shān shuǐ yín
山水吟 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 华岳 (huà yuè)

闽之山峨峨,可以接穹苍。
闽士孕其秀,胸次尤难量。
闽之水滔滔,可以烛妍丑。
闽士生其间,其美不容口。
君不见周家社稷生甫申,崧岳当年曾降神。
又不见千里秀气锺三苏,眉山草木皆焦枯。
我生恨不由河洛,虚负三光并五岳。
地灵人杰推江东,人物风流兼磊落。
顾此闽之东,自古多英雄。
求其为绝称,独一忠穆公。
公今已即世,後世谁可拟。
惟有詹仲通,一人而已耳。
仲通何如人,景星与凤凰。
不险亦不深,山高兮水长。

平平平平平,仄仄仄平○。
平仄仄○仄,平仄平○○。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平仄平○○,○仄仄平仄。
平仄仄平平仄仄平仄平,平仄○平平○平。
仄仄仄平仄仄仄平○平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,平仄○平○仄仄。
仄平平仄平平平,平仄平平○仄仄。
仄仄平平平,仄仄平平平。
平○平仄○,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
平仄平仄平,仄平平仄仄。
仄平平○平,仄平仄仄平。
仄仄仄仄○,平平平仄○。

mǐn zhī shān é é , kě yǐ jiē qióng cāng 。
mǐn shì yùn qí xiù , xiōng cì yóu nán liáng 。
mǐn zhī shuǐ tāo tāo , kě yǐ zhú yán chǒu 。
mǐn shì shēng qí jiān , qí měi bù róng kǒu 。
jūn bù jiàn zhōu jiā shè jì shēng fǔ shēn , sōng yuè dāng nián céng jiàng shén 。
yòu bù jiàn qiān lǐ xiù qì zhōng sān sū , méi shān cǎo mù jiē jiāo kū 。
wǒ shēng hèn bù yóu hé luò , xū fù sān guāng bìng wǔ yuè 。
dì líng rén jié tuī jiāng dōng , rén wù fēng liú jiān lěi luò 。
gù cǐ mǐn zhī dōng , zì gǔ duō yīng xióng 。
qiú qí wèi jué chēng , dú yī zhōng mù gōng 。
gōng jīn yǐ jí shì , hòu shì shuí kě nǐ 。
wéi yǒu zhān zhòng tōng , yī rén ér yǐ ěr 。
zhòng tōng hé rú rén , jǐng xīng yǔ fèng huáng 。
bù xiǎn yì bù shēn , shān gāo xī shuǐ cháng 。

山水吟

—— 華岳

閩之山峨峨,可以接穹蒼。
閩士孕其秀,胸次尤難量。
閩之水滔滔,可以燭妍醜。
閩士生其間,其美不容口。
君不見周家社稷生甫申,崧岳當年曾降神。
又不見千里秀氣鍾三蘇,眉山草木皆焦枯。
我生恨不由河洛,虛負三光并五岳。
地靈人傑推江東,人物風流兼磊落。
顧此閩之東,自古多英雄。
求其爲絕稱,獨一忠穆公。
公今已即世,後世誰可擬。
惟有詹仲通,一人而已耳。
仲通何如人,景星與鳳凰。
不險亦不深,山高兮水長。

平平平平平,仄仄仄平○。
平仄仄○仄,平仄平○○。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平仄平○○,○仄仄平仄。
平仄仄平平仄仄平仄平,平仄○平平○平。
仄仄仄平仄仄仄平○平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,平仄○平○仄仄。
仄平平仄平平平,平仄平平○仄仄。
仄仄平平平,仄仄平平平。
平○平仄○,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
平仄平仄平,仄平平仄仄。
仄平平○平,仄平仄仄平。
仄仄仄仄○,平平平仄○。

