fèng shǐ dào zhōng wǔ yán cháng yùn
奉使道中五言长韵 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 欧阳修 (ōu yáng xiū)

初旭瑞霞烘,都门祖帐供。
亲持使者节,晓出大明宫。
城阙青烟起,楼台白雾中。
绣鞯骄跃跃,貂袖紫蒙蒙。
朔野惊飙惨,边城画角雄。
过桥分一水,回首羡南鸿。
地里山川隔,天文日月同。
儿童能走马,妇女亦腰弓。
度险行愁失,盘高路欲穷。
山深闻唤鹿,林黑自生风。
松壑寒逾响,冰溪咽复通。
望平愁驿迥,野旷觉天穹。
骏足来山北,轻禽出海东。
合围飞走尽,移帐水泉空。
讲信邻方睦,尊贤礼亦隆。
斫冰烧酒赤,冻脍缕霜红。
白草经春在,黄沙尽日蒙。
新年风渐变,归路雪初融。
祗事须强力,嗟予乃病翁。
深慙汉苏武,归国不论功。

平仄仄平平,平平仄仄仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平仄仄,平仄仄仄平。
○平仄平仄,平仄仄○平。

chū xù ruì xiá hōng , dōu mén zǔ zhàng gòng 。
qīn chí shǐ zhě jié , xiǎo chū dà míng gōng 。
chéng quē qīng yān qǐ , lóu tái bái wù zhōng 。
xiù jiān jiāo yuè yuè , diāo xiù zǐ méng méng 。
shuò yě jīng biāo cǎn , biān chéng huà jiǎo xióng 。
guò qiáo fēn yī shuǐ , huí shǒu xiàn nán hóng 。
dì lǐ shān chuān gé , tiān wén rì yuè tóng 。
ér tóng néng zǒu mǎ , fù nǚ yì yāo gōng 。
dù xiǎn xíng chóu shī , pán gāo lù yù qióng 。
shān shēn wén huàn lù , lín hēi zì shēng fēng 。
sōng hè hán yú xiǎng , bīng xī yàn fù tōng 。
wàng píng chóu yì jiǒng , yě kuàng jué tiān qióng 。
jùn zú lái shān běi , qīng qín chū hǎi dōng 。
hé wéi fēi zǒu jìn , yí zhàng shuǐ quán kōng 。
jiǎng xìn lín fāng mù , zūn xián lǐ yì lóng 。
zhuó bīng shāo jiǔ chì , dòng kuài lǚ shuāng hóng 。
bái cǎo jīng chūn zài , huáng shā jìn rì méng 。
xīn nián fēng jiàn biàn , guī lù xuě chū róng 。
zhī shì xū qiáng lì , jiē yǔ nǎi bìng wēng 。
shēn cán hàn sū wǔ , guī guó bù lùn gōng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
初旭时初升,瑞霞映照,都城里祖帐摆设齐整,迎接亲近的使者节日,黎明时分离开大明宫。

