lín nǚ sāo mián yín
邻女搔绵吟 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 华岳 (huà yuè)

闲窗日上三竿竹,窗下娇娥整轮辐。
匆匆未暇理云鬟,半朵青鸦倚红玉。
青梢摘尽银香囊,画栏平倚斑筠筐。
时将纤手翻雪霜,酥胸玉面同光芒。
捧归细卷银成索,牵出松松云一握。
珠唇呵挺气温温,鹦觜踏车声络络。
今年莫怪功绩稀,阿嬭勒绣鸳鸯帏。
如今织出秋江练,十月正好裁新衣。
客心闻此愁无着,一夜清寒动寥寞。
明朝为问买一端,剪做道袍披落魄。

○平仄仄○平仄,平仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
平○平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,○仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,平○仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄○仄○平○。
仄平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。

xián chuāng rì shàng sān gān zhú , chuāng xià jiāo é zhěng lún fú 。
cōng cōng wèi xiá lǐ yún huán , bàn duǒ qīng yā yǐ hóng yù 。
qīng shāo zhāi jìn yín xiāng náng , huà lán píng yǐ bān yún kuāng 。
shí jiāng qiàn shǒu fān xuě shuāng , sū xiōng yù miàn tóng guāng máng 。
pěng guī xì juàn yín chéng suǒ , qiān chū sōng sōng yún yī wò 。
zhū chún hē tǐng qì wēn wēn , yīng zī tà chē shēng luò luò 。
jīn nián mò guài gōng jì xī , ā nǎi lè xiù yuān yāng wéi 。
rú jīn zhī chū qiū jiāng liàn , shí yuè zhèng hǎo cái xīn yī 。
kè xīn wén cǐ chóu wú zhe , yī yè qīng hán dòng liáo mò 。
míng cháo wèi wèn mǎi yī duān , jiǎn zuò dào páo pī luò tuò 。

鄰女搔綿吟

—— 華岳

閒窗日上三竿竹,窗下嬌娥整輪輻。
匆匆未暇理雲鬟,半朵青鴉倚紅玉。
青梢摘盡銀香囊,畫欄平倚斑筠筐。
時將纖手翻雪霜,酥胸玉面同光芒。
捧歸細捲銀成索,牽出鬆鬆雲一握。
珠唇呵挺氣溫溫,鸚觜踏車聲絡絡。
今年莫怪功績稀,阿嬭勒繡鴛鴦幃。
如今織出秋江練,十月正好裁新衣。
客心聞此愁無著,一夜清寒動寥寞。
明朝爲問買一端,剪做道袍披落魄。

○平仄仄○平仄,平仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
平○平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,○仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,平○仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄○仄○平○。
仄平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。

xián chuāng rì shàng sān gān zhú , chuāng xià jiāo é zhěng lún fú 。
cōng cōng wèi xiá lǐ yún huán , bàn duǒ qīng yā yǐ hóng yù 。
qīng shāo zhāi jìn yín xiāng náng , huà lán píng yǐ bān yún kuāng 。
shí jiāng qiàn shǒu fān xuě shuāng , sū xiōng yù miàn tóng guāng máng 。
pěng guī xì juàn yín chéng suǒ , qiān chū sōng sōng yún yī wò 。
zhū chún hē tǐng qì wēn wēn , yīng zī tà chē shēng luò luò 。
jīn nián mò guài gōng jì xī , ā nǎi lè xiù yuān yāng wéi 。
rú jīn zhī chū qiū jiāng liàn , shí yuè zhèng hǎo cái xīn yī 。
kè xīn wén cǐ chóu wú zhe , yī yè qīng hán dòng liáo mò 。
míng cháo wèi wèn mǎi yī duān , jiǎn zuò dào páo pī luò tuò 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

闲窗晴日照射着高耸的三竿竹,窗下佳人整理着如轮辐般的娇美发髻。
匆匆之间未来得及整理乌云般的发鬓,却见她半朵青鸦般倚靠在红玉屏风旁。
青梢花朵已摘尽银色的香囊,画栏上斑筠篮平稳地倚靠着。
偶尔她会用纤细的手轻轻拂去脸上的雪霜,胸膛如酥、面庞如玉,光芒闪耀不已。
她把细细的卷轴捧回,银线成索,松松地牵出云一般的握紧。
珠唇微启,呵出气息,如温暖的风,鹦鹉嘴轻点,车声络绎不绝。
今年的成绩也许不够出众,但阿嬭绣着鸳鸯的帏幕,功绩已经不言而喻。
如今织就秋江般的练子,正好裁剪新的衣裳在十月时分。
客人的心听了此情此景,愁绪难免而来,一宿清寒带来深深寥寞。
明日清晨,他要问价买下这一端美丽,剪裁成道袍,披于身上,将自身的落魄一扫而空。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者华岳介绍:🔈

华岳(?~一二二一),字子西,号翠微,贵池(今属安徽)人。宁宗开禧元年(一二○五)韩侂胄当国,岳以武学生上书请诛韩侂胄、苏师旦等,下大理狱,监管建宁。侂胄诛,放还。嘉定十年(一二一七)复入学登第,爲殿前司官属。十四年,谋去丞相史弥远,下临安狱,杖死。有《翠微南征录》十一卷,其中诗十卷。《宋史》卷四五五有传。 华岳诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本。校以《四部丛刊》影印旧抄本(简称抄本),并酌采抄本书末所附近人张元济所作校勘记(简称张校)。新辑集外诗附于卷末。 查看更多>>

华岳的诗:

  • 归钓吟

    我生本是丝纶客,尝抱丝纶钓王国。胶庠...

