hàn nán yóu tíng
汉南邮亭 🔈
高阁水风清,开门日送迎。
帆张独鸟起,乐奏大鱼惊。
骤雨拖山过,微风拂面生。
闲吟虽得句,留此谢多情。
平仄仄平平,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
高閣水風清,開門日送迎。
帆張獨鳥起,樂奏大魚驚。
驟雨拖山過,微風拂面生。
閑吟雖得句,留此謝多情。
平仄仄平平,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
裴说的诗:
相关诗词:
题池州邮亭 (tí chí zhōu yóu tíng)
驿堠珠连辏北燕,西风落日几枝蝉。
唐仪汉令碑上下,楚馆秦邮世後先。
新柳不知迎送事,短藜聊信去来缘。
如今亭长皆民尹,那复圯桥更授编。
平仄仄平平,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
邮亭残花 (yóu tíng cán huā)
云暗山横日欲斜,邮亭下马对残花。
自从身逐征西府,每到花时不在家。
平仄仄平平,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
重题绝句一首 (chóng tí jué jù yī shǒu)
邮亭寄人世,人世寄邮亭。
何如自筹度,鸿路有冥冥。
平仄仄平平,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
题鲍家铺 (tí bào jiā pù)
邮亭秣马朝寒天,雪云压山山涌泉。
陇头客饥欲噤口,屋底人闲犹鼾眠。
敲门得薪感相济,征衫如洗頼火然。
江南亦有安栖处,却羡邮亭人稳佳。
平仄仄平平,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
邮亭书怀 (yóu tíng shū huái)
晚向邮亭立,原荒草树稀。
天随云气变,雨带雪花飞。
客鬓今年白,故园何日归。
知音空满眼,范叔自无衣。
平仄仄平平,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
熙春亭 (xī chūn tíng)
井邑峯峦绕郡城,新台高峙见南溟。
海澜浩荡连云白,江汉朝宗彻底清。
日月往来双羽箭,乾坤今古一邮亭。
年年不改长春景,遥想蓬山作画屏。
平仄仄平平,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
长亭解 (cháng tíng jiě)
行人处处论亭邮,总为长亭怕永州。
不道长亭更长去,也应行到日西休。
平仄仄平平,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
使东川 邮亭月 (shǐ dōng chuān yóu tíng yuè)
君多务实我多情,大抵偏嗔步月明。
今夜山邮与蛮嶂,君应坚卧我还行。
平仄仄平平,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
武昌江汉亭 (wǔ chāng jiāng hàn tíng)
江汉亭前江汉浮,岷嶓万里会吴头。
江穿南北天心落,汉接东西地脉流。
水上龙争方一梦,山中鹊起已千秋。
张刘精爽知何在,安得同来赋远游。
平仄仄平平,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。