fèng chóu dòu láng zhōng zǎo rù shěng kǔ hán jiàn jì
奉酬窦郎中早入省苦寒见寄 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 杨巨源 (yáng jù yuán)

玄冥怒含风,羣物戒严节。
空山顽石破,幽涧层冰裂。
题诗金华彦,接武丹霄烈。
旷怀玉京云,孤唱粉垣雪。
穷阴总凝沍,正气直肃杀。
天狼看坠地,霜兔敢拒穴。
悠然蓬蒿士,亦得奉朝谒。
羸骖苦迟迟,单仆怨切切。
端闱仙阶邃,广陌冻桥滑。
旭日鸳鸯行,瑞烟芙蓉阙。
司寒申郑重,成岁在凛冽。
谢监逢酒时,袁生闭门月。
渐思霜霰减,欲报阳和发。
谁家挟纩心,何地当罏热。
惨舒能一改,恭听远者说。

平平仄平平,平仄仄平仄。
○平平仄仄,平仄平平仄。
○平平平仄,仄仄平平仄。
仄平仄平平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,○仄仄仄仄。
平平○仄仄,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
平平仄○○,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平○,仄平平平仄。
○平平仄○,平仄仄仄仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
仄○平仄仄,仄仄平○仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
仄平平仄仄,平○仄仄仄。

xuán míng nù hán fēng , qún wù jiè yán jié 。
kōng shān wán shí pò , yōu jiàn céng bīng liè 。
tí shī jīn huá yàn , jiē wǔ dān xiāo liè 。
kuàng huái yù jīng yún , gū chàng fěn yuán xuě 。
qióng yīn zǒng níng hù , zhèng qì zhí sù shā 。
tiān láng kàn zhuì dì , shuāng tù gǎn jù xué 。
yōu rán péng hāo shì , yì dé fèng cháo yè 。
léi cān kǔ chí chí , dān pú yuàn qiè qiè 。
duān wéi xiān jiē suì , guǎng mò dòng qiáo huá 。
xù rì yuān yāng xíng , ruì yān fú róng quē 。
sī hán shēn zhèng chóng , chéng suì zài lǐn liè 。
xiè jiān féng jiǔ shí , yuán shēng bì mén yuè 。
jiàn sī shuāng xiàn jiǎn , yù bào yáng hé fā 。
shuí jiā xié kuàng xīn , hé dì dāng lú rè 。
cǎn shū néng yī gǎi , gōng tīng yuǎn zhě shuō 。

动物

奉酬竇郎中早入省苦寒見寄

—— 楊巨源

玄冥怒含風,羣物戒嚴節。
空山頑石破,幽澗層冰裂。
題詩金華彥,接武丹霄烈。
曠懷玉京雲,孤唱粉垣雪。
窮陰總凝沍,正氣直肅殺。
天狼看墜地,霜兔敢拒穴。
悠然蓬蒿士,亦得奉朝謁。
羸驂苦遲遲,單僕怨切切。
端闈仙階邃,廣陌凍橋滑。
旭日鴛鴦行,瑞煙芙蓉闕。
司寒申鄭重,成歲在凜冽。
謝監逢酒時,袁生閉門月。
漸思霜霰減,欲報陽和發。
誰家挾纊心,何地當罏熱。
慘舒能一改,恭聽遠者說。

平平仄平平,平仄仄平仄。
○平平仄仄,平仄平平仄。
○平平平仄,仄仄平平仄。
仄平仄平平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,○仄仄仄仄。
平平○仄仄,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
平平仄○○,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平○,仄平平平仄。
○平平仄○,平仄仄仄仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
仄○平仄仄,仄仄平○仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
仄平平仄仄,平○仄仄仄。