城中阁楼青烟腾起,楼台在白雾中若隐若现。绣鞯的马儿昂首奔跑,貂褥间的女子隐约可见。北方边野风惊野马惨嘶,边城的号角雄壮嘹亮。

过一座桥分开了两道水,回首望着南方羡慕大雁飞翔。地里山川相隔,但天文日月仍共处。

儿童们能够驾驭马匹,妇女们也能带上腰弓。穿越险地行走令人忧虑,蜿蜒高路让人将至尽头。

山林深处听到鹿的鸣叫,黑暗的林中自然生风。松涧间回荡寒风之音,冰溪咽喉间水声不绝。

眺望平原,忧心驿路遥远,荒野广阔,感受天穹之巨大。

卓越的马匹带我来到北方山区,轻盈的鸟儿飞出东方海域。敌人的合围逼近,离开营帐后水泉空空。

重视信义,与邻人友好相处,尊重贤者,礼仪也十分充沛。砍冰烧酒,酒色如赤,冻肉脍在霜中泛着红光。茂密的青草经历了春天的培育,黄色的沙尘将整日笼罩。

新年的风渐渐变暖,回程的路上雪花开始融化。只是,现在需要强力以对,唏嘘我这个身患疾病的老人。深感愧疚,与汉代苏武相比,回国不论功绩。

这首诗描述了诗人穿越重重险阻,游历边疆的经历,表现了他对祖国的热爱和忧虑,以及对现实的深切感受。同时,也通过借古讽今,表达了诗人对时局的思考和对道德的呼吁。

赏析:这首诗《奉使道中五言长韵》是唐代文学家欧阳修创作的作品,以行吟的方式生动地描绘了一位使者在路途中的所见所感,同时也反映了当时的社会景象和民风民俗。
诗人以清晨初旭、瑞霞烘的景象为开头,将读者带入了都城之中。他所描绘的景色,如城阙青烟起、楼台白雾中,极富画面感,令人感受到了大明宫的壮丽气象。
接下来,诗中出现了鞯骄跃跃、貂袖紫蒙蒙等描述,不仅点出了使者的威仪和妆饰的华丽,也展示了都城的繁华和盛况。
诗中还融入了一些自然景色,如朔野惊飙惨、过桥分一水等,使整首诗更具生动感和层次感。
最后,诗人以“深慙汉苏武,归国不论功”表达了对苏武的敬意,并表露出对自身命运的感慨和无奈。整首诗通过生动的描写和对使者心境的反映,展现了古代都城的繁荣和多彩,以及诗人对人生的思考。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者欧阳修介绍:🔈

欧阳修(一○○七~一○七二),字永叔,号醉翁,晚又号六一居士,卢陵(今江西吉安)人。仁宗天圣八年(一○三○)进士,初仕西京留守推官。景佑元年(一○三四),召试学士院,充馆阁校勘。三年,因范仲淹事切责谏官高若讷,降爲峡州夷陵令。四年,移乾德令。宝元二年(一○三九),迁武成军判官。康定元年(一○四○),复馆阁校勘。庆历三年(一○四三),知谏院,擢同修起居注,知制诰。四年,爲河北都转运使。五年,庆历新政失败,因力爲新政主持者范仲淹、韩琦、杜衍等申辩,贬知滁州,徙扬州、颍州。至和元年(一○五四),权知开封府。五年,拜枢密副使。六年,进参知政事。英宗治平四年(一○六七),罢爲观文殿学士,转刑部尚书知亳州... 查看更多>>

欧阳修的诗:

欧阳修的词:

  • 西湖念语

    昔者王子猷之爱竹,造门不问于主人,陶...

  • 采桑子

    轻舟短棹西湖好,绿水逶迤。芳草长堤。...

  • 采桑子

    春深雨过西湖好,百卉争妍。蝶乱蜂喧。...

  • 采桑子

    画船载酒西湖好,急管繁弦。玉盏催传。...

  • 采桑子

    群芳过後西湖好,狼籍残红。飞絮。垂柳...

  • 采桑子

    何人解赏西湖好,佳景无时。飞盖相追。...

  • 采桑子

    清明上巳西湖好,满目繁华。争道谁家。...

  • 采桑子

    荷花开後西湖好,载酒来时。不用旌旗。...

  • 采桑子

    天容水色西湖好,云物俱鲜。鸥鹭闲眠。...

  • 采桑子

    残霞夕照西湖好,花坞苹汀。十顷波平。...

  • 欧阳修宋词全集>>

相关诗词:

还李中舍奉使集 (huán lǐ zhōng shè fèng shǐ jí)

朝代:宋    作者: 文同

奉使道中诗百首,古人遗落尽冥搜。
自怜吴蜀佳山水,一夜灯前得遍游。

平仄仄平平,平平仄仄仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平仄仄,平仄仄仄平。
○平仄平仄,平仄仄○平。

次韵杜公美奉使道中见寄 (cì yùn dù gōng měi fèng shǐ dào zhōng jiàn jì)

朝代:宋    作者: 赵鼎臣

乘槎征路接天潢,笑指龙沙一线长。
万里归来心似铁,岁寒松柏要经霜。

平仄仄平平,平平仄仄仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平仄仄,平仄仄仄平。
○平仄平仄,平仄仄○平。

写景 抒情 动物

送路少府使东京便应制举 (sòng lù shào fǔ shǐ dōng jīng biàn yìng zhì jǔ)

朝代:唐    作者: 刘长卿

故人西奉使,胡骑正纷纷。
旧国无来信,春江独送君。
五言淩白雪,六翮向青云。
谁念沧州吏,忘机鸥鸟羣。

平仄仄平平,平平仄仄仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平仄仄,平仄仄仄平。
○平仄平仄,平仄仄○平。

