ài jìng sì gǔ téng gē
爱敬寺古藤歌 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李颀 (lǐ qí)

古藤池水盘树根,左攫右拏龙虎蹲。
横空直上相陵突,丰茸离纚若无骨。
风雷霹雳连黑枝,人言其下藏妖魑。
空庭落叶乍开合,十月苦寒常倒垂。
忆昨花飞满空殿,密叶吹香饭僧遍。
南阶双桐一百尺,相与年年老霜霰。

仄平平仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
○○仄仄○平仄,平○○仄仄平仄。
平平仄仄平仄平,平平○仄○平平。
○○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平仄○仄,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄仄仄,○仄平平仄平仄。

gǔ téng chí shuǐ pán shù gēn , zuǒ jué yòu ná lóng hǔ dūn 。
héng kōng zhí shàng xiāng líng tū , fēng róng lí lí ruò wú gǔ 。
fēng léi pī lì lián hēi zhī , rén yán qí xià cáng yāo chī 。
kōng tíng luò yè zhà kāi hé , shí yuè kǔ hán cháng dǎo chuí 。
yì zuó huā fēi mǎn kōng diàn , mì yè chuī xiāng fàn sēng biàn 。
nán jiē shuāng tóng yī bǎi chǐ , xiāng yǔ nián nián lǎo shuāng xiàn 。

动物

愛敬寺古藤歌

—— 李頎

古藤池水盤樹根,左攫右拏龍虎蹲。
橫空直上相陵突,丰茸離纚若無骨。
風雷霹靂連黑枝,人言其下藏妖魑。
空庭落葉乍開合,十月苦寒常倒垂。
憶昨花飛滿空殿,密葉吹香飯僧遍。
南階雙桐一百尺,相與年年老霜霰。

仄平平仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
○○仄仄○平仄,平○○仄仄平仄。
平平仄仄平仄平,平平○仄○平平。
○○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平仄○仄,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄仄仄,○仄平平仄平仄。

gǔ téng chí shuǐ pán shù gēn , zuǒ jué yòu ná lóng hǔ dūn 。
héng kōng zhí shàng xiāng líng tū , fēng róng lí lí ruò wú gǔ 。
fēng léi pī lì lián hēi zhī , rén yán qí xià cáng yāo chī 。
kōng tíng luò yè zhà kāi hé , shí yuè kǔ hán cháng dǎo chuí 。
yì zuó huā fēi mǎn kōng diàn , mì yè chuī xiāng fàn sēng biàn 。
nán jiē shuāng tóng yī bǎi chǐ , xiāng yǔ nián nián lǎo shuāng xiàn 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
藤蔓盘绕池水,树根纷纷探出水面。左手攫取,右手拿捏,龙与虎俯身而蹲。
突然冲天而起,勇敢地向上攀升,宛如相互竞逐。蓬勃的茸毛飘扬,看起来仿佛没有骨架。
风雷交织,霹雳声连绵不断,黑色的枝干犹如妖魑藏匿其中。人们传闻其中隐藏着邪恶之物。
空旷的庭院中,落叶忽然散开又合拢,十月的寒冷常常使它们倒垂。
回忆起昔日,花朵飞舞充满了空旷殿堂,茂密的叶片吹拂出香气,满院僧侣品尝其中。
南阶上有两株高达一百尺的桐树,它们年复一年地与霜雪相伴成长,已经变得古老。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李颀介绍:🔈

李颀,东川人,家於颍阳。擢开元十三年进士第,官新乡尉。集一卷,今编诗三卷。 查看更多>>

李颀的诗:

相关诗词:

爱敬寺(句) (ài jìng sì jù )

朝代:唐    作者: 李建勳

云散经窗湿,山晴石路香。
(《六朝事迹编类》卷下《寺院门·大爱敬寺》)。

仄平平仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
○○仄仄○平仄,平○○仄仄平仄。
平平仄仄平仄平,平平○仄○平平。
○○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平仄○仄,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄仄仄,○仄平平仄平仄。

与起来芳三上人游北山寺 (yǔ qǐ lái fāng sān shàng rén yóu běi shān sì)

朝代:宋    作者: 方回

癖性爱古寺,鬰鬰乌龙山。
癖性爱古树,万松拥禅关。
偶与二三僧,共此一日闲。
索茗古寺里,系马古树间。
树古生凉飈,寺古殊尘寰。
古貌各清怪,古心俱恬憪。
忽有古笛声,牧儿度前湾。
古人谓不足,古风斯已还。

