jì xíng hé shū
寄邢和叔 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 陈师道 (chén shī dào)

昔作梁宋游,幽忧废朝昏。
闭门无往还,不厌儿女喧。
隔墙闻剥啄,暮夜谁扣门。
知是邢夫子,低回过高轩。
愿为布衣交,不顾年德尊。
匆匆立谈罢,又见东南奔。
江湖多病後,仅免饷鱼鼋。
久废数行书,因人问寒暄。
但爱孤山西,松筠数家村。
便欲筑居室,插秧仍灌园。
生前不自爱,身後何足论。
草玄笑扬雄,赞易悲虞翻。
文章徒自苦,纸笔莫更存。
却寻南郭老,隠几学忘言。
他日宦游客,误入桃花源。
苇间见渔父,谁识王公孙。

仄仄平仄平,平平仄平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄平○仄仄,仄仄平仄平。
平仄平平仄,平○○平平。
仄平仄○平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄○平,平平仄平平。
仄仄平平平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄○。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
仄○仄平仄,平仄○平平。

xī zuò liáng sòng yóu , yōu yōu fèi cháo hūn 。
bì mén wú wǎng huán , bù yàn ér nǚ xuān 。
gé qiáng wén bāo zhuó , mù yè shuí kòu mén 。
zhī shì xíng fū zǐ , dī huí guò gāo xuān 。
yuàn wèi bù yī jiāo , bù gù nián dé zūn 。
cōng cōng lì tán bà , yòu jiàn dōng nán bēn 。
jiāng hú duō bìng hòu , jǐn miǎn xiǎng yú yuán 。
jiǔ fèi shù xíng shū , yīn rén wèn hán xuān 。
dàn ài gū shān xī , sōng yún shù jiā cūn 。
biàn yù zhù jū shì , chā yāng réng guàn yuán 。
shēng qián bù zì ài , shēn hòu hé zú lùn 。
cǎo xuán xiào yáng xióng , zàn yì bēi yú fān 。
wén zhāng tú zì kǔ , zhǐ bǐ mò gèng cún 。
què xún nán guō lǎo , yǐn jǐ xué wàng yán 。
tā rì huàn yóu kè , wù rù táo huā yuán 。
wěi jiān jiàn yú fù , shuí shí wáng gōng sūn 。

寄邢和叔

—— 陳師道

昔作梁宋游,幽憂廢朝昏。
閉門無往還,不厭兒女喧。
隔牆聞剝啄,暮夜誰扣門。
知是邢夫子,低回過高軒。
願爲布衣交,不顧年德尊。
匆匆立談罷,又見東南奔。
江湖多病後,僅免餉魚黿。
久廢數行書,因人問寒暄。
但愛孤山西,松筠數家村。
便欲築居室,插秧仍灌園。
生前不自愛,身後何足論。
草玄笑揚雄,贊易悲虞翻。
文章徒自苦,紙筆莫更存。
却尋南郭老,隠几學忘言。
他日宦游客,誤入桃花源。
葦間見漁父,誰識王公孫。

仄仄平仄平,平平仄平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄平○仄仄,仄仄平仄平。
平仄平平仄,平○○平平。
仄平仄○平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄○平,平平仄平平。
仄仄平平平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄○。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
仄○仄平仄,平仄○平平。