mǐn zhī shān é é , kě yǐ jiē qióng cāng 。
mǐn shì yùn qí xiù , xiōng cì yóu nán liáng 。
mǐn zhī shuǐ tāo tāo , kě yǐ zhú yán chǒu 。
mǐn shì shēng qí jiān , qí měi bù róng kǒu 。
jūn bù jiàn zhōu jiā shè jì shēng fǔ shēn , sōng yuè dāng nián céng jiàng shén 。
yòu bù jiàn qiān lǐ xiù qì zhōng sān sū , méi shān cǎo mù jiē jiāo kū 。
wǒ shēng hèn bù yóu hé luò , xū fù sān guāng bìng wǔ yuè 。
dì líng rén jié tuī jiāng dōng , rén wù fēng liú jiān lěi luò 。
gù cǐ mǐn zhī dōng , zì gǔ duō yīng xióng 。
qiú qí wèi jué chēng , dú yī zhōng mù gōng 。
gōng jīn yǐ jí shì , hòu shì shuí kě nǐ 。
wéi yǒu zhān zhòng tōng , yī rén ér yǐ ěr 。
zhòng tōng hé rú rén , jǐng xīng yǔ fèng huáng 。
bù xiǎn yì bù shēn , shān gāo xī shuǐ cháng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

闽地山峨峨,似可直接连接天穹苍蓝。
闽地涌现英秀之士,内心胸怀难以估量。
闽地水滔滔奔腾,仿佛能点燃美丑之明烛。
闽子民生长其间,美丽无法言喻。
岂不见周家社稷初兴于甫申之时,巍巍崧岳昔日曾降神灵。
更不见千里之间三苏秀气独占钟声,眉山草木皆因焦旱而枯萎。
我生恨不在河洛之地,心情虚怀未能承载三光与五岳之重。
这片灵秀之地孕育人杰,推崇江东的地域之灵,人物英风飘逸兼具崇高品德。
看看这闽之东境,自古英雄辈出。
若论绝世人物,唯有忠臣穆公一人。
公今已离世尘,后世何人能与之媲美。
唯有詹仲通,单就一人而言已足够。
仲通何等人物,如同明亮的星辰与飞翔的凤凰。
他的气度不显峻峭,也不过分深沉,犹如高山耸立,水流长远。
综上所述,这闽地东境,不仅地灵人杰,更孕育了诸多英雄,而其中最为独特的要数忠臣穆公,而今他已安然辞世,谁能与之相比。唯有詹仲通,独一无二地成为了闽地之瑰宝。
詹仲通的人物特质如同明亮的星辰与飞翔的凤凰。他的气度不显峻峭,也不过分深沉,犹如高山耸立,水流长远。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者华岳介绍:🔈

华岳(?~一二二一),字子西,号翠微,贵池(今属安徽)人。宁宗开禧元年(一二○五)韩侂胄当国,岳以武学生上书请诛韩侂胄、苏师旦等,下大理狱,监管建宁。侂胄诛,放还。嘉定十年(一二一七)复入学登第,爲殿前司官属。十四年,谋去丞相史弥远,下临安狱,杖死。有《翠微南征录》十一卷,其中诗十卷。《宋史》卷四五五有传。 华岳诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本。校以《四部丛刊》影印旧抄本(简称抄本),并酌采抄本书末所附近人张元济所作校勘记(简称张校)。新辑集外诗附于卷末。 查看更多>>

华岳的诗:

  • 归钓吟

    我生本是丝纶客,尝抱丝纶钓王国。胶庠...

  • 记梦

    溪泠泠,皷冬冬,虚堂淅沥生寒风。寒风...

  • 衰兰枯荷了秋色,几向寒梢问消息。溪桥...

  • 山水吟

    闽之山峨峨,可以接穹苍。闽士孕其秀,...

  • 龙藩地暖冬无雪,十月风光似三月。好风...

  • 嘲热

    南方有神名祝融,发赭面丹唇朱红。执鞭...

  • 钓鳌行

    北风浩荡沧溟阔,千万军声夜潮聒。翻空...

  • 上赵漕

    太山之巅有乔松,凛凛千丈摩苍空。风云...

