bù dǐ dōng pō dēng zhōu fǎn shí mén
步抵东坡登舟返石门 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 薛季宣 (xuē jì xuān)

为到西阳城,侘傺东坡上。
旧址就荒芜,山川写心匠。
四见耸高寒,周遭画屏障。
万象俨朝昏,出没烟霞状。
玄览浩无涯,不觉沧溟涨。
吾行半南州,此游诚大壮。
寸阴良可惜,无奈归船舫。
隤然快哉亭,昔梦今知妄。
吴都一回桡,杯饮漥樽浪。
石门隠渔舍,行复殊亭创。
扣竭两端倪,便可齐得丧。

平仄平平平,?仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄平平仄。
平仄仄平平,仄仄平○仄。
平○仄平平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,仄仄平平仄。
平平仄○○,平仄平平○。
仄平仄平仄,○仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄○。

wèi dào xī yáng chéng , chà chì dōng pō shàng 。
jiù zhǐ jiù huāng wú , shān chuān xiě xīn jiàng 。
sì jiàn sǒng gāo hán , zhōu zāo huà píng zhàng 。
wàn xiàng yǎn cháo hūn , chū mò yān xiá zhuàng 。
xuán lǎn hào wú yá , bù jué cāng míng zhǎng 。
wú xíng bàn nán zhōu , cǐ yóu chéng dà zhuàng 。
cùn yīn liáng kě xī , wú nài guī chuán fǎng 。
tuí rán kuài zāi tíng , xī mèng jīn zhī wàng 。
wú dōu yī huí ráo , bēi yǐn wā zūn làng 。
shí mén yǐn yú shè , xíng fù shū tíng chuàng 。
kòu jié liǎng duān ní , biàn kě qí dé sàng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

抵达了西阳城,忧愁满怀地登上了依山而建的东坡。
旧址已经荒芜,山川景色却仍像心灵的匠师。
四周耸立的高峰寒气逼人,环绕的山川如同绘就了一幅屏障。
万象庄严地展现在朝霞和晚霞中,时隐时现如同烟云般的形态。
玄妙的景致宛如广阔无边的海洋,不知不觉间已沧海桑田。
我漫游了半个南州,此次旅程实在壮阔非凡。
寸寸光阴可贵,可惜却无法停留,只能乘船归去。
突然而来的快意亭台,昔日的梦境如今才明白是虚妄之事。
曾经划桨穿越过吴都,畅饮着波涛汹涌的美酒。
石门隐匿着渔舍,行进再次来到殊亭创造新的经历。
掌握好两端的度量,便能齐心获得失去。

总结:

诗人游历了西阳城,登上依山而建的东坡,追忆旧址荒芜,山川景色如同心灵的表达。周遭山峰高耸,环绕如画的屏障,万象在朝霞和晚霞中展现。玄妙景致无边如海洋,光阴宝贵可惜,只能乘船归去。快意亭台带来突然的愉悦,昔日梦境如今看来虚幻。吴都和石门留下美好记忆,掌握好度量能齐心获得失去。整首诗表达了游历的情感,对光阴逝去的惋惜,以及人生的转变和感悟。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者薛季宣介绍:🔈

孙观正,孝宗乾道九年(一一七三)提点制造御前军器所门。 查看更多>>

薛季宣的诗:

相关诗词:

步东坡 (bù dōng pō)

朝代:唐    作者: 白居易

朝上东坡步,夕上东坡步。
东坡何所爱,爱此新成树。
种植当岁初,滋荣及春暮。
信意取次栽,无行亦无数。
绿阴斜景转,芳气微风度。
新叶鸟下来,萎花蝶飞去。
闲携斑竹杖,徐曳黄麻屦。
欲识往来频,青芜成白路。

平仄平平平,?仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄平平仄。
平仄仄平平,仄仄平○仄。
平○仄平平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,仄仄平平仄。
平平仄○○,平仄平平○。
仄平仄平仄,○仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄○。

送韩国器登舟至石门视漥樽逮暮乃返 (sòng hán guó qì dēng zhōu zhì shí mén shì wā zūn dǎi mù nǎi fǎn)

朝代:宋    作者: 薛季宣

纵步石门下,江山主意勤。
漥樽酌玄酒,未饮吾已醺。
渊明得聱叟,万古真同羣。
杯湖有明齐,退谷今莸薰。
我行到殊亭,西日沈就曛。
阳冰着真蹟,只恐生玄云。
回眸望西塞,惨澹波无垠。
洄泛乐之子,行舟言采芹。

