fǎng dào ān líng yù gài huán wèi yú zào zhēn lù lín bié liú zèng
访道安陵遇盖还为余造真籙临别留赠 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李白 (lǐ bái)

清水见白石,仙人识青童。
安陵盖夫子,十岁与天通。
悬河与微言,谈论安可穷。
能令二千石,抚背惊神聪。
挥毫赠新诗,高价掩山东。
至今平原客,感激慕清风。
学道北海仙,传书蘂珠宫。
丹田了玉阙,白日思云空。
为我草真籙,天人慙妙工。
七元洞豁落,八角辉星虹。
三灾荡璿玑,蛟龙翼微躬。
举手谢天地,虚无齐始终。
黄金满高堂,荅荷难克充。
下笑世上士,沈魂北罗酆。
昔日万乘坟,今成一科蓬。
赠言若可重,实此轻华嵩。

平仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄平平,平○平仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
平○仄平平,平仄仄平平。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,○平仄平平。
平平○仄仄,仄仄○平○。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
○平仄平平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平仄平平,仄○○仄平。
仄仄仄仄仄,○平仄平平。
仄仄仄○○,平平仄平平。
仄平仄仄○,仄仄○平平。

qīng shuǐ jiàn bái shí , xiān rén shí qīng tóng 。
ān líng gài fū zǐ , shí suì yǔ tiān tōng 。
xuán hé yǔ wēi yán , tán lùn ān kě qióng 。
néng lìng èr qiān shí , fǔ bèi jīng shén cōng 。
huī háo zèng xīn shī , gāo jià yǎn shān dōng 。
zhì jīn píng yuán kè , gǎn jī mù qīng fēng 。
xué dào běi hǎi xiān , chuán shū ruǐ zhū gōng 。
dān tián le yù quē , bái rì sī yún kōng 。
wèi wǒ cǎo zhēn lù , tiān rén cán miào gōng 。
qī yuán dòng huō luò , bā jiǎo huī xīng hóng 。
sān zāi dàng xuán jī , jiāo lóng yì wēi gōng 。
jǔ shǒu xiè tiān dì , xū wú qí shǐ zhōng 。
huáng jīn mǎn gāo táng , dá hé nán kè chōng 。
xià xiào shì shàng shì , shěn hún běi luó fēng 。
xī rì wàn shèng fén , jīn chéng yī kē péng 。
zèng yán ruò kě chóng , shí cǐ qīng huá sōng 。

动物

訪道安陵遇蓋還爲余造真籙臨別留贈

—— 李白

清水見白石,仙人識青童。
安陵蓋夫子,十歲與天通。
懸河與微言,談論安可窮。
能令二千石,撫背驚神聰。
揮毫贈新詩,高價掩山東。
至今平原客,感激慕清風。
學道北海仙,傳書蘂珠宮。
丹田了玉闕,白日思雲空。
爲我草真籙,天人慙妙工。
七元洞豁落,八角輝星虹。
三災蕩璿璣,蛟龍翼微躬。
舉手謝天地,虛無齊始終。
黃金滿高堂,荅荷難克充。
下笑世上士,沈魂北羅酆。
昔日萬乘墳,今成一科蓬。
贈言若可重,實此輕華嵩。

平仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄平平,平○平仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
平○仄平平,平仄仄平平。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,○平仄平平。
平平○仄仄,仄仄○平○。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
○平仄平平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平仄平平,仄○○仄平。
仄仄仄仄仄,○平仄平平。
仄仄仄○○,平平仄平平。
仄平仄仄○,仄仄○平平。