xī zuò liáng sòng yóu , yōu yōu fèi cháo hūn 。
bì mén wú wǎng huán , bù yàn ér nǚ xuān 。
gé qiáng wén bāo zhuó , mù yè shuí kòu mén 。
zhī shì xíng fū zǐ , dī huí guò gāo xuān 。
yuàn wèi bù yī jiāo , bù gù nián dé zūn 。
cōng cōng lì tán bà , yòu jiàn dōng nán bēn 。
jiāng hú duō bìng hòu , jǐn miǎn xiǎng yú yuán 。
jiǔ fèi shù xíng shū , yīn rén wèn hán xuān 。
dàn ài gū shān xī , sōng yún shù jiā cūn 。
biàn yù zhù jū shì , chā yāng réng guàn yuán 。
shēng qián bù zì ài , shēn hòu hé zú lùn 。
cǎo xuán xiào yáng xióng , zàn yì bēi yú fān 。
wén zhāng tú zì kǔ , zhǐ bǐ mò gèng cún 。
què xún nán guō lǎo , yǐn jǐ xué wàng yán 。
tā rì huàn yóu kè , wù rù táo huā yuán 。
wěi jiān jiàn yú fù , shuí shí wáng gōng sūn 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
昔日我曾游历梁宋之间,遭遇幽忧,不得参与国家政务而昏暗无朝。我闭门不出,不愿离开家室,却也不厌烦儿女们的喧闹声。
隔着墙壁听见鸟儿啄食果实的声音,暮色降临时又有谁敲响了门扉?原来是邢夫子前来,他低声回答着高轩上的询问。
我愿意与他交往,不计较年龄与地位的尊卑。匆匆地结束了一次谈话,却又见他向东南方疾走而去。江湖之人多有疾病患难,只能依靠渔猎来维持生计。
我曾久废书法数行,现在因为有人问候寒暄,又开始重新产生兴趣。然而,我只是喜欢孤山以西的地方,喜爱那些松树和竹筠所居住的小村庄。
我心中已生居室的打算,也准备在自家园地里种植庄稼。然而在生前,我未曾珍爱过自己,等到身后又有何足道的呢?
草玄笑赞扬雄,评价易悲怨虞,可文章虽然苦心经营,但纸笔并不能永存。于是我决定去寻找南郭老人,希望能够在他那里学习忘却尘世烦恼的艺术。
也许有一天我会成为宦游的客人,不小心闯入桃花源之地。在苇间或许能见到渔父,但谁又会认出我是王公孙呢?

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者陈师道介绍:🔈

陈师道(一○五三~一一○二),字履常,一字无己,自号後山居士,学者称後山先生,彭城(今江苏徐州)人。家贫,苦志好学。年十六,以文谒曾巩,遂留受业。神宗熙宁中,王安石经学盛行,师道心非其说,绝意仕进。元丰四年(一○八一),曾巩奉诏修史,荐入史馆,以布衣未果。哲宗元佑二年(一○八七)四月,以苏轼等荐(《苏轼文集》卷二七《荐布衣陈师道状》),起爲亳州司户参军,充徐州教授(本集《谢徐州教授启》)。七月,除太学博士(《续资治通监长编》卷四三○),因五月间曾托疾乞假到南京见苏轼,仍罢爲徐州教授(本集《谢再授徐州教授启》)。五年,移颍州教授(任渊《後山年谱》)。绍圣元年(一○九四),坐苏轼余党,谪监海陵酒税... 查看更多>>

陈师道的诗:

陈师道的词:

相关诗词:

和邢惇夫秋怀十首 其一○ (hé xíng dūn fū qiū huái shí shǒu qí yī ○)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

邢子卧北窗,吟秋意少悰。
读书用意苦,呕血惊乃翁。
安得和扁辈,为浣学古胸。
肺热今好否,微凉生井桐。

仄仄平仄平,平平仄平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄平○仄仄,仄仄平仄平。
平仄平平仄,平○○平平。
仄平仄○平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄○平,平平仄平平。
仄仄平平平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄○。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
仄○仄平仄,平仄○平平。

寄和邢子屑孙肖之始春见寄 其三 (jì hé xíng zǐ xiè sūn xiào zhī shǐ chūn jiàn jì qí sān)

朝代:宋    作者: 王銍

山林老去万缘休,只有情锺旧辈流。
芳草无穷山四向,断肠人在最高楼。

仄仄平仄平,平平仄平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄平○仄仄,仄仄平仄平。
平仄平平仄,平○○平平。
仄平仄○平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄○平,平平仄平平。
仄仄平平平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄○。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
仄○仄平仄,平仄○平平。

寄和邢子屑孙肖之始春见寄 其二 (jì hé xíng zǐ xiè sūn xiào zhī shǐ chūn jiàn jì qí èr)

朝代:宋    作者: 王銍

海山雪後海天宽,羣玉参差万里寒。
岩谷无人共清夜,倚栏独向月中看。

仄仄平仄平,平平仄平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄平○仄仄,仄仄平仄平。
平仄平平仄,平○○平平。
仄平仄○平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄○平,平平仄平平。
仄仄平平平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄○。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
仄○仄平仄,平仄○平平。

