zài jiāng nán zèng sòng wǔ zhī wèn
在江南赠宋五之问 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 骆宾王 (luò bīn wáng)

井络双源濬,浔阳九派长。
沦波通地穴,输委下归塘。
别岛笼朝蜃,连洲拥夕涨。
韫珠澄积润,让璧动浮光。
浮光凝折水,积润疎圆沚。
玉轮涵地开,剑阁连星起。
风烟标迥秀,英灵信多美。
怀德践遗芳,端操慙谋己。
谋己谬观光,牵迹强凄惶。
揆拙迷三省,劳生昧两忘。
弹随空被笑,献楚自多伤。
一朝殊默语,千里易炎凉。
炎凉几迁贸,川陆疲臻凑。
积水架吴涛,连山横楚岫。
风月虽殊昔,星河犹是旧。
姑苏望南浦,邯郸通北走。
北走平生亲,南浦别离津。
潇湘一超忽,洞庭多苦辛。
秋江无绿芷,寒汀有白苹。
采之将何遗,故人漳水滨。
漳滨已辽远,江潭未旋返。
为听短歌行,当想长洲苑。
露金熏菊岸,风佩摇兰坂。
蝉鸣稻叶秋,雁起芦花晚。
晚秋云日明,亭臯风雾清。
独负平生气,重牵摇落情。
占星非聚德,梦月讵悬名。
寂寥伤楚奏,凄断泣秦声。
秦声怀旧里,楚奏悲无已。
郢路少知音,丛台富奇士。
温辉凌爱日,壮气惊寒水。
一顾重风云,三冬足文史。
文史盛纷纶,京洛多风尘。
犹轻五车富,未重一囊贫。
李仙非易托,苏鬼尚难因。
不惜劳歌尽,谁为听阳春。

仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平平○○仄,仄仄○平仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
平平○仄仄,平平仄平仄。
平仄仄○平,平○平平仄。
平仄仄○平,○仄平平平。
仄仄平○仄,○平仄仄仄。
○平○仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平平仄平仄,平仄平平仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。
平仄平平仄,平平○仄仄。
平平仄平仄,平平平仄仄。
仄仄平平○,平仄仄○平。
平平仄平仄,仄○平仄平。
平平平仄仄,平平仄仄平。
仄平○平○,仄平平仄平。
平平仄平仄,平平仄平仄。
平○仄平○,○仄○平仄。
仄平平仄仄,平仄○平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平平仄平,平平平仄平。
仄仄平平仄,○○○仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄○平平,○平仄平仄。
平仄仄平平,平仄平平平。
○○仄平仄,仄○仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄○平仄,平平○平平。

