guān sān dié quán
观三叠泉 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 刘过 (liú guò)

五老峰北嵯峩颠,龙泉三叠来自天。
只因开辟便有此,山云蔽护经岁年。
一朝何事失扃鐍,樵者得之人共传。
欲往从之人惮远,险溪绝壑穷攀缘。
初疑霜崩涌天谷,翻若云奔不岩宿。
散为飞风扬轻烟,垂似银丝贯珠玉。
随风变态难尽名,观者洞骇心与目。
清寒侵袂心益爽,清甘熨齿手屡掬,我欲揽之作玉虹。
似开九丈锦屏风,有若插碧金芙蓉。
笑骑挥斥凌太空,穷源直到天河东。

仄仄平仄平○平,平平○仄平仄平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄平平仄○。
仄仄○平平仄仄,仄平仄仄平平○。
平平平平仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平平平○○平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,○仄仄仄平仄仄。
平平平仄平仄仄,平平仄仄仄仄仄,仄仄仄平仄仄○。
仄平仄仄仄○平,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄平仄○,平平仄仄平平平。

wǔ lǎo fēng běi cuó é diān , lóng quán sān dié lái zì tiān 。
zhī yīn kāi pì biàn yǒu cǐ , shān yún bì hù jīng suì nián 。
yī cháo hé shì shī jiōng jué , qiáo zhě dé zhī rén gòng chuán 。
yù wǎng cóng zhī rén dàn yuǎn , xiǎn xī jué hè qióng pān yuán 。
chū yí shuāng bēng yǒng tiān gǔ , fān ruò yún bēn bù yán sù 。
sàn wèi fēi fēng yáng qīng yān , chuí sì yín sī guàn zhū yù 。
suí fēng biàn tài nán jìn míng , guān zhě dòng hài xīn yǔ mù 。
qīng hán qīn mèi xīn yì shuǎng , qīng gān yùn chǐ shǒu lǚ jū , wǒ yù lǎn zhī zuò yù hóng 。
sì kāi jiǔ zhàng jǐn píng fēng , yǒu ruò chā bì jīn fú róng 。
xiào qí huī chì líng tài kōng , qióng yuán zhí dào tiān hé dōng 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

五老峰位于北方,高耸入云,形态峻峭。龙泉三道瀑布源自天空,如天上之水一般自然而来。
这些景象之所以存在,是因为天地创世之初就有了它们,经历岁月的洗礼,山云掩护着它们。
某日有一位樵夫失去了门闩锁,后来被他人得到,传颂不衰。有人想前往看一看,但因为险溪和绝壑的阻隔而望而却步。
起初以为瀑布是霜崩冲击而出的,又犹如云朵奔腾不停。后来散为飞风,扬起轻烟,又垂似银丝穿插于珠玉之间。
随风变幻莫测,很难用语言来形容。看到这景象的人都惊叹不已,心神与目光都为之一震。
冷风袭来,使人心境更加爽朗;甜美的泉水使人的口腔屡次饱受滋润。我想拥抱它,把它当成玉色的虹,或像插在碧玉芙蓉上那样美丽。
我笑着骑着它,凌驾于太空之上,一直追溯源头,直达天河东部。
这首诗描写了五老峰和龙泉瀑布的壮丽景色,以及人们对其美景的敬仰与向往。全诗表现了自然景观的神奇壮美,引人入胜,令人叹为观止。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘过介绍:🔈

刘过(一一五四~一二○六),字改之,号龙洲道人,吉州太和(今江西泰和)人。多次应举不第,终生未仕。刘过是抗金志士,曾上书朝廷提出恢复中原方略,未被采纳。漂泊江淮间,与主张抗战的诗人陆游、陈亮、辛弃疾等多有唱和。晚年定居崑山。宁宗开禧二年卒,年五十三(明陈谔《题刘龙洲易莲峰二公墓》)。有《龙洲道人集》十五卷。事见元殷奎《复刘改之先生墓事状》、杨维桢《宋龙洲先生刘公墓表》、明万历《崑山志》卷三。 刘过诗,以原八千卷楼藏明嘉靖刊《龙洲道人诗集》(十卷)爲底本。校以影印文渊阁《四库全书》本《龙洲集》(简称四库本)、《江湖小集》(简称江湖集),汲古阁影宋抄本《宋群贤六十家小集·龙洲道人集》(简称六十家集... 查看更多>>

刘过的诗:

刘过的词:

  • 沁园春

    玉带猩袍,遥望翠华,马去似龙。拥貂蝉...