  • 邻女搔绵吟

    闲窗日上三竿竹,窗下娇娥整轮辐。匆匆...

  • 送商府判

    比年十月君初来,梅花破雪迎君开。自从...

  • 华岳诗全集>>

华岳的词:

相关诗词:

山中吟 其三 (shān zhōng yín qí sān)

朝代:宋    作者: 释文珦

山房更近仙翁井,汲水僧归秋夜永。
石上行吟万境空,白猨叫在青松顶。

平平平平平,仄仄仄平○。
平仄仄○仄,平仄平○○。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平仄平○○,○仄仄平仄。
平仄仄平平仄仄平仄平,平仄○平平○平。
仄仄仄平仄仄仄平○平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,平仄○平○仄仄。
仄平平仄平平平,平仄平平○仄仄。
仄仄平平平,仄仄平平平。
平○平仄○,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
平仄平仄平,仄平平仄仄。
仄平平○平,仄平仄仄平。
仄仄仄仄○,平平平仄○。

秋夜吟 (qiū yè yín)

朝代:唐    作者: 尚颜

梧桐雨畔夜愁吟,抖擞衣裾藓色侵。
枉道一生无系着,湘南山水别人寻。

平平平平平,仄仄仄平○。
平仄仄○仄,平仄平○○。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平仄平○○,○仄仄平仄。
平仄仄平平仄仄平仄平,平仄○平平○平。
仄仄仄平仄仄仄平○平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,平仄○平○仄仄。
仄平平仄平平平,平仄平平○仄仄。
仄仄平平平,仄仄平平平。
平○平仄○,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
平仄平仄平,仄平平仄仄。
仄平平○平,仄平仄仄平。
仄仄仄仄○,平平平仄○。

涧上 其二 (jiàn shàng qí èr)

朝代:宋    作者: 韩淲

新凉吹得鬓斑斑,老去身谁似我闲。
尽日微吟吟忽断,但随秋水看秋山。

平平平平平,仄仄仄平○。
平仄仄○仄,平仄平○○。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平仄平○○,○仄仄平仄。
平仄仄平平仄仄平仄平,平仄○平平○平。
仄仄仄平仄仄仄平○平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,平仄○平○仄仄。
仄平平仄平平平,平仄平平○仄仄。
仄仄平平平,仄仄平平平。
平○平仄○,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
平仄平仄平,仄平平仄仄。
仄平平○平,仄平仄仄平。
仄仄仄仄○,平平平仄○。

病起 (bìng qǐ)

朝代:宋    作者: 白玉蟾

我爱山水清,淘洗诗中俗。
朅来山水间,白昼卧茅屋。
天公知此癖,复还我以病。
病中翫山水,诗句觉愈胜。
我欲抱病吟,生怕病忽愈。
锢口莫汤药,静对山水语。
君看病中句,不特苦且清。
长如酒後时,雄吟畏酒醒。
行带琼台云,随风下山去。
回首山上庵,记在猿啼处。

平平平平平,仄仄仄平○。
平仄仄○仄,平仄平○○。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平仄平○○,○仄仄平仄。
平仄仄平平仄仄平仄平,平仄○平平○平。
仄仄仄平仄仄仄平○平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,平仄○平○仄仄。
仄平平仄平平平,平仄平平○仄仄。
仄仄平平平,仄仄平平平。
平○平仄○,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
平仄平仄平,仄平平仄仄。
仄平平○平,仄平仄仄平。
仄仄仄仄○,平平平仄○。

过雨市二首 其一 (guò yǔ shì èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 赵蕃

卢溪溪水接宣风,四面青山图画中。
尽日苦吟吟不足,始知才尽景无穷。

平平平平平,仄仄仄平○。
平仄仄○仄,平仄平○○。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平仄平○○,○仄仄平仄。
平仄仄平平仄仄平仄平,平仄○平平○平。
仄仄仄平仄仄仄平○平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,平仄○平○仄仄。
仄平平仄平平平,平仄平平○仄仄。
仄仄平平平,仄仄平平平。
平○平仄○,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
平仄平仄平,仄平平仄仄。
仄平平○平,仄平仄仄平。
仄仄仄仄○,平平平仄○。

