jìng cì wú jiù lái yùn shū xiě sù huái jiān chéng wén qián tiān qǐ bǎi shí zhòng yuǎn
敬次无咎来韵抒写素怀兼呈文潜天启伯时仲远 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 邓忠臣 (dèng zhōng chén)

梁宋吴楚各异方,交情一契不相忘。
况乃顔色琼枝芳,石渠金马从诸郎。
我从潇湘烟水长,江湖饫见山色苍。
扣舷弄月浩歌狂,朅来滥吹崇贤堂。
储胥乍骇緑沉枪,击鼓震砻庸蜀羌。
爰居受飨谋非臧,悔辞卑飞斑竹岗。
终日獭祭书绕床,故山秋菊英可粮。
西风梦挂南斗旁,翠蚪绦螭交首骧。
坐看楼阙照天隍,壮心郁律军腾装。
弢弓卧甲气不扬,挥斤欲斵?人亡。
剑价倚待风胡偿,云间邂逅得智囊。
洞庭钧天奏帝乡,慷慨奋激万夫行。
天路灭没飞驌驦,张侯同声羽应商。
蓬莱方丈屋连房,海口澜翻议百王。
太乙下照青藜光,要我挟椠弄铅黄。
四库颠倒翻芸香,蔡卿有来安西凉。
慨慕玉闗归献觞,同官李柳并翺翔。
鸾和节奏声央央,谁其力荐慰所望。
九阍白日无雪霜,垂光虹霓急草章。
沉冥清远雨蜀庄,人间势利本不忙。
麒麟鸑鷟国珍祥,每恨官隔西掖墙。
可使簸扬挹酒浆,不似箕斗名虚张。

平仄平仄仄仄平,平平仄仄仄○仄。
仄仄平仄平平平,仄平平仄○平平。
仄○平平平仄○,平平仄仄平仄○。
仄平仄仄仄平平,仄平仄○平平平。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○平仄平。
平平仄仄平平平,仄平平平平仄平。
平仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄○平仄仄平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,平○仄仄。平平。
仄仄仄仄平平○,平○仄仄仄仄平。
仄○平平仄仄平,仄仄仄仄仄平○。
平仄仄仄平仄平,○平平平仄○平。
平平平仄仄平平,仄仄○平仄仄○。
仄仄仄仄平平平,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平仄平平平,仄平仄平平平平。
仄仄仄平平○平,平平仄仄○平平。
平○仄仄平平平,平○仄仄仄仄仄。
仄平仄仄平仄平,平平○○仄仄平。
平平平仄仄仄平,平○仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,仄仄平仄平仄平。
仄仄仄平仄仄平,仄仄平仄平平○。

