dēng wú gǔ chéng gē
登吴古城歌 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 刘长卿 (liú cháng qīng)

登古城兮思古人,感贤达兮同埃尘。
望平原兮寄远目,叹姑苏兮聚麋鹿。
黄池高会事未终,沧海横流人荡覆。
伍员杀身谁不冤,竟看墓树如所言。
越王尝胆安可敌,远取石田何所益。
一朝空谢会稽人,万古犹伤甬东客。
黍离离兮城坡坨,牛羊践兮牧竖歌。
野无人兮秋草绿,园为墟兮古木多。
白杨萧萧悲故柯,黄雀啾啾争晚禾。
荒阡断兮谁重过,孤舟逝兮愁若何。
天寒日暮江枫落,叶去辞风水自波。

平仄平平○仄平,仄平仄平平平平。
仄平平平仄仄仄,○平平平仄平仄。
平平平仄仄仄平,平仄○平平仄仄。
仄平仄平平仄平,仄○仄仄○仄平。
仄○平仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
仄○○平平平平,平平仄平仄仄平。
仄平平平平仄仄,平平平平仄仄平。
仄平平平平仄平,平仄平平平仄平。
平平仄平平○○,平平仄平平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

dēng gǔ chéng xī sī gǔ rén , gǎn xián dá xī tóng āi chén 。
wàng píng yuán xī jì yuǎn mù , tàn gū sū xī jù mí lù 。
huáng chí gāo huì shì wèi zhōng , cāng hǎi héng liú rén dàng fù 。
wǔ yuán shā shēn shuí bù yuān , jìng kàn mù shù rú suǒ yán 。
yuè wáng cháng dǎn ān kě dí , yuǎn qǔ shí tián hé suǒ yì 。
yī cháo kōng xiè huì jī rén , wàn gǔ yóu shāng yǒng dōng kè 。
shǔ lí lí xī chéng pō tuó , niú yáng jiàn xī mù shù gē 。
yě wú rén xī qiū cǎo lǜ , yuán wèi xū xī gǔ mù duō 。
bái yáng xiāo xiāo bēi gù kē , huáng què jiū jiū zhēng wǎn hé 。
huāng qiān duàn xī shuí chóng guò , gū zhōu shì xī chóu ruò hé 。
tiān hán rì mù jiāng fēng luò , yè qù cí fēng shuǐ zì bō 。

登吳古城歌

—— 劉長卿

登古城兮思古人,感賢達兮同埃塵。
望平原兮寄遠目,歎姑蘇兮聚麋鹿。
黃池高會事未終,滄海橫流人蕩覆。
伍員殺身誰不冤,竟看墓樹如所言。
越王嘗膽安可敵,遠取石田何所益。
一朝空謝會稽人,萬古猶傷甬東客。
黍離離兮城坡坨,牛羊踐兮牧豎歌。
野無人兮秋草綠,園爲墟兮古木多。
白楊蕭蕭悲故柯,黃雀啾啾爭晚禾。
荒阡斷兮誰重過,孤舟逝兮愁若何。
天寒日暮江楓落,葉去辭風水自波。

平仄平平○仄平,仄平仄平平平平。
仄平平平仄仄仄,○平平平仄平仄。
平平平仄仄仄平,平仄○平平仄仄。
仄平仄平平仄平,仄○仄仄○仄平。
仄○平仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
仄○○平平平平,平平仄平仄仄平。
仄平平平平仄仄,平平平平仄仄平。
仄平平平平仄平,平仄平平平仄平。
平平仄平平○○,平平仄平平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

