cí ēn sì dōng lóu
慈恩寺东楼 🔈
寺楼凉出竹,非与曲江赊。
野火流穿苑,秦山叠入巴。
风梢离衆叶,岸角积虚沙。
此地钟声近,令人思未涯。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
寺樓涼出竹,非與曲江賒。
野火流穿苑,秦山疊入巴。
風梢離衆葉,岸角積虛沙。
此地鐘聲近,令人思未涯。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
曹松的诗:
相关诗词:
和御制游慈恩寺 (hé yù zhì yóu cí ēn sì)
皇风扇只树,至德茂禅林。
仙华曜日彩,神旛曳远阴。
绮殿笼霞影,飞阁出云心。
细草希慈泽,恩光重更深。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
登慈恩寺塔 (dēng cí ēn sì tǎ)
紫云楼下曲江平,鸦噪残阳麦陇青。
莫上慈恩最高处,不堪看又不堪听。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
三月三十日题慈恩寺 (sān yuè sān shí rì tí cí ēn sì)
慈恩春色今朝尽,尽日裴回倚寺门。
惆怅春归留不得,紫藤花下渐黄昏。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
夏日游慈恩寺 (xià rì yóu cí ēn sì)
何处消长日,慈恩精舍频。
僧高容野客,树密绝嚣尘。
闲上凌虚塔,相逢避暑人。
却愁归去路,马迹竝车轮。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
慈恩寺塔下避暑 (cí ēn sì tǎ xià bì shǔ)
古松凌巨塔,修竹映空廊。
竟日闻虚籁,深山只此凉。
僧真生我静,水淡发茶香。
坐久东楼望,钟声振夕阳。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
春日游慈恩寺 (chūn rì yóu cí ēn sì)
年长归何处,青山未有家。
赏春无酒饮,多看寺中花。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
和郑少师相公题慈恩寺禅院 (hé zhèng shǎo shī xiàng gong tí cí ēn sì chán yuàn)
旧寺长桐孙,朝天是圣恩。
谢公诗更老,萧傅道方尊。
白法知深得,苍生要重论。
若为将此望,心地向空门。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
同钱郎中晚春过慈恩寺 (tóng qián láng zhōng wǎn chūn guò cí ēn sì)
不见僧中旧,仍逢雨後春。
惜花将爱寺,俱是白头人。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。