jì tí xiàn shān yáng gōng cí táng
寄题岘山羊公祠堂 🔈
休哉羊叔子,辅晋功勳大。
化行江汉间,恩被疆埸外。
中国倚而安,治为天下最。
开府多英僚,置酒每高会。
徘徊临岘首,兴言何慷慨。
此山自古有,游者千万辈。
堙灭皆无闻,空悲岁月迈。
公乎仁泽深,风采独不昧。
于今堕泪碑,观之益钦戴。
卓有王源叔,文学伟当代。
借麾来襄阳,高怀极恬退。
山姿列云端,江响拂天籁。
行乐何逍遥,览古忽感概。
不见叔子祠,芜没民畴内。
千金赎故基,庙貌重营绘。
襄人复其祀,水旱有攸赖。
太守一兴善,比户皆欢快。
源叔政可歌,又留千载爱。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄○平仄○,平仄平仄仄。
○仄仄平平,仄平平仄仄。
平仄平平○,仄仄仄平仄。
平平○仄仄,○平平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平仄仄。
平仄平平○,○平仄仄仄。
平平平仄○,平仄仄仄仄。
平平○仄平,○平仄平仄。
仄仄○平仄,平仄仄○仄。
仄平平平平,平平仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄○平仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄仄仄○仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,仄○平仄仄。
- 收藏
- 做笔记
译文:
休啊,羊叔子啊,辅佐晋国有很大的功勋。他的化行遍布江汉之间,恩泽覆盖疆域之外。中国依靠他而安定,治理成为天下最为优秀的。他开府设立,多有英才辅佐,每次置酒高朋满座。他徘徊于岘山之巅,心中豪情激荡,言辞慷慨激昂。这座山从古至今都存在,登山游览的人有千万辈,但他的堙灭却鲜有人知,令人空悲岁月飞逝。
羊叔子啊,你的仁德和恩泽深厚,风采独具,无人能及。时至今日,我们对你堕泪的碑文观之更加钦敬和推崇。你与王源叔一样,文学才华在当代非常杰出。你借助权谋来辅佐襄阳,高尚豁达,宁静退隐。山姿巍峨似列在云端,江声如天籁拂过耳畔。行乐于此,何等逍遥自在,观赏古迹之间,忽然感叹慨叹。可惜不见你的祠堂,已经被荒草所掩埋,人们忘记了你在民间的存在。
千金赎回故基,重建庙貌,重新绘制营地图景,襄阳人民恢复了对你的祭祀。水旱之间都祈求你的保佑。太守也因你一时的兴善,使得百姓都欢乐快乐。你的政绩真可歌颂,留下千百年来人们对你的爱戴。
《寄题岘山羊公祠堂》赏析:
这首诗是范仲淹的代表作之一,表达了对羊公堂的崇敬和怀念之情。诗人以豪放、慷慨的笔调,深刻地展现了岘山羊公祠堂的壮丽和历史价值。下面将按要求为这首诗添加标签:
标签:
- 怀古:诗人回顾了羊公祠堂的历史,怀念过去的辉煌。
- 颂扬:赞美了羊公的功绩和文学伟才。
- 风景:描写了岘山的山水风景,展示了大自然的壮丽之美。
- 爱国:表达了对中国的热爱和对治理的赞扬。
- 仁泽:强调了羊公的仁德和深厚的政治影响力。
- 文学:提及了王源叔,突显了文学成就。
- 历史:反映了历史文化的传承和延续。
- 希望:展现了对未来的美好愿景,希望羊公的政治智慧能继续为民众所用。
范仲淹的诗:
范仲淹的词:
相关诗词:
重建羊太傅祠和王原叔句 (chóng jiàn yáng tài fù cí hé wáng yuán shū jù)
羊公千载得清吟,芳迹虽遥契昔心。
更与岘山为故事,凛然风格照来今。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄○平仄○,平仄平仄仄。
○仄仄平平,仄平平仄仄。
平仄平平○,仄仄仄平仄。
平平○仄仄,○平平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平仄仄。
平仄平平○,○平仄仄仄。
平平平仄○,平仄仄仄仄。
平平○仄平,○平仄平仄。
仄仄○平仄,平仄仄○仄。
仄平平平平,平平仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄○平仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄仄仄○仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,仄○平仄仄。
题城侍者岘山圗 (tí chéng shì zhě xiàn shān tú)
汉水沉碑安在哉,千年岘首独崔嵬。
平生不作羊公计,但欲无名死草莱。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄○平仄○,平仄平仄仄。
○仄仄平平,仄平平仄仄。
平仄平平○,仄仄仄平仄。
平平○仄仄,○平平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平仄仄。
平仄平平○,○平仄仄仄。
平平平仄○,平仄仄仄仄。
平平○仄平,○平仄平仄。
仄仄○平仄,平仄仄○仄。
仄平平平平,平平仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄○平仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄仄仄○仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,仄○平仄仄。
岘山 (xiàn shān)
羊公民爱深,原叔复善政。
缉祠流声诗,才德交辉映。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄○平仄○,平仄平仄仄。
○仄仄平平,仄平平仄仄。
平仄平平○,仄仄仄平仄。
平平○仄仄,○平平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平仄仄。
平仄平平○,○平仄仄仄。
平平平仄○,平仄仄仄仄。
平平○仄平,○平仄平仄。
仄仄○平仄,平仄仄○仄。
仄平平平平,平平仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄○平仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄仄仄○仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,仄○平仄仄。
读岘山诗寄献八舅龙图 (dú xiàn shān shī jì xiàn bā jiù lóng tú)
道悠寄先觉,神契无近知。
彼美羊公意,今在岘山诗。
陵谷非一变,荣名独至兹。
当时偶然语,正与来者期。
慷慨激悲歌,崔嵬构丛祠。
怀哉千歳後,慰此江汉思。
公亦蹈前人,方为帝王师。
奋笔成不朽,何啻中亭碑。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄○平仄○,平仄平仄仄。
○仄仄平平,仄平平仄仄。
平仄平平○,仄仄仄平仄。
平平○仄仄,○平平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平仄仄。
平仄平平○,○平仄仄仄。
平平平仄○,平仄仄仄仄。
平平○仄平,○平仄平仄。
仄仄○平仄,平仄仄○仄。
