jì wú chōng qīng
寄吴冲卿 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王安石 (wáng ān shí)

物变极万殊,心通才一曲。
读书谓已多,抚事知不足。
与君语承华,念此非不夙。
恨无数顷田,归耕使成熟。
当官拙自计,易用忤流俗。
穷年走区区,得谤大於屋。
归来污省舍,又继故人躅。
相逢只数步,吏桉常填目。
切嗟非无朋,阻阔嗟何速。
孤危失所助,把卷常恨独。
虚名终自误,谬恩何见蹙。
清明有冲卿,奥美如晦叔。
时谓当选升,屈指尚五六。
揆才最不称,饕宠宁无恧。
殷勤故人书,纸尾又见勖。
君虽好德言,我自望忠告。
易称动不括,传论大明服。
进为非成材,罪恐不容赎。
岁残东风生,陕树尘翳麴。
何缘一杯酒,谈笑相追逐。

仄仄仄仄平,平平平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄○平,平平仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平平仄仄,仄平平○仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,仄平平仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平仄○仄平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄○,平仄平平仄。
○平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄○仄仄仄,○○仄平仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
仄平平平平,仄仄平仄仄。
平○仄平仄,平仄○平仄。

wù biàn jí wàn shū , xīn tōng cái yī qǔ 。
dú shū wèi yǐ duō , fǔ shì zhī bù zú 。
yǔ jūn yǔ chéng huá , niàn cǐ fēi bù sù 。
hèn wú shù qǐng tián , guī gēng shǐ chéng shú 。
dāng guān zhuō zì jì , yì yòng wǔ liú sú 。
qióng nián zǒu qū qū , dé bàng dà wū wū 。
guī lái wū shěng shè , yòu jì gù rén zhú 。
xiāng féng zhī shù bù , lì ān cháng tián mù 。
qiè jiē fēi wú péng , zǔ kuò jiē hé sù 。
gū wēi shī suǒ zhù , bǎ juàn cháng hèn dú 。
xū míng zhōng zì wù , miù ēn hé jiàn cù 。
qīng míng yǒu chōng qīng , ào měi rú huì shū 。
shí wèi dāng xuǎn shēng , qū zhǐ shàng wǔ liù 。
kuí cái zuì bù chēng , tāo chǒng níng wú nǜ 。
yīn qín gù rén shū , zhǐ wěi yòu jiàn xù 。
jūn suī hǎo dé yán , wǒ zì wàng zhōng gào 。
yì chēng dòng bù kuò , chuán lùn dà míng fú 。
jìn wèi fēi chéng cái , zuì kǒng bù róng shú 。
suì cán dōng fēng shēng , shǎn shù chén yì qū 。
hé yuán yī bēi jiǔ , tán xiào xiāng zhuī zhú 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
物体的变化千差万别,心灵的感悟却是同一首曲子。读书虽然说已经很多了,但抚事处理时发现自己的知识还不足以应对。我与你交谈,感觉这并非是昨夜才认识的陌生人。恨不得拥有无数顷田,用来耕种,使收成丰美。但如今担任官职,却发现自己处理事务的能力较差,而且很难与流俗的习气相符。穷年来我四处奔走,却只换来别人的指责,更甚于屋顶上的尘垢。回到家中,虽然想清扫过去的困境,却又继续遇到旧时的困难。相逢的时间只是短暂的几步,而官吏们却常常盯着我。真是悔恨自己没有能结交更多的朋友,否则阻隔的距离又有何意义呢?我孤身面对困难,失去了助力,手捧卷轴时常常感到寂寞。虚假的名声最终误了自己,错误的恩宠又何来借口?清明时节,有人称赞我有辅佐君主的才干,美好如古代贤士晦叔。但如今当选升迁的时机,却让我屈指可数,只能排在第五或第六。评判才能的标准最不公正,淫欲的宠爱却从不知耻。曾经殷勤寄来信件的故人,现在纸尾又写了奖励和勉励的话。尽管你也喜欢谈论高尚的品德,但我还是希望能给你忠告。易经说动而不括,传说中的大明服装也是宽松的。但是如果晋升的道路并非成材之时,那罪过可能是无法赎清的。岁月逝去,春风吹拂,陕树上积满尘埃和麴菌。我们何妨喝上一杯酒,愉快地交流笑谈。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王安石介绍:🔈