qīng shuǐ jiàn bái shí , xiān rén shí qīng tóng 。
ān líng gài fū zǐ , shí suì yǔ tiān tōng 。
xuán hé yǔ wēi yán , tán lùn ān kě qióng 。
néng lìng èr qiān shí , fǔ bèi jīng shén cōng 。
huī háo zèng xīn shī , gāo jià yǎn shān dōng 。
zhì jīn píng yuán kè , gǎn jī mù qīng fēng 。
xué dào běi hǎi xiān , chuán shū ruǐ zhū gōng 。
dān tián le yù quē , bái rì sī yún kōng 。
wèi wǒ cǎo zhēn lù , tiān rén cán miào gōng 。
qī yuán dòng huō luò , bā jiǎo huī xīng hóng 。
sān zāi dàng xuán jī , jiāo lóng yì wēi gōng 。
jǔ shǒu xiè tiān dì , xū wú qí shǐ zhōng 。
huáng jīn mǎn gāo táng , dá hé nán kè chōng 。
xià xiào shì shàng shì , shěn hún běi luó fēng 。
xī rì wàn shèng fén , jīn chéng yī kē péng 。
zèng yán ruò kě chóng , shí cǐ qīng huá sōng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
清水见到白石,仙人认出青童。
安陵盖夫子,十岁便通天。
悬河与微言,谈论永无穷尽。
能够使二千石官员,背脊一抚令神聪悟。
挥毫赠送新诗,高价收购山东文人作品。
至今平原上的游客,感激并向往清风之气。
学习道教北海仙人,传信于蓂珠宫殿。
丹田上达玉阙,白日思念云空之境。
为我亲手写下真正的籙书,让天人都为之惭愧。
七元洞豁然开朗,八角辉星组成彩虹。
三灾隐去珍宝,蛟龙微微鞠躬。
举手感谢天地,虚无包容始终。
黄金堆满高堂,却难以填补睿智之空。
对于那些在世间笑傲的士人,沉魂落入北罗酆地狱。
曾经的万乘之墓,如今变成一片蓬蒿。
如果赠言能够重拾重要性,那么这些文字实则轻于嵩山之尘。

赏析::
这首诗《访道安陵遇盖还为余造真籙临别留赠》是唐代著名诗人李白的作品。诗中表达了对盖还的敬仰之情以及对道家修真之道的向往和赞美。
首先,诗人通过清水见白石、仙人识青童的场景描写,将自己访问盖还的过程生动地展现出来。盖还以十岁通天的神奇事迹,让诗人对他产生了浓厚的兴趣。这种对盖还的景仰和钦佩,为整首诗的情感基调打下了基础。
其次,诗人在诗中多次表现出对道家修真思想的向往。他谈论了悬河与微言,意味着对深奥的道家言论的追求。同时,盖还所能做到的令二千石抚背惊神聪的事迹,也反映了道家修炼之道的神奇威力。诗中提到的挥毫赠新诗、高价掩山东,显示了盖还为他留下了宝贵的文化遗产,让他感激不已。
诗的后半部分,诗人表达了对道家修真之道的向往和对盖还的崇拜。他希望能学道北海仙,传书蘂珠宫,实现丹田了玉阙的境界,追求虚无齐始终的境界。盖还为他草真籙,让他感到无比的荣幸,也表现了盖还的高明和诗人的虔诚。
最后,诗人以黄金满高堂,荅荷难克充的语言,表达了对盖还的敬仰之情。他认为盖还的成就胜过黄金,但又谦虚地表示自己难以做到与盖还相比。整首诗通过对盖还的崇拜和对道家修真之道的向往,展现了诗人的豪情壮志和对卓越文化的追求。
标签: 抒情、咏人、崇拜、修真、向往

