hé yáng yàn wén sōng shān shī
和杨彦文嵩山诗 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 刘攽 (liú bān)

杨侯作邑山水中,县南百里维青嵩。
官闲身老诗笔健,乐与邱壑研豪雄。
是时新凉背炎夏,草木秀丽全天功。
重青叠碧百万状,有如耋老携儿童。
悬泉落崖泻万丈,震雷发地声隆隆。
阴风岩洞忽凄怆,寒生六月如凝冬。
祠官祀典有常秩,扫除给复何其恭。
孕灵産异远不极,面周负郑人殊风。
生云触石始肤寸,倏忽澍雨成冥蒙。
群山相望不足算,礼若小国来朝宗。
幽人羽客此独往,深处时与神仙通。
念君吏职有章绶,池鸿笼鹤思长空。
暂留灵境寄心赏,仰止万古希遐踪。
梯高径侧目力短,涉历庳下非穹崇。
山中居人亦富逸,翠竹寒松名素封。
愿言携家事卜筑,采薇饮水欣长终。
岩田种芝地高下,茅屋遡水溪西东。
君能挂冠共此约,何必绮季东园公。

平平仄仄平仄○,○平仄仄平平平。
平○平仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄○○平。
平平仄仄仄平仄,仄○仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平○仄○○○。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平○平平仄仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平平平仄仄仄,仄平仄仄平○平。
平平仄平仄平仄,平仄仄仄平平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄平平平。

yáng hóu zuò yì shān shuǐ zhōng , xiàn nán bǎi lǐ wéi qīng sōng 。
guān xián shēn lǎo shī bǐ jiàn , lè yǔ qiū hè yán háo xióng 。
shì shí xīn liáng bèi yán xià , cǎo mù xiù lì quán tiān gōng 。
chóng qīng dié bì bǎi wàn zhuàng , yǒu rú dié lǎo xié ér tóng 。
xuán quán luò yá xiè wàn zhàng , zhèn léi fā dì shēng lóng lóng 。
yīn fēng yán dòng hū qī chuàng , hán shēng liù yuè rú níng dōng 。
cí guān sì diǎn yǒu cháng zhì , sǎo chú gěi fù hé qí gōng 。
yùn líng chǎn yì yuǎn bù jí , miàn zhōu fù zhèng rén shū fēng 。
shēng yún chù shí shǐ fū cùn , shū hū shù yǔ chéng míng méng 。
qún shān xiāng wàng bù zú suàn , lǐ ruò xiǎo guó lái cháo zōng 。
yōu rén yǔ kè cǐ dú wǎng , shēn chù shí yǔ shén xiān tōng 。
niàn jūn lì zhí yǒu zhāng shòu , chí hóng lóng hè sī cháng kōng 。
zàn liú líng jìng jì xīn shǎng , yǎng zhǐ wàn gǔ xī xiá zōng 。
tī gāo jìng cè mù lì duǎn , shè lì bì xià fēi qióng chóng 。
shān zhōng jū rén yì fù yì , cuì zhú hán sōng míng sù fēng 。
yuàn yán xié jiā shì bǔ zhù , cǎi wēi yǐn shuǐ xīn cháng zhōng 。
yán tián zhǒng zhī dì gāo xià , máo wū sù shuǐ xī xī dōng 。
jūn néng guà guān gòng cǐ yuē , hé bì qǐ jì dōng yuán gōng 。

和楊彥文嵩山詩

—— 劉攽

楊侯作邑山水中,縣南百里維青嵩。
官閒身老詩筆健,樂與邱壑研豪雄。
是時新凉背炎夏,草木秀麗全天功。
重青疊碧百萬狀,有如耋老携兒童。
懸泉落崖瀉萬丈,震雷發地聲隆隆。
陰風巖洞忽悽愴,寒生六月如凝冬。
祠官祀典有常秩,掃除給復何其恭。
孕靈産異遠不極,面周負鄭人殊風。
生雲觸石始膚寸,倏忽澍雨成冥濛。
群山相望不足算,禮若小國來朝宗。
幽人羽客此獨往,深處時與神仙通。
念君吏職有章綬,池鴻籠鶴思長空。
暫留靈境寄心賞,仰止萬古希遐蹤。
梯高徑側目力短,涉歷庳下非穹崇。
山中居人亦富逸,翠竹寒松名素封。
願言携家事卜築,採薇飲水欣長終。
巖田種芝地高下,茅屋遡水溪西東。
君能挂冠共此約,何必綺季東園公。