王安石(一○二一~一○八六),字介甫,晚号半山,抚州临川(今属江西)人。仁宗庆历二年(一○四二)进士。历签书淮南判官、知鄞县、通判舒州,召爲群牧判官。出知常州,移提点江东刑狱。嘉佑三年(一○五八),入爲度支判官,献万言书极陈当世之务。六年,知制诰。英宗治平四年(一○六七),出知江宁府。寻召爲翰林学士。神宗熙宁二年(一○六九),除参知政事,推行新法。次年,拜同中书门下平章事。七年,因新法迭遭攻击,辞相位,以观文殿学士知江宁府。八年,复相。九年,再辞,以镇南军节度使、同平章事判江宁府。十年,免府任,爲集禧观使,居江宁锺山。元丰元年(一○七八),封舒国公。後改封荆。哲宗元佑元年卒,年六十六。赠太傅。... 查看更多>>

王安石的诗:

王安石的词:

  • 桂枝香

    登临送目。正故国晚秋,天气初肃。千里...

  • 甘露歌

    折得一枝香在手。人间应未有。疑是经春...

  • 甘露歌

    尽日含毫难比兴。都无色可并。万里晴天...

  • 甘露歌

    天寒日暮山谷里。的砾愁成水。池上渐多...

  • 菩萨蛮

    数家茅屋闲临水。单衫短帽垂杨里。今日...

  • 渔家傲

    灯火已收正月半。山南山北花撩乱。闻说...

  • 渔家傲

    平岸小桥千嶂抱。柔蓝一水萦花草。茅屋...

  • 雨霖铃

    孜孜。向无明里、强作窠窟。浮名浮利何...

  • 清平乐

    云垂平野。掩映竹篱茅舍。阒寂幽居实潇...

  • 浣溪沙

    百亩中庭半是苔。门前白道水萦回。爱闲...

  • 王安石宋词全集>>

相关诗词:

寄吴拾遗 (jì wú shí yí)

朝代:唐    作者: 齐己

新竹将谁搉重轻,皎然评里见权衡。
非无苦到难搜处,合有清垂不朽名。
疎雨晚冲莲叶响,乱蝉凉抱桧梢鸣。
野桥闲背残阳立,翻忆苏卿送子卿。

仄仄仄仄平,平平平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄○平,平平仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平平仄仄,仄平平○仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,仄平平仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平仄○仄平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄○,平仄平平仄。
○平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄○仄仄仄,○○仄平仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
仄平平平平,仄仄平仄仄。
平○仄平仄,平仄○平仄。

寄辅汉卿 (jì fǔ hàn qīng)

朝代:宋    作者: 葛天民

忆杀平生辅汉卿,武夷山里话寒更。
不知新岁还家未,白发冲冠有几茎。

仄仄仄仄平,平平平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄○平,平平仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平平仄仄,仄平平○仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,仄平平仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平仄○仄平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄○,平仄平平仄。
○平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄○仄仄仄,○○仄平仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
仄平平平平,仄仄平仄仄。
平○仄平仄,平仄○平仄。

次韵和吴侍郎和冲卿寄来诗二首 其一 (cì yùn hé wú shì láng hé chōng qīng jì lái shī èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 宋庠

解郡西归疾有痊,洛台分籍养高贤。
逍遥莫道无推重,云外传呼拜表天。

仄仄仄仄平,平平平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄○平,平平仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平平仄仄,仄平平○仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,仄平平仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平仄○仄平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄○,平仄平平仄。
○平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄○仄仄仄,○○仄平仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
仄平平平平,仄仄平仄仄。
平○仄平仄,平仄○平仄。

次韵和吴侍郎和冲卿寄来诗二首 其二 (cì yùn hé wú shì láng hé chōng qīng jì lái shī èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 宋庠

