guā zhōu xiè lǐ dé zǎi jì fēng ér mù guā bǐ
瓜洲谢李德载寄蜂儿木瓜笔 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 张耒 (zhāng lěi)

瓜洲萧索秋江渚,西风江岸残红舞。
津亭永夜守青灯,客睡朦胧听江雨。
青罇晓酌遣怀抱,但恨鬰鬰将谁语。
敲门忽得故人书,洗手开缄见眉宇。
蜂儿肥腻愈风痹,木瓜甘酸轻病股。
銛锋皓管见还愧,老去笔砚生尘土。
北归飘泊亦何事,篙工已束横江橹。
天寒应客太昊墟,当遣何人具鸡黍。

平平平仄平平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平○平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,仄平平平○仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄○平仄。
平平○仄仄仄平,○仄平平仄平仄。

guā zhōu xiāo suǒ qiū jiāng zhǔ , xī fēng jiāng àn cán hóng wǔ 。
jīn tíng yǒng yè shǒu qīng dēng , kè shuì méng lóng tīng jiāng yǔ 。
qīng zūn xiǎo zhuó qiǎn huái bào , dàn hèn yù yù jiāng shuí yǔ 。
qiāo mén hū dé gù rén shū , xǐ shǒu kāi jiān jiàn méi yǔ 。
fēng ér féi nì yù fēng bì , mù guā gān suān qīng bìng gǔ 。
xiān fēng hào guǎn jiàn huán kuì , lǎo qù bǐ yàn shēng chén tǔ 。
běi guī piāo bó yì hé shì , gāo gōng yǐ shù héng jiāng lǔ 。
tiān hán yìng kè tài hào xū , dāng qiǎn hé rén jù jī shǔ 。

瓜洲謝李德載寄蜂兒木瓜筆

—— 張耒

瓜洲蕭索秋江渚,西風江岸殘紅舞。
津亭永夜守青燈,客睡朦朧聽江雨。
青罇曉酌遣懷抱,但恨鬰鬰將誰語。
敲門忽得故人書,洗手開緘見眉宇。
蜂兒肥膩愈風痹,木瓜甘酸輕病股。
銛鋒皓管見還愧,老去筆硯生塵土。
北歸飄泊亦何事,篙工已束橫江櫓。
天寒應客太昊墟,當遣何人具雞黍。

平平平仄平平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平○平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,仄平平平○仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄○平仄。
平平○仄仄仄平,○仄平平仄平仄。

guā zhōu xiāo suǒ qiū jiāng zhǔ , xī fēng jiāng àn cán hóng wǔ 。
jīn tíng yǒng yè shǒu qīng dēng , kè shuì méng lóng tīng jiāng yǔ 。
qīng zūn xiǎo zhuó qiǎn huái bào , dàn hèn yù yù jiāng shuí yǔ 。
qiāo mén hū dé gù rén shū , xǐ shǒu kāi jiān jiàn méi yǔ 。
fēng ér féi nì yù fēng bì , mù guā gān suān qīng bìng gǔ 。
xiān fēng hào guǎn jiàn huán kuì , lǎo qù bǐ yàn shēng chén tǔ 。
běi guī piāo bó yì hé shì , gāo gōng yǐ shù héng jiāng lǔ 。
tiān hán yìng kè tài hào xū , dāng qiǎn hé rén jù jī shǔ 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
瓜洲草木凋零,秋天江边的小洲凄凉荒芜,西风吹过江岸,把残留的红叶舞动着。
津亭上,人守着一盏青灯,永夜不息。旅客们朦胧地躺在客栈里,聆听江雨的声音。
清晨,拿起青罇,喝酒以醒去思念的怀抱,只可惜心中郁结的情愫,却无人可诉。
敲门声忽然响起,带来了一封故友的书信,洗手准备拆封,一见书信中朋友的心情。
甜蜜的蜜蜂比风痹还要重,木瓜虽然酸甜,但轻易让人生病。
犹如明月皎洁的银钩,见到了自己竟然愧疚,年华已经老去,笔墨和砚台沾满了尘土。
北方的故乡已经飘泊在视野中,何事让我束起横江的篙工?江上的风寒,应该招待宾客在太昊墟,只要派人去准备鸡和黍米。

赏析::
这首诗以瓜洲秋景为背景,通过描述江边秋风萧瑟,残红飘舞,寂静的夜晚,以及友人来信的情境,展现了作者离乡之情和怀旧之情。诗人用诗意的语言表达了对友人的思念,以及对故土的眷恋,同时也透露了岁月不饶人的感慨和对将逝去时光的惋惜。
标签:
写景、抒情、怀友、离乡