  • 沁园春

    缓辔徐驱,儿童聚欢,神仙画图。正芹塘...

  • 沁园春

    古岂无人,可以似吾,稼轩者谁。拥七州...

  • 沁园春

    问讯竹湖,竹如之何,如何未归。道吴山...

  • 沁园春

    一剑横空,飞过洞庭,又为此来。有汝阳...

  • 沁园春

    玉带金鱼,绿鬓朱颜,神仙画图。把擎天...

  • 沁园春

    斗酒彘肩,风雨渡江,岂不快哉。被香山...

  • 沁园春

    柳思花情,湖山应怪,先生又来。想旧时...

  • 沁园春

    万马不嘶,一声寒角,令行柳营。见秋原...

  • 沁园春

    画凌空,红旗翻雪,灵鼍震雷。叹沈湘去...

  • 刘过宋词全集>>

相关诗词:

望三叠泉谷帘泉而不能至 (wàng sān dié quán gǔ lián quán ér bù néng zhì)

朝代:宋    作者: 项安世

只游玉峡并三峡,未到帘泉与叠泉。
少日跻攀今老矣,且随筋力度残年。

仄仄平仄平○平,平平○仄平仄平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄平平仄○。
仄仄○平平仄仄,仄平仄仄平平○。
平平平平仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平平平○○平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,○仄仄仄平仄仄。
平平平仄平仄仄,平平仄仄仄仄仄,仄仄仄平仄仄○。
仄平仄仄仄○平,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄平仄○,平平仄仄平平平。

次汤制干寄三叠泉韵 (cì tāng zhì gān jì sān dié quán yùn)

朝代:宋    作者: 张辑

寒碧朋尊胜酒泉,松声远壑忆留连。
诗於水品进三叠,名与谷帘真两全。
画壁烟霞醒昨梦,茶经日月着新年。
山灵似语汤夫子,恨杀屏风李谪仙。

仄仄平仄平○平,平平○仄平仄平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄平平仄○。
仄仄○平平仄仄,仄平仄仄平平○。
平平平平仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平平平○○平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,○仄仄仄平仄仄。
平平平仄平仄仄,平平仄仄仄仄仄,仄仄仄平仄仄○。
仄平仄仄仄○平,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄平仄○,平平仄仄平平平。

三叠泉庐山简寂观十五里一名撷泉 (sān dié quán lú shān jiǎn jì guān shí wǔ lǐ yī míng xié quán)

朝代:宋    作者: 蒲寿宬

此岂凡间物,神人疑属餍。
踏翻云母碓,放出水精帘。
娥女愁遗佩,冰虬或弄髯。
鲛绡一百丈,织出浪纹纎。

仄仄平仄平○平,平平○仄平仄平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄平平仄○。
仄仄○平平仄仄,仄平仄仄平平○。
平平平平仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平平平○○平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,○仄仄仄平仄仄。
平平平仄平仄仄,平平仄仄仄仄仄,仄仄仄平仄仄○。
仄平仄仄仄○平,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄平仄○,平平仄仄平平平。

以庐山三叠泉寄张宗瑞 (yǐ lú shān sān dié quán jì zhāng zōng ruì)

朝代:宋    作者: 汤巾

九叠峯头一道泉,分明来处与云连。
几人竞赏飞流胜,今日方知至味全。
鸿渐但尝唐代水,涪翁不到绍熙年。
从兹康谷宜居二,试问真岩老咏仙。

仄仄平仄平○平,平平○仄平仄平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄平平仄○。
仄仄○平平仄仄,仄平仄仄平平○。
平平平平仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平平平○○平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,○仄仄仄平仄仄。
平平平仄平仄仄,平平仄仄仄仄仄,仄仄仄平仄仄○。
仄平仄仄仄○平,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄平仄○,平平仄仄平平平。

