zhú xī zhí yuàn shèng chēng qǐ yǔ cǎo táng shī zhī shàn xiá rì lǎn zhī duō yǒu kě hèn zhě yīn xiào pín zuò shí shǒu yì qián rén guǎng sāo fǎn sāo zhī yì nèi èr shí jiǔ shǒu yòng jiù tí wéi suì hán zhī sōng bǎi pī hè huái zhū yù sān shǒu xiào shān gǔ yú shí bā shǒu bié mìng tí huò zhuī lù shǎo zuò bìng cún yú juàn yǐ xùn tóng méng zhī yì lǐ xià bù zhěng guān
竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨者因效颦作十首亦前人广骚反骚之意内二十九首用旧题惟岁寒知松柏被褐怀珠玉三首效山谷余十八首别命题或追录少作并存于卷以训童蒙之意 李下不整冠 🔈
李下虽云僻,行人冷处看。
彼方垂美实,渠可整巍冠。
才见花初缟,俄惊核可钻。
吾宁垫雨过,君欲切云难。
鶑集枝多折,螬侵颗半残。
谁令服章甫,拘束畏傍观。
仄仄平平仄,○平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄仄○,平仄仄平○。
平仄平平○,平平仄仄平。
平仄仄平仄,平仄仄仄○。
- 收藏
- 做笔记
译文:
李树底下虽然说得是一个偏僻的地方,但行人却在寒冷的地方驻足观赏。
那边悬垂着美丽的果实,可以整理高耸的冠冕。
刚刚看见花儿初次绽开,转眼核果竟然能够钻入其中。
我宁愿不用垫着雨水走过,你若想要割云而过,却难以如愿。
松鼠在树枝上集聚,不少树枝都被折断,蝉在树颗上侵蚀,不少果核都被咬残。
谁让服章甫受到拘束,只能畏缩在旁观望。
总结:
诗人通过描写李树下的景象,抒发了人生的曲折和无奈。表现了人们在一些不起眼的地方可能会有出奇不意的美景,但也暗示了人生的困难和挑战。诗中以景写情,抒发了诗人对人生和社会现象的思考。
刘克庄的诗:
刘克庄的词:
相关诗词:
竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨者因效颦作十首亦前人广骚反骚之意内二十九首用旧题惟岁寒知松柏被褐怀珠玉三首效山谷余十八首别命题或追录少作并存于卷以训童蒙之意 被褐怀珠玉 (zhú xī zhí yuàn shèng chēng qǐ yǔ cǎo táng shī zhī shàn xiá rì lǎn zhī duō yǒu kě hèn zhě yīn xiào pín zuò shí shǒu yì qián rén guǎng sāo fǎn sāo zhī yì nèi èr shí jiǔ shǒu yòng jiù tí wéi suì hán zhī sōng bǎi pī hè huái zhū yù sān shǒu xiào shān gǔ yú shí bā shǒu bié mìng tí huò zhuī lù shǎo zuò bìng cún yú juàn yǐ xùn tóng méng zhī yì pī hè huái zhū yù)
珠玉嫌轻衒,深藏意自佳。
不归胡贾手,却入褐夫怀。
宽博宁儒戏,从容与道偕。
用之荐郊庙,舍则媚渊崖。
龙起惊空藏,虹来贯小斋。
平生不求售,非为价难谐。
仄仄平平仄,○平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄仄○,平仄仄平○。
平仄平平○,平平仄仄平。
平仄仄平仄,平仄仄仄○。
竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨者因效颦作十首亦前人广骚反骚之意内二十九首用旧题惟岁寒知松柏被褐怀珠玉三首效山谷余十八首别命题或追录少作并存于卷以训童蒙之意 岁寒知松柏 其二 (zhú xī zhí yuàn shèng chēng qǐ yǔ cǎo táng shī zhī shàn xiá rì lǎn zhī duō yǒu kě hèn zhě yīn xiào pín zuò shí shǒu yì qián rén guǎng sāo fǎn sāo zhī yì nèi èr shí jiǔ shǒu yòng jiù tí wéi suì hán zhī sōng bǎi pī hè huái zhū yù sān shǒu xiào shān gǔ yú shí bā shǒu bié mìng tí huò zhuī lù shǎo zuò bìng cún yú juàn yǐ xùn tóng méng zhī yì suì hán zhī sōng bǎi qí èr)
松柏无姿媚,平时未易看。
要知渠特操,直待岁隆寒。
塞草枯先白,江枫冷变丹。
凛然友青士,至此识苍官。
物遁天刑少,人全晚节难。
惟应漆园叟,与蕣合而观。
仄仄平平仄,○平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄仄○,平仄仄平○。
平仄平平○,平平仄仄平。
平仄仄平仄,平仄仄仄○。
竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨者因效颦作十首亦前人广骚反骚之意内二十九首用旧题惟岁寒知松柏被褐怀珠玉三首效山谷余十八首别命题或追录少作并存于卷以训童蒙之意 岁寒知松柏 其一 (zhú xī zhí yuàn shèng chēng qǐ yǔ cǎo táng shī zhī shàn xiá rì lǎn zhī duō yǒu kě hèn zhě yīn xiào pín zuò shí shǒu yì qián rén guǎng sāo fǎn sāo zhī yì nèi èr shí jiǔ shǒu yòng jiù tí wéi suì hán zhī sōng bǎi pī hè huái zhū yù sān shǒu xiào shān gǔ yú shí bā shǒu bié mìng tí huò zhuī lù shǎo zuò bìng cún yú juàn yǐ xùn tóng méng zhī yì suì hán zhī sōng bǎi qí yī)
植物惟松柏,苍苍贯四时。
岁虽寒不改,人到老方知。
风籁龙吟冷,冰枝鹤立危。
一株独青在,万木後凋谁。
齐寝樵苏矣,秦宫点涴之。
斧斤寻未已,善保栋梁姿。
仄仄平平仄,○平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄仄○,平仄仄平○。
平仄平平○,平平仄仄平。
平仄仄平仄,平仄仄仄○。
竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨者因效颦作十首亦前人广骚反骚之意内二十九首用旧题惟岁寒知松柏被褐怀珠玉三首效山谷余十八首别命题或追录少作并存于卷以训童蒙之意 鴈足书 (zhú xī zhí yuàn shèng chēng qǐ yǔ cǎo táng shī zhī shàn xiá rì lǎn zhī duō yǒu kě hèn zhě yīn xiào pín zuò shí shǒu yì qián rén guǎng sāo fǎn sāo zhī yì nèi èr shí jiǔ shǒu yòng jiù tí wéi suì hán zhī sōng bǎi pī hè huái zhū yù sān shǒu xiào shān gǔ yú shí bā shǒu bié mìng tí huò zhuī lù shǎo zuò bìng cún yú juàn yǐ xùn tóng méng zhī yì yàn zú shū)
塞鴈先荒徼,猨弓莫射渠。
心怀南向意,足有北来书。
翔集鸿毛迅,缄题鸟迹疎。
上言存魏阙,下说厌穹庐。
陇右平安远,云中探报虚。
不知子卿妇,锦字托谁欤。
仄仄平平仄,○平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄仄○,平仄仄平○。
平仄平平○,平平仄仄平。
平仄仄平仄,平仄仄仄○。
竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨者因效颦作十首亦前人广骚反骚之意内二十九首用旧题惟岁寒知松柏被褐怀珠玉三首效山谷余十八首别命题或追录少作并存于卷以训童蒙之意 五言长城 (zhú xī zhí yuàn shèng chēng qǐ yǔ cǎo táng shī zhī shàn xiá rì lǎn zhī duō yǒu kě hèn zhě yīn xiào pín zuò shí shǒu yì qián rén guǎng sāo fǎn sāo zhī yì nèi èr shí jiǔ shǒu yòng jiù tí wéi suì hán zhī sōng bǎi pī hè huái zhū yù sān shǒu xiào shān gǔ yú shí bā shǒu bié mìng tí huò zhuī lù shǎo zuò bìng cún yú juàn yǐ xùn tóng méng zhī yì wǔ yán cháng chéng)
五字非容易,须曾断几茎。
身虽居破屋,人比作长城。
塞北李都尉,江东阮步兵。
偏师攻不下,老将望而惊。
立帜骚坛峻,降旗敌垒平。
可怜秦系辈,浅陋欲争衡。
仄仄平平仄,○平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄仄○,平仄仄平○。
平仄平平○,平平仄仄平。
平仄仄平仄,平仄仄仄○。
竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨者因效颦作十首亦前人广骚反骚之意内二十九首用旧题惟岁寒知松柏被褐怀珠玉三首效山谷余十八首别命题或追录少作并存于卷以训童蒙之意 堕泪碑 (zhú xī zhí yuàn shèng chēng qǐ yǔ cǎo táng shī zhī shàn xiá rì lǎn zhī duō yǒu kě hèn zhě yīn xiào pín zuò shí shǒu yì qián rén guǎng sāo fǎn sāo zhī yì nèi èr shí jiǔ shǒu yòng jiù tí wéi suì hán zhī sōng bǎi pī hè huái zhū yù sān shǒu xiào shān gǔ yú shí bā shǒu bié mìng tí huò zhuī lù shǎo zuò bìng cún yú juàn yǐ xùn tóng méng zhī yì duò lèi bēi)
治化无深浅,要诸久始知。
遗民它日泪,太傅向来碑。
反袂缘何事,轻裘若在时。
勳名一片石,尸祝百年思。
不比山公醉,惟应湛辈悲。
征南亦深刻,感慨者为谁。
仄仄平平仄,○平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄仄○,平仄仄平○。
平仄平平○,平平仄仄平。
平仄仄平仄,平仄仄仄○。
竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨者因效颦作十首亦前人广骚反骚之意内二十九首用旧题惟岁寒知松柏被褐怀珠玉三首效山谷余十八首别命题或追录少作并存于卷以训童蒙之意 太平无象二首 其二 (zhú xī zhí yuàn shèng chēng qǐ yǔ cǎo táng shī zhī shàn xiá rì lǎn zhī duō yǒu kě hèn zhě yīn xiào pín zuò shí shǒu yì qián rén guǎng sāo fǎn sāo zhī yì nèi èr shí jiǔ shǒu yòng jiù tí wéi suì hán zhī sōng bǎi pī hè huái zhū yù sān shǒu xiào shān gǔ yú shí bā shǒu bié mìng tí huò zhuī lù shǎo zuò bìng cún yú juàn yǐ xùn tóng méng zhī yì tài píng wú xiàng èr shǒu qí èr)
治象难言说,风谣采道涂。
太平於此盛,旷古以来无。
腰笛童鞭犊,烹葵妇饁夫。
文如未见者,尧岂可名乎。
礼乐河汾策,衣冠洛社图。
□□工黼黻,笔力若为摹。
仄仄平平仄,○平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄仄○,平仄仄平○。
平仄平平○,平平仄仄平。
平仄仄平仄,平仄仄仄○。
竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨者因效颦作十首亦前人广骚反骚之意内二十九首用旧题惟岁寒知松柏被褐怀珠玉三首效山谷余十八首别命题或追录少作并存于卷以训童蒙之意 蒲鞭 (zhú xī zhí yuàn shèng chēng qǐ yǔ cǎo táng shī zhī shàn xiá rì lǎn zhī duō yǒu kě hèn zhě yīn xiào pín zuò shí shǒu yì qián rén guǎng sāo fǎn sāo zhī yì nèi èr shí jiǔ shǒu yòng jiù tí wéi suì hán zhī sōng bǎi pī hè huái zhū yù sān shǒu xiào shān gǔ yú shí bā shǒu bié mìng tí huò zhuī lù shǎo zuò bìng cún yú juàn yǐ xùn tóng méng zhī yì pú biān)
陌上儿童说,时清长吏贤。
岂能无朴教,不过示蒲鞭。
采彼轻柔质,施诸牧御权。
坐令强梗者,若挞市朝然。
院舍棠阴合,圜扉草色鲜。
弛笞能败子,威爱贵兼全。
仄仄平平仄,○平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄仄○,平仄仄平○。
平仄平平○,平平仄仄平。
平仄仄平仄,平仄仄仄○。
竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨者因效颦作十首亦前人广骚反骚之意内二十九首用旧题惟岁寒知松柏被褐怀珠玉三首效山谷余十八首别命题或追录少作并存于卷以训童蒙之意 杏坛 (zhú xī zhí yuàn shèng chēng qǐ yǔ cǎo táng shī zhī shàn xiá rì lǎn zhī duō yǒu kě hèn zhě yīn xiào pín zuò shí shǒu yì qián rén guǎng sāo fǎn sāo zhī yì nèi èr shí jiǔ shǒu yòng jiù tí wéi suì hán zhī sōng bǎi pī hè huái zhū yù sān shǒu xiào shān gǔ yú shí bā shǒu bié mìng tí huò zhuī lù shǎo zuò bìng cún yú juàn yǐ xùn tóng méng zhī yì xìng tán)
夫子昔居地,流传後代看。
竹藏壁中简,杏落水边坛。
流藻尤蘩盛,依槐免折残。
一时雩舞乐,千古孔林寒。
渔父系舟听,门人舍瑟叹。
世多伐木者,吾道欲行难。
仄仄平平仄,○平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄仄○,平仄仄平○。
平仄平平○,平平仄仄平。
平仄仄平仄,平仄仄仄○。
竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨者因效颦作十首亦前人广骚反骚之意内二十九首用旧题惟岁寒知松柏被褐怀珠玉三首效山谷余十八首别命题或追录少作并存于卷以训童蒙之意 渔父辞剑 (zhú xī zhí yuàn shèng chēng qǐ yǔ cǎo táng shī zhī shàn xiá rì lǎn zhī duō yǒu kě hèn zhě yīn xiào pín zuò shí shǒu yì qián rén guǎng sāo fǎn sāo zhī yì nèi èr shí jiǔ shǒu yòng jiù tí wéi suì hán zhī sōng bǎi pī hè huái zhū yù sān shǒu xiào shān gǔ yú shí bā shǒu bié mìng tí huò zhuī lù shǎo zuò bìng cún yú juàn yǐ xùn tóng méng zhī yì yú fù cí jiàn)
父隠於渔者,怜渠後骑追。
得船从此逝,赠剑漠然辞。
一叶吾贫甚,千金子宝之。
仅存钓竿在,焉用太阿为。
齐客弹何鄙,徐君挂尚疑。
不如苇间叟,千古励清规。
仄仄平平仄,○平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄仄○,平仄仄平○。
平仄平平○,平平仄仄平。
平仄仄平仄,平仄仄仄○。