平平仄仄平仄○,○平仄仄平平平。
平○平仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄○○平。
平平仄仄仄平仄,仄○仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平○仄○○○。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平○平平仄仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平平平仄仄仄,仄平仄仄平○平。
平平仄平仄平仄,平仄仄仄平平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄平平平。

yáng hóu zuò yì shān shuǐ zhōng , xiàn nán bǎi lǐ wéi qīng sōng 。
guān xián shēn lǎo shī bǐ jiàn , lè yǔ qiū hè yán háo xióng 。
shì shí xīn liáng bèi yán xià , cǎo mù xiù lì quán tiān gōng 。
chóng qīng dié bì bǎi wàn zhuàng , yǒu rú dié lǎo xié ér tóng 。
xuán quán luò yá xiè wàn zhàng , zhèn léi fā dì shēng lóng lóng 。
yīn fēng yán dòng hū qī chuàng , hán shēng liù yuè rú níng dōng 。
cí guān sì diǎn yǒu cháng zhì , sǎo chú gěi fù hé qí gōng 。
yùn líng chǎn yì yuǎn bù jí , miàn zhōu fù zhèng rén shū fēng 。
shēng yún chù shí shǐ fū cùn , shū hū shù yǔ chéng míng méng 。
qún shān xiāng wàng bù zú suàn , lǐ ruò xiǎo guó lái cháo zōng 。
yōu rén yǔ kè cǐ dú wǎng , shēn chù shí yǔ shén xiān tōng 。
niàn jūn lì zhí yǒu zhāng shòu , chí hóng lóng hè sī cháng kōng 。
zàn liú líng jìng jì xīn shǎng , yǎng zhǐ wàn gǔ xī xiá zōng 。
tī gāo jìng cè mù lì duǎn , shè lì bì xià fēi qióng chóng 。
shān zhōng jū rén yì fù yì , cuì zhú hán sōng míng sù fēng 。
yuàn yán xié jiā shì bǔ zhù , cǎi wēi yǐn shuǐ xīn cháng zhōng 。
yán tián zhǒng zhī dì gāo xià , máo wū sù shuǐ xī xī dōng 。
jūn néng guà guān gòng cǐ yuē , hé bì qǐ jì dōng yuán gōng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
杨侯在山水之间建起了一座城邑,位于县南百里的青嵩山上。
作为一位官宦闲暇,年事已高却仍笔力雄健的诗人,他喜欢与邱壑等豪杰交流文学艺术。
此时正值新凉的季节,背离了炎热的夏天,草木蓬勃生长,展现出全天的美景。
山青水碧层层叠叠,形成了无数壮丽景象,宛如一位年迈的老人带着孩子漫步其中。
悬崖上的泉水如瀑布一般奔腾而下,雷声隆隆地震撼着大地。
阴风吹拂岩洞,忽然凄凉寒冷,仿佛是六月的寒冬一般。
祠堂中的祭官们按照常规仪式进行祭祀,打扫整理得异常恭敬。
这里孕育出的灵气与众不同,远超出寻常之地,其地形与郑国截然不同。
云雾刚触碰到山石就消散不见,瞬间的阵雨转瞬成为一片迷茫。
群山相互遥望,数不尽其美妙,如同小国前来朝贺宗庙一般庄重。
居住在山中的人们同样过着富足而悠闲的生活,青竹和寒松享有盛名。
愿意与您共同建造家园,栽种薇菽,饮水之间尽享幸福与长久。
山中有田地种植芝草,高高低低的茅屋沿着溪水分布于东西两岸。
如果您愿意放下尊位,与我一同约定,何必追随着绮季东园的公卿们呢?