liáng sòng wú chǔ gè yì fāng , jiāo qíng yī qì bù xiāng wàng 。
kuàng nǎi yán sè qióng zhī fāng , shí qú jīn mǎ cóng zhū láng 。
wǒ cóng xiāo xiāng yān shuǐ cháng , jiāng hú yù jiàn shān sè cāng 。
kòu xián nòng yuè hào gē kuáng , qiè lái làn chuī chóng xián táng 。
chǔ xū zhà hài lǜ chén qiāng , jī gǔ zhèn lóng yōng shǔ qiāng 。
yuán jū shòu xiǎng móu fēi zāng , huǐ cí bēi fēi bān zhú gǎng 。
zhōng rì tǎ jì shū rào chuáng , gù shān qiū jú yīng kě liáng 。
xī fēng mèng guà nán dòu páng , cuì dǒu tāo chī jiāo shǒu xiāng 。
zuò kàn lóu quē zhào tiān huáng , zhuàng xīn yù lǜ jūn téng zhuāng 。
tāo gōng wò jiǎ qì bù yáng , huī jīn yù zhuó ? rén wáng 。
jiàn jià yǐ dài fēng hú cháng , yún jiān xiè hòu dé zhì náng 。
dòng tíng jūn tiān zòu dì xiāng , kāng kǎi fèn jī wàn fū xíng 。
tiān lù miè méi fēi sù shuāng , zhāng hóu tóng shēng yǔ yìng shāng 。
péng lái fāng zhàng wū lián fáng , hǎi kǒu lán fān yì bǎi wáng 。
tài yǐ xià zhào qīng lí guāng , yào wǒ xié qiàn nòng qiān huáng 。
sì kù diān dǎo fān yún xiāng , cài qīng yǒu lái ān xī liáng 。
kǎi mù yù guān guī xiàn shāng , tóng guān lǐ liǔ bìng áo xiáng 。
luán hé jié zòu shēng yāng yāng , shuí qí lì jiàn wèi suǒ wàng 。
jiǔ hūn bái rì wú xuě shuāng , chuí guāng hóng ní jí cǎo zhāng 。
chén míng qīng yuǎn yǔ shǔ zhuāng , rén jiān shì lì běn bù máng 。
qí lín yuè zhuó guó zhēn xiáng , měi hèn guān gé xī yè qiáng 。
kě shǐ bò yáng yì jiǔ jiāng , bù sì jī dòu míng xū zhāng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
梁、宋、吴、楚四地风俗各异,但我们的交情如同签订了永恒的契约,永不遗忘。
何况你的容颜如琼枝芳,像是石渠上金马驮着诸位郎君般美丽动人。我曾在潇湘的烟水长流,江湖上飘渺的山色苍翠中度过时光,膝卧船舷,弹奏琴月,尽情歌舞狂欢,乐享青云之上的仙境。
然而时光流转,音容笑貌不再,江湖变幻莫测,如今已是望穿秋水,惟有故山的秋菊依旧,它们成为我们心中的粮草。
曾有西风的梦境将南斗星挂在头顶,翠蚪与绦螭交首翻飞,壮志豪情荡气回肠。坐观高楼与阙阍,照亮了神州的上天下地,勇军腾装气吞山河。
弯弓搭箭,严整军容,然而气运不振,士气沮丧,挥动斧斤意欲斩断命运,却无能为力,因为人已离去。
寻剑回首,期待风胡返还,不料却在云间偶遇了智谋之士,洞庭湖上奏起了赞美皇帝的歌声,慷慨激昂,万夫莫敌。
天路灭没,驌驦飞驰,张侯与我同心协力,飞羽之音应和商声。
蓬莱仙境中方丈之屋与百王之议,海口波涛翻腾,激荡着百王争霸之志向。
太乙山下明光普照,引我挟椠,谱写黄金时代的辉煌。
四库图书颠倒翻飞,如同芸香弥漫,蔡卿将前往安西与西凉的美景。
对于官宦之家的短视利益,我心怀慨叹,唯愿与李柳等同为飞鸟,飘然而去。
鸾凤和鸣,乐音悠扬,谁能推荐、慰藉我所期望之人。
时光不待,白日照耀,无雪霜的阍阖之门,高悬虹霓,草书飞舞。
无尽的深冥清远,遥望雨蜀庄,而人间的势利纷争却不值得匆忙。
麒麟、鸑鷟等珍禽异兽,宝贵祥瑞,每每遗憾官位阻隔,不能越过宫墙。
愿能借助篮箕,簸扬挹酒浆,而不像虚张声势的箕斗那样无真实之用。

这首诗《敬次无咎来韵抒写素怀兼呈文潜天启伯时仲远》是邓忠臣所作,题材丰富,充满抒发情感和抒怀之意。以下是对这首诗的赏析:
此诗表达了诗人对友情、壮志和乡愁的深切感情。首先,诗人回顾了与朋友的交情,即使地域相异,友情仍然牢不可破,通过诗歌表达了对友情的珍惜。接着,诗人以华丽的修辞描写了自然景色,如琼枝芳、金马、江湖山色等,展示了他对自然之美的热爱。这些景物也象征着诗人内心的豁达和壮美情感。
诗人还表达了自己的壮志和对道义的追求,他崇尚贤人,滥吹崇贤堂,以正义之心感召群众,强调了自己的高尚品格。然而,诗中也有对现实的感慨和不满,如官隔西掖墙之言,暗示官场的险恶和虚伪。
最后,诗人以幽默的方式表达了对人世俗利的不以为然,强调真正的价值在于友情、道义和文学。整首诗通过精彩的描写和深刻的思考,展现了诗人内心的世界和对人生价值的思考。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者邓忠臣介绍:🔈

