wǔ chāng jiāng hàn tíng
武昌江汉亭 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 章云心 (zhāng yún xīn)

江汉亭前江汉浮,岷嶓万里会吴头。
江穿南北天心落,汉接东西地脉流。
水上龙争方一梦,山中鹊起已千秋。
张刘精爽知何在,安得同来赋远游。

平仄平平平仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

jiāng hàn tíng qián jiāng hàn fú , mín bō wàn lǐ huì wú tóu 。
jiāng chuān nán běi tiān xīn luò , hàn jiē dōng xī dì mài liú 。
shuǐ shàng lóng zhēng fāng yī mèng , shān zhōng què qǐ yǐ qiān qiū 。
zhāng liú jīng shuǎng zhī hé zài , ān dé tóng lái fù yuǎn yóu 。

动物

武昌江漢亭

—— 章雲心

江漢亭前江漢浮,岷嶓萬里會吳頭。
江穿南北天心落,漢接東西地脈流。
水上龍爭方一夢,山中鵲起已千秋。
張劉精爽知何在,安得同來賦遠遊。

平仄平平平仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

jiāng hàn tíng qián jiāng hàn fú , mín bō wàn lǐ huì wú tóu 。
jiāng chuān nán běi tiān xīn luò , hàn jiē dōng xī dì mài liú 。
shuǐ shàng lóng zhēng fāng yī mèng , shān zhōng què qǐ yǐ qiān qiū 。
zhāng liú jīng shuǎng zhī hé zài , ān dé tóng lái fù yuǎn yóu 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

江汉亭前,江水和汉水交汇,像一幅壮阔的画面展现在眼前。岷山和嶓峋山相距万里,它们在吴山的东侧汇合。江水穿越南北,宛如天空中的一条流淌的心脉,而汉水则连接东西,犹如大地的脉络交汇。水上的龙纷纷争斗,仿佛刹那间的一场梦境;山中的鹊鸟却已经起舞千秋。张良、刘邦之类的英俊人物,精神爽朗,但不知现在身在何处;真想与他们一同前来,赋诗歌来纵情远游。
全诗通过描绘江汉交汇之景,寄托了作者对古代风采英俊人物的向往,表达了诗人追求自由奔放、远离尘世的情感。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者章云心介绍:🔈

无传。 查看更多>>

章云心的诗:

相关诗词:

武昌江汉亭忆南轩 (wǔ chāng jiāng hàn tíng yì nán xuān)

朝代:宋    作者: 章采

亭下双来绿玉虯,岷嶓万里会吴头。
江穿南北天心过,汉接东西地脉流。
水上龙争方一梦,山中鹊起已千秋。
张刘精爽知何在,安得同来赋远游。

平仄平平平仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

动物

武昌怀古十咏 江汉亭 (wǔ chāng huái gǔ shí yǒng jiāng hàn tíng)

朝代:宋    作者: 白玉蟾

西风黄叶满秋城,水鸟飞无沙碛腥。
淮浪白如头似白,沔山青与眼俱青。
何人得见莲花女,此地空余江汉亭。
一自郑生双佩断,幽情渺在蓼花汀。

平仄平平平仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

送人之武昌 (sòng rén zhī wǔ chāng)

朝代:宋    作者: 朱继芳

秋风吹落叶,君作武昌游。
只道从军乐,那知别路愁。
寒暄楚岫色,日夜汉江流。
大阃多珠履,无为弹蒯缑。

平仄平平平仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

秋末寄武昌一公 (qiū mò jì wǔ chāng yī gōng)

朝代:唐    作者: 贯休

见说武昌江上住,柏枯槐朽战时风。
知师诗癖难医也,霜洒芦花明月中。

平仄平平平仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

泝江至武昌 (sù jiāng zhì wǔ chāng)

朝代:唐    作者: 孟浩然

家本洞湖上,岁时归思催。
客心徒欲速,江路苦邅回。
残冻因风解,新正度腊开。
行看武昌柳,髣髴映楼台。

平仄平平平仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

妓席暗记送同年独孤云之武昌 (jì xí àn jì sòng tóng nián dú gū yún zhī wǔ chāng)

朝代:唐    作者: 李商隐

叠嶂千重呌恨猿,长江万里洗离魂。
武昌若有山头石,为拂苍苔检泪痕。

平仄平平平仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

赴和州於武昌县再遇毛仙翁十八兄因成一绝 (fù hé zhōu wū wǔ chāng xiàn zài yù máo xiān wēng shí bā xiōng yīn chéng yī jué)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

武昌山下蜀江东,重向仙舟见葛洪。
又得案前亲礼拜,大罗天诀玉函封。

平仄平平平仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

吴 武昌 (wú wǔ chāng)

朝代:唐    作者: 孙元晏

西塞山高截九垓,谶谣终日自相催。
武昌鱼美应难恋,历数须归建业来。

平仄平平平仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

江行无题一百首 五十六 (jiāng xíng wú tí yī bǎi shǒu wǔ shí liù)

朝代:唐    作者: 钱珝

晚泊武昌岸,津亭疎柳风。
数株曾手植,好事忆陶公。

平仄平平平仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

续韦蟾句 (xù wéi chán jù)

朝代:唐    作者: 武昌妓

悲莫悲兮生别离,登山临水送将归。
武昌无限新栽柳,不见杨花扑面飞。

平仄平平平仄平,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。