这首《和杨彦文嵩山诗》描写了作者刘攽游历嵩山的壮丽景色和山中的宁静生活。以下是赏析:
这首诗分为多个段落,每段都表现了嵩山的不同景致和令人感慨的元素。首先,诗人描述了嵩山的壮美自然景色,包括青山、碧水、秀丽的植被,以及清凉的气候。这些元素在诗中构成了一幅生动的自然画卷,给人以清新和宜人之感。
然后,诗人提到了嵩山的神秘之处,如悬泉、岩洞和雷声,这些元素增加了诗的神秘感和崇高感。嵩山被描绘为一个充满神奇和灵性的地方,令人不禁产生敬畏之情。
诗的后半部分讲述了山中居民的宁静生活,他们居住在茅屋中,享受着山林之美。诗人表达了对这种宁静生活的向往,愿意与家人一同在此建屋、耕种、采摘,过上平和幸福的生活。
标签:
- 写景
- 抒情
- 山水
- 自然景色
- 灵性
- 宁静生活

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘攽介绍:🔈

刘攽(一○二三~一○八九),字贡父,号公非,临江新喻(今江西新余)人。与兄敞同举仁宗庆历六年(一○四六)进士,历仕州县二十年始爲国子监直讲。神宗熙宁中判尚书考功、同知太常礼院。因考试开封举人时与同院官争执,爲御史所劾,又因致书王安石反对青苗法,贬泰州通判。迁知曹州,爲京东转运使,知兖、亳二州。吴居厚代京东转运使,奉行新法,追咎攽在职废弛,贬监衡州盐仓。哲宗即位,起居襄州,入爲秘书少监,以疾求知蔡州。在蔡数月,召拜中书舍人。元佑四年卒(《续资治通监长编》卷四二三),年六十七。刘攽精邃经学、史学,《宋史》本传称着书百卷(《宋史·艺文志》、《文献通考》作六十卷),已佚。清四库馆臣据《永乐大典》所载,... 查看更多>>

刘攽的诗:

相关诗词:

东溪奉送景仁内翰归东都 其三 (dōng xī fèng sòng jǐng rén nèi hàn guī dōng dōu qí sān)

朝代:宋    作者: 文彦博

送君东至伊东坞,东望青嵩与白云。
又向嵩云更东去,花前把酒惜离羣。

平平仄仄平仄○,○平仄仄平平平。
平○平仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄○○平。
平平仄仄仄平仄,仄○仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平○仄○○○。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平○平平仄仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平平平仄仄仄,仄平仄仄平○平。
平平仄平仄平仄,平仄仄仄平平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄平平平。

留守相公和提举端明作三寿公字韵诗辄继前韵 景仁内翰 (liú shǒu xiàng gong hé tí jǔ duān míng zuò sān shòu gōng zì yùn shī zhé jì qián yùn jǐng rén nèi hàn)

朝代:宋    作者: 文彦博

春色满伊嵩,春花拆万红。
欣逢翰林主,还访玉壶公。
听赏吹箫凤,陪随飞盖鸿。
罇前忍轻别,乐事转头空。

平平仄仄平仄○,○平仄仄平平平。
平○平仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄○○平。
平平仄仄仄平仄,仄○仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平○仄○○○。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平○平平仄仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平平平仄仄仄,仄平仄仄平○平。
平平仄平仄平仄,平仄仄仄平平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄平平平。

览杨乐道洛下诸诗 (lǎn yáng lè dào luò xià zhū shī)

朝代:宋    作者: 韩维

昔驱羸马望嵩云,正值嵩阳踯躅春。
千古废兴都邑地,百年劳苦宦游身。
曾耽胜事留连久,忽见新诗叹息频。
君欲买山能遂否,它时愿作社中人。

平平仄仄平仄○,○平仄仄平平平。
平○平仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄○○平。
平平仄仄仄平仄,仄○仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平○仄○○○。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平○平平仄仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平平平仄仄仄,仄平仄仄平○平。
平平仄平仄平仄,平仄仄仄平平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄平平平。

某伏蒙昭文相公以某方忝瀍洛之寄因有嵩少之行惠赐游山器一副质轻而制雅外华而中坚匪惟便於齎持实为林下之珍玩也辄成拙诗一章报谢 (mǒu fú méng zhāo wén xiàng gong yǐ mǒu fāng tiǎn chán luò zhī jì yīn yǒu sōng shǎo zhī xíng huì cì yóu shān qì yī fù zhì qīng ér zhì yǎ wài huá ér zhōng jiān fěi wéi biàn wū jī chí shí wèi lín xià zhī zhēn wán yě zhé chéng zhuō shī yī zhāng bào xiè)