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李白介绍:🔈

李白,字太白,陇西成纪人,凉武昭王暠九世孙。或曰山东人,或曰蜀人。白少有逸才,志气宏放,飘然有超世之心。初隐岷山,益州长史苏頲见而异之曰:“是子天才英特,可比相如。”天宝初,至长安,往见贺知章。知章见其文,叹曰:“子谪仙人也。”言於明皇,召见金銮殿,奏颂一篇。帝赐食,亲爲调羹。有诏供奉翰林,白犹与酒徒饮於巿。帝坐沈香亭子,意有所感,欲得白爲乐章,召入,而白已醉。左右以水頮面,稍解,援笔成文,婉丽精切。帝爱其才,数宴见。白常侍帝,醉,使高力士脱鞾。力士素贵,耻之,摘其诗以激杨贵妃。帝欲官白,妃輙沮止。白自知不爲亲近所容,恳求还山。帝赐金放还,乃浪迹江湖,终日沈饮。永王璘都督江陵,辟爲僚佐。璘谋乱... 查看更多>>

李白的诗:

相关诗词:

访武陵道者不遇 (fǎng wǔ líng dào zhě bù yù)

朝代:唐    作者: 薛莹

花发鸟仍啼,行行路欲迷。
二真无问处,虚度武陵溪。

平仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄平平,平○平仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
平○仄平平,平仄仄平平。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,○平仄平平。
平平○仄仄,仄仄○平○。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
○平仄平平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平仄平平,仄○○仄平。
仄仄仄仄仄,○平仄平平。
仄仄仄○○,平平仄平平。
仄平仄仄○,仄仄○平平。

杨真人籙中像 (yáng zhēn rén lù zhōng xiàng)

朝代:唐    作者: 鲍溶

画中留得清虚质,人世难逢白鹤身。
应见茅盈哀老弟,为持金籙救生人。

平仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄平平,平○平仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
平○仄平平,平仄仄平平。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,○平仄平平。
平平○仄仄,仄仄○平○。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
○平仄平平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平仄平平,仄○○仄平。
仄仄仄仄仄,○平仄平平。
仄仄仄○○,平平仄平平。
仄平仄仄○,仄仄○平平。

访别胡倅留饮水阁 (fǎng bié hú cuì liú yǐn shuǐ gé)

朝代:宋    作者: 赵汝鐩

故人知我已膏车,折简殷勤祝访渠。
惜别怱怱留语笑,临时草草治肴蔬。
密遮池面荷千盖,斜插云头月一梳。
此夕凭栏又何日,鴈来莫惜数行书。

平仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄平平,平○平仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
平○仄平平,平仄仄平平。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,○平仄平平。
平平○仄仄,仄仄○平○。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
○平仄平平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平仄平平,仄○○仄平。
仄仄仄仄仄,○平仄平平。
仄仄仄○○,平平仄平平。
仄平仄仄○,仄仄○平平。

将发楚州经宝应县访李二忽於州馆相遇月夜书事因简李宝应 (jiāng fā chǔ zhōu jīng bǎo yìng xiàn fǎng lǐ èr hū wū zhōu guǎn xiāng yù yuè yè shū shì yīn jiǎn lǐ bǎo yìng)

朝代:唐    作者: 韦应物

孤舟欲夜发,祗为访情人。
此地忽相遇,留连意更新。
停杯嗟别久,对月言家贫。
一问临邛令,如何待上宾。

平仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄平平,平○平仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
平○仄平平,平仄仄平平。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,○平仄平平。
平平○仄仄,仄仄○平○。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
○平仄平平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平仄平平,仄○○仄平。
仄仄仄仄仄,○平仄平平。
仄仄仄○○,平平仄平平。
仄平仄仄○,仄仄○平平。

东归出城留别知己 (dōng guī chū chéng liú bié zhī jǐ)

朝代:唐    作者: 徐夤

韦蒙屈指许非才,三载长安共酒桮。
欲别未攀杨柳赠,相留拟待牡丹开。
寒随御水波光散,暖逐衡阳雁影来。
他日因书问衰飒,东溪须访子陵台。

平仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄平平,平○平仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
平○仄平平,平仄仄平平。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,○平仄平平。
平平○仄仄,仄仄○平○。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
○平仄平平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平仄平平,仄○○仄平。
仄仄仄仄仄,○平仄平平。
仄仄仄○○,平平仄平平。
仄平仄仄○,仄仄○平平。