邓忠臣,字慎思,一字谨思,长沙(今属湖南)人。神宗熙宁三年(一○七○)进士。元丰四年(一○八一)爲开封府界提举司管勾官(《续资治通鉴长编》卷三一三)。五年,爲秘书省正字(《宋会要辑稿》职官一八之六)。哲宗元佑三年(一○八八)权通判瀛州。六年爲秘书省注《晋书》官(《续资治通鉴长编》卷四○八、四六四)。绍圣间入元佑党籍,出知汝州,以宫祠罢归。居玉池峰,号玉池先生。徽宗崇宁、大观间卒(《沅湘诗》卷二○)。有《玉池集》十二卷,已佚。事见《宋诗拾遗》卷九、清范能濬辑补《范忠宣集补编·覆忠宣公谥议》按语。 邓忠臣诗,《同文馆唱和诗》十卷中收有与余干、张耒、晁补之等人唱和诗,今据影印文渊阁《四库全书》本收录... 查看更多>>

邓忠臣的诗:

相关诗词:

别胡仲立次敬子伯量二丈韵二首 其一 (bié hú zhòng lì cì jìng zǐ bǎi liáng èr zhàng yùn èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 裘万顷

修水相望无百里,从来人物胜西昌。
弘斋自是朝阳凤,伯仲行看接翼翔。

平仄平仄仄仄平,平平仄仄仄○仄。
仄仄平仄平平平,仄平平仄○平平。
仄○平平平仄○,平平仄仄平仄○。
仄平仄仄仄平平,仄平仄○平平平。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○平仄平。
平平仄仄平平平,仄平平平平仄平。
平仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄○平仄仄平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,平○仄仄。平平。
仄仄仄仄平平○,平○仄仄仄仄平。
仄○平平仄仄平,仄仄仄仄仄平○。
平仄仄仄平仄平,○平平平仄○平。
平平平仄仄平平,仄仄○平仄仄○。
仄仄仄仄平平平,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平仄平平平,仄平仄平平平平。
仄仄仄平平○平,平平仄仄○平平。
平○仄仄平平平,平○仄仄仄仄仄。
仄平仄仄平仄平,平平○○仄仄平。
平平平仄仄仄平,平○仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,仄仄平仄平仄平。
仄仄仄平仄仄平,仄仄平仄平平○。

次韵和子夷秘校见惠之作 (cì yùn hé zǐ yí mì xiào jiàn huì zhī zuò)

朝代:宋    作者: 毕仲游

启函如会面,怀抱为君开。
昔有风骚主,今为伯仲才。
士风门外辙,生计掌中杯。
早晚依闾巷,乌巾恣往来。

平仄平仄仄仄平,平平仄仄仄○仄。
仄仄平仄平平平,仄平平仄○平平。
仄○平平平仄○,平平仄仄平仄○。
仄平仄仄仄平平,仄平仄○平平平。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○平仄平。
平平仄仄平平平,仄平平平平仄平。
平仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄○平仄仄平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,平○仄仄。平平。
仄仄仄仄平平○,平○仄仄仄仄平。
仄○平平仄仄平,仄仄仄仄仄平○。
平仄仄仄平仄平,○平平平仄○平。
平平平仄仄平平,仄仄○平仄仄○。
仄仄仄仄平平平,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平仄平平平,仄平仄平平平平。
仄仄仄平平○平,平平仄仄○平平。
平○仄仄平平平,平○仄仄仄仄仄。
仄平仄仄平仄平,平平○○仄仄平。
平平平仄仄仄平,平○仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,仄仄平仄平仄平。
仄仄仄平仄仄平,仄仄平仄平平○。