寄和邢子屑孙肖之始春见寄 其一 (jì hé xíng zǐ xiè sūn xiào zhī shǐ chūn jiàn jì qí yī)

朝代:宋    作者: 王銍

东风初到乱山头,无数残梅雨未收。
何待伤春对晴景,暝云横尽古今愁。

仄仄平仄平,平平仄平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄平○仄仄,仄仄平仄平。
平仄平平仄,平○○平平。
仄平仄○平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄○平,平平仄平平。
仄仄平平平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄○。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
仄○仄平仄,平仄○平平。

邢台驿 (xíng tái yì)

朝代:宋    作者: 范成大

太行东麓照邢州,万叠烟螺紫翠浮。
谁解登临管风物,枯荷老柳替人愁。

仄仄平仄平,平平仄平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄平○仄仄,仄仄平仄平。
平仄平平仄,平○○平平。
仄平仄○平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄○平,平平仄平平。
仄仄平平平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄○。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
仄○仄平仄,平仄○平平。

初中文言文 寓言 故事

和邢和叔学士见别 (hé xíng hé shū xué shì jiàn bié)

朝代:宋    作者: 邵雍

世路如何若大东,相逢不待语言通。
观君自比诸葛亮,顾我殊非黄石公。
讲道污隆无巨细,语时兴替有初终。
出人才业尤须惜,慎勿轻为西晋风。

仄仄平仄平,平平仄平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄平○仄仄,仄仄平仄平。
平仄平平仄,平○○平平。
仄平仄○平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄○平,平平仄平平。
仄仄平平平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄○。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
仄○仄平仄,平仄○平平。

邢大声广声于去非携酒约解元衡毕叔文及蕃过陈叔尹值叔尹之出成四十字 (xíng dà shēng guǎng shēng yú qù fēi xié jiǔ yuē jiè yuán héng bì shū wén jí fān guò chén shū yǐn zhí shū yǐn zhī chū chéng sì shí zì)

朝代:宋    作者: 韩淲

松竹连花树,田园带隠庐。
青衫宁累我,黄卷不孤渠。
载酒期问字,经邱逢命车。
庞公虽浪出,且慰故人疎。

仄仄平仄平,平平仄平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄平○仄仄,仄仄平仄平。
平仄平平仄,平○○平平。
仄平仄○平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄○平,平平仄平平。
仄仄平平平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄○。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
仄○仄平仄,平仄○平平。

题忠愍公送婿邢得昭归婺女诗後 其一 (tí zhōng mǐn gōng sòng xù xíng dé zhāo guī wù nǚ shī hòu qí yī)

朝代:宋    作者: 徐木润

中军叹韩甥去,潮州喜湘侄来。
欲识邢郎高谊,但看郑老饯诗。

仄仄平仄平,平平仄平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄平○仄仄,仄仄平仄平。
平仄平平仄,平○○平平。
仄平仄○平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄○平,平平仄平平。
仄仄平平平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄○。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
仄○仄平仄,平仄○平平。

移官巴陵行有日矣书呈唐德舆程士和梁和仲于去非段元衡邢大声七首 其二 (yí guān bā líng xíng yǒu rì yǐ shū chéng táng dé yú chéng shì hé liáng hé zhòng yú qù fēi duàn yuán héng xíng dà shēng qī shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 赵蕃

门户怜非寄,声名叹不羣。
倦游俱楚子,旧识记番君。
去觅江山助,行思风月分。
诗成如枉寄,亦足张吾军。

仄仄平仄平,平平仄平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄平○仄仄,仄仄平仄平。
平仄平平仄,平○○平平。
仄平仄○平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄○平,平平仄平平。
仄仄平平平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄○。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
仄○仄平仄,平仄○平平。

奉和邢舍人寄望之愚溪朝阳岩 其一 (fèng hé xíng shè rén jì wàng zhī yú xī cháo yáng yán qí yī)

朝代:宋    作者: 邹浩

冷风不动水无声,倒影冲融漾太清。
公为少留谁会意,且凭诗句作长城。

仄仄平仄平,平平仄平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄平○仄仄,仄仄平仄平。
平仄平平仄,平○○平平。
仄平仄○平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄○平,平平仄平平。
仄仄平平平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄○。
仄平仄平平,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
仄○仄平仄,平仄○平平。