访道者不遇 (fǎng dào zhě bù yù)

朝代:唐    作者: 杜荀鹤

寂寂白云门,寻真不遇真。
祗应松上鹤,便是洞中人。
药圃花香异,沙泉鹿迹新。
题诗留姓字,他日此相亲。

平仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄平平,平○平仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
平○仄平平,平仄仄平平。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,○平仄平平。
平平○仄仄,仄仄○平○。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
○平仄平平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平仄平平,仄○○仄平。
仄仄仄仄仄,○平仄平平。
仄仄仄○○,平平仄平平。
仄平仄仄○,仄仄○平平。

余为建阳令遣小吏王堪为西山翁之役翁留之仙游山房招鹤亭之上令抄道书久之若有所悟弃家不归後六七年访余田间敝裘跣足真为道人矣自言欲谒翁於桐城作五诗送之 其二 (yú wèi jiàn yáng lìng qiǎn xiǎo lì wáng kān wèi xī shān wēng zhī yì wēng liú zhī xiān yóu shān fáng zhāo hè tíng zhī shàng lìng chāo dào shū jiǔ zhī ruò yǒu suǒ wù qì jiā bù guī hòu liù qī nián fǎng yú tián jiān bì qiú xiǎn zú zhēn wèi dào rén yǐ zì yán yù yè wēng wū tóng chéng zuò wǔ shī sòng zhī qí èr)

朝代:宋    作者: 刘克庄

拂袖归来久闭关,道人剥啄访平安。
要知对面刘高尚,即是翻身靖长官。

平仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄平平,平○平仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
平○仄平平,平仄仄平平。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,○平仄平平。
平平○仄仄,仄仄○平○。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
○平仄平平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平仄平平,仄○○仄平。
仄仄仄仄仄,○平仄平平。
仄仄仄○○,平平仄平平。
仄平仄仄○,仄仄○平平。

诗送玄静先生暂还广陵(幷序) (shī sòng xuán jìng xiān shēng zàn huán guǎng líng bìng xù )

朝代:唐    作者: 李隆基

杨许开真籙,夫君密契传。
九星连紫盖,双景合丹田,玉简龟台职,金坛洞府仙。
犹期御风便,朝夕候泠然。

平仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄平平,平○平仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
平○仄平平,平仄仄平平。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,○平仄平平。
平平○仄仄,仄仄○平○。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
○平仄平平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平仄平平,仄○○仄平。
仄仄仄仄仄,○平仄平平。
仄仄仄○○,平平仄平平。
仄平仄仄○,仄仄○平平。

登覆釜山遇道人二首 二 (dēng fù fǔ shān yù dào rén èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 钱起

真气重嶂里,知君嘉遯幽。
山堦压丹穴,药井通洑流。
道者带经出,洞中携我游。
欲骖白蜺去,且为紫芝留。
忽忆武陵事,别家疑数秋。

平仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄平平,平○平仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
平○仄平平,平仄仄平平。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,○平仄平平。
平平○仄仄,仄仄○平○。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
○平仄平平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平仄平平,仄○○仄平。
仄仄仄仄仄,○平仄平平。
仄仄仄○○,平平仄平平。
仄平仄仄○,仄仄○平平。

藂陵仲秋荐献毕回舟过监湖遇雨 其一 (cóng líng zhòng qiū jiàn xiàn bì huí zhōu guò jiān hú yù yǔ qí yī)

朝代:宋    作者: 虞俦

藂陵蒇事谨秋尝,归路扁舟泛渺茫。
剡雪无由访安道,监湖空复忆知章。

平仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄平平,平○平仄平。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
平○仄平平,平仄仄平平。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,○平仄平平。
平平○仄仄,仄仄○平○。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
○平仄平平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
平平仄平平,仄○○仄平。
仄仄仄仄仄,○平仄平平。
仄仄仄○○,平平仄平平。
仄平仄仄○,仄仄○平平。