朝代:宋    作者: 文彦博

上公遗我游嵩具,匜盥杯盂色色全。
拂拭便须延隐逸,洁清那敢污腥羶。
行齎每度云岩侧,器使当居蜡屐前。
林叟谿翁皆窃玩,山厨因此识嘉笾。

平平仄仄平仄○,○平仄仄平平平。
平○平仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄○○平。
平平仄仄仄平仄,仄○仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平○仄○○○。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平○平平仄仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平平平仄仄仄,仄平仄仄平○平。
平平仄平仄平仄,平仄仄仄平平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄平平平。

和范公希文怀庆朔堂 (hé fàn gōng xī wén huái qìng shuò táng)

朝代:宋    作者: 杨异

日将先圣诗书教,暂作文翁守鬰林。

平平仄仄平仄○,○平仄仄平平平。
平○平仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄○○平。
平平仄仄仄平仄,仄○仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平○仄○○○。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平○平平仄仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平平平仄仄仄,仄平仄仄平○平。
平平仄平仄平仄,平仄仄仄平平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄平平平。

赠柳喜得嵩山法门自号嵩山老 (zèng liǔ xǐ dé sōng shān fǎ mén zì hào sōng shān lǎo)

朝代:唐    作者: 皎然

一见嵩山老,吾生恨太迟。
问君年几许,曾出上皇时。

平平仄仄平仄○,○平仄仄平平平。
平○平仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄○○平。
平平仄仄仄平仄,仄○仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平○仄○○○。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平○平平仄仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平平平仄仄仄,仄平仄仄平○平。
平平仄平仄平仄,平仄仄仄平平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄平平平。

和友人春日即事 (hé yǒu rén chūn rì jí shì)

朝代:宋    作者: 文彦博

青阁登临恨已多,可堪兰景又妍和。
书囊阅尽应成癖,诗思狂来恐是魔。
玉树芬芳连雾縠,珠栊隐映隔云萝。
鸘裘贳得杨昌酒,度日无悰倚瑟歌。

平平仄仄平仄○,○平仄仄平平平。
平○平仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄○○平。
平平仄仄仄平仄,仄○仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平○仄○○○。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平○平平仄仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平平平仄仄仄,仄平仄仄平○平。
平平仄平仄平仄,平仄仄仄平平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄平平平。

彦文见和新正为寿绝句推借过厚再和呈二首 其二 (yàn wén jiàn hé xīn zhèng wèi shòu jué jù tuī jiè guò hòu zài hé chéng èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 程俱

平平仄仄平仄○,○平仄仄平平平。
平○平仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄○○平。
平平仄仄仄平仄,仄○仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平○仄○○○。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平○平平仄仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平平平仄仄仄,仄平仄仄平○平。
平平仄平仄平仄,平仄仄仄平平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄平平平。

游岳寺 (yóu yuè sì)

朝代:宋    作者: 文彦博

寺占嵩顔景最多,奇峯列刹共嵬峨。
依岩宝砌砻清础,出谷飞泉逗素波。
下瞰长川穷渺邈,傍观列岫极陂陁。
缁林法乐堪随喜,钟磬声清呗梵和。

平平仄仄平仄○,○平仄仄平平平。
平○平仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄○○平。
平平仄仄仄平仄,仄○仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平○仄○○○。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平○平平仄仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平平平仄仄仄,仄平仄仄平○平。
平平仄平仄平仄,平仄仄仄平平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄平平平。

送杨山人归嵩山 (sòng yáng shān rén guī sōng shān)

朝代:唐    作者: 李白

我有万古宅,嵩阳玉女峰。
长留一片月,挂在东溪松。
尔去掇仙草,菖蒲花紫茸。
岁晚或相访,青天骑白龙。

平平仄仄平仄○,○平仄仄平平平。
平○平仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄○○平。
平平仄仄仄平仄,仄○仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平○仄○○○。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平○平平仄仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平平平仄仄仄,仄平仄仄平○平。
平平仄平仄平仄,平仄仄仄平平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄平平平。

动物