奉和文潜赠无咎篇末多见及以既见君子云胡不喜为韵 其四 (fèng hé wén qián zèng wú jiù piān mò duō jiàn jí yǐ jì jiàn jūn zǐ yún hú bù xǐ wèi yùn qí sì)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

北寺锁斋房,尘钥时一启。
晁张跫然来,连璧照书几。
庭柏鬰葱葱,红榴罅多子。
时蒙吐佳句,幽处万籁起。

平仄平仄仄仄平,平平仄仄仄○仄。
仄仄平仄平平平,仄平平仄○平平。
仄○平平平仄○,平平仄仄平仄○。
仄平仄仄仄平平,仄平仄○平平平。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○平仄平。
平平仄仄平平平,仄平平平平仄平。
平仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄○平仄仄平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,平○仄仄。平平。
仄仄仄仄平平○,平○仄仄仄仄平。
仄○平平仄仄平,仄仄仄仄仄平○。
平仄仄仄平仄平,○平平平仄○平。
平平平仄仄平平,仄仄○平仄仄○。
仄仄仄仄平平平,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平仄平平平,仄平仄平平平平。
仄仄仄平平○平,平平仄仄○平平。
平○仄仄平平平,平○仄仄仄仄仄。
仄平仄仄平仄平,平平○○仄仄平。
平平平仄仄仄平,平○仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,仄仄平仄平仄平。
仄仄仄平仄仄平,仄仄平仄平平○。

抒情 赞美

慎思屡以佳篇见贻且俾属和而衰老困於强敌辄为诗以谢之兼简无咎文潜天启 (shèn sī lǚ yǐ jiā piān jiàn yí qiě bǐ shǔ hé ér shuāi lǎo kùn wū qiáng dí zhé wèi shī yǐ xiè zhī jiān jiǎn wú jiù wén qián tiān qǐ)

朝代:宋    作者: 曹辅

邓侯清骨如冰瘦,少日文章苦用心。
赋罢吹嘘因狗监,诗成传诵到鷄林。
阳春白雪无凡曲,流水高山有至音。
更唱自存三益友,老来衰病废长吟。

平仄平仄仄仄平,平平仄仄仄○仄。
仄仄平仄平平平,仄平平仄○平平。
仄○平平平仄○,平平仄仄平仄○。
仄平仄仄仄平平,仄平仄○平平平。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○平仄平。
平平仄仄平平平,仄平平平平仄平。
平仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄○平仄仄平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,平○仄仄。平平。
仄仄仄仄平平○,平○仄仄仄仄平。
仄○平平仄仄平,仄仄仄仄仄平○。
平仄仄仄平仄平,○平平平仄○平。
平平平仄仄平平,仄仄○平仄仄○。
仄仄仄仄平平平,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平仄平平平,仄平仄平平平平。
仄仄仄平平○平,平平仄仄○平平。
平○仄仄平平平,平○仄仄仄仄仄。
仄平仄仄平仄平,平平○○仄仄平。
平平平仄仄仄平,平○仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,仄仄平仄平仄平。
仄仄仄平仄仄平,仄仄平仄平平○。

次前韵呈公佐仲贤 (cì qián yùn chéng gōng zuǒ zhòng xián)

