fèng chóu yú zhōng chéng shǐ jūn jùn zhāi wò bìng jiàn shì yī shǒu
奉酬于中丞使君郡斋卧病见示一首 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 皎然 (jiǎo rán)

宿昔祖师教,了空无不可。
枯槁未死身,理心寄行坐。
仁公施春令,和风来泽我。
生成一草木,大道无负荷。
论入空王室,明月开心胸。
性起妙不染,心行寂无踪。
若非禅中侣,君为雷次宗。
比闻朝端名,今贻郡斋作。
真思凝瑶瑟,高情属云鹤。
抉得骊龙珠,光彩曜掌握。
若作诗中友,君为谢康乐。
盘薄西山气,贮在君子衿。
澄澹秋水影,用为字人心。
羣物如凫鷖,游翺爱清深。
格居第一品,高步凌前躅。
精义究天人,四坐听不足。
伊昔柳太守,曾赏汀洲苹。
如何五百年,重见江南春。
公每省往事,咏歌怀昔辰。
以兹得高卧,任物化自淳。
还因访禅隐,知有雪山人。

仄仄仄平○,○○平仄仄。
平仄仄仄平,仄平仄○仄。
平平仄平仄,○平平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄○。
○仄○○仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,平○仄平平。
仄平○○仄,平平平仄平。
仄○平平平,平平仄平仄。
平○○平仄,平平仄平仄。
仄仄平平平,平仄仄仄仄。
仄仄平○仄,平平仄平仄。
平仄平平仄,仄仄平仄平。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
平仄○平平,平平仄平○。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄平平,仄仄○仄仄。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
○平仄仄平,○仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。

sù xī zǔ shī jiào , le kōng wú bù kě 。
kū gǎo wèi sǐ shēn , lǐ xīn jì xíng zuò 。
rén gōng shī chūn lìng , hé fēng lái zé wǒ 。
shēng chéng yī cǎo mù , dà dào wú fù hè 。
lùn rù kōng wáng shì , míng yuè kāi xīn xiōng 。
xìng qǐ miào bù rǎn , xīn xíng jì wú zōng 。
ruò fēi chán zhōng lǚ , jūn wèi léi cì zōng 。
bǐ wén cháo duān míng , jīn yí jùn zhāi zuò 。
zhēn sī níng yáo sè , gāo qíng shǔ yún hè 。
jué dé lí lóng zhū , guāng cǎi yào zhǎng wò 。
ruò zuò shī zhōng yǒu , jūn wèi xiè kāng lè 。
pán báo xī shān qì , zhù zài jūn zǐ jīn 。
chéng dàn qiū shuǐ yǐng , yòng wèi zì rén xīn 。
qún wù rú fú yī , yóu áo ài qīng shēn 。
gé jū dì yī pǐn , gāo bù líng qián zhú 。
jīng yì jiū tiān rén , sì zuò tīng bù zú 。
yī xī liǔ tài shǒu , céng shǎng tīng zhōu píng 。
rú hé wǔ bǎi nián , chóng jiàn jiāng nán chūn 。
gōng měi shěng wǎng shì , yǒng gē huái xī chén 。
yǐ zī dé gāo wò , rèn wù huà zì chún 。
huán yīn fǎng chán yǐn , zhī yǒu xuě shān rén 。

动物

奉酬于中丞使君郡齋臥病見示一首

—— 皎然

宿昔祖師教,了空無不可。
枯槁未死身,理心寄行坐。
仁公施春令,和風來澤我。
生成一草木,大道無負荷。
論入空王室,明月開心胸。
性起妙不染,心行寂無蹤。
若非禪中侶,君爲雷次宗。
比聞朝端名,今貽郡齋作。
真思凝瑤瑟,高情屬雲鶴。
抉得驪龍珠,光彩曜掌握。
若作詩中友,君爲謝康樂。
盤薄西山氣,貯在君子衿。
澄澹秋水影,用爲字人心。
羣物如鳧鷖,遊翺愛清深。
格居第一品,高步凌前躅。
精義究天人,四坐聽不足。
伊昔柳太守,曾賞汀洲蘋。
如何五百年,重見江南春。
公每省往事,詠歌懷昔辰。
以茲得高臥,任物化自淳。
還因訪禪隱,知有雪山人。