吟意 (yín yì)

朝代:宋    作者: 释文珦

朝吟暮亦吟,吟意在山林。
往事皆如梦,余生已死心。
白云闲到底,黄叶积来深。
此是吾安处,人休笑陆沉。

平平平平平,仄仄仄平○。
平仄仄○仄,平仄平○○。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平仄平○○,○仄仄平仄。
平仄仄平平仄仄平仄平,平仄○平平○平。
仄仄仄平仄仄仄平○平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,平仄○平○仄仄。
仄平平仄平平平,平仄平平○仄仄。
仄仄平平平,仄仄平平平。
平○平仄○,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
平仄平仄平,仄平平仄仄。
仄平平○平,仄平仄仄平。
仄仄仄仄○,平平平仄○。

吟元郎中白须诗兼饮雪水茶因题壁上 (yín yuán láng zhōng bái xū shī jiān yǐn xuě shuǐ chá yīn tí bì shàng)

朝代:唐    作者: 白居易

吟咏霜毛句,闲尝雪水茶。
城中展眉处,只是有元家。

平平平平平,仄仄仄平○。
平仄仄○仄,平仄平○○。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平仄平○○,○仄仄平仄。
平仄仄平平仄仄平仄平,平仄○平平○平。
仄仄仄平仄仄仄平○平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,平仄○平○仄仄。
仄平平仄平平平,平仄平平○仄仄。
仄仄平平平,仄仄平平平。
平○平仄○,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
平仄平仄平,仄平平仄仄。
仄平平○平,仄平仄仄平。
仄仄仄仄○,平平平仄○。

闲吟 (xián yín)

朝代:宋    作者: 姜特立

老去无心思世事,静中有业爱闲吟。
有时看水看山处,举世何人会此心。

平平平平平,仄仄仄平○。
平仄仄○仄,平仄平○○。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平仄平○○,○仄仄平仄。
平仄仄平平仄仄平仄平,平仄○平平○平。
仄仄仄平仄仄仄平○平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,平仄○平○仄仄。
仄平平仄平平平,平仄平平○仄仄。
仄仄平平平,仄仄平平平。
平○平仄○,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
平仄平仄平,仄平平仄仄。
仄平平○平,仄平仄仄平。
仄仄仄仄○,平平平仄○。

寄圣水照讲师 (jì shèng shuǐ zhào jiǎng shī)

朝代:宋    作者: 赵汝回

圣水水深山亦深,寺前三十里清阴。
一僧趺坐松间石,不是安禅定苦吟。

平平平平平,仄仄仄平○。
平仄仄○仄,平仄平○○。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平仄平○○,○仄仄平仄。
平仄仄平平仄仄平仄平,平仄○平平○平。
仄仄仄平仄仄仄平○平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,平仄○平○仄仄。
仄平平仄平平平,平仄平平○仄仄。
仄仄平平平,仄仄平平平。
平○平仄○,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
平仄平仄平,仄平平仄仄。
仄平平○平,仄平仄仄平。
仄仄仄仄○,平平平仄○。

寄圣水照讲师 (jì shèng shuǐ zhào jiǎng shī)

朝代:宋    作者: 赵东阁

圣水水深山亦深,寺前三十里清阴。
一僧趺坐松间石,不是安禅定苦吟。

平平平平平,仄仄仄平○。
平仄仄○仄,平仄平○○。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平仄平○○,○仄仄平仄。
平仄仄平平仄仄平仄平,平仄○平平○平。
仄仄仄平仄仄仄平○平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,平仄○平○仄仄。
仄平平仄平平平,平仄平平○仄仄。
仄仄平平平,仄仄平平平。
平○平仄○,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
平仄平仄平,仄平平仄仄。
仄平平○平,仄平仄仄平。
仄仄仄仄○,平平平仄○。