仄平平仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
○○仄仄○平仄,平○○仄仄平仄。
平平仄仄平仄平,平平○仄○平平。
○○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平仄○仄,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄仄仄,○仄平平仄平仄。

动物

寄画松僧 (jì huà sōng sēng)

朝代:唐    作者: 王建

天香寺里古松僧,不画枯松落石层。
最爱临江两三树,水禽栖处解无藤。

仄平平仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
○○仄仄○平仄,平○○仄仄平仄。
平平仄仄平仄平,平平○仄○平平。
○○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平仄○仄,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄仄仄,○仄平平仄平仄。

龙安院 (lóng ān yuàn)

朝代:宋    作者: 陈岩

蔓草丛生伴棘薪,古藤直上绕松身。
寺前寺後清幽处,山鸟飞来不避人。

仄平平仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
○○仄仄○平仄,平○○仄仄平仄。
平平仄仄平仄平,平平○仄○平平。
○○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平仄○仄,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄仄仄,○仄平平仄平仄。

动物

梦亡友刘太白同游彰敬寺 (mèng wáng yǒu liú tài bái tóng yóu zhāng jìng sì)

朝代:唐    作者: 白居易

三千里外卧江州,十五年前哭老刘。
昨夜梦中彰敬寺,死生魂魄暂同游。

仄平平仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
○○仄仄○平仄,平○○仄仄平仄。
平平仄仄平仄平,平平○仄○平平。
○○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平仄○仄,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄仄仄,○仄平平仄平仄。

留题爱敬寺 (liú tí ài jìng sì)

朝代:唐    作者: 李建勳

野性竟未改,何以居朝廷。
空为百官首,但爱千峯青。
南风新雨後,与客携觞行。
斜阳惜归去,万壑啼鸟声。

仄平平仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
○○仄仄○平仄,平○○仄仄平仄。
平平仄仄平仄平,平平○仄○平平。
○○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平仄○仄,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄仄仄,○仄平平仄平仄。

寄敬亭清越 (jì jìng tíng qīng yuè)

朝代:唐    作者: 齐己

敬亭山色古,庙与寺松连。
住此修行过,春风四十年。
鼎尝天柱茗,诗硾剡溪牋。
冥目应思着,终南北阙前。

仄平平仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
○○仄仄○平仄,平○○仄仄平仄。
平平仄仄平仄平,平平○仄○平平。
○○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平仄○仄,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄仄仄,○仄平平仄平仄。

题敬爱寺楼 (tí jìng ài sì lóu)

朝代:唐    作者: 杜牧

暮景千山雪,春寒百尺楼。
独登还独下,谁会我悠悠。

仄平平仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
○○仄仄○平仄,平○○仄仄平仄。
平平仄仄平仄平,平平○仄○平平。
○○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平仄○仄,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄仄仄,○仄平平仄平仄。

采藤曲效王建体 (cǎi téng qū xiào wáng jiàn tǐ)

朝代:宋    作者: 唐庚

鲁人酒薄邯郸围,西河渡桥南越悲。
岁调红藤百万计,此古一作无穷时。
去年采藤藤已乏,今年采藤藤转竭。
入山十日脱身归,新藤出土拳如蕨。
淇园取竹况有年,越山采藤输不前。
今年输藤指黄犊,明年输藤波及屋。
吾皇养民如养儿,凿空为此谋者谁。

仄平平仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
○○仄仄○平仄,平○○仄仄平仄。
平平仄仄平仄平,平平○仄○平平。
○○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平仄○仄,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄仄仄,○仄平平仄平仄。

酬皇甫冉将赴无锡於云门寺赠别 (chóu huáng fǔ rǎn jiāng fù wú xī wū yún mén sì zèng bié)

朝代:唐    作者: 灵一

湖南通古寺,来往意无涯。
欲识云门路,千峰到若耶。
春山子敬宅,古木谢敷家。
自可长偕隐,那言相去赊。

仄平平仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
○○仄仄○平仄,平○○仄仄平仄。
平平仄仄平仄平,平平○仄○平平。
○○仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平平仄○仄,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄仄仄,○仄平平仄平仄。