hé nán táng shí lì tàn
和南塘食荔叹 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 刘克庄 (liú kè zhuāng)

君欲和诗无匆匆,唱首天下文章公。
今年荔子况倍熟,亭亭锦盖高张空。
猿偷鸦啄牧童采,林间残颗犹殷红。
在昔唐家充岁贡,吟讽何止杜陵翁。
南穷交州西蜀土,快马驮送如飞龙。
绦裳冰肌初照眼,玉环一笑恩光浓。
惟闽以远幸免涴,一颗不到温泉宫。
自从陈紫无真本,皱玉晚出尤称雄。
迩来鸡舌擅瑰玮,赞香誉味万喙同。
麟台仙人亲题品,天为此果开遭逢。
乃知微物似有数,声价亦与时污隆。
列圣俭德被华戎,微如淮白不敢供。
奈何置驿奉私室,安得木铎观民风。
山蹊谷堑日力穷,血肩踠足驰筠笼。
请公移此食荔叹,置在薰风殿阁中。

平仄○平平平平,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平○○。
平平平仄仄平仄,平○平仄○○平。
仄仄平平平仄仄,○仄平仄仄平平。
平平平平平仄仄,仄仄○仄○平平。
仄平平平平仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄平平仄,仄仄仄仄平○平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄仄仄平。
平平平平○○仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平○平。
仄仄仄仄仄平平,平○平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平○。
仄平平仄仄仄○,仄仄平平仄仄○。

jūn yù hé shī wú cōng cōng , chàng shǒu tiān xià wén zhāng gōng 。
jīn nián lì zǐ kuàng bèi shú , tíng tíng jǐn gài gāo zhāng kōng 。
yuán tōu yā zhuó mù tóng cǎi , lín jiān cán kē yóu yān hóng 。
zài xī táng jiā chōng suì gòng , yín fěng hé zhǐ dù líng wēng 。
nán qióng jiāo zhōu xī shǔ tǔ , kuài mǎ tuó sòng rú fēi lóng 。
tāo shang bīng jī chū zhào yǎn , yù huán yī xiào ēn guāng nóng 。
wéi mǐn yǐ yuǎn xìng miǎn wò , yī kē bù dào wēn quán gōng 。
zì cóng chén zǐ wú zhēn běn , zhòu yù wǎn chū yóu chēng xióng 。
ěr lái jī shé shàn guī wěi , zàn xiāng yù wèi wàn huì tóng 。
lín tái xiān rén qīn tí pǐn , tiān wèi cǐ guǒ kāi zāo féng 。
nǎi zhī wēi wù sì yǒu shù , shēng jià yì yǔ shí wū lóng 。
liè shèng jiǎn dé bèi huá róng , wēi rú huái bái bù gǎn gòng 。
nài hé zhì yì fèng sī shì , ān dé mù duó guān mín fēng 。
shān qī gǔ qiàn rì lì qióng , xuè jiān wǎn zú chí yún lóng 。
qǐng gōng yí cǐ shí lì tàn , zhì zài xūn fēng diàn gé zhōng 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

君欲和诗不要匆匆,唱一首歌颂天下的优秀文章之公。
今年荔子特别丰盛,又红又鲜嫩,宛如高高张起的锦缎盖空中飘扬。
猿猴偷窃,鸦鸟啄食,牧童采摘,林间残余的荔枝依然鲜红欲滴。
在过去,唐朝时充当岁贡,吟咏赞颂之词何止是杜陵的老人。
南方的交州,西蜀的土地,快马如飞龙般传送而来。
身着绦红衣裳,皮肤冰凉如玉,初次照耀人眼。佩戴着玉环,微笑中充满了宠爱之光。
只有闽地因为远,幸免于被污浊之泉触及,没有一颗荔子进入温泉宫。
从陈紫开始,没有真正的荔子,却有皱玉这种次等品种夺得雄鹰一般的称号。
近来鸡舌荔子成为了珍品,被称赞美味无数,声誉如鸣万喙。
麟台仙人亲自为此荔子题字,天意也因此开启了幸运的机缘。
从而明白微小的事物也有价值,声价也随着时光的变迁而崛起。
列圣们的俭朴美德在战乱之中被忽略,就像淮河的白色之水般不敢被供奉。
然而,为何还要把荔子摆在私宅中作为珍馐,又怎么可能听到木铎悠扬的鸣响,观察人民的风俗习惯。
山道崎岖,谷地深陷,疲倦的身躯已无力行走,如同筠笼中的禽鸟一般。
请尊公将这份对荔子的赞叹之情,移至薰风殿阁之中珍藏。