dēng gǔ chéng xī sī gǔ rén , gǎn xián dá xī tóng āi chén 。
wàng píng yuán xī jì yuǎn mù , tàn gū sū xī jù mí lù 。
huáng chí gāo huì shì wèi zhōng , cāng hǎi héng liú rén dàng fù 。
wǔ yuán shā shēn shuí bù yuān , jìng kàn mù shù rú suǒ yán 。
yuè wáng cháng dǎn ān kě dí , yuǎn qǔ shí tián hé suǒ yì 。
yī cháo kōng xiè huì jī rén , wàn gǔ yóu shāng yǒng dōng kè 。
shǔ lí lí xī chéng pō tuó , niú yáng jiàn xī mù shù gē 。
yě wú rén xī qiū cǎo lǜ , yuán wèi xū xī gǔ mù duō 。
bái yáng xiāo xiāo bēi gù kē , huáng què jiū jiū zhēng wǎn hé 。
huāng qiān duàn xī shuí chóng guò , gū zhōu shì xī chóu ruò hé 。
tiān hán rì mù jiāng fēng luò , yè qù cí fēng shuǐ zì bō 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
登上古城,思念古人,感叹英才豪杰,与尘埃为伍。
眺望平原,寄托远大的目光,叹息姑苏,聚集了许多贤达。
黄池高台上举行的盛会未能完满结束,波涛滚滚的沧海吞没了许多人。
伍员的悲壮牺牲,有谁不觉得冤屈,眼见着墓旁的树木,如同他所言。
越王勇猛无畏,如何能与之抗衡,远取石田又有何益。
一旦会稽失去了众人的赞美,万世依然怀念甬东的客人。
黍离离地在城坡上摇曳,牛羊踏着儿童放声歌唱。
荒野无人,秋草绿茵茵,园中已成废墟,古树繁多。
白杨树萧萧地哀叹着昔日的辉煌,黄雀嘤嘤地争抢晚稻食粮。
荒凉的道路已断绝,谁还会重返,孤舟匆匆流逝,愁苦如何解。
天寒日暮,江上的枫叶纷纷落下,叶去随风,水自生波澜。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘长卿介绍:🔈

刘长卿,字文房,河间人。开元二十一年进士,至德中,爲监察御史,以检校祠部员外郎爲转运使判官,知淮南鄂岳转运留後。鄂岳观察使吴仲孺诬奏,贬潘州南邑尉,会有爲之辩者,除睦州司马,终随州刺史。以诗驰声上元、宝应间,权德舆[尝]常谓爲五言长城。皇甫湜亦云:“诗未有刘长卿一句,已呼宋玉爲老兵。”其见重如此。集十卷,内诗九卷,今编诗五卷。 刘长卿,字文房,河间人。开元二十一年进士。至德中,爲监察御史,以检校祠部员外郎爲转运使判官。知淮南鄂岳转运留後。鄂岳观察使吴仲孺诬奏,贬潘州南邑尉,会有爲之辩者,除睦州司马。终随州刺史。以诗驰声上元、宝应间。权德舆[尝]常谓爲五言长城。皇甫湜亦云:诗未有刘长卿一... 查看更多>>

刘长卿的诗:

相关诗词:

辋川集二十首 孟城坳 (wǎng chuān jí èr shí shǒu mèng chéng ào)

朝代:唐    作者: 裴迪

结庐古城下,时登古城上。
古城非畴昔,今人自来往。

平仄平平○仄平,仄平仄平平平平。
仄平平平仄仄仄,○平平平仄平仄。
平平平仄仄仄平,平仄○平平仄仄。
仄平仄平平仄平,仄○仄仄○仄平。
仄○平仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
仄○○平平平平,平平仄平仄仄平。
仄平平平平仄仄,平平平平仄仄平。
仄平平平平仄平,平仄平平平仄平。
平平仄平平○○,平平仄平平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

登铁瓮城 (dēng tiě wèng chéng)

朝代:宋    作者: 胡致隆

雉堞巍然岁月长,古今知阅几兴亡。
吴王殿里笙歌罢,炀帝城边草木荒。
万里烟霞归洞急,一川风月渡江忙。

平仄平平○仄平,仄平仄平平平平。
仄平平平仄仄仄,○平平平仄平仄。
平平平仄仄仄平,平仄○平平仄仄。
仄平仄平平仄平,仄○仄仄○仄平。
仄○平仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
仄○○平平平平,平平仄平仄仄平。
仄平平平平仄仄,平平平平仄仄平。
仄平平平平仄平,平仄平平平仄平。
平平仄平平○○,平平仄平平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

登阖闾古城 (dēng hé lǘ gǔ chéng)

朝代:唐    作者: 武元衡

登高望远自伤情,柳发花开映古城。
全盛已随流水去,黄鹂空啭旧春声。

平仄平平○仄平,仄平仄平平平平。
仄平平平仄仄仄,○平平平仄平仄。
平平平仄仄仄平,平仄○平平仄仄。
仄平仄平平仄平,仄○仄仄○仄平。
仄○平仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
仄○○平平平平,平平仄平仄仄平。
仄平平平平仄仄,平平平平仄仄平。
仄平平平平仄平,平仄平平平仄平。
平平仄平平○○,平平仄平平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

吴城览古 (wú chéng lǎn gǔ)