  • 记梦

    溪泠泠,皷冬冬,虚堂淅沥生寒风。寒风...

  • 衰兰枯荷了秋色,几向寒梢问消息。溪桥...

  • 山水吟

    闽之山峨峨,可以接穹苍。闽士孕其秀,...

  • 龙藩地暖冬无雪,十月风光似三月。好风...

  • 嘲热

    南方有神名祝融,发赭面丹唇朱红。执鞭...

  • 钓鳌行

    北风浩荡沧溟阔,千万军声夜潮聒。翻空...

  • 上赵漕

    太山之巅有乔松,凛凛千丈摩苍空。风云...

  • 邻女搔绵吟

    闲窗日上三竿竹,窗下娇娥整轮辐。匆匆...

  • 送商府判

    比年十月君初来,梅花破雪迎君开。自从...

  • 华岳诗全集>>

华岳的词:

相关诗词:

货丹吟 (huò dān yín)

朝代:唐    作者: 邻道场人

寻仙何必三山上,但使神存九窍清。
炼得绵绵元气定,自然不食亦长生。

○平仄仄○平仄,平仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
平○平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,○仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,平○仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄○仄○平○。
仄平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。

邻女 (lín nǚ)

朝代:唐    作者: 刘驾

君嫌邻女丑,取妇他乡县。
料嫁与君人,亦为邻所贱。
菖蒲花可贵,只为人难见。

○平仄仄○平仄,平仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
平○平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,○仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,平○仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄○仄○平○。
仄平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。

和邻女搔绵吟 (hé lín nǚ sāo mián yín)

朝代:宋    作者: 赵希逢

门外数声风动竹,知是客来憇舆辐。
嫣然一笑为谁开,眼前喜见人如玉。
奚奴侧背□锦囊,共看娇容理蟹筐。
可堪清晓正凝霜,冰筯入手生寒芒。
袜尘微动缫车索,三尺龙孙横左握。
初方一缕渐如纶,衮衮不断巧绵络。
沿淮土旷人更稀,未冬寒风已透帏。
闲田不种木棉树,卒岁可怜无褐衣。
岭南弥望无处着,堪与梨云同寞寞。
收来比屋机杼鸣,谁复号寒叹落魄。

○平仄仄○平仄,平仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
平○平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,○仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,平○仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄○仄○平○。
仄平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。

动物

逢邻女 (féng lín nǚ)

朝代:唐    作者: 周濆

日高邻女笑相逢,慢束罗裙半露胸。
莫向秋池照绿水,参差羞杀白芙蓉。

○平仄仄○平仄,平仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
平○平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,○仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,平○仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄○仄○平○。
仄平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。

逢邻女 (féng lín nǚ)

朝代:宋    作者: 周濆

日高邻女笑相逢,慢束罗裙半露胸。
莫向秋池照绿水,参差羞杀白芙蓉。

○平仄仄○平仄,平仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
平○平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,○仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,平○仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄○仄○平○。
仄平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。

芳草 (fāng cǎo)

朝代:唐    作者: 李中

二月正绵绵,离情被尔牵。
四邻初过雨,万里正铺烟。
眷恋残花惹,留连醉客眠。
飘香是杜若,最忆楚江边。

○平仄仄○平仄,平仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
平○平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,○仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,平○仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄○仄○平○。
仄平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。

红玉谁家女四首 其一 (hóng yù shuí jiā nǚ sì shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 刘敞

红玉谁家女,双曈如水流。
映花看汉使,不觉坠搔头。

○平仄仄○平仄,平仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
平○平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,○仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,平○仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄○仄○平○。
仄平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。

颂古十八首 其二 (sòng gǔ shí bā shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 释师一

浑身燥痒倩人搔,入骨搔来身已劳。
一下被伊搔着了,平生痒处一时消。

○平仄仄○平仄,平仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
平○平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,○仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,平○仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄○仄○平○。
仄平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。

绵 其一 (mián qí yī)

朝代:宋    作者: 王梦应

绵绵瓜瓞,施于中林。
顾于烝尝,匪今斯今。

○平仄仄○平仄,平仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
平○平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,○仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,平○仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄○仄○平○。
仄平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。

秋雨怀友生 (qiū yǔ huái yǒu shēng)

朝代:宋    作者: 寇准

江城秋雨歇,孤坐役吟身。
草色荒三迳,虫声满四邻。
边鸿来已近,庭叶落还频。
对此空搔首,无由面故人。

○平仄仄○平仄,平仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
平○平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,○仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,平○仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,仄仄○仄○平○。
仄平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。