chéng shàng yuàn
城上怨 🔈
雨似悬河风似箭,风号雨驰寒刮面。
何处巡城老健儿,城上讴吟自哀怨。
不知底事偏苦伤,声高声低哀思长。
戍边役重畏酷法,去国年多思故乡。
城上歌时夜方半,正是孤斋醉魂断。
和风和雨两三声,推枕投衾坐长叹。
传闻边警动熙河,战士连年不解戈。
今夜风号雨驰处,城上哀怨知几何。
仄仄平平平仄仄,平○仄平平仄仄。
平仄平平仄仄平,平仄平○仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平平平平○○。
仄平仄○仄仄仄,仄仄平平○仄平。
平仄平平仄平仄,○仄平平仄平仄。
○平○仄仄○平,平仄平平仄○○。
○○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平○仄平仄,平仄平仄平仄平。
雨似懸河風似箭,風號雨馳寒刮面。
何處巡城老健兒,城上謳吟自哀怨。
不知底事偏苦傷,聲高聲低哀思長。
戍邊役重畏酷法,去國年多思故鄉。
城上歌時夜方半,正是孤齋醉魂斷。
和風和雨兩三聲,推枕投衾坐長歎。
傳聞邊警動熙河,戰士連年不解戈。
今夜風號雨馳處,城上哀怨知幾何。
仄仄平平平仄仄,平○仄平平仄仄。
平仄平平仄仄平,平仄平○仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平平平平○○。
仄平仄○仄仄仄,仄仄平平○仄平。
平仄平平仄平仄,○仄平平仄平仄。
○平○仄仄○平,平仄平平仄○○。
○○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平○仄平仄,平仄平仄平仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
雨像悬挂着的河水,风如箭般疾驰而来,风声呼啸,雨点寒冷地刮在脸上。
在哪里有巡城的老健儿,城上唱着悲怨的歌自我哀叹。
不知道底细,却深感悲伤,高声低声间悲思长久。
在边境守卫的任务繁重,担心严苛的军法,离乡多年思念故乡。
城楼上的歌声此时夜已过半,正是寂寞斋房中醉魂悔恨的时候。
轻风和细雨交织着两三声,我推枕投衾坐在这里长叹不已。
传闻边境警备出现动荡,战士们多年来未曾放下过戈。
今夜风声呼啸,雨点寒冷,城上的悲怨声此时又有谁能知晓呢?
全文概述:这段古文描写了风雨交加的景象和城上的悲怨之情。城楼上有一位老健儿巡逻,唱着悲怨的歌,表达着对离乡多年的思念之情。戍边战士担心严苛的军法,不曾解下手中的戈,传闻边境出现动荡。整篇古文流露出一种离乡别井的苦楚和忧虑。
唐庚的诗:
相关诗词:
闺怨 (guī yuàn)
看花无语泪如倾,多少春风怨别情。
不识玉门关外路,梦中昨夜到边城。
仄仄平平平仄仄,平○仄平平仄仄。
平仄平平仄仄平,平仄平○仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平平平平○○。
仄平仄○仄仄仄,仄仄平平○仄平。
平仄平平仄平仄,○仄平平仄平仄。
○平○仄仄○平,平仄平平仄○○。
○○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平○仄平仄,平仄平仄平仄平。
春怨 (chūn yuàn)
极浦苹花白,空壕兰萼红。
伤心城上燕,飞入馆娃宫。
仄仄平平平仄仄,平○仄平平仄仄。
平仄平平仄仄平,平仄平○仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平平平平○○。
仄平仄○仄仄仄,仄仄平平○仄平。
平仄平平仄平仄,○仄平平仄平仄。
○平○仄仄○平,平仄平平仄○○。
○○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平○仄平仄,平仄平仄平仄平。
长门怨 (zhǎng mén yuàn)
月出映层城,孤圆上太清。
君王眷爱歇,枕席凉风生。
怨咽不能寝,踟蹰步前楹。
空阶白露色,百草寒虫鸣。
念昔金房里,犹嫌玉座轻。
如何娇所误,长夜泣恩情。
仄仄平平平仄仄,平○仄平平仄仄。
平仄平平仄仄平,平仄平○仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平平平平○○。
仄平仄○仄仄仄,仄仄平平○仄平。
平仄平平仄平仄,○仄平平仄平仄。
○平○仄仄○平,平仄平平仄○○。
○○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平○仄平仄,平仄平仄平仄平。
送友人罢举赴蓟门从事 (sòng yǒu rén bà jǔ fù jì mén cóng shì)
人生行止在知己,远佐诸侯重所依。