jǐng luò shuāng yuán jùn , xún yáng jiǔ pài cháng 。
lún bō tōng dì xué , shū wěi xià guī táng 。
bié dǎo lóng cháo shèn , lián zhōu yōng xī zhǎng 。
yùn zhū chéng jī rùn , ràng bì dòng fú guāng 。
fú guāng níng zhé shuǐ , jī rùn shū yuán zhǐ 。
yù lún hán dì kāi , jiàn gé lián xīng qǐ 。
fēng yān biāo jiǒng xiù , yīng líng xìn duō měi 。
huái dé jiàn yí fāng , duān cāo cán móu jǐ 。
móu jǐ miù guān guāng , qiān jì qiáng qī huáng 。
kuí zhuō mí sān shěng , láo shēng mèi liǎng wàng 。
tán suí kōng bèi xiào , xiàn chǔ zì duō shāng 。
yī cháo shū mò yǔ , qiān lǐ yì yán liáng 。
yán liáng jǐ qiān mào , chuān lù pí zhēn còu 。
jī shuǐ jià wú tāo , lián shān héng chǔ xiù 。
fēng yuè suī shū xī , xīng hé yóu shì jiù 。
gū sū wàng nán pǔ , hán dān tōng běi zǒu 。
běi zǒu píng shēng qīn , nán pǔ bié lí jīn 。
xiāo xiāng yī chāo hū , dòng tíng duō kǔ xīn 。
qiū jiāng wú lǜ zhǐ , hán tīng yǒu bái píng 。
cǎi zhī jiāng hé yí , gù rén zhāng shuǐ bīn 。
zhāng bīn yǐ liáo yuǎn , jiāng tán wèi xuán fǎn 。
wèi tīng duǎn gē xíng , dāng xiǎng cháng zhōu yuàn 。
lù jīn xūn jú àn , fēng pèi yáo lán bǎn 。
chán míng dào yè qiū , yàn qǐ lú huā wǎn 。
wǎn qiū yún rì míng , tíng gāo fēng wù qīng 。
dú fù píng shēng qì , chóng qiān yáo luò qíng 。
zhān xīng fēi jù dé , mèng yuè jù xuán míng 。
jì liáo shāng chǔ zòu , qī duàn qì qín shēng 。
qín shēng huái jiù lǐ , chǔ zòu bēi wú yǐ 。
yǐng lù shǎo zhī yīn , cóng tái fù qí shì 。
wēn huī líng ài rì , zhuàng qì jīng hán shuǐ 。
yī gù chóng fēng yún , sān dōng zú wén shǐ 。
wén shǐ shèng fēn lún , jīng luò duō fēng chén 。
yóu qīng wǔ chē fù , wèi chóng yī náng pín 。
lǐ xiān fēi yì tuō , sū guǐ shàng nán yīn 。
bù xī láo gē jìn , shuí wèi tīng yáng chūn 。

在江南贈宋五之問

—— 駱賓王

井絡雙源濬,潯陽九派長。
淪波通地穴,輸委下歸塘。
別島籠朝蜃,連洲擁夕漲。
韞珠澄積潤,讓璧動浮光。
浮光凝折水,積潤疎圓沚。
玉輪涵地開,劍閣連星起。
風煙標迥秀,英靈信多美。
懷德踐遺芳,端操慙謀己。
謀己謬觀光,牽迹強悽惶。
揆拙迷三省,勞生昧兩忘。
彈隨空被笑,獻楚自多傷。
一朝殊默語,千里易炎涼。
炎涼幾遷貿,川陸疲臻湊。
積水架吳濤,連山橫楚岫。
風月雖殊昔,星河猶是舊。
姑蘇望南浦,邯鄲通北走。
北走平生親,南浦別離津。
瀟湘一超忽,洞庭多苦辛。
秋江無綠芷,寒汀有白蘋。
采之將何遺,故人漳水濱。
漳濱已遼遠,江潭未旋返。
爲聽短歌行,當想長洲苑。
露金熏菊岸,風佩搖蘭坂。
蟬鳴稻葉秋,雁起蘆花晚。
晚秋雲日明,亭臯風霧清。
獨負平生氣,重牽搖落情。
占星非聚德,夢月詎懸名。
寂寥傷楚奏,淒斷泣秦聲。
秦聲懷舊里,楚奏悲無已。
郢路少知音,叢臺富奇士。
溫輝凌愛日,壯氣驚寒水。
一顧重風雲,三冬足文史。
文史盛紛綸,京洛多風塵。
猶輕五車富,未重一囊貧。
李仙非易託,蘇鬼尚難因。
不惜勞歌盡,誰爲聽陽春。

仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平平○○仄,仄仄○平仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
平平○仄仄,平平仄平仄。
平仄仄○平,平○平平仄。
平仄仄○平,○仄平平平。
仄仄平○仄,○平仄仄仄。
○平○仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平平仄平仄,平仄平平仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。
平仄平平仄,平平○仄仄。
平平仄平仄,平平平仄仄。
仄仄平平○,平仄仄○平。
平平仄平仄,仄○平仄平。
平平平仄仄,平平仄仄平。
仄平○平○,仄平平仄平。
平平仄平仄,平平仄平仄。
平○仄平○,○仄○平仄。
仄平平仄仄,平仄○平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平平仄平,平平平仄平。
仄仄平平仄,○○○仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄○平平,○平仄平仄。
平仄仄平平,平仄平平平。
○○仄平仄,仄○仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄○平仄,平平○平平。

jǐng luò shuāng yuán jùn , xún yáng jiǔ pài cháng 。
lún bō tōng dì xué , shū wěi xià guī táng 。
bié dǎo lóng cháo shèn , lián zhōu yōng xī zhǎng 。
yùn zhū chéng jī rùn , ràng bì dòng fú guāng 。
fú guāng níng zhé shuǐ , jī rùn shū yuán zhǐ 。
yù lún hán dì kāi , jiàn gé lián xīng qǐ 。
fēng yān biāo jiǒng xiù , yīng líng xìn duō měi 。
huái dé jiàn yí fāng , duān cāo cán móu jǐ 。
móu jǐ miù guān guāng , qiān jì qiáng qī huáng 。
kuí zhuō mí sān shěng , láo shēng mèi liǎng wàng 。
tán suí kōng bèi xiào , xiàn chǔ zì duō shāng 。
yī cháo shū mò yǔ , qiān lǐ yì yán liáng 。
yán liáng jǐ qiān mào , chuān lù pí zhēn còu 。
jī shuǐ jià wú tāo , lián shān héng chǔ xiù 。
fēng yuè suī shū xī , xīng hé yóu shì jiù 。
gū sū wàng nán pǔ , hán dān tōng běi zǒu 。
běi zǒu píng shēng qīn , nán pǔ bié lí jīn 。
xiāo xiāng yī chāo hū , dòng tíng duō kǔ xīn 。
qiū jiāng wú lǜ zhǐ , hán tīng yǒu bái píng 。
cǎi zhī jiāng hé yí , gù rén zhāng shuǐ bīn 。
zhāng bīn yǐ liáo yuǎn , jiāng tán wèi xuán fǎn 。
wèi tīng duǎn gē xíng , dāng xiǎng cháng zhōu yuàn 。
lù jīn xūn jú àn , fēng pèi yáo lán bǎn 。
chán míng dào yè qiū , yàn qǐ lú huā wǎn 。
wǎn qiū yún rì míng , tíng gāo fēng wù qīng 。
dú fù píng shēng qì , chóng qiān yáo luò qíng 。
zhān xīng fēi jù dé , mèng yuè jù xuán míng 。
jì liáo shāng chǔ zòu , qī duàn qì qín shēng 。
qín shēng huái jiù lǐ , chǔ zòu bēi wú yǐ 。
yǐng lù shǎo zhī yīn , cóng tái fù qí shì 。
wēn huī líng ài rì , zhuàng qì jīng hán shuǐ 。
yī gù chóng fēng yún , sān dōng zú wén shǐ 。
wén shǐ shèng fēn lún , jīng luò duō fēng chén 。
yóu qīng wǔ chē fù , wèi chóng yī náng pín 。
lǐ xiān fēi yì tuō , sū guǐ shàng nán yīn 。
bù xī láo gē jìn , shuí wèi tīng yáng chūn 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
井渠交汇,河道深长。
水波流通至地穴,输送汇入塘中。
离别的小岛笼罩着朝霞的幻景,连绵的洲岛靠拢着夕阳的余晖。
明珠被水澄清润泽,美玉被手动起华光。
华光在水面上凝聚,润泽形成圆润的水滴。
玉轮浮在水中展现辽阔,剑阁与星星连成一片。
风烟标志着高远的景色,英灵的气息让人感到多么美丽。
怀念着德行,践行着传承的美名,自愧对不起策划的自己。
计划的自我蒙昧了光明,牵挂踪迹却强烈地悲伤。
审察愚笨错误的三个省察,辛苦的生活忘记了两个事情。
琴弦随着空气轻笑,献出楚地而自受多次伤害。
一时的默然言语,使千里之间易变冷热。
冷热几次转换贸易,川流不息劳累汇聚。
积水支撑起澎湃的浪涛,连绵的山脉横跨楚岫。
风月虽然不同于古代,星河仍旧是原来的。
望着姑苏城南的浦江,往邯郸城北走。
向北走去见亲人,向南浦别离离情别绪。
潇湘江水一去不复返,洞庭多少艰辛不易。
秋江上没有绿色的芷草,寒汀边却有白色的苹果。
采摘那些花儿,将会留下什么呢,怀念的人在漳水的岸边。
漳水岸边已是遥远,江潭水面还未回头。
听短歌行的时候,应该想起长洲苑。
露水洒满金黄的菊花岸,风吹摇曳着兰坂的香气。
蝉在稻叶中鸣叫,雁在芦花中起飞。
晚秋的云朵和阳光明亮,亭台的风雾清清爽爽。
独自怀揣着一生的抱负,沉重地挽着摇曳的离情。
相信星相并不聚集善德,做梦预测月亮又怎能保留名声。
寂寞伤了楚地的奏章,凄凉断了秦地的歌声。
秦地的歌声怀念过去的场景,楚地的奏章悲伤无休止。
在郢路上少有知音,丛台上却有富裕的奇士。
温辉照耀着心爱的太阳,壮气惊动着寒冷的水面。
一次眼神交流能改变风云,三个冬天足够才华横溢的文人。
文史盛载着繁华的风尘,京洛之地多是风尘仆仆。
虽然富裕了五车财物,却未曾重视一个囊袋的贫寒。
李仙虽然不是容易托付的,苏鬼也难以依靠。
不惜辛苦地把歌唱尽,谁来倾听春光的美好。