总结:

此诗抒发了对荔子的美好感叹,通过多重描写表达了其色香味的独特之处,同时也蕴含了时光变迁和价值评判的思考。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘克庄介绍:🔈

刘克庄(一一八七~一二六九),初名灼,字潜夫,号後村,莆田(今属福建)人。宁宗嘉定二年(一二○九)以荫补将仕郎,初仕靖安主簿、真州录事。後游幕於江浙闽广等地。十二年监南岳庙。十七年知建阳县。以咏《落梅》诗得祸,闲废十年。理宗端平元年(一二三四)爲帅司参议官,二年除枢密院编修官,兼权侍右郎官,寻罢。淳佑六年(一二四六),以“文名久着,史学尤精”,赐同进士出身,除秘书少监,兼国史院编修官、实录院检讨官。七年出知漳州。八年迁福建提刑。景定三年(一二六二)权工部尚书、兼侍读,旋出知建宁府。五年因目疾以焕章阁学士致仕。度宗咸淳四年(一二六八)除龙图阁学士。五年卒,年八十三,谥文定。生前曾自编文集,林希逸... 查看更多>>

刘克庄的诗:

刘克庄的词:

相关诗词:

容南初食荔枝二首 其二 (róng nán chū shí lì zhī èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 李纲

买地城南种荔枝,毎留核付守园儿。
但祈四海兵戈息,会见开花着子时。

平仄○平平平平,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平○○。
平平平仄仄平仄,平○平仄○○平。
仄仄平平平仄仄,○仄平仄仄平平。
平平平平平仄仄,仄仄○仄○平平。
仄平平平平仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄平平仄,仄仄仄仄平○平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄仄仄平。
平平平平○○仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平○平。
仄仄仄仄仄平平,平○平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平○。
仄平平仄仄仄○,仄仄平平仄仄○。

食荔枝 (shí lì zhī)

朝代:宋    作者: 邹浩

曾向新州食荔枝,黄堂酒罢即言归。
含香温玉还相遇,定是恩光照客衣。

平仄○平平平平,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平○○。
平平平仄仄平仄,平○平仄○○平。
仄仄平平平仄仄,○仄平仄仄平平。
平平平平平仄仄,仄仄○仄○平平。
仄平平平平仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄平平仄,仄仄仄仄平○平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄仄仄平。
平平平平○○仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平○平。
仄仄仄仄仄平平,平○平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平○。
仄平平仄仄仄○,仄仄平平仄仄○。

和李二十七食蛙听蛙二首 其一 (hé lǐ èr shí qī shí wā tīng wā èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 吕本中

膏香未即输鲑菜,煎和真同食蛤蜊。
北人惊叹不下箸,乞与韩公南食诗。

平仄○平平平平,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平○○。
平平平仄仄平仄,平○平仄○○平。
仄仄平平平仄仄,○仄平仄仄平平。
平平平平平仄仄,仄仄○仄○平平。
仄平平平平仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄平平仄,仄仄仄仄平○平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄仄仄平。
平平平平○○仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平○平。
仄仄仄仄仄平平,平○平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平○。
仄平平仄仄仄○,仄仄平平仄仄○。

容南初食荔枝二首 其一 (róng nán chū shí lì zhī èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 李纲

海山荔子冠炎荒,颇恨遄归不得尝。
犹喜容南三月里,轻红初擘一枝香。

平仄○平平平平,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平○○。
平平平仄仄平仄,平○平仄○○平。
仄仄平平平仄仄,○仄平仄仄平平。
平平平平平仄仄,仄仄○仄○平平。
仄平平平平仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄平平仄,仄仄仄仄平○平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄仄仄平。
平平平平○○仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平○平。
仄仄仄仄仄平平,平○平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平○。
仄平平仄仄仄○,仄仄平平仄仄○。

