dá xiāo jiàn
答萧建 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 费冠卿 (fèi guān qīng)

自地上青峰,悬崖一万重。
践危频侧足,登堑半齐胸。
飞狖啼攀桂,游人喘倚松。
入林寒㾕㾕,近瀑雨蒙蒙。
径滑石棱上,寺开山掌中。
幡花扑净地,台殿印晴空。
胜境层层别,高僧院院逢。
泉鱼候洗鉢,老玃戏撞钟。
外户凭云掩,中厨课水舂。
搜泥时和麪,拾橡半添穜。
渡壑缘槎险,持灯入洞穷。
夹天开壁峭,透石蹙波雄。
涧蔼清无土,潭深碧有龙。
畲田一片净,谷树万株浓。
野客登临惯,山房幽寂同。
寒炉树根火,夏牖竹稍风。
边鄙筹贤相,黔黎托圣躬。
君能弃名利,岁[晏]一相从。

仄仄仄平平,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平平平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄○。
平平仄仄仄,平仄仄平○。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平○平○仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
平仄平平○,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○○。

zì dì shàng qīng fēng , xuán yá yī wàn chóng 。
jiàn wēi pín cè zú , dēng qiàn bàn qí xiōng 。
fēi yòu tí pān guì , yóu rén chuǎn yǐ sōng 。
rù lín hán 㾕 㾕 , jìn pù yǔ méng méng 。
jìng huá shí léng shàng , sì kāi shān zhǎng zhōng 。
fān huā pū jìng dì , tái diàn yìn qíng kōng 。
shèng jìng céng céng bié , gāo sēng yuàn yuàn féng 。
quán yú hòu xǐ bō , lǎo jué xì zhuàng zhōng 。
wài hù píng yún yǎn , zhōng chú kè shuǐ chōng 。
sōu ní shí hé miàn , shí xiàng bàn tiān tóng 。
dù hè yuán chá xiǎn , chí dēng rù dòng qióng 。
jiá tiān kāi bì qiào , tòu shí cù bō xióng 。
jiàn ǎi qīng wú tǔ , tán shēn bì yǒu lóng 。
shē tián yī piàn jìng , gǔ shù wàn zhū nóng 。
yě kè dēng lín guàn , shān fáng yōu jì tóng 。
hán lú shù gēn huǒ , xià yǒu zhú shāo fēng 。
biān bǐ chóu xián xiāng , qián lí tuō shèng gōng 。
jūn néng qì míng lì , suì [ yàn ] yī xiāng cóng 。

动物

答蕭建

—— 費冠卿

自地上青峰,懸崖一萬重。
踐危頻側足,登塹半齊胸。
飛狖啼攀桂,遊人喘倚松。
入林寒㾕㾕,近瀑雨濛濛。
徑滑石稜上,寺開山掌中。
幡花撲淨地,臺殿印晴空。
勝境層層別,高僧院院逢。
泉魚候洗鉢,老玃戲撞鐘。
外戶憑雲掩,中廚課水舂。
搜泥時和麪,拾橡半添穜。
渡壑緣槎險,持燈入洞窮。
夾天開壁峭,透石蹙波雄。
澗藹清無土,潭深碧有龍。
畬田一片淨,谷樹萬株濃。
野客登臨慣,山房幽寂同。
寒爐樹根火,夏牖竹稍風。
邊鄙籌賢相,黔黎託聖躬。
君能棄名利,歲[晏]一相從。

仄仄仄平平,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平平平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄○。
平平仄仄仄,平仄仄平○。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平○平○仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
平仄平平○,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○○。

