hé sūn zhǎng shǐ qiū rì wò bìng
和孙长史秋日卧病 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 骆宾王 (luò bīn wáng)

霍第疏天府,潘园近帝台。
调弦三妇至,置驿五侯来。
尚想欢娱洽,吁嗟岁月催。
金坛分上将,玉帐引瓌材。
决胜鲸波静,腾谋鸟谷开。
白云淮水外,紫陌灞陵隈。
节变惊衰柳,笳繁思落梅。
调神和玉烛,掞藻握珠胎。
怅矣欣怀土,居然欲死灰。
还因承雅曲,暂喜跃沈鳃。

仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄○,仄仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。

huò dì shū tiān fǔ , pān yuán jìn dì tái 。
tiáo xián sān fù zhì , zhì yì wǔ hóu lái 。
shàng xiǎng huān yú qià , xū jiē suì yuè cuī 。
jīn tán fēn shàng jiàng , yù zhàng yǐn guī cái 。
jué shèng jīng bō jìng , téng móu niǎo gǔ kāi 。
bái yún huái shuǐ wài , zǐ mò bà líng wēi 。
jié biàn jīng shuāi liǔ , jiā fán sī luò méi 。
tiáo shén hé yù zhú , yàn zǎo wò zhū tāi 。
chàng yǐ xīn huái tǔ , jū rán yù sǐ huī 。
huán yīn chéng yǎ qū , zàn xǐ yuè shěn sāi 。

和孫長史秋日臥病

—— 駱賓王

霍第疏天府,潘園近帝臺。
調弦三婦至,置驛五侯來。
尚想歡娛洽,吁嗟歲月催。
金壇分上將,玉帳引瓌材。
決勝鯨波靜,騰謀鳥谷開。
白雲淮水外,紫陌灞陵隈。
節變驚衰柳,笳繁思落梅。
調神和玉燭,掞藻握珠胎。
悵矣欣懷土,居然欲死灰。
還因承雅曲,暫喜躍沈鰓。

仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄○,仄仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。

huò dì shū tiān fǔ , pān yuán jìn dì tái 。
tiáo xián sān fù zhì , zhì yì wǔ hóu lái 。
shàng xiǎng huān yú qià , xū jiē suì yuè cuī 。
jīn tán fēn shàng jiàng , yù zhàng yǐn guī cái 。
jué shèng jīng bō jìng , téng móu niǎo gǔ kāi 。
bái yún huái shuǐ wài , zǐ mò bà líng wēi 。
jié biàn jīng shuāi liǔ , jiā fán sī luò méi 。
tiáo shén hé yù zhú , yàn zǎo wò zhū tāi 。
chàng yǐ xīn huái tǔ , jū rán yù sǐ huī 。
huán yīn chéng yǎ qū , zàn xǐ yuè shěn sāi 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
霍第离开天府,潘园靠近帝台。调弦的三名妇女来到这里,驿站里迎来了五位侯爵。原本还想着欢乐宴游,可惜岁月匆匆,时光如梭。金坛上,上将们正在分座,玉帐里引来了才貌双全的人才。

决胜的战鼓已经平息,腾谋的智慧如鸟翱翔在谷间。白云飘荡在淮水之上,紫陌遍布在灞陵之间。节令的变换使柳枝惊起凋零的响声,笳声阵阵让人思念落梅。调整心灵,像点燃玉烛,握紧藻丝,捧着珍珠般的怀抱。

心中感慨,我怀念我的故土,但却也像死灰一般沉寂。然而,听到这雅曲,暂时感到喜悦,仿佛跃动的鱼儿又重回水中。

赏析:
这首诗是唐代诗人骆宾王创作的《和孙长史秋日卧病》,描写了诗人在秋日卧病床榻之际,回忆往事,感慨时光匆匆的诗篇。
首节写霍去病立下伐楼兰之功,将军回朝,获赏金坛、玉帐,丰厚的封赏。这里以写景的方式描绘出了宫廷的盛景,铺陈了当时的政治局势。
第二节以"决胜鲸波静,腾谋鸟谷开","白云淮水外,紫陌灞陵隈"的描写,表达了诗人对自然景色的赞美,抒发了对美丽风光的向往。同时也反衬出了诗人的病中心情更加沉痛。
第三节以"节变惊衰柳,笳繁思落梅"来表现诗人对自身生命之短暂的感叹。"调神和玉烛,掞藻握珠胎"表达了诗人仍然怀有报国之志,渴望恢复健康。
最后一节"怅矣欣怀土,居然欲死灰"表现了诗人对国家的深厚感情,即使身体疾病,也依然怀揣报国之志。"还因承雅曲,暂喜跃沈鳃"表达了诗人对生命的热爱和对健康的向往。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者骆宾王介绍:🔈