朝代:宋    作者: 陈羽

吴王旧国水烟空,香径无人兰叶红。
春色似怜歌舞地,年年先发馆娃宫。

平仄平平○仄平,仄平仄平平平平。
仄平平平仄仄仄,○平平平仄平仄。
平平平仄仄仄平,平仄○平平仄仄。
仄平仄平平仄平,仄○仄仄○仄平。
仄○平仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
仄○○平平平平,平平仄平仄仄平。
仄平平平平仄仄,平平平平仄仄平。
仄平平平平仄平,平仄平平平仄平。
平平仄平平○○,平平仄平平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

吴城览古 (wú chéng lǎn gǔ)

朝代:唐    作者: 陈羽

吴王旧国水烟空,香径无人兰叶红。
春色似怜歌舞地,年年先发馆娃宫。

平仄平平○仄平,仄平仄平平平平。
仄平平平仄仄仄,○平平平仄平仄。
平平平仄仄仄平,平仄○平平仄仄。
仄平仄平平仄平,仄○仄仄○仄平。
仄○平仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
仄○○平平平平,平平仄平仄仄平。
仄平平平平仄仄,平平平平仄仄平。
仄平平平平仄平,平仄平平平仄平。
平平仄平平○○,平平仄平平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

新霁登周王城 (xīn jì dēng zhōu wáng chéng)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

行行古城头,历览古城下。
水鸟傍人烟,河流隔桑柘。
秋山豁晴翠,野老亲时稼。
民讼今已稀,闲登厌官舍。

平仄平平○仄平,仄平仄平平平平。
仄平平平仄仄仄,○平平平仄平仄。
平平平仄仄仄平,平仄○平平仄仄。
仄平仄平平仄平,仄○仄仄○仄平。
仄○平仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
仄○○平平平平,平平仄平仄仄平。
仄平平平平仄仄,平平平平仄仄平。
仄平平平平仄平,平仄平平平仄平。
平平仄平平○○,平平仄平平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

登古城 (dēng gǔ chéng)

朝代:唐    作者: 于鹄

独上闲城却下迟,秋山惨惨塚累累。
当时还有登城者,荒草如今知是谁。

平仄平平○仄平,仄平仄平平平平。
仄平平平仄仄仄,○平平平仄平仄。
平平平仄仄仄平,平仄○平平仄仄。
仄平仄平平仄平,仄○仄仄○仄平。
仄○平仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
仄○○平平平平,平平仄平仄仄平。
仄平平平平仄仄,平平平平仄仄平。
仄平平平平仄平,平仄平平平仄平。
平平仄平平○○,平平仄平平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

题长兴吴城 (tí cháng xīng wú chéng)

朝代:宋    作者: 邵缉

高台无地曲池平,漂泊勾吴宿古城。
一岸湿云沈夜色,四山凉叶下秋声。

平仄平平○仄平,仄平仄平平平平。
仄平平平仄仄仄,○平平平仄平仄。
平平平仄仄仄平,平仄○平平仄仄。
仄平仄平平仄平,仄○仄仄○仄平。
仄○平仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
仄○○平平平平,平平仄平仄仄平。
仄平平平平仄仄,平平平平仄仄平。
仄平平平平仄平,平仄平平平仄平。
平平仄平平○○,平平仄平平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

登南浦亭 (dēng nán pǔ tíng)

朝代:宋    作者: 吴陵

飘泊豫章城,登临南浦亭。
乾坤遗落羽,江海一浮萍。
宿雨桃花水,春风杜若汀。
古今离别地,那许客愁醒。

平仄平平○仄平,仄平仄平平平平。
仄平平平仄仄仄,○平平平仄平仄。
平平平仄仄仄平,平仄○平平仄仄。
仄平仄平平仄平,仄○仄仄○仄平。
仄○平仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
仄○○平平平平,平平仄平仄仄平。
仄平平平平仄仄,平平平平仄仄平。
仄平平平平仄平,平仄平平平仄平。
平平仄平平○○,平平仄平平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

夜泊吴城 (yè bó wú chéng)

朝代:宋    作者: 释行海

下缆吴城古树根,打头风紧欲黄昏。
雁声南去蒹葭响,灯火家家半掩门。

平仄平平○仄平,仄平仄平平平平。
仄平平平仄仄仄,○平平平仄平仄。
平平平仄仄仄平,平仄○平平仄仄。
仄平仄平平仄平,仄○仄仄○仄平。
仄○平仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
仄○○平平平平,平平仄平仄仄平。
仄平平平平仄仄,平平平平仄仄平。
仄平平平平仄平,平仄平平平仄平。
平平仄平平○○,平平仄平平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。