赏析::
这首诗是唐代文学家骆宾王的《在江南赠宋五之问》。全诗用丰富的意象、优美的文辞,描绘了江南的自然景致和社会风情,表达了诗人对友人的深情厚谊以及对时局的深切关注。
首先,诗人以细致的笔触描写了江南水乡的壮丽景色。他用“井络双源濬,浔阳九派长”来形容江水纵横交错,蜿蜒曲折,气势磅礴。接着,诗中出现了“玉轮涵地开,剑阁连星起”的景象,生动地展现了江南的山川秀丽,充满了浓厚的山水意境。
其次,诗人在诗中融入了对历史和人物的思考。他提到了姑苏(苏州)和邯郸,分别代表了南北两地的别离。这里,他巧妙地将个人的离愁别绪与历史的变迁相融合,表达了对故乡和友人的思念之情。
诗人还通过“独负平生气,重牵摇落情”的描述,表达了自己在风雨人生中坚持不懈,对友情和爱情的珍视。他对历史的反思也体现在“李仙非易托,苏鬼尚难因”的句子中,暗示了文学家的责任和担当。
最后,诗人在诗中通过一系列的反问,探讨了人生的无常和历史的沧桑,以及文学家在其中的使命。他提到“文史盛纷纶,京洛多风尘”,强调了文化的传承与发展,但又提到“犹轻五车富,未重一囊贫”,反映了文人士族的贫富之别。这些反问使整首诗更具思考性和深刻性。
标签:
写景、抒情、咏史、思乡、友情、自省。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者骆宾王介绍:🔈

骆宾王,义乌人。七岁能属文,尤妙於五言诗,尝作《帝京篇》,当时以爲绝唱。初爲道王府属,历武功主簿,又调长安主簿。武后时,左迁临海丞,怏怏失志,弃官去。徐敬业举义,署爲府属,爲敬业草檄,斥武后罪状。后读之,矍然叹曰:“宰相安得失此人?”敬业事败,宾王亡命,不知所终。中宗时,诏求其文,得数百篇,集成十卷,今编诗爲三卷。 查看更多>>

骆宾王的诗:

相关诗词:

酬李丹徒见赠之作 (chóu lǐ dān tú jiàn zèng zhī zuò)

朝代:唐    作者: 宋之问

镇吴称奥里,试剧仰通才。
近挹人披雾,遥闻境震雷。
一朝逢解榻,累日共衔杯。
连辔登山尽,浮舟望海回。
以予慙拙宦,期子遇良媒。
赠曲南凫断,征途北雁催。
更怜江上月,还入镜中开。

仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平平○○仄,仄仄○平仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
平平○仄仄,平平仄平仄。
平仄仄○平,平○平平仄。
平仄仄○平,○仄平平平。
仄仄平○仄,○平仄仄仄。
○平○仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平平仄平仄,平仄平平仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。
平仄平平仄,平平○仄仄。
平平仄平仄,平平平仄仄。
仄仄平平○,平仄仄○平。
平平仄平仄,仄○平仄平。
平平平仄仄,平平仄仄平。
仄平○平○,仄平平仄平。
平平仄平仄,平平仄平仄。
平○仄平○,○仄○平仄。
仄平平仄仄,平仄○平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平平仄平,平平平仄平。
仄仄平平仄,○○○仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄○平平,○平仄平仄。
平仄仄平平,平仄平平平。
○○仄平仄,仄○仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄○平仄,平平○平平。

和宋之问寒食题黄梅临江驿 (hé sòng zhī wèn hán shí tí huáng méi lín jiāng yì)

朝代:唐    作者: 崔融

春分自淮北,寒食渡江南。
忽见浔阳水,疑是宋家潭。
明主阍难呌,孤臣逐未堪。
遥思故园陌,桃李正酣酣。

仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平平○○仄,仄仄○平仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
平平○仄仄,平平仄平仄。
平仄仄○平,平○平平仄。
平仄仄○平,○仄平平平。
仄仄平○仄,○平仄仄仄。
○平○仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平平仄平仄,平仄平平仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。
平仄平平仄,平平○仄仄。
平平仄平仄,平平平仄仄。
仄仄平平○,平仄仄○平。
平平仄平仄,仄○平仄平。
平平平仄仄,平平仄仄平。
仄平○平○,仄平平仄平。
平平仄平仄,平平仄平仄。
平○仄平○,○仄○平仄。
仄平平仄仄,平仄○平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平平仄平,平平平仄平。
仄仄平平仄,○○○仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄○平平,○平仄平仄。
平仄仄平平,平仄平平平。
○○仄平仄,仄○仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄○平仄,平平○平平。

江南曲 (jiāng nán qū)

朝代:唐    作者: 宋之问

妾住越城南,离居不自堪。
采花惊曙鸟,摘叶餧春蚕。
懒结茱萸带,愁安玳瑁簪。
待君消瘦尽,日暮碧江潭。

仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平平○○仄,仄仄○平仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
平平○仄仄,平平仄平仄。
平仄仄○平,平○平平仄。
平仄仄○平,○仄平平平。
仄仄平○仄,○平仄仄仄。
○平○仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平平仄平仄,平仄平平仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。
平仄平平仄,平平○仄仄。
平平仄平仄,平平平仄仄。
仄仄平平○,平仄仄○平。
平平仄平仄,仄○平仄平。
平平平仄仄,平平仄仄平。
仄平○平○,仄平平仄平。
平平仄平仄,平平仄平仄。
平○仄平○,○仄○平仄。
仄平平仄仄,平仄○平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平平仄平,平平平仄平。
仄仄平平仄,○○○仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄○平平,○平仄平仄。
平仄仄平平,平仄平平平。
○○仄平仄,仄○仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄○平仄,平平○平平。

相和歌辞 江南曲 (xiāng hé gē cí jiāng nán qū)