仄平平平平,平平仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄○平仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄仄仄○仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,仄○平仄仄。
寄题胡公祠堂 (jì tí hú gōng cí táng)
胡公祠堂旧闻处,鲁公岭下草树深。
堂後寿宫閟日月,堂前荒草横古今。
收拾胸中书万卷,邂逅眼底梧十寻。
我思古人不可见,于公可见古人心。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄○平仄○,平仄平仄仄。
○仄仄平平,仄平平仄仄。
平仄平平○,仄仄仄平仄。
平平○仄仄,○平平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平仄仄。
平仄平平○,○平仄仄仄。
平平平仄○,平仄仄仄仄。
平平○仄平,○平仄平仄。
仄仄○平仄,平仄仄○仄。
仄平平平平,平平仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄○平仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄仄仄○仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,仄○平仄仄。
叔子祠堂 (shū zǐ cí táng)
不折亭下柏,不采山头石。
羊公昔兹游,千载人爱惜。
焚香荐巵酒,一拜三叹息。
却泛岘水波,汪洋感余泽。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄○平仄○,平仄平仄仄。
○仄仄平平,仄平平仄仄。
平仄平平○,仄仄仄平仄。
平平○仄仄,○平平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平仄仄。
平仄平平○,○平仄仄仄。
平平平仄○,平仄仄仄仄。
平平○仄平,○平仄平仄。
仄仄○平仄,平仄仄○仄。
仄平平平平,平平仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄○平仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄仄仄○仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,仄○平仄仄。
岘山亭 (xiàn shān tíng)
岘山亭是昔人非,忍读羊公堕泪碑。
回首山翁花下处,凄凄芳草晚风悲。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄○平仄○,平仄平仄仄。
○仄仄平平,仄平平仄仄。
平仄平平○,仄仄仄平仄。
平平○仄仄,○平平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平仄仄。
平仄平平○,○平仄仄仄。
平平平仄○,平仄仄仄仄。
平平○仄平,○平仄平仄。
仄仄○平仄,平仄仄○仄。
仄平平平平,平平仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄○平仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄仄仄○仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,仄○平仄仄。
题岘山图三绝 其三 (tí xiàn shān tú sān jué qí sān)
范子当年意崛奇,道人岁晚墨淋漓。
北风低草牛羊莫,会有人传岘首诗。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄○平仄○,平仄平仄仄。
○仄仄平平,仄平平仄仄。
平仄平平○,仄仄仄平仄。
平平○仄仄,○平平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平仄仄。
平仄平平○,○平仄仄仄。
平平平仄○,平仄仄仄仄。
平平○仄平,○平仄平仄。
仄仄○平仄,平仄仄○仄。
仄平平平平,平平仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄○平仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄仄仄○仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,仄○平仄仄。
和执中游山四诗 岘山 (hé zhí zhōng yóu shān sì shī xiàn shān)
甘棠如衆木,岘首如衆山。
燕人爱召公,公去不忍攀。
襄阳思叔子,堕泪湿孱顔。
至今山外溪,日夜波澜翻。
如公章贡祠,亦在山水间。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄○平仄○,平仄平仄仄。
○仄仄平平,仄平平仄仄。
平仄平平○,仄仄仄平仄。
平平○仄仄,○平平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平仄仄。
平仄平平○,○平仄仄仄。
平平平仄○,平仄仄仄仄。
平平○仄平,○平仄平仄。
仄仄○平仄,平仄仄○仄。
仄平平平平,平平仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄○平仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄仄仄○仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,仄○平仄仄。
襄州太守王侯复岘山羊公祠 (xiāng zhōu tài shǒu wáng hóu fù xiàn shān yáng gōng cí)
贤哉西晋钜平侯,刻碑立祠在荆州。
州民万家见之者,揜面丸澜双泪下。
逮今緜历几百祀,岘首巍然临汉水。
碑鈋祠废榛莽中,萧萧只有悲风起。
内阁深沈侍从臣,赤帷皁盖来行春。
殷勤拂碑复祠貌,一朝旧迹重如新。
山光葱蒨水清冽,天长地久无时别。
古人今人空茫茫,惟是功名不能灭。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄○平仄○,平仄平仄仄。
○仄仄平平,仄平平仄仄。
平仄平平○,仄仄仄平仄。
平平○仄仄,○平平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平仄仄。
平仄平平○,○平仄仄仄。
平平平仄○,平仄仄仄仄。
平平○仄平,○平仄平仄。
仄仄○平仄,平仄仄○仄。
仄平平平平,平平仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
○仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄○平仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄仄仄○仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,仄○平仄仄。