平仄平平平,?仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄平平仄。
平仄仄平平,仄仄平○仄。
平○仄平平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,仄仄平平仄。
平平仄○○,平仄平平○。
仄平仄平仄,○仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄○。

逆风返顺和东翔侄韵 (nì fēng fǎn shùn hé dōng xiáng zhí yùn)

朝代:宋    作者: 阳枋

观国丹心切,横舟绿水迟。
东君如有意,风返晓江吹。

平仄平平平,?仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄平平仄。
平仄仄平平,仄仄平○仄。
平○仄平平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,仄仄平平仄。
平平仄○○,平仄平平○。
仄平仄平仄,○仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄○。

春日同祖贤二道人步云归亭忽忆东坡此日诗有怀其人次韵 (chūn rì tóng zǔ xián èr dào rén bù yún guī tíng hū yì dōng pō cǐ rì shī yǒu huái qí rén cì yùn)

朝代:宋    作者: 释德洪

谁家杨柳欲遮门,依约东坡醉处村。
捶地不堪华屋句,仰天空记刻舟痕。
尚余千载风流在,乞与三人语笑温。
归路松风吹冻耳,共追前事吊英魂。

平仄平平平,?仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄平平仄。
平仄仄平平,仄仄平○仄。
平○仄平平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,仄仄平平仄。
平平仄○○,平仄平平○。
仄平仄平仄,○仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄○。

谢司马倅惠东坡竹石 (xiè sī mǎ cuì huì dōng pō zhú shí)

朝代:宋    作者: 陈傅良

出自坡翁余百年,传之温国子孙孙。
两家文物来归我,便盍投簪去杜门。

平仄平平平,?仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄平平仄。
平仄仄平平,仄仄平○仄。
平○仄平平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,仄仄平平仄。
平平仄○○,平仄平平○。
仄平仄平仄,○仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄○。

石门 (shí mén)

朝代:宋    作者: 黄庚

羸马东山路,駸駸抵石门。
落花春夜雨,流水暮烟村。
久客悲行役,清愁搅梦魂。
劳生多感慨,余恨付乾坤。

平仄平平平,?仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄平平仄。
平仄仄平平,仄仄平○仄。
平○仄平平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,仄仄平平仄。
平平仄○○,平仄平平○。
仄平仄平仄,○仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄○。

为李方舟题东坡赤壁图 (wèi lǐ fāng zhōu tí dōng pō chì bì tú)

朝代:宋    作者: 释宝昙

大江赤壁黄州村,鱼龙吹血波涛浑。
腥风不洗贼臣泪,暗湿官树旌旗昏。
城南哑哑一笑入,愁日动地回春温。
夜阑魑魅不敢舞,璧月如水舟如盆。
客亲馈鱼妇致酒,北斗可挹天可扪。
当时跨鹤去不返,水仙王家真画存。
百年画史有眼力,东坡晓挂扶桑暾。

平仄平平平,?仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄平平仄。
平仄仄平平,仄仄平○仄。
平○仄平平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,仄仄平平仄。
平平仄○○,平仄平平○。
仄平仄平仄,○仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄○。

动物

同振之德久分韵赋坐石东坡得坡字 (tóng zhèn zhī dé jiǔ fēn yùn fù zuò shí dōng pō dé pō zì)

朝代:宋    作者: 程公许

千年间气落岷峨,惊世声名镇不磨。
吟咏西湖虽有案,经年儋耳却无波。
细看据石横藜坐,想见骑龙跨海过。
山谷老人犹剩语,是非元不到东坡。

平仄平平平,?仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄平平仄。
平仄仄平平,仄仄平○仄。
平○仄平平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,仄仄平平仄。
平平仄○○,平仄平平○。
仄平仄平仄,○仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄○。

动物

东坡 (dōng pō)

朝代:宋    作者: 苏轼

雨洗东坡月色清,市人行尽野人行。
莫嫌荦确坡头路,自爱铿然曳杖声。

平仄平平平,?仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄平平仄。
平仄仄平平,仄仄平○仄。
平○仄平平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,仄仄平平仄。
平平仄○○,平仄平平○。
仄平仄平仄,○仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄○。

田园 生活 村民

晓登快阁 其二 (xiǎo dēng kuài gé qí èr)

朝代:宋    作者: 赵蕃

木落千山秋又深,病无眼力怕登临。
所须一雨添清涨,送我归舟返故林。

平仄平平平,?仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄平平仄。
平仄仄平平,仄仄平○仄。
平○仄平平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,仄仄平平仄。
平平仄○○,平仄平平○。
仄平仄平仄,○仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄○。