朝代:唐    作者: 宋之问

妾住越城南,离居不自堪。
采花惊曙鸟,摘叶餧春蚕。
嬾结茱萸带,愁安玳瑁簪。
侍臣消瘦尽,日暮碧江潭。

仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平平○○仄,仄仄○平仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
平平○仄仄,平平仄平仄。
平仄仄○平,平○平平仄。
平仄仄○平,○仄平平平。
仄仄平○仄,○平仄仄仄。
○平○仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平平仄平仄,平仄平平仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。
平仄平平仄,平平○仄仄。
平平仄平仄,平平平仄仄。
仄仄平平○,平仄仄○平。
平平仄平仄,仄○平仄平。
平平平仄仄,平平仄仄平。
仄平○平○,仄平平仄平。
平平仄平仄,平平仄平仄。
平○仄平○,○仄○平仄。
仄平平仄仄,平仄○平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平平仄平,平平平仄平。
仄仄平平仄,○○○仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄○平平,○平仄平仄。
平仄仄平平,平仄平平平。
○○仄平仄,仄○仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄○平仄,平平○平平。

晚泊湘江 (wǎn bó xiāng jiāng)

朝代:唐    作者: 宋之问

五岭恓惶客,三湘顦顇颜。
况复秋雨霁,表里见衡山。
路逐鹏南转,心依雁北还。
唯余望乡泪,更染竹成斑。

仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平平○○仄,仄仄○平仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
平平○仄仄,平平仄平仄。
平仄仄○平,平○平平仄。
平仄仄○平,○仄平平平。
仄仄平○仄,○平仄仄仄。
○平○仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平平仄平仄,平仄平平仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。
平仄平平仄,平平○仄仄。
平平仄平仄,平平平仄仄。
仄仄平平○,平仄仄○平。
平平仄平仄,仄○平仄平。
平平平仄仄,平平仄仄平。
仄平○平○,仄平平仄平。
平平仄平仄,平平仄平仄。
平○仄平○,○仄○平仄。
仄平平仄仄,平仄○平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平平仄平,平平平仄平。
仄仄平平仄,○○○仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄○平平,○平仄平仄。
平仄仄平平,平仄平平平。
○○仄平仄,仄○仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄○平仄,平平○平平。

渡汉江 (dù hàn jiāng)

朝代:唐    作者: 宋之问

岭外音书断,经冬复历春。
近乡情更怯,不敢问来人。

仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平平○○仄,仄仄○平仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
平平○仄仄,平平仄平仄。
平仄仄○平,平○平平仄。
平仄仄○平,○仄平平平。
仄仄平○仄,○平仄仄仄。
○平○仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平平仄平仄,平仄平平仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。
平仄平平仄,平平○仄仄。
平平仄平仄,平平平仄仄。
仄仄平平○,平仄仄○平。
平平仄平仄,仄○平仄平。
平平平仄仄,平平仄仄平。
仄平○平○,仄平平仄平。
平平仄平仄,平平仄平仄。
平○仄平○,○仄○平仄。
仄平平仄仄,平仄○平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平平仄平,平平平仄平。
仄仄平平仄,○○○仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄○平平,○平仄平仄。
平仄仄平平,平仄平平平。
○○仄平仄,仄○仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄○平仄,平平○平平。

唐诗三百首 渡江 思乡

在荆州重赴岭南 (zài jīng zhōu chóng fù lǐng nán)

朝代:唐    作者: 宋之问

梦泽三秋日,苍梧一片云。
还将鵷鹭羽,重入鹧鸪羣。

仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平平○○仄,仄仄○平仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
平平○仄仄,平平仄平仄。
平仄仄○平,平○平平仄。
平仄仄○平,○仄平平平。
仄仄平○仄,○平仄仄仄。
○平○仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平平仄平仄,平仄平平仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。
平仄平平仄,平平○仄仄。
平平仄平仄,平平平仄仄。
仄仄平平○,平仄仄○平。
平平仄平仄,仄○平仄平。
平平平仄仄,平平仄仄平。
仄平○平○,仄平平仄平。
平平仄平仄,平平仄平仄。
平○仄平○,○仄○平仄。
仄平平仄仄,平仄○平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平平仄平,平平平仄平。
仄仄平平仄,○○○仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄○平平,○平仄平仄。
平仄仄平平,平仄平平平。
○○仄平仄,仄○仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄○平仄,平平○平平。