暂息尘机不为年,高风聊借九区传。
周聃汉朔谁能测,且作清时吏隠仙。

仄仄仄仄平,平平平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄○平,平平仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平平仄仄,仄平平○仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,仄平平仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平仄○仄平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄○,平仄平平仄。
○平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄○仄仄仄,○○仄平仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
仄平平平平,仄仄平仄仄。
平○仄平仄,平仄○平仄。

抒情 哲思

武成致斋奉酬吴冲卿寺丞太学宿直见寄二首 其二 (wǔ chéng zhì zhāi fèng chóu wú chōng qīng sì chéng tài xué sù zhí jiàn jì èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 司马光

雪後余冰尚缀檐,月华霜气入疏帘。
难堪琼玉惊心骨,坐觉清寒几倍添。

仄仄仄仄平,平平平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄○平,平平仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平平仄仄,仄平平○仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,仄平平仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平仄○仄平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄○,平仄平平仄。
○平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄○仄仄仄,○○仄平仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
仄平平平平,仄仄平仄仄。
平○仄平仄,平仄○平仄。

写景 抒情

武成致斋奉酬吴冲卿寺丞太学宿直见寄二首 其一 (wǔ chéng zhì zhāi fèng chóu wú chōng qīng sì chéng tài xué sù zhí jiàn jì èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 司马光

广文更直太常斋,咫尺无从尽素怀。
不及清风得随意,夜深容易过天街。

仄仄仄仄平,平平平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄○平,平平仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平平仄仄,仄平平○仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,仄平平仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平仄○仄平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄○,平仄平平仄。
○平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄○仄仄仄,○○仄平仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
仄平平平平,仄仄平仄仄。
平○仄平仄,平仄○平仄。

送吴冲卿学士归蔡州 (sòng wú chōng qīng xué shì guī cài zhōu)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

孟夏日南归,马耳竖迎风。
急雨不及避,断霓明向东。
古城汝水傍,化俗寄我公。
君今去拜庆,酥酪美将同。

仄仄仄仄平,平平平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄○平,平平仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平平仄仄,仄平平○仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,仄平平仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平仄○仄平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄○,平仄平平仄。
○平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄○仄仄仄,○○仄平仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
仄平平平平,仄仄平仄仄。
平○仄平仄,平仄○平仄。

赠朱子文因寄朱元刚二绝 其一 (zèng zhū zǐ wén yīn jì zhū yuán gāng èr jué qí yī)

朝代:宋    作者: 戴栩

僻寄僧房锁月萝,惊来客屐卿云莎。
病侵瘦骨寒於水,却说冲和占得多。

仄仄仄仄平,平平平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄○平,平平仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平平仄仄,仄平平○仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,仄平平仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平仄○仄平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄○,平仄平平仄。
○平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄○仄仄仄,○○仄平仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
仄平平平平,仄仄平仄仄。
平○仄平仄,平仄○平仄。

寄吴冲卿二首 其一 (jì wú chōng qīng èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 王安石

平生身事略相同,三岁连墙左廏中。
更得谬恩分省舍,又将衰鬓作邻翁。
联翩久傍官槐绿,契阔今看楚蓼红。
不欲与君为远别,沙台吹帽约秋风。

仄仄仄仄平,平平平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄○平,平平仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平平仄仄,仄平平○仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,仄平平仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平仄○仄平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄○,平仄平平仄。
○平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄○仄仄仄,○○仄平仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
仄平平平平,仄仄平仄仄。
平○仄平仄,平仄○平仄。

寄吴冲卿二首 其二 (jì wú chōng qīng èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 王安石

塞垣花气欲飞浮,眼底纷纷绿渐抽。
悠远山川嗟我老,急难兄弟想君愁。
旧知白日诸曹满,试问红灯几客留。
时节只应无意思,亦如行路判春休。

仄仄仄仄平,平平平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄○平,平平仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平平仄仄,仄平平○仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,仄平平仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平仄○仄平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄○,平仄平平仄。
○平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄○仄仄仄,○○仄平仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
仄平平平平,仄仄平仄仄。
平○仄平仄,平仄○平仄。