次韵杨廷秀太和万安道中所寄七首 其一 (cì yùn yáng tíng xiù tài hé wàn ān dào zhōng suǒ jì qī shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 赵蕃

记得诗来半说花,不言长道苦风沙。
知公不薄峤南使,政似昔人何以家。

平仄仄平平,平平仄仄仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平仄仄,平仄仄仄平。
○平仄平仄,平仄仄○平。

予出蜀日尝遣僧则华乞签于射洪陆使君祠使君以老杜诗为签予得遣兴诗五首中第二首其言教戒甚至退休暇日因用韵赋五首 其四 (yǔ chū shǔ rì cháng qiǎn sēng zé huá qǐ qiān yú shè hóng lù shǐ jūn cí shǐ jūn yǐ lǎo dù shī wèi qiān yǔ dé qiǎn xīng shī wǔ shǒu zhōng dì èr shǒu qí yán jiào jiè shèn zhì tuì xiū xiá rì yīn yòng yùn fù wǔ shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 陆游

孤云起江郊,万木酣天风。
水鸟何所恨,终夜号菰丛。
我兴视中庭,北斗挂寒空。
谁言秋夜长,明星已生东。
丈夫老忧国,百虑蟠胸中。

平仄仄平平,平平仄仄仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平仄仄,平仄仄仄平。
○平仄平仄,平仄仄○平。

奉和御制契丹出境将议回銮五言六韵诗 (fèng hé yù zhì qì dān chū jìng jiāng yì huí luán wǔ yán liù yùn shī)

朝代:宋    作者: 杨亿

戎辂巡河右,天威讋鬼方。
五营开细柳,三令凛飞霜。
氛祲消千里,声名耀八荒。
灵旗风助顺,黄道日呈祥。
偃革边关静,回銮海县康。
欣陪从臣末,归跸奉高骧。

平仄仄平平,平平仄仄仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平仄仄,平仄仄仄平。
○平仄平仄,平仄仄○平。

和何长官六言次韵五首 其二 (hé hé zhǎng guān liù yán cì yùn wǔ shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 苏轼

五噫已出东洛,三复愿比南容。
学道未逢潘盎,草书犹似杨风。

平仄仄平平,平平仄仄仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平仄仄,平仄仄仄平。
○平仄平仄,平仄仄○平。

次韵周畏知用南轩闻说城东梅十里句为韵六言七首 其三 (cì yùn zhōu wèi zhī yòng nán xuān wén shuō chéng dōng méi shí lǐ jù wèi yùn liù yán qī shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 许及之

故人驰一枝使,诗翁筑五言城。
须邀从事入幕,休唤孔方作兄。

平仄仄平平,平平仄仄仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平仄仄,平仄仄仄平。
○平仄平仄,平仄仄○平。

予出蜀日尝遣僧则华乞签于射洪陆使君祠使君以老杜诗为签予得遣兴诗五首中第二首其言教戒甚至退休暇日因用韵赋五首 其一 (yǔ chū shǔ rì cháng qiǎn sēng zé huá qǐ qiān yú shè hóng lù shǐ jūn cí shǐ jūn yǐ lǎo dù shī wèi qiān yǔ dé qiǎn xīng shī wǔ shǒu zhōng dì èr shǒu qí yán jiào jiè shèn zhì tuì xiū xiá rì yīn yòng yùn fù wǔ shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 陆游

我幼入家塾,结发知苦心。
稍长谬闻道,笃守至于今。
淡然朱丝弦,三叹有遗音。
讵敢负所学,枉尺求直寻。
彼哉孔光辈,千载污儒林。

平仄仄平平,平平仄仄仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平仄仄,平仄仄仄平。
○平仄平仄,平仄仄○平。

送张曹长工部大夫奉使西番 (sòng zhāng cáo cháng gōng bù dài fū fèng shǐ xī fān)

朝代:唐    作者: 权德舆

殊邻覆露同,奉使小司空。
西候车徒出,南台节印雄。
吊祠将渥命,导驿畅皇风。
故地山河在,新恩玉帛通。
塞云凝废垒,关月照惊蓬。
青史书归日,翻轻五利功。

平仄仄平平,平平仄仄仄。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平仄仄,平仄仄仄平。
○平仄平仄,平仄仄○平。

送别 咏志