xuán míng nù hán fēng , qún wù jiè yán jié 。
kōng shān wán shí pò , yōu jiàn céng bīng liè 。
tí shī jīn huá yàn , jiē wǔ dān xiāo liè 。
kuàng huái yù jīng yún , gū chàng fěn yuán xuě 。
qióng yīn zǒng níng hù , zhèng qì zhí sù shā 。
tiān láng kàn zhuì dì , shuāng tù gǎn jù xué 。
yōu rán péng hāo shì , yì dé fèng cháo yè 。
léi cān kǔ chí chí , dān pú yuàn qiè qiè 。
duān wéi xiān jiē suì , guǎng mò dòng qiáo huá 。
xù rì yuān yāng xíng , ruì yān fú róng quē 。
sī hán shēn zhèng chóng , chéng suì zài lǐn liè 。
xiè jiān féng jiǔ shí , yuán shēng bì mén yuè 。
jiàn sī shuāng xiàn jiǎn , yù bào yáng hé fā 。
shuí jiā xié kuàng xīn , hé dì dāng lú rè 。
cǎn shū néng yī gǎi , gōng tīng yuǎn zhě shuō 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
玄冥愤怒之风已经吹起,所有生灵都戒备严密,谨守庄严的仪节。
空山中的顽石已经破碎,幽深的涧谷里的层层冰雪裂开。
这首题诗是金华彦所作,是为了迎接武丹霄的英勇之举。
胸怀宏大的志向,如玉京之云一般,孤独地唱响于粉垣飞雪之中。
黑暗寒冷不断凝结,正义之气直接凛然。
天狼注视着坠地,霜兔敢于抵抗它的洞穴。
悠然自得的蓬蒿士,也能得到朝廷的谒见。
瘦弱的驽马苦苦耽搁,单仆怨恨深沉。
端庄的殿阶高峻,广阔的大街结冰滑溜。
旭日升起,鸳鸯般的彩霞闪耀于芙蓉门的宫殿。
司寒郑重宣告,这一年在严寒中开始。
谢监逢酒时,袁生却闭门不出,独自赏月。
渐渐觉察到霜雪减少,盼望阳和的蓬勃发展。
谁家怀揣着纠结的心情,何处可以躲避炎热的夏季。
悲痛的心情能够有所转变,虚心地倾听远方的人们所述。



总结:

这首诗描绘了一个寒冷严峻的自然环境,以及在这样的环境中英勇坚韧的人物形象。诗中运用了大量的自然景物描写,以及对人物心情的描绘,展示了作者对于人与自然、命运与抗争的思考。整体气势磅礴,意境深远,表达了对于坚韧、正义和宿命的思考与赞颂。

赏析:
这首诗是杨巨源作于唐代的一首奉酬诗。诗人以朝见寒早的窦郎中为契机,表达了自己对严寒季节的感慨与思索,以及对仕途艰难的感叹和希冀。
诗的前半部分以自然景象为背景,以形势严峻的寒冷冬天为写照,通过群物凛冽的景象,突显出严寒刺骨的气氛。其中“空山顽石破,幽涧层冰裂”,描述了寒冷冬日中山野的冰雪景象。这些景象形象生动地展示了严冷的自然环境,彰显出严寒的氛围。而接着描写了宛如刚劲凛冽的天象,用以烘托出严寒的格局,“天狼看坠地,霜兔敢拒穴”,展现了自然界严寒的极致。
后半部分通过窦郎中奉旨早入朝的情景,抒发了诗人的愧疚和追求仕途的心情。诗人虽有志向奉朝谒,却受到种种阻滞,“端闱仙阶邃,广陌冻桥滑”,表达了他追求理想的坎坷之路。接着以“谢监逢酒时,袁生闭门月”表现了官场险恶,自我难保,生活之艰辛。最后以“惨舒能一改,恭听远者说”,表明诗人的志向依然坚定,愿意聆听他人的经验和智慧,以期改变困境,实现自己的理想。
标签: 写景, 抒情

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者杨巨源介绍:🔈

杨巨源,字景山,河中人。贞元五年擢进士第,爲张弘靖从事,由秘书郎擢太常博士、礼部员外郎。出爲凤翔少尹,复召除国子司业,年七十致仕归。时宰白以爲河中少尹,食其禄终身。集五卷,今编诗一卷。 杨巨源,字景山,河中人,贞元五年擢进士第,爲张弘靖从事,由秘书郎擢太常博士、礼部员外郎。出爲凤翔少尹,复召除国子司业,年七十致仕归,时宰白以爲河中少尹,食其禄终身。集五卷,今编诗一卷。 查看更多>>