仄仄仄平○,○○平仄仄。
平仄仄仄平,仄平仄○仄。
平平仄平仄,○平平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄○。
○仄○○仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,平○仄平平。
仄平○○仄,平平平仄平。
仄○平平平,平平仄平仄。
平○○平仄,平平仄平仄。
仄仄平平平,平仄仄仄仄。
仄仄平○仄,平平仄平仄。
平仄平平仄,仄仄平仄平。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
平仄○平平,平平仄平○。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄平平,仄仄○仄仄。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
○平仄仄平,○仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。

sù xī zǔ shī jiào , le kōng wú bù kě 。
kū gǎo wèi sǐ shēn , lǐ xīn jì xíng zuò 。
rén gōng shī chūn lìng , hé fēng lái zé wǒ 。
shēng chéng yī cǎo mù , dà dào wú fù hè 。
lùn rù kōng wáng shì , míng yuè kāi xīn xiōng 。
xìng qǐ miào bù rǎn , xīn xíng jì wú zōng 。
ruò fēi chán zhōng lǚ , jūn wèi léi cì zōng 。
bǐ wén cháo duān míng , jīn yí jùn zhāi zuò 。
zhēn sī níng yáo sè , gāo qíng shǔ yún hè 。
jué dé lí lóng zhū , guāng cǎi yào zhǎng wò 。
ruò zuò shī zhōng yǒu , jūn wèi xiè kāng lè 。
pán báo xī shān qì , zhù zài jūn zǐ jīn 。
chéng dàn qiū shuǐ yǐng , yòng wèi zì rén xīn 。
qún wù rú fú yī , yóu áo ài qīng shēn 。
gé jū dì yī pǐn , gāo bù líng qián zhú 。
jīng yì jiū tiān rén , sì zuò tīng bù zú 。
yī xī liǔ tài shǒu , céng shǎng tīng zhōu píng 。
rú hé wǔ bǎi nián , chóng jiàn jiāng nán chūn 。
gōng měi shěng wǎng shì , yǒng gē huái xī chén 。
yǐ zī dé gāo wò , rèn wù huà zì chún 。
huán yīn fǎng chán yǐn , zhī yǒu xuě shān rén 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
宿昔祖师教,了解空性无不可。
虽然身体已经枯槁,但心灵依然安住于修行中。
仁公施行春令,和风吹拂着我。
一草一木都是生生不息,大道不负重任。
讨论进入空灵的王室,明月照亮了心胸。
本性觉醒,超越了世俗的染污,内心的修行无迹可寻。
如果不是禅宗中的伴侣,你是雷次宗的继承者。
我听闻你在朝廷有声名,如今在郡斋写下了这首诗。
真实的思考凝聚成美妙的音乐,高尚的情感属于仙鹤。
你发现了骊龙的宝珠,光彩夺目地握在手中。
如果我要选诗人为伴侣,你将是谢康乐。
夜晚山上的气息围绕着你,储存在你的绅士衣襟中。
清澈的秋水投下倒影,用它来写字表达内心的感慨。
众多物种如凫鷖一样,在清澈深邃的空中自由飞翔。
居处在第一品位,高步迈过了前人的脚印。
精深的道理探究着天地与人,四周的听众不禁倾听不够。
昔日的柳太守,曾经欣赏过汀洲的苹果。
如何五百年过去,再次见到江南的春天。
你常常回忆往事,唱歌怀念过去的时光。
因此你得到了高处安眠,任由事物自然而然地变化。
再次寻访禅修的隐士,知道有一个居住在雪山中的人。

赏析::
这首诗《奉酬于中丞使君郡斋卧病见示一首》是唐代皎然创作的一首诗歌。诗人以豪放的情感表达了对友人中丞使君的赞美和问候,同时也表达了自己对修行和禅宗的向往。
首先,诗人以宗教的视角描写了自己的心境。他提到了祖师的教诲,强调了了空无不可的境界,表现出对禅宗教义的虔诚。他自称枯槁未死身,意味着虽然年岁已高,但内心依然充满活力,具备了修行的条件。
诗中还反复提到仁公,指的是中丞使君,将其视为仁慈的象征。使君的仁慈行为,如施行春令、和风来泽,被诗人视为道义的表现,与禅宗的理念相契合。诗中提到的生成一草木、大道无负荷,表达了人应当顺应自然的思想。
诗人的心境在诗中逐渐升华,从讨论仁慈的行为转向自身的修行。他描述了内心的宁静和清净,将其与明月、高山、清水等自然景物相比拟,强调了心境的高远和纯净。
在诗的后半部分,诗人提到了自己的友人雷次宗,以及谢康乐,表现了友情之深。他将友人比作骊龙珠,意味着他们之间的友情珍贵如宝。而将友人的名字与高山、清水等景物相联系,突显了他们的高尚品德和卓越才情。
最后,诗人回顾了自己的往事,包括对汀洲苹的赞美和对江南春天的怀念。他通过对友人和过去的回忆,表达了对人生的满足和对修行的坚持,将这一情感升华为对禅宗和自然的向往。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者皎然介绍:🔈