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者张耒介绍:🔈

张耒(一○五四~一一一四),字文潜,人称宛丘先生,祖籍亳州谯县(今安徽亳州),生长於楚州淮阴(今江苏淮阴西南)。爲诗文服膺苏轼,与黄庭坚、晁补之、秦观并称苏门四学士。神宗熙宁六年(一○七三)进士,授临淮主簿。元丰元年(一○七八),爲寿安尉。七年,迁咸平丞。哲宗元佑元年(一○八六),以太学录召试馆职,历秘书丞、着作郎、史馆检讨。元佑末,擢起居舍人。哲宗亲政,以直龙图阁学士出知润州,未几,改宣州。绍圣三年(一○九六),管勾明道宫。四年,坐党籍落职,谪监黄州酒税。元符二年(一○九九),改监复州酒税。徽宗即位,起通判黄州,迁知兖州,召爲太常少卿,出知颍州、汝州。崇宁元年(一一○二),因党论复起,贬房州... 查看更多>>

张耒的诗:

张耒的词:

相关诗词:

黄台瓜辞 (huáng tái guā cí)

朝代:唐    作者: 李贤

种瓜黄台下,瓜熟子离离。
一摘使瓜好,再摘使瓜稀。
三摘犹自可,摘绝抱蔓归。

平平平仄平平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平○平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,仄平平平○仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄○平仄。
平平○仄仄仄平,○仄平平仄平仄。

乐府 民歌

杂歌谣辞 黄台瓜辞 (zá gē yáo cí huáng tái guā cí)

朝代:唐    作者: 李贤

种瓜黄台下,瓜熟子离离。
一摘使瓜好,再摘令瓜稀。
三摘尚自可,摘绝抱蔓归。

平平平仄平平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平○平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,仄平平平○仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄○平仄。
平平○仄仄仄平,○仄平平仄平仄。

咏物 哲理

望木瓜山 (wàng mù guā shān)

朝代:唐    作者: 李白

早起见日出,暮见栖鸟还。
客心自酸楚,况对木瓜山。

平平平仄平平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平○平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,仄平平平○仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄○平仄。
平平○仄仄仄平,○仄平平仄平仄。

忧伤 思乡 地名

瓜洲夜泊 (guā zhōu yè bó)

朝代:唐    作者: 高蟾

偶为芳草无情客,况是青山有事身。
一夕瓜洲渡头宿,天风吹尽广陵尘。

平平平仄平平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平○平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,仄平平平○仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄○平仄。
平平○仄仄仄平,○仄平平仄平仄。

泊船瓜洲 (bó chuán guā zhōu)

朝代:宋    作者: 王安石

京口瓜洲一水间,锺山只隔数重山。
春风自绿江南岸,明月何时照我还。

平平平仄平平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平○平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,仄平平平○仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄○平仄。
平平○仄仄仄平,○仄平平仄平仄。

古诗三百首 小学古诗 春天 写景 抒怀 思乡 小学古诗错误

瓜李 (guā lǐ)

朝代:宋    作者: 刘克庄

蝇及瓜勿啖,螬食李何妨。
苦淡谁知味,甘鲜或腐肠。

平平平仄平平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平○平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,仄平平平○仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄○平仄。
平平○仄仄仄平,○仄平平仄平仄。

野店多卖花木瓜 (yě diàn duō mài huā mù guā)

朝代:宋    作者: 杨万里

天下宣城花木瓜,日华露液绣成花。
何须堠子强呈界,自有琼琚先报衙。

平平平仄平平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平○平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,仄平平平○仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄○平仄。
平平○仄仄仄平,○仄平平仄平仄。

次韵答并帅庞公谢寄古砚 (cì yùn dá bìng shuài páng gōng xiè jì gǔ yàn)

朝代:宋    作者: 韩琦

谁传石末首青州,邺砚今推第一流。
更好岂堪濡化笔,报琼终念木瓜投。

平平平仄平平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平○平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,仄平平平○仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄○平仄。
平平○仄仄仄平,○仄平平仄平仄。

赞美 感慨

日涉园次韵五首 木瓜坞 (rì shè yuán cì yùn wǔ shǒu mù guā wù)

朝代:宋    作者: 罗愿

山中果树略扶疎,炎帝经中未尽书。
闻道木瓜红胜颊,露枝云叶缀华琚。

平平平仄平平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平○平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,仄平平平○仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄○平仄。
平平○仄仄仄平,○仄平平仄平仄。

回陈兄惠瓜 (huí chén xiōng huì guā)

朝代:宋    作者: 刘宰

碧圆到眼舌生津,三载深惭拜赐频。
莫怪尊前最知味,东陵自是种瓜人。

平平平仄平平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平○平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,仄平平平○仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄○平仄。
平平○仄仄仄平,○仄平平仄平仄。