仄平平,平平○仄平。
仄平仄仄仄,○仄平○平。
仄平仄平仄平平,平仄仄仄平仄○。
平平仄仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
○平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
仄○○平仄平○,○平仄仄仄平○。
平平仄仄○,仄仄仄仄仄。
○平仄仄仄平平,平仄仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄○○,仄平平平平○仄。
平○仄,仄平仄,仄仄仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄平仄仄仄平平。
平平仄平仄仄平,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄○仄平,○仄仄仄○平平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平仄平平,仄仄平仄平仄○。