骆宾王,义乌人。七岁能属文,尤妙於五言诗,尝作《帝京篇》,当时以爲绝唱。初爲道王府属,历武功主簿,又调长安主簿。武后时,左迁临海丞,怏怏失志,弃官去。徐敬业举义,署爲府属,爲敬业草檄,斥武后罪状。后读之,矍然叹曰:“宰相安得失此人?”敬业事败,宾王亡命,不知所终。中宗时,诏求其文,得数百篇,集成十卷,今编诗爲三卷。 查看更多>>

骆宾王的诗:

相关诗词:

秋凉闲卧 (qiū liáng xián wò)

朝代:唐    作者: 白居易

残暑昼犹长,早凉秋尚嫩。
露荷散清香,风竹含疎韵。
幽闲竟日卧,衰病无人问。
薄暮宅门前,槐花深一寸。

仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄○,仄仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。

病僧二首 二 (bìng sēng èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 刘言史

空林衰病卧多时,白发从成数寸丝。
西行却过流沙日,枕上寥寥心独知。

仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄○,仄仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。

病卧闻韩公表雨中出谒 (bìng wò wén hán gōng biǎo yǔ zhōng chū yè)

朝代:宋    作者: 晁说之

绿阴飞雨作秋容,衰病呻吟高枕中。
何事公孙健骑马,黄金帯客好相从。

仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄○,仄仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。

写景 抒情

卧病昼眠秋风作恶 (wò bìng zhòu mián qiū fēng zuò è)

朝代:宋    作者: 张耒

东堂岑寂似僧居,年老身闲不读书。
病卧空床鸡唱晓,窗前饥雀啄寒蔬。

仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄○,仄仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。

病中逢秋招客夜酌 (bìng zhōng féng qiū zhāo kè yè zhuó)

朝代:唐    作者: 白居易

不见诗酒客,卧来半月余。
合和新药草,寻检旧方书。
晚霁烟景度,早凉窗户虚。
雪生衰鬓久,秋入病心初。
卧簟蕲竹冷,风襟邛葛疎。
夜来身校健,小饮复何如。

仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄○,仄仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。

卧病寄苗员外 (wò bìng jì miáo yuán wài)

朝代:唐    作者: 李端

故人初未贵,相见得淹留。
一自朝天去,因成计日游。
月明应独醉,叶下肯同愁。
因恨刘桢病,空园卧见秋。

仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄○,仄仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。

弼公院问病 (bì gōng yuàn wèn bìng)

朝代:唐    作者: 刘言史

一头细发两分丝,卧见芭蕉白露滋。
欲令居士身无病,直待衆生苦尽时。

仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄○,仄仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。

予夏中卧病起已见落叶因取渊明诗门庭多落叶慨然知已秋赋十章遣兴 其四 (yǔ xià zhōng wò bìng qǐ yǐ jiàn luò yè yīn qǔ yuān míng shī mén tíng duō luò yè kǎi rán zhī yǐ qiū fù shí zhāng qiǎn xīng qí sì)

朝代:宋    作者: 李彭

我初卧病时,桑麻翳负郭。
扶杖延秋风,山川俱黄落。

仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄○,仄仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。

病中客散复言怀 (bìng zhōng kè sàn fù yán huái)

朝代:唐    作者: 刘言史

华发离披卧满头,暗虫衰草入乡愁。
枕前人去空庭暮,又见芭蕉白露秋。

仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄○,仄仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。

病卧 (bìng wò)

朝代:宋    作者: 陆游

老境偏饶卧,秋天不肯晴。
愁凭书解散,病仗药支撑。
果熟鸟乌乐,村深鸡犬声。
边头定何似,颇说募新兵。

仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄○,仄仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
○平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。