赠浮屠道本二首 其二 (zèng fú tú dào běn èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 王之道

一去禅关忽五春,异乡惊见眼终清。
问师参学今何解,云在青天水在缾。

仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平平○○仄,仄仄○平仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
平平○仄仄,平平仄平仄。
平仄仄○平,平○平平仄。
平仄仄○平,○仄平平平。
仄仄平○仄,○平仄仄仄。
○平○仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平平仄平仄,平仄平平仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。
平仄平平仄,平平○仄仄。
平平仄平仄,平平平仄仄。
仄仄平平○,平仄仄○平。
平平仄平仄,仄○平仄平。
平平平仄仄,平平仄仄平。
仄平○平○,仄平平仄平。
平平仄平仄,平平仄平仄。
平○仄平○,○仄○平仄。
仄平平仄仄,平仄○平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平平仄平,平平平仄平。
仄仄平平仄,○○○仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄○平平,○平仄平仄。
平仄仄平平,平仄平平平。
○○仄平仄,仄○仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄○平仄,平平○平平。

次谏长韵赠严处士 (cì jiàn cháng yùn zèng yán chǔ shì)

朝代:宋    作者: 许及之

鸢在青天鱼在川,马牛谁络更谁穿。
过求敢问君平卜,只问皇家一统年。

仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平平○○仄,仄仄○平仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
平平○仄仄,平平仄平仄。
平仄仄○平,平○平平仄。
平仄仄○平,○仄平平平。
仄仄平○仄,○平仄仄仄。
○平○仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平平仄平仄,平仄平平仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。
平仄平平仄,平平○仄仄。
平平仄平仄,平平平仄仄。
仄仄平平○,平仄仄○平。
平平仄平仄,仄○平仄平。
平平平仄仄,平平仄仄平。
仄平○平○,仄平平仄平。
平平仄平仄,平平仄平仄。
平○仄平○,○仄○平仄。
仄平平仄仄,平仄○平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平平仄平,平平平仄平。
仄仄平平仄,○○○仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄○平平,○平仄平仄。
平仄仄平平,平仄平平平。
○○仄平仄,仄○仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄○平仄,平平○平平。

题雷琴(二首) 二 (tí léi qín èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 宋之问

洛水多清泚,崧高有白云。
圣朝容隐逸,时得咏南薫。
(《古今图书集成》)(宋姚宽《西溪丛语》卷上云:「长兄伯声云:洛中董氏蓄雷琴一张,中题云〖引前四言诗,略〗。
状其声也。
其外漆下隐有朱书云〖引後五言诗,略〗。
此诗见《宋之问集》。
」据此,应仅後首为宋之问作。
又此为後人取宋诗题雷琴此拟题为《题雷琴》,误。
雷琴因雷威所制而得名,雷威为大历间人,宋之问不及见。
)。

仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平平○○仄,仄仄○平仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
平平○仄仄,平平仄平仄。
平仄仄○平,平○平平仄。
平仄仄○平,○仄平平平。
仄仄平○仄,○平仄仄仄。
○平○仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平平仄平仄,平仄平平仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。
平仄平平仄,平平○仄仄。
平平仄平仄,平平平仄仄。
仄仄平平○,平仄仄○平。
平平仄平仄,仄○平仄平。
平平平仄仄,平平仄仄平。
仄平○平○,仄平平仄平。
平平仄平仄,平平仄平仄。
平○仄平○,○仄○平仄。
仄平平仄仄,平仄○平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平平仄平,平平平仄平。
仄仄平平仄,○○○仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄○平平,○平仄平仄。
平仄仄平平,平仄平平平。
○○仄平仄,仄○仄平平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄○平仄,平平○平平。