zì dì shàng qīng fēng , xuán yá yī wàn chóng 。
jiàn wēi pín cè zú , dēng qiàn bàn qí xiōng 。
fēi yòu tí pān guì , yóu rén chuǎn yǐ sōng 。
rù lín hán 㾕 㾕 , jìn pù yǔ méng méng 。
jìng huá shí léng shàng , sì kāi shān zhǎng zhōng 。
fān huā pū jìng dì , tái diàn yìn qíng kōng 。
shèng jìng céng céng bié , gāo sēng yuàn yuàn féng 。
quán yú hòu xǐ bō , lǎo jué xì zhuàng zhōng 。
wài hù píng yún yǎn , zhōng chú kè shuǐ chōng 。
sōu ní shí hé miàn , shí xiàng bàn tiān tóng 。
dù hè yuán chá xiǎn , chí dēng rù dòng qióng 。
jiá tiān kāi bì qiào , tòu shí cù bō xióng 。
jiàn ǎi qīng wú tǔ , tán shēn bì yǒu lóng 。
shē tián yī piàn jìng , gǔ shù wàn zhū nóng 。
yě kè dēng lín guàn , shān fáng yōu jì tóng 。
hán lú shù gēn huǒ , xià yǒu zhú shāo fēng 。
biān bǐ chóu xián xiāng , qián lí tuō shèng gōng 。
jūn néng qì míng lì , suì [ yàn ] yī xiāng cóng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
自地上青峰,悬崖一万重。
从地面上拔地而起的青峰,如同悬崖层层叠叠。

践危频侧足,登堑半齐胸。
踏着危险,时常侧身行走,登上城堑只及胸膛一半。

飞狖啼攀桂,游人喘倚松。
飞狖啼叫着攀爬桂树,游人喘息倚靠在松树旁。

入林寒㾕㾕,近瀑雨蒙蒙。
进入林中寒气阵阵,接近瀑布雨雾缭绕。

径滑石棱上,寺开山掌中。
小径上石头滑溜,寺院仿佛掌心中展开。

幡花扑净地,台殿印晴空。
幡花飘落在纯净的地面上,台殿在晴朗的天空中映照。

胜境层层别,高僧院院逢。
美景层层叠叠相互分隔,高僧院中到处可见。

泉鱼候洗鉢,老玃戏撞钟。
泉水中的鱼儿等待着洗鉢(僧侣用来盛水的器皿),老玃(指老猴子)玩耍撞响钟声。

外户凭云掩,中厨课水舂。
外门凭借云雾遮掩,内厨忙着磨水作料。

搜泥时和麪,拾橡半添穜。
搜集泥土调和面粉,捡拾橡子增添食粮。

渡壑缘槎险,持灯入洞穷。
渡过峡谷沿着狭窄的木筏,手持灯笼进入洞穴深处。

夹天开壁峭,透石蹙波雄。
两山夹天,岩壁陡峭,透过石缝中流动的浪花雄伟壮观。

涧蔼清无土,潭深碧有龙。
山涧葱茏翠绿无尘埃,深潭湖水碧蓝有龙脉。

畲田一片净,谷树万株浓。
畲田一片肃静纯净,山谷中树木茂盛浓密。

野客登临惯,山房幽寂同。
习惯登山远游的野客,与山房中的幽静相伴。

寒炉树根火,夏牖竹稍风。
寒冷时用树根做炉火取暖,夏日则从竹窗飘来微风。

边鄙筹贤相,黔黎托圣躬。
边境荒凉之地筹备贤明的宰相,黔黎百姓寄托圣明的君王。

君能弃名利,岁[晏]一相从。
君王能够舍弃名利,岁月平静地相随。



总结:

本诗以描绘一座山中寺庙的景色为主题,通过描述山峰、悬崖、树木、瀑布等景观,展现了山寺的幽静和壮丽之美。诗中也描绘了僧侣的日常生活和修行场景,以及山中的自然景观与人文景观相互辉映的景象。通过描写山中幽静的寺院和自然景观,诗人表达了对清净、宁静生活的向往,并融入了对君王和贤相的寄托与期待。整体氛围沉静,意境深远,以古典的语言描绘出一幅山寺的美丽画卷。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者费冠卿介绍:🔈

费冠卿,字子军,池州人,元和登第。母卒,叹曰:“干禄养亲,得禄而亲丧,何以禄爲?”遂隐池州九华山。长庆中,殿院李行修举其孝节,召拜右拾遗,不赴。集一卷,今存诗十一首。 查看更多>>