杨巨源的诗:

相关诗词:

酬吏部窦郎中直夜见寄 (chóu lì bù dòu láng zhōng zhí yè jiàn jì)

朝代:唐    作者: 羊士谔

解巾侍云陛,三命早为郎。
复以雕龙彩,旋归振鹭行。
玉书期养素,金印已怀黄。
兹夕南宫咏,遐情媿不忘。

平平仄平平,平仄仄平仄。
○平平仄仄,平仄平平仄。
○平平平仄,仄仄平平仄。
仄平仄平平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,○仄仄仄仄。
平平○仄仄,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
平平仄○○,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平○,仄平平平仄。
○平平仄○,平仄仄仄仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
仄○平仄仄,仄仄平○仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
仄平平仄仄,平○仄仄仄。

动物

奉酬杨侍郎十兄见赠之作 (fèng chóu yáng shì láng shí xiōng jiàn zèng zhī zuò)

朝代:唐    作者: 窦牟

翠羽雕虫日日新,翰林工部欲何神。
自悲由瑟无弹处,今作关西门下人。

平平仄平平,平仄仄平仄。
○平平仄仄,平仄平平仄。
○平平平仄,仄仄平平仄。
仄平仄平平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,○仄仄仄仄。
平平○仄仄,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
平平仄○○,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平○,仄平平平仄。
○平平仄○,平仄仄仄仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
仄○平仄仄,仄仄平○仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
仄平平仄仄,平○仄仄仄。

次韵奉酬刘景文河上见寄 (cì yùn fèng chóu liú jǐng wén hé shàng jiàn jì)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

省中岑寂坐云窗,忽有归鸿拂建章。
珍重多情惟石友,琢磨佳句问潜郎。
遥怜部曲风沙里,不废平生翰墨场。
想见哦诗煮春茗,向人怀抱绝关防。

平平仄平平,平仄仄平仄。
○平平仄仄,平仄平平仄。
○平平平仄,仄仄平平仄。
仄平仄平平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,○仄仄仄仄。
平平○仄仄,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
平平仄○○,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平○,仄平平平仄。
○平平仄○,平仄仄仄仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
仄○平仄仄,仄仄平○仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
仄平平仄仄,平○仄仄仄。

五言奉酬杨祖二阁老中书省斋宿见寄 (wǔ yán fèng chóu yáng zǔ èr gé lǎo zhōng shū shěng zhāi sù jiàn jì)

朝代:宋    作者: 沈遘

词省非吾据,维应頼两公。
自怜虽壮齿,多病祗衰翁。
饮兴端难强,诗情久已穷。
还家即高卧,客辙任西东。

平平仄平平,平仄仄平仄。
○平平仄仄,平仄平平仄。
○平平平仄,仄仄平平仄。
仄平仄平平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,○仄仄仄仄。
平平○仄仄,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
平平仄○○,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平○,仄平平平仄。
○平平仄○,平仄仄仄仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
仄○平仄仄,仄仄平○仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
仄平平仄仄,平○仄仄仄。

舟中酬杨中丞春早见寄 (zhōu zhōng chóu yáng zhōng chéng chūn zǎo jiàn jì)

朝代:唐    作者: 薛能

锦楼春望忆丹楹,更遇高情说早莺。
江上境寒吟不得,湿风梅雨满船轻。

平平仄平平,平仄仄平仄。
○平平仄仄,平仄平平仄。
○平平平仄,仄仄平平仄。
仄平仄平平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,○仄仄仄仄。
平平○仄仄,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
平平仄○○,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平○,仄平平平仄。
○平平仄○,平仄仄仄仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
仄○平仄仄,仄仄平○仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
仄平平仄仄,平○仄仄仄。

奉和武相公省中宿斋酬李相公见寄 (fèng hé wǔ xiàng gong shěng zhōng sù zhāi chóu lǐ xiàng gong jiàn jì)

