dōng dōu jiā liáng tíng xiàn liú shǒu hán pú shè
东都嘉量亭献留守韩仆射 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 窦庠 (dòu xiáng)

卜筑三川上,仪刑万井中。
度材垂後俭,选胜揜前功。
云构中央起,烟波四面通。
乍疑游汗漫,稍似入崆垌。
廛閈高低尽,山河表里穷。
峰恋从地碧,宫观倚天红。
灵槛如朝蜃,飞桥状晚虹。
曙霞晴错落,夕霭湿葱茏。
庾亮楼何厄,陈蕃榻更崇。
有时闲讲德,永日静观风。
玉斝飞无算,金铙奏未终。
重筵开玳瑁,上客集鵷鸿。
接武空慙蹇,修文敢并雄。
岂须登岘首,然後奉羊公。

仄仄○平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平仄○仄仄,平○仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

bǔ zhù sān chuān shàng , yí xíng wàn jǐng zhōng 。
dù cái chuí hòu jiǎn , xuǎn shèng yǎn qián gōng 。
yún gòu zhōng yāng qǐ , yān bō sì miàn tōng 。
zhà yí yóu hàn màn , shāo sì rù kōng dòng 。
chán hàn gāo dī jìn , shān hé biǎo lǐ qióng 。
fēng liàn cóng dì bì , gōng guàn yǐ tiān hóng 。
líng kǎn rú cháo shèn , fēi qiáo zhuàng wǎn hóng 。
shǔ xiá qíng cuò luò , xī ǎi shī cōng lóng 。
yǔ liàng lóu hé è , chén fān tà gèng chóng 。
yǒu shí xián jiǎng dé , yǒng rì jìng guān fēng 。
yù jiǎ fēi wú suàn , jīn náo zòu wèi zhōng 。
chóng yán kāi dài mào , shàng kè jí yuān hóng 。
jiē wǔ kōng cán jiǎn , xiū wén gǎn bìng xióng 。
qǐ xū dēng xiàn shǒu , rán hòu fèng yáng gōng 。

東都嘉量亭獻留守韓僕射

—— 竇庠

卜築三川上,儀刑萬井中。
度材垂後儉,選勝揜前功。
雲構中央起,煙波四面通。
乍疑游汗漫,稍似入崆垌。
廛閈高低盡,山河表裏窮。
峰戀從地碧,宮觀倚天紅。
靈檻如朝蜃,飛橋狀晚虹。
曙霞晴錯落,夕靄溼葱蘢。
庾亮樓何阨,陳蕃榻更崇。
有時閑講德,永日靜觀風。
玉斝飛無算,金鐃奏未終。
重筵開玳瑁,上客集鵷鴻。
接武空慙蹇,修文敢並雄。
豈須登峴首,然後奉羊公。

仄仄○平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平仄○仄仄,平○仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

bǔ zhù sān chuān shàng , yí xíng wàn jǐng zhōng 。
dù cái chuí hòu jiǎn , xuǎn shèng yǎn qián gōng 。
yún gòu zhōng yāng qǐ , yān bō sì miàn tōng 。
zhà yí yóu hàn màn , shāo sì rù kōng dòng 。
chán hàn gāo dī jìn , shān hé biǎo lǐ qióng 。
fēng liàn cóng dì bì , gōng guàn yǐ tiān hóng 。
líng kǎn rú cháo shèn , fēi qiáo zhuàng wǎn hóng 。
shǔ xiá qíng cuò luò , xī ǎi shī cōng lóng 。
yǔ liàng lóu hé è , chén fān tà gèng chóng 。
yǒu shí xián jiǎng dé , yǒng rì jìng guān fēng 。
yù jiǎ fēi wú suàn , jīn náo zòu wèi zhōng 。
chóng yán kāi dài mào , shàng kè jí yuān hóng 。
jiē wǔ kōng cán jiǎn , xiū wén gǎn bìng xióng 。
qǐ xū dēng xiàn shǒu , rán hòu fèng yáng gōng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
卜筑在三川之上,仪刑施行于万井之中。
才德超群而谦逊,选拔胜任者超越过去的功绩。
云烟升腾于中央,水波四面通达。
初时仿佛游子徘徊,渐渐似乎进入高山峻岭。
市廛的门户高低完备,山河的表里无处不到。
山峰向往自地而起,宫观依仗天空而峻峭。
神奇的栏杆如同晨曦中的蜃景,飞跨的桥梁宛如夜晚的彩虹。
朝霞在晴朗中交错分布,夕霭湿润郁郁葱茏。
庾亮的楼台多么庄重,陈蕃的床榻更加崇高。
有时闲暇谈论道德,整日静静地观察风景。
玉斝酒杯来去自由,金铙乐器奏响未曾停止。
盛宴上摆设着玳瑁器皿,贵客们聚集如鹳鸿一般。
迎接武将,空留我惭愧而蹒跚;修文敢与英雄同台。
岂需先登上岘首山,然后才能效法羊公。