皎然,名昼,姓谢氏,长城人,灵运十世孙也。居杼山,文章儁丽,颜真卿、韦应物竝重之,与之酬倡。贞元中,敕写其文集,入於秘阁。诗七卷。 皎然,福州人。嗣灵峰。住福州长生山,世称长生和尚。诗二首。(《全唐诗》卷八一五所收皎然爲贞元间僧,此爲另一人) 查看更多>>

皎然的诗:

相关诗词:

郡斋卧疾绝句 (jùn zhāi wò jí jué jù)

朝代:唐    作者: 韦应物

香炉宿火灭,兰灯宵影微。
秋斋独卧病,谁与覆寒衣。

仄仄仄平○,○○平仄仄。
平仄仄仄平,仄平仄○仄。
平平仄平仄,○平平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄○。
○仄○○仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,平○仄平平。
仄平○○仄,平平平仄平。
仄○平平平,平平仄平仄。
平○○平仄,平平仄平仄。
仄仄平平平,平仄仄仄仄。
仄仄平○仄,平平仄平仄。
平仄平平仄,仄仄平仄平。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
平仄○平平,平平仄平○。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄平平,仄仄○仄仄。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
○平仄仄平,○仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。

戏酬副使中丞见示四韵 (xì chóu fù shǐ zhōng chéng jiàn shì sì yùn)

朝代:唐    作者: 元稹

莫恨暂櫜鞬,交游几个全。
眼明相见日,肺病欲秋天。
五马虚盈枥,双蛾浪满船。
可怜俱老大,无处用闲钱。

仄仄仄平○,○○平仄仄。
平仄仄仄平,仄平仄○仄。
平平仄平仄,○平平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄○。
○仄○○仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,平○仄平平。
仄平○○仄,平平平仄平。
仄○平平平,平平仄平仄。
平○○平仄,平平仄平仄。
仄仄平平平,平仄仄仄仄。
仄仄平○仄,平平仄平仄。
平仄平平仄,仄仄平仄平。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
平仄○平平,平平仄平○。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄平平,仄仄○仄仄。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
○平仄仄平,○仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。

武成致斋奉酬吴冲卿寺丞太学宿直见寄二首 其一 (wǔ chéng zhì zhāi fèng chóu wú chōng qīng sì chéng tài xué sù zhí jiàn jì èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 司马光

广文更直太常斋,咫尺无从尽素怀。
不及清风得随意,夜深容易过天街。

仄仄仄平○,○○平仄仄。
平仄仄仄平,仄平仄○仄。
平平仄平仄,○平平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄○。
○仄○○仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,平○仄平平。
仄平○○仄,平平平仄平。
仄○平平平,平平仄平仄。
平○○平仄,平平仄平仄。
仄仄平平平,平仄仄仄仄。
仄仄平○仄,平平仄平仄。
平仄平平仄,仄仄平仄平。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
平仄○平平,平平仄平○。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄平平,仄仄○仄仄。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
○平仄仄平,○仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。

奉酬绵州中丞以江山小图远垂赐及兼寄诗 (fèng chóu mián zhōu zhōng chéng yǐ jiāng shān xiǎo tú yuǎn chuí cì jí jiān jì shī)

朝代:唐    作者: 李朋

巴江与雪山,井邑共回环。
图写丹青内,分明烟霭间。
移君名郡兴,助我小斋闲。
日想登临处,高踪不可攀。

仄仄仄平○,○○平仄仄。
平仄仄仄平,仄平仄○仄。
平平仄平仄,○平平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄○。
○仄○○仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,平○仄平平。
仄平○○仄,平平平仄平。
仄○平平平,平平仄平仄。
平○○平仄,平平仄平仄。
仄仄平平平,平仄仄仄仄。
仄仄平○仄,平平仄平仄。
平仄平平仄,仄仄平仄平。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
平仄○平平,平平仄平○。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄平平,仄仄○仄仄。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
○平仄仄平,○仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。

奉酬处士叔见示 (fèng chóu chǔ shì shū jiàn shì)

朝代:唐    作者: 韦应物

挂缨守贫贱,积雪卧郊园。
叔父亲降趾,壶觞携到门。
高斋乐宴罢,清夜道心存。
即此同疎氏,可以一忘言。

仄仄仄平○,○○平仄仄。
平仄仄仄平,仄平仄○仄。
平平仄平仄,○平平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄○。
○仄○○仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,平○仄平平。
仄平○○仄,平平平仄平。
仄○平平平,平平仄平仄。
平○○平仄,平平仄平仄。
仄仄平平平,平仄仄仄仄。
仄仄平○仄,平平仄平仄。
平仄平平仄,仄仄平仄平。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
平仄○平平,平平仄平○。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄平平,仄仄○仄仄。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
○平仄仄平,○仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。