朝代:唐    作者: 郑絪

高阁安仁省,名园广武庐。
沐兰朝太一,种竹咏华胥。
禁静疎钟彻,庭开爽韵虚。
洪钧齐万物,缥帙整羣书。
寒露滋新菊,秋风落故蕖。
同怀不同赏,幽意竟何如。

平平仄平平,平仄仄平仄。
○平平仄仄,平仄平平仄。
○平平平仄,仄仄平平仄。
仄平仄平平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,○仄仄仄仄。
平平○仄仄,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
平平仄○○,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平○,仄平平平仄。
○平平仄○,平仄仄仄仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
仄○平仄仄,仄仄平○仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
仄平平仄仄,平○仄仄仄。

詶陈翃郎中冬至携柳郎窦郎归河中旧居见寄 (chóu chén hóng láng zhōng dōng zhì xié liǔ láng dòu láng guī hé zhōng jiù jū jiàn jì)

朝代:唐    作者: 卢纶

三旬一休沐,清景满林庐。
南郭羣儒从,东牀两客居。
烧烟浮雪野,麦陇润冰渠。
班白皆持酒,蓬茅尽有书。
终期买寒渚,同此利蒲鱼。

平平仄平平,平仄仄平仄。
○平平仄仄,平仄平平仄。
○平平平仄,仄仄平平仄。
仄平仄平平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,○仄仄仄仄。
平平○仄仄,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
平平仄○○,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平○,仄平平平仄。
○平平仄○,平仄仄仄仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
仄○平仄仄,仄仄平○仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
仄平平仄仄,平○仄仄仄。

次韵奉酬黄承务见寄 (cì yùn fèng chóu huáng chéng wù jiàn jì)

朝代:宋    作者: 廖刚

孤标邂逅揖仙翁,白髪青衫道不穷。
敛板薄尝清世禄,拂衣早慕古人风。
芝兰一室纷嚣外,冰玉诸郎顾盻中。
何幸新诗先枉教,真游应许叩鸿蒙。

平平仄平平,平仄仄平仄。
○平平仄仄,平仄平平仄。
○平平平仄,仄仄平平仄。
仄平仄平平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,○仄仄仄仄。
平平○仄仄,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
平平仄○○,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平○,仄平平平仄。
○平平仄○,平仄仄仄仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
仄○平仄仄,仄仄平○仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
仄平平仄仄,平○仄仄仄。

参议李郎中见和次韵奉酬 (cān yì lǐ láng zhōng jiàn hé cì yùn fèng chóu)

朝代:宋    作者: 喻良能

顷岁题名曲江院,及肩曾许亚宫墙。
胸中阔贮云梦泽,笔下浓薰班马香。
省直旧沾衾半白,除书行见纸新黄。
和篇如出少陵手,谁谓无心赋海棠。

平平仄平平,平仄仄平仄。
○平平仄仄,平仄平平仄。
○平平平仄,仄仄平平仄。
仄平仄平平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,○仄仄仄仄。
平平○仄仄,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
平平仄○○,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平○,仄平平平仄。
○平平仄○,平仄仄仄仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
仄○平仄仄,仄仄平○仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
仄平平仄仄,平○仄仄仄。

奉和太常王卿酬中书李舍人中书寓直春夜对月见寄 (fèng hé tài cháng wáng qīng chóu zhōng shū lǐ shè rén zhōng shū yù zhí chūn yè duì yuè jiàn jì)

朝代:唐    作者: 卢纶

露如轻雨月如霜,不见星河见鴈行。
虚晕入池波自泛,满轮当苑桂多香。
春台几望黄龙阙,云路宁分白玉郎。
是夜巴歌应金石,岂殊萤影对清光。

平平仄平平,平仄仄平仄。
○平平仄仄,平仄平平仄。
○平平平仄,仄仄平平仄。
仄平仄平平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,○仄仄仄仄。
平平○仄仄,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
平平仄○○,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平○,仄平平平仄。
○平平仄○,平仄仄仄仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
仄○平仄仄,仄仄平○仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
仄平平仄仄,平○仄仄仄。

动物