食早荔七首 其六 (shí zǎo lì qī shǒu qí liù)

朝代:宋    作者: 刘克庄

向来唤做荔支颠,浪得颠名不记年。
帝悯此翁顔色老,即家除拜荔支僊。

平仄○平平平平,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平○○。
平平平仄仄平仄,平○平仄○○平。
仄仄平平平仄仄,○仄平仄仄平平。
平平平平平仄仄,仄仄○仄○平平。
仄平平平平仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄平平仄,仄仄仄仄平○平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄仄仄平。
平平平平○○仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平○平。
仄仄仄仄仄平平,平○平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平○。
仄平平仄仄仄○,仄仄平平仄仄○。

荔枝五首 其五 (lì zhī wǔ shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 李纲

百马崩腾耆旧悲,只今戈戟暗江湄。
自知疏拙蒙恩重,犹得南来食荔枝。

平仄○平平平平,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平○○。
平平平仄仄平仄,平○平仄○○平。
仄仄平平平仄仄,○仄平仄仄平平。
平平平平平仄仄,仄仄○仄○平平。
仄平平平平仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄平平仄,仄仄仄仄平○平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄仄仄平。
平平平平○○仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平○平。
仄仄仄仄仄平平,平○平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平○。
仄平平仄仄仄○,仄仄平平仄仄○。

食早荔七首 其二 (shí zǎo lì qī shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 刘克庄

活八十年头雪白,啖三百颗面桃红。
村南村北无人识,向荔枝边觅此翁。

平仄○平平平平,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平○○。
平平平仄仄平仄,平○平仄○○平。
仄仄平平平仄仄,○仄平仄仄平平。
平平平平平仄仄,仄仄○仄○平平。
仄平平平平仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄平平仄,仄仄仄仄平○平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄仄仄平。
平平平平○○仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平○平。
仄仄仄仄仄平平,平○平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平○。
仄平平仄仄仄○,仄仄平平仄仄○。

食荔支二首 其二 (shí lì zhī èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 苏轼

罗浮山下四时春,卢橘杨梅次第新。
日啖荔支三百颗,不辞长作岭南人。

平仄○平平平平,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平○○。
平平平仄仄平仄,平○平仄○○平。
仄仄平平平仄仄,○仄平仄仄平平。
平平平平平仄仄,仄仄○仄○平平。
仄平平平平仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄平平仄,仄仄仄仄平○平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄仄仄平。
平平平平○○仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平○平。
仄仄仄仄仄平平,平○平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平○。
仄平平仄仄仄○,仄仄平平仄仄○。

地名 赞美 荔枝

初食荔枝四绝句 其一 (chū shí lì zhī sì jué jù qí yī)

朝代:宋    作者: 李纲

烟雨蒙蒙半暑时,轻红旋摘自提携。
不知谁是善知识,断送归家食荔枝。

平仄○平平平平,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平○○。
平平平仄仄平仄,平○平仄○○平。
仄仄平平平仄仄,○仄平仄仄平平。
平平平平平仄仄,仄仄○仄○平平。
仄平平平平仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄平平仄,仄仄仄仄平○平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄仄仄平。
平平平平○○仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平○平。
仄仄仄仄仄平平,平○平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平○。
仄平平仄仄仄○,仄仄平平仄仄○。

食生荔子五首 其四 (shí shēng lì zǐ wǔ shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 周紫芝

瘴岭蛮村万里赊,可怜生不近京华。
荔枝犹想南中树,末利先看近世花。

平仄○平平平平,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平○○。
平平平仄仄平仄,平○平仄○○平。
仄仄平平平仄仄,○仄平仄仄平平。
平平平平平仄仄,仄仄○仄○平平。
仄平平平平仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄平平仄,仄仄仄仄平○平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄仄仄平。
平平平平○○仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,平仄仄仄平○平。
仄仄仄仄仄平平,平○平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平○。
仄平平仄仄仄○,仄仄平平仄仄○。