奉酬于中丞登越王楼见寄之什 (fèng chóu yú zhōng chéng dēng yuè wáng lóu jiàn jì zhī shén)

朝代:唐    作者: 杨牢

劒外书来日,惊忙自折封。
丹青得山水,强健慰心胸。
事少胜诸郡,江回见几重。
宁悲久作别,且似一相逢。
诗合焚香咏,愁应赖酒浓。
庾楼寒更忆,肠断雪千峰。

仄仄仄平○,○○平仄仄。
平仄仄仄平,仄平仄○仄。
平平仄平仄,○平平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄○。
○仄○○仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,平○仄平平。
仄平○○仄,平平平仄平。
仄○平平平,平平仄平仄。
平○○平仄,平平仄平仄。
仄仄平平平,平仄仄仄仄。
仄仄平○仄,平平仄平仄。
平仄平平仄,仄仄平仄平。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
平仄○平平,平平仄平○。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄平平,仄仄○仄仄。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
○平仄仄平,○仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。

太常李博士史馆孙秘丞相继奉使浙右博士至郡以孙侯诗三章示予且以致意因次韵和酬 其二 (tài cháng lǐ bó shì shǐ guǎn sūn mì chéng xiàng jì fèng shǐ zhè yòu bó shì zhì jùn yǐ sūn hóu shī sān zhāng shì yǔ qiě yǐ zhì yì yīn cì yùn hé chóu qí èr)

朝代:宋    作者: 杨亿

分忧从汉殿,捧诏出萧墙。
路入三吴远,舟浮一水长。
诗题石门侧,梦彻斗城傍。
清晓见云物,依依认帝乡。

仄仄仄平○,○○平仄仄。
平仄仄仄平,仄平仄○仄。
平平仄平仄,○平平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄○。
○仄○○仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,平○仄平平。
仄平○○仄,平平平仄平。
仄○平平平,平平仄平仄。
平○○平仄,平平仄平仄。
仄仄平平平,平仄仄仄仄。
仄仄平○仄,平平仄平仄。
平仄平平仄,仄仄平仄平。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
平仄○平平,平平仄平○。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄平平,仄仄○仄仄。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
○平仄仄平,○仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。

寄徐州郑使君 (jì xú zhōu zhèng shǐ jūn)

朝代:唐    作者: 韩翃

江城五马楚云边,不羡雍容画省年。
才子旧称何水部,使君还继谢临川。
射堂草遍收残雨,官路人稀对夕天。
虽卧郡斋千里隔,与君同见月初圆。

仄仄仄平○,○○平仄仄。
平仄仄仄平,仄平仄○仄。
平平仄平仄,○平平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄○。
○仄○○仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,平○仄平平。
仄平○○仄,平平平仄平。
仄○平平平,平平仄平仄。
平○○平仄,平平仄平仄。
仄仄平平平,平仄仄仄仄。
仄仄平○仄,平平仄平仄。
平仄平平仄,仄仄平仄平。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
平仄○平平,平平仄平○。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄平平,仄仄○仄仄。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
○平仄仄平,○仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。

即事奉呈郎中韦使君 (jí shì fèng chéng láng zhōng wéi shǐ jūn)

朝代:唐    作者: 秦系

久卧云间已息机,青袍忽着狎鸥飞。
诗兴到来无一事,郡中今有谢玄晖。

仄仄仄平○,○○平仄仄。
平仄仄仄平,仄平仄○仄。
平平仄平仄,○平平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄○。
○仄○○仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,平○仄平平。
仄平○○仄,平平平仄平。
仄○平平平,平平仄平仄。
平○○平仄,平平仄平仄。
仄仄平平平,平仄仄仄仄。
仄仄平○仄,平平仄平仄。
平仄平平仄,仄仄平仄平。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
平仄○平平,平平仄平○。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄平平,仄仄○仄仄。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
○平仄仄平,○仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。

抒情 咏物

道州郡斋卧疾寄东馆诸贤 (dào zhōu jùn zhāi wò jí jì dōng guǎn zhū xián)

朝代:唐    作者: 吕温

东池送客醉年华,闻道风流胜习家。
独卧郡斋寥落意,隔帘微雨湿梨花。

仄仄仄平○,○○平仄仄。
平仄仄仄平,仄平仄○仄。
平平仄平仄,○平平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄○。
○仄○○仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,平○仄平平。
仄平○○仄,平平平仄平。
仄○平平平,平平仄平仄。
平○○平仄,平平仄平仄。
仄仄平平平,平仄仄仄仄。
仄仄平○仄,平平仄平仄。
平仄平平仄,仄仄平仄平。
平仄平仄仄,仄平仄平平。
平仄○平平,平平仄平○。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄平平,仄仄○仄仄。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
○平仄仄平,○仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。