赏析::
窦庠的《东都嘉量亭献留守韩仆射》是一首咏史抒怀的古诗,通过描写东都的美景和文化底蕴,表达了对留守韩仆射的敬佩和祝愿,同时也借此抒发了对国家繁荣昌盛的向往之情。
诗中首先描绘了东都的壮丽景色,用“度材垂後俭,选胜揜前功”来形容东都的建筑宏伟,建筑材料高贵精致,城市布局精心策划,展现了东都的盛世繁荣。接着,诗人通过“云构中央起,烟波四面通”表现了城市四周的山水环绕,城市如云雾缭绕,如同崆垌山般美丽。在此,城市与自然相融,形成了一幅秀丽的画面。
诗人还提到了东都的建筑风光,如“廛閈高低尽,山河表里穷”,描绘了宫观楼阁的壮观景象。特别是“灵槛如朝蜃,飞桥状晚虹”,用奇特的比喻和意象,展现了东都建筑的神奇和美丽,令人赞叹不已。
诗中也涉及到了东都的文化底蕴,提到了一些历史名人,如“庾亮楼何厄,陈蕃榻更崇”,这些名人为东都增色不少。诗人还表达了自己对留守韩仆射的敬佩之情,认为他有才有德,值得大家学习。最后,诗人描述了东都的盛宴和文化活动,如“重筵开玳瑁,上客集鵷鸿”,描绘了繁华的都市生活。
整首诗通过对东都景色、文化和人物的描写,展现了一幅盛世繁荣的画卷,表达了诗人对国家繁荣昌盛的美好愿望,以及对韩仆射的崇敬之情。
标签: 抒怀,赞美,咏史,景物

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者窦庠介绍:🔈

窦庠,字胄卿,释褐,授国子主簿。韩臯镇武昌,辟爲推官。臯移镇京中,用爲度支副使,改殿中侍御史,历登、泽、信、婺四州刺史。庠天授倜傥,气在物表,一言而合,期於岁寒。爲五字诗,颇得其妙。诗二十一首。 查看更多>>

窦庠的诗:

相关诗词:

仆射相公偶话於故集贤张学士厅写得德裕与仆射旧唱和诗其时和者五人惟仆射与德裕皆列高位凄然怀旧辄献此诗 (pú shè xiàng gong ǒu huà wū gù jí xián zhāng xué shì tīng xiě dé dé yù yǔ pú shè jiù chàng hè shī qí shí hé zhě wǔ rén wéi pú shè yǔ dé yù jiē liè gāo wèi qī rán huái jiù zhé xiàn cǐ shī)

朝代:唐    作者: 李德裕

赋感邻人篴,诗留夫子墙。
延年如有作,应不用山王。

仄仄○平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平仄○仄仄,平○仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

寄上田仆射 (jì shàng tián pú shè)

朝代:唐    作者: 韩翃

家封薛县异诸田,报主荣亲义两全。
仆射临戎谢安石,大夫持宪杜延年。
金装昼出罗千骑,玉案晨飡直万钱。
应念一身留阙下,阖门遥寄鲁西偏。

仄仄○平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平仄○仄仄,平○仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

赠田端彦 (zèng tián duān yàn)

朝代:宋    作者: 欧阳献

守节固穷匪易事,铁中谁许鬬铮铮。
闻道新除右仆射,难留高卧老先生。
能令余党留残息,必有昌言佐盛明。
我欲效颦嗟老矣,西风回首涕纵横。

仄仄○平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平仄○仄仄,平○仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

陪留守韩仆射巡内至上阳宫感兴二首 一 (péi liú shǒu hán pú shè xún nèi zhì shàng yáng gōng gǎn xīng èr shǒu yī)

朝代:唐    作者: 窦庠

翠辇西归七十春,玉堂珠缀俨埃尘。
武皇弓剑埋何处,泣问上阳宫里人。

仄仄○平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平仄○仄仄,平○仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

右省仆射後湖亭闲宴铉以宿直先归赋诗留献 (yòu shěng pú shè hòu hú tíng xián yàn xuàn yǐ sù zhí xiān guī fù shī liú xiàn)

朝代:宋    作者: 徐铉

湖上一阳生,虚亭启高宴。
枫林烟际出,白鸟波心见。
主人忘贵达,座客容疵贱。
独惭残照催,归宿明光殿。

仄仄○平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平仄○仄仄,平○仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

右省仆射後湖亭闲宴铉以宿直先归赋诗留献 (yòu shěng pú shè hòu hú tíng xián yàn xuàn yǐ sù zhí xiān guī fù shī liú xiàn)

朝代:唐    作者: 徐铉

湖上一阳生,虚亭啓高宴。
枫林烟际出,白鸟波心见。
主人忘贵达,座客容疵贱。
独慙残照催,归宿明光殿。

仄仄○平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平仄○仄仄,平○仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

陪留守韩仆射巡内至上阳宫感兴二首 二 (péi liú shǒu hán pú shè xún nèi zhì shàng yáng gōng gǎn xīng èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 窦庠

愁云漠漠草离离,太乙句陈处处疑。
薄暮毁垣春雨里,残花犹发万年枝。

仄仄○平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平仄○仄仄,平○仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

窦仆射语 (dòu pú shè yǔ)

朝代:唐    作者: 不详

窦仆射,前为韦氏国㸙,後作公主邑丞。

仄仄○平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平仄○仄仄,平○仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

寄献仆射相公 (jì xiàn pú shè xiàng gong)

朝代:宋    作者: 李至

病无憀頼负重阳,虚过东篱烂漫黄。
把酒不成陶令醉,脱巾空羡孟嘉狂。
鸿声历历高横汉,云影离离薄护霜。
珍重风流贤相国,此时闲卧奏清商。

仄仄○平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平仄○仄仄,平○仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

仆射文庄高公挽辞二首 其一 (pú shè wén zhuāng gāo gōng wǎn cí èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 苏颂

学术儒林老,人流国士尊。
立朝惟直道,寤主有嘉言。
高议留帷幄,清风遗子孙。
音仪嗟日远,隧路閟东原。

仄仄○平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平仄○仄仄,平○仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。