朝代:宋    作者: 周孚

世态休论黠与痴,宾鸿社燕各随时。
稍令有地堪容膝,可复从人再炙眉。
不愤寒梅呈素面,自怜老桧剥苍皮。
年来怀抱已如此,归对交游有愧辞。

平仄平仄仄仄平,平平仄仄仄○仄。
仄仄平仄平平平,仄平平仄○平平。
仄○平平平仄○,平平仄仄平仄○。
仄平仄仄仄平平,仄平仄○平平平。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○平仄平。
平平仄仄平平平,仄平平平平仄平。
平仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄○平仄仄平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,平○仄仄。平平。
仄仄仄仄平平○,平○仄仄仄仄平。
仄○平平仄仄平,仄仄仄仄仄平○。
平仄仄仄平仄平,○平平平仄○平。
平平平仄仄平平,仄仄○平仄仄○。
仄仄仄仄平平平,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平仄平平平,仄平仄平平平平。
仄仄仄平平○平,平平仄仄○平平。
平○仄仄平平平,平○仄仄仄仄仄。
仄平仄仄平仄平,平平○○仄仄平。
平平平仄仄仄平,平○仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,仄仄平仄平仄平。
仄仄仄平仄仄平,仄仄平仄平平○。

走笔再和鳯凰山十韵酬良器解元兼呈文中宣德 其三 (zǒu bǐ zài hé fèng huáng shān shí yùn chóu liáng qì jiè yuán jiān chéng wén zhōng xuān dé qí sān)

朝代:宋    作者: 葛胜仲

隐吏皆非谩诲潜,夜灯花落广文檐。
招寻月月携连璧,不用船中觅孝廉。

平仄平仄仄仄平,平平仄仄仄○仄。
仄仄平仄平平平,仄平平仄○平平。
仄○平平平仄○,平平仄仄平仄○。
仄平仄仄仄平平,仄平仄○平平平。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○平仄平。
平平仄仄平平平,仄平平平平仄平。
平仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄○平仄仄平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,平○仄仄。平平。
仄仄仄仄平平○,平○仄仄仄仄平。
仄○平平仄仄平,仄仄仄仄仄平○。
平仄仄仄平仄平,○平平平仄○平。
平平平仄仄平平,仄仄○平仄仄○。
仄仄仄仄平平平,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平仄平平平,仄平仄平平平平。
仄仄仄平平○平,平平仄仄○平平。
平○仄仄平平平,平○仄仄仄仄仄。
仄平仄仄平仄平,平平○○仄仄平。
平平平仄仄仄平,平○仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,仄仄平仄平仄平。
仄仄仄平仄仄平,仄仄平仄平平○。

抒情 赞美

次韵和文潜休日不出 其二 (cì yùn hé wén qián xiū rì bù chū qí èr)

朝代:宋    作者: 孔武仲

文潜真可人,壮岁有老心。
尘境暂来寄,天机元自深。
鸾凤翥赤灵,亦有鹤在林。
冲天期一飞,载骤谢駸駸。

平仄平仄仄仄平,平平仄仄仄○仄。
仄仄平仄平平平,仄平平仄○平平。
仄○平平平仄○,平平仄仄平仄○。
仄平仄仄仄平平,仄平仄○平平平。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○平仄平。
平平仄仄平平平,仄平平平平仄平。
平仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄○平仄仄平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,平○仄仄。平平。
仄仄仄仄平平○,平○仄仄仄仄平。
仄○平平仄仄平,仄仄仄仄仄平○。
平仄仄仄平仄平,○平平平仄○平。
平平平仄仄平平,仄仄○平仄仄○。
仄仄仄仄平平平,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平仄平平平,仄平仄平平平平。
仄仄仄平平○平,平平仄仄○平平。
平○仄仄平平平,平○仄仄仄仄仄。
仄平仄仄平仄平,平平○○仄仄平。
平平平仄仄仄平,平○仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,仄仄平仄平仄平。
仄仄仄平仄仄平,仄仄平仄平平○。

次韵子瞻题无咎所得与可竹二首粥字韵戏嘲无咎人字韵咏竹 其二 (cì yùn zǐ zhān tí wú jiù suǒ de yǔ kě zhú èr shǒu zhōu zì yùn xì cháo wú jiù rén zì yùn yǒng zhú qí èr)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