费冠卿的诗:

相关诗词:

访建阳马驿僧亚齐 (fǎng jiàn yáng mǎ yì sēng yà qí)

朝代:唐    作者: 翁承赞

萧萧风雨建阳溪,溪畔维舟访亚齐。
一轴新诗劒潭北,十年旧识华山西。
吟魂惜向江村老,空性元知世路迷。
应笑乘轺青琐客,此时无暇听猿啼。

仄仄仄平平,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平平平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄○。
平平仄仄仄,平仄仄平○。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平○平○仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
平仄平平○,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○○。

历代诗 齐 (lì dài shī qí)

朝代:宋    作者: 杨简

齐主萧道成,乃是萧何孙。
武帝鬰林王,海陵鸣帝鸾。
东昏至和帝,七主不足论。
二十有四年,萧梁遂建元。

仄仄仄平平,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平平平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄○。
平平仄仄仄,平仄仄平○。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平○平○仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
平仄平平○,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○○。

信笔 (xìn bǐ)

朝代:宋    作者: 方蒙仲

笔床茶竈答蛩吟,摇落秋风万里心。
白发萧萧酒初醒,一龛镫火四更深。

仄仄仄平平,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平平平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄○。
平平仄仄仄,平仄仄平○。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平○平○仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
平仄平平○,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○○。

别建安三首 其三 (bié jiàn ān sān shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 陆游

欹帽扬鞭晚出城,驿亭灯火向人明。
多情叶上萧萧雨,更把新凉送客行。

仄仄仄平平,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平平平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄○。
平平仄仄仄,平仄仄平○。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平○平○仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
平仄平平○,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○○。

天申节明庆寺启建 (tiān shēn jié míng qìng sì qǐ jiàn)

朝代:宋    作者: 喻良能

两鬓萧萧华发生,欲寻江上白鸥盟。
皇恩却许陪鵷鹭,重听景阳钟鼓声。

仄仄仄平平,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平平平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄○。
平平仄仄仄,平仄仄平○。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平○平○仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
平仄平平○,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○○。

和答诸兄弟四首 其三 (hé dá zhū xiōng dì sì shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 张守

门对芙渠碧沼清,萧萧五柳似渊明。
远听林壑风鸣籁,戏看儿童草鼓筝。

仄仄仄平平,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平平平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄○。
平平仄仄仄,平仄仄平○。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平○平○仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
平仄平平○,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○○。

萧宅二三子赠答诗二十首 竹荅客 (xiāo zhái èr sān zǐ zèng dá shī èr shí shǒu zhú dá kè)

朝代:唐    作者: 卢仝

竹弟谢石兄,清风非所任。
随分有萧瑟,实无坚重心。

仄仄仄平平,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平平平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄○。
平平仄仄仄,平仄仄平○。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平○平○仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
平仄平平○,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○○。

陪郡侯出郊劝农 其五 (péi jùn hóu chū jiāo quàn nóng qí wǔ)

朝代:宋    作者: 洪咨夔

炼丹人去屋萧萧,脚底羣山走翠蛟。
长啸一声空响答,砉然只鹤起松梢。

仄仄仄平平,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平平平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄○。
平平仄仄仄,平仄仄平○。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平○平○仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
平仄平平○,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○○。

答和江子我 其一 (dá hé jiāng zǐ wǒ qí yī)

朝代:宋    作者: 程俱

长江滚滚叶萧萧,心与虚空自寂寥。
过眼文书风度穴,迎秋衾枕带忘腰。

仄仄仄平平,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平平平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄○。
平平仄仄仄,平仄仄平○。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平○平○仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
平仄平平○,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○○。

又次韵答之十首 其八 (yòu cì yùn dá zhī shí shǒu qí bā)

朝代:宋    作者: 释德洪

云林一坞正寥寥,不把清闲负圣朝。
岁晚追随真可画,行人明日马萧萧。

仄仄仄平平,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平平平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄○。
平平仄仄仄,平仄仄平○。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平○平○仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
平仄平平○,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○○。