庐山三叠泉 (lú shān sān dié quán)

朝代:宋    作者: 汪元量

唐不过李仙,宋不过苏子。
此泉来高处,亦复聊尔耳。

仄仄平仄平○平,平平○仄平仄平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄平平仄○。
仄仄○平平仄仄,仄平仄仄平平○。
平平平平仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平平平○○平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,○仄仄仄平仄仄。
平平平仄平仄仄,平平仄仄仄仄仄,仄仄仄平仄仄○。
仄平仄仄仄○平,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄平仄○,平平仄仄平平平。

题傅道士鹤鸣泉 (tí fù dào shì hè míng quán)

朝代:宋    作者: 陈杰

梦回华表千年远,思入庐山三叠寒。
绿发道人知许事,山中自写鹤泉看。

仄仄平仄平○平,平平○仄平仄平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄平平仄○。
仄仄○平平仄仄,仄平仄仄平平○。
平平平平仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平平平○○平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,○仄仄仄平仄仄。
平平平仄平仄仄,平平仄仄仄仄仄,仄仄仄平仄仄○。
仄平仄仄仄○平,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄平仄○,平平仄仄平平平。

杂体诗 奉和鲁望叠韵双声二首 叠韵山中吟 (zá tǐ shī fèng hé lǔ wàng dié yùn shuāng shēng èr shǒu dié yùn shān zhōng yín)

朝代:唐    作者: 皮日休

穿烟泉潺湲,触竹犊觳觫。
荒篁香墙匡,熟鹿伏屋曲。

仄仄平仄平○平,平平○仄平仄平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄平平仄○。
仄仄○平平仄仄,仄平仄仄平平○。
平平平平仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平平平○○平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,○仄仄仄平仄仄。
平平平仄平仄仄,平平仄仄仄仄仄,仄仄仄平仄仄○。
仄平仄仄仄○平,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄平仄○,平平仄仄平平平。

霅山和丹岩晚春韵 其一 (zhà shān hé dān yán wǎn chūn yùn qí yī)

朝代:宋    作者: 卫宗武

叠叠青山叠叠林,风松石涧自成琴。
个中迥与世尘隔,试问入山深未深。

仄仄平仄平○平,平平○仄平仄平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄平平仄○。
仄仄○平平仄仄,仄平仄仄平平○。
平平平平仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平平平○○平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,○仄仄仄平仄仄。
平平平仄平仄仄,平平仄仄仄仄仄,仄仄仄平仄仄○。
仄平仄仄仄○平,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄平仄○,平平仄仄平平平。

洞山十咏 五叠泉 (dòng shān shí yǒng wǔ dié quán)

朝代:宋    作者: 金履详

时行时止石高下,或见或闻云有无。
五叠何妨转奇伟,终然万折必东趋。

仄仄平仄平○平,平平○仄平仄平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄平平仄○。
仄仄○平平仄仄,仄平仄仄平平○。
平平平平仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平平平○○平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,○仄仄仄平仄仄。
平平平仄平仄仄,平平仄仄仄仄仄,仄仄仄平仄仄○。
仄平仄仄仄○平,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄平仄○,平平仄仄平平平。

得京友信问曾观三叠水否因寄 (dé jīng yǒu xìn wèn céng guān sān dié shuǐ fǒu yīn jì)

朝代:宋    作者: 董嗣杲

破槖萧然不自休,芦黄苇白九江秋。
抗尘狂作两年客,看水悭为三叠游。
得酒问鱼愁入市,有书无鴈却登楼。
征裘几揾思家泪,两眼凝穷桑落洲。

仄仄平仄平○平,平平○仄平仄平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄平平仄○。
仄仄○平平仄仄,仄平仄仄平平○。
平平平平仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平平平○○平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○仄平,○仄仄仄平仄仄。
平平平仄平仄仄,平平仄仄仄仄仄,仄仄仄平仄仄○。
仄平仄仄仄○平,仄仄仄仄平平平。
仄○平仄平仄○,平平仄仄平平平。