地下文夫子,风流绝此人。
能和晚烟色,幻出岁寒身。
马鬣松成拱,鹅溪墨尚新。
应怀斲泥手,去作主林神。

平仄平仄仄仄平,平平仄仄仄○仄。
仄仄平仄平平平,仄平平仄○平平。
仄○平平平仄○,平平仄仄平仄○。
仄平仄仄仄平平,仄平仄○平平平。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○平仄平。
平平仄仄平平平,仄平平平平仄平。
平仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄○平仄仄平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,平○仄仄。平平。
仄仄仄仄平平○,平○仄仄仄仄平。
仄○平平仄仄平,仄仄仄仄仄平○。
平仄仄仄平仄平,○平平平仄○平。
平平平仄仄平平,仄仄○平仄仄○。
仄仄仄仄平平平,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平仄平平平,仄平仄平平平平。
仄仄仄平平○平,平平仄仄○平平。
平○仄仄平平平,平○仄仄仄仄仄。
仄平仄仄平仄平,平平○○仄仄平。
平平平仄仄仄平,平○仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,仄仄平仄平仄平。
仄仄仄平仄仄平,仄仄平仄平平○。

秋夜写怀呈常所往来诸公兼寄吴兴江仲嘉八首 其三 (qiū yè xiě huái chéng cháng suǒ wǎng lái zhū gōng jiān jì wú xīng jiāng zhòng jiā bā shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 程俱

外监嗟已远,吾犹识其孙。
森然见孤韵,辨作悬河翻。
低头向萤窗,有类鹤在樊。
讐书五千卷,字字穷根源。
颇携未见书,过我樵无烟。

平仄平仄仄仄平,平平仄仄仄○仄。
仄仄平仄平平平,仄平平仄○平平。
仄○平平平仄○,平平仄仄平仄○。
仄平仄仄仄平平,仄平仄○平平平。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○平仄平。
平平仄仄平平平,仄平平平平仄平。
平仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄○平仄仄平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,平○仄仄。平平。
仄仄仄仄平平○,平○仄仄仄仄平。
仄○平平仄仄平,仄仄仄仄仄平○。
平仄仄仄平仄平,○平平平仄○平。
平平平仄仄平平,仄仄○平仄仄○。
仄仄仄仄平平平,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平仄平平平,仄平仄平平平平。
仄仄仄平平○平,平平仄仄○平平。
平○仄仄平平平,平○仄仄仄仄仄。
仄平仄仄平仄平,平平○○仄仄平。
平平平仄仄仄平,平○仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,仄仄平仄平仄平。
仄仄仄平仄仄平,仄仄平仄平平○。

秋夜写怀呈常所往来诸公兼寄吴兴江仲嘉八首 其二 (qiū yè xiě huái chéng cháng suǒ wǎng lái zhū gōng jiān jì wú xīng jiāng zhòng jiā bā shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 程俱

蓬藋没三径,藤虆上瓜庐。
时闻步屧声,款关问何如。
定坐无杂语,文章较精粗。
马融辞东观,抗脏与世疏。
顾此穷巷士,华颠空着书。

平仄平仄仄仄平,平平仄仄仄○仄。
仄仄平仄平平平,仄平平仄○平平。
仄○平平平仄○,平平仄仄平仄○。
仄平仄仄仄平平,仄平仄○平平平。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○平仄平。
平平仄仄平平平,仄平平平平仄平。
平仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄○平仄仄平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,平○仄仄。平平。
仄仄仄仄平平○,平○仄仄仄仄平。
仄○平平仄仄平,仄仄仄仄仄平○。
平仄仄仄平仄平,○平平平仄○平。
平平平仄仄平平,仄仄○平仄仄○。
仄仄仄仄平平平,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平仄平平平,仄平仄平平平平。
仄仄仄平平○平,平平仄仄○平平。
平○仄仄平平平,平○仄仄仄仄仄。
仄平仄仄平仄平,平平○○仄仄平。
平平平仄仄仄平,平○仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平平,仄仄平仄平仄平。
仄仄仄平仄仄平,仄仄平仄平平○。