绿绶便当身是贵,青霄休怨志相违。
晚云辽水疎残雨,寒角边城怨落晖。
此去黄金台上客,相思应羡鴈南归。
仄仄平平平仄仄,平○仄平平仄仄。
平仄平平仄仄平,平仄平○仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平平平平○○。
仄平仄○仄仄仄,仄仄平平○仄平。
平仄平平仄平仄,○仄平平仄平仄。
○平○仄仄○平,平仄平平仄○○。
○○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平○仄平仄,平仄平仄平仄平。
昭君怨 (zhāo jūn yuàn)
莫将铅粉匣,不用镜花光。
一去边城路,何情更画妆。
影销胡地月,衣尽汉宫香。
妾死非关命,都缘怨断肠。
仄仄平平平仄仄,平○仄平平仄仄。
平仄平平仄仄平,平仄平○仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平平平平○○。
仄平仄○仄仄仄,仄仄平平○仄平。
平仄平平仄平仄,○仄平平仄平仄。
○平○仄仄○平,平仄平平仄○○。
○○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平○仄平仄,平仄平仄平仄平。
金城北楼 (jīn chéng běi lóu)
北楼西望满晴空,积水连山胜画中。
湍上急流声若箭,城头残月势如弓。
垂竿已羡磻谿老,体道犹思塞上翁。
为问边庭更何事,至今羌笛怨无穷。
仄仄平平平仄仄,平○仄平平仄仄。
平仄平平仄仄平,平仄平○仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平平平平○○。
仄平仄○仄仄仄,仄仄平平○仄平。
平仄平平仄平仄,○仄平平仄平仄。
○平○仄仄○平,平仄平平仄○○。
○○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平○仄平仄,平仄平仄平仄平。
梁城老人怨 (liáng chéng lǎo rén yuàn)
朝为耕种人,暮作刀枪鬼。
相看父子血,共染城濠水。
仄仄平平平仄仄,平○仄平平仄仄。
平仄平平仄仄平,平仄平○仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平平平平○○。
仄平仄○仄仄仄,仄仄平平○仄平。
平仄平平仄平仄,○仄平平仄平仄。
○平○仄仄○平,平仄平平仄○○。
○○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平○仄平仄,平仄平仄平仄平。
昭君怨 (zhāo jūn yuàn)
塞上将军且罢兵,一身万里自经营。
将军歌舞升平日,却调琵琶寄怨声。
仄仄平平平仄仄,平○仄平平仄仄。
平仄平平仄仄平,平仄平○仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平平平平○○。
仄平仄○仄仄仄,仄仄平平○仄平。
平仄平平仄平仄,○仄平平仄平仄。
○平○仄仄○平,平仄平平仄○○。
○○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平○仄平仄,平仄平仄平仄平。
相和歌辞 长门怨 (xiāng hé gē cí zhǎng mén yuàn)
月出映曾城,孤圜上太清。
君王春爱歇,枕席凉风生。
怨咽不能寝,踟蹰步前楹。
空阶白露色,百草寒虫鸣。
念昔金房里,犹嫌玉座轻。
如何娇所误,长夜泣恩情。
仄仄平平平仄仄,平○仄平平仄仄。
平仄平平仄仄平,平仄平○仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平平平平○○。
仄平仄○仄仄仄,仄仄平平○仄平。
平仄平平仄平仄,○仄平平仄平仄。
○平○仄仄○平,平仄平平仄○○。
○○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平○仄平仄,平仄平仄平仄平。
塞上曲 (sài shàng qū)
翩翩云中使,来问太原卒。
百战苦不归,刀头怨明月。
塞云随阵落,寒日傍城没。
城下有寡妻,哀哀哭枯骨。
仄仄平平平仄仄,平○仄平平仄仄。
平仄平平仄仄平,平仄平○仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平平平平○○。
仄平仄○仄仄仄,仄仄平平○仄平。
平仄平平仄平仄,○仄平平仄平仄。
○平○仄仄○平,平仄平平仄○○。
○○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平○仄平仄,平仄平仄平仄平。