zèng sūn wèi gū sū zǐ shí yáo sūn yǒu shī cì yùn
赠孙尉姑苏紫石铫孙有诗次韵 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 虞俦 (yú chóu)

吴侬生长水与云,不采莲花拔蒲根。
穷山凿石出奇怪,颠坑仆谷无寒温。
宣和幸臣以佞进,横江花石如云屯。
造化有此诚疮痏,奈何浮靡夸朴敦。
守令诛求星火迫,州县惊扰河涛翻。
举觞谁酹栟榈子,我欲从之以为昆。
尔来刳作短尾铫,形模简古得全浑。
遗君日以烹龙凤,要和松风泻潺湲。
弥明讥评二子媿,卢仝风味千载存。
搜搅胸中万卷富,倾动笔下三峡源。
可怜长安贵公子,饱餐荔支餍河豚。
岂知是中有佳趣,目方忤视手不扪。
武夫丁字且不识,一礮拟落天骄魂。
平生攘臂咤飞石,唾取青衫明主恩。
书生调度清且苦,臭味不同谁与论。
祝君勿遣羊羹污,以友石供古铜盆。

平平平○仄仄平,仄仄平平仄平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平○仄平仄仄仄,○平平仄○平平。
仄仄仄仄平平仄,仄平平仄平仄○。
仄仄平平平仄仄,平○平仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平平。
仄平平仄仄仄○,平平仄仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄○平平仄平平。
平平平○仄仄仄,平平平仄平仄平。
平仄平○仄仄仄,平仄仄仄○仄平。
仄平○平仄平仄,仄平仄平仄平平。
仄平仄○仄平仄,仄平仄仄仄仄平。
仄平平仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平○仄平○仄,仄仄仄平平仄○。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄仄平平。

wú nóng shēng zhǎng shuǐ yǔ yún , bù cǎi lián huā bá pú gēn 。
qióng shān záo shí chū qí guài , diān kēng pú gǔ wú hán wēn 。
xuān hé xìng chén yǐ nìng jìn , héng jiāng huā shí rú yún tún 。
zào huà yǒu cǐ chéng chuāng wěi , nài hé fú mí kuā pǔ dūn 。
shǒu lìng zhū qiú xīng huǒ pò , zhōu xiàn jīng rǎo hé tāo fān 。
jǔ shāng shuí lèi bīng lǘ zǐ , wǒ yù cóng zhī yǐ wéi kūn 。
ěr lái kū zuò duǎn wěi yáo , xíng mó jiǎn gǔ dé quán hún 。
yí jūn rì yǐ pēng lóng fèng , yào hé sōng fēng xiè chán yuán 。
mí míng jī píng èr zǐ kuì , lú tóng fēng wèi qiān zǎi cún 。
sōu jiǎo xiōng zhōng wàn juàn fù , qīng dòng bǐ xià sān xiá yuán 。
kě lián cháng ān guì gōng zǐ , bǎo cān lì zhī yàn hé tún 。
qǐ zhī shì zhōng yǒu jiā qù , mù fāng wǔ shì shǒu bù mén 。
wǔ fū dīng zì qiě bù shí , yī pào nǐ luò tiān jiāo hún 。
píng shēng rǎng bì zhà fēi shí , tuò qǔ qīng shān míng zhǔ ēn 。
shū shēng diào dù qīng qiě kǔ , chòu wèi bù tóng shuí yǔ lùn 。
zhù jūn wù qiǎn yáng gēng wū , yǐ yǒu shí gòng gǔ tóng pén 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

吴侬的水和云一起生长,却不采莲花,只拔蒲根。在贫瘠的山岭中凿石出奇怪的景象,颠坑仆谷,无寒无温。宣和时期,幸臣因谄媚而得以进用,河中的花石如云般堆积。天地间的造化有这种奇特的现象,但我无法理解其中的虚浮和浮靡。守令奉命追求星火,州县被惊扰,河水波涛翻滚。举杯祝酒的时候,我不知该向谁酹栟榈子,我愿意追随他成为昆仑山的仙人。而你们却将自己刳作短尾的铫,形象变得简陋,却得到了丰富的历史传承。你们天天将龙凤烹煮食用,却又欲望和松风一样泻洪流。弥明时代对二子进行讽刺批评,卢仝的文风千百年来一直保留着。你们搜集整理胸中的万卷古籍,动笔描绘三峡的源头。可怜那些长安贵公子,饱餐荔支而沉迷于餍食的河豚。他们怎么会知道其中有佳趣呢?只盯着一些表面的东西,却看不到内在的精神。武夫丁字即使不认识字,也要去投靠天骄,却可能会丧失自己的骄傲。平时振臂一呼,却会被唾弃,不能再得到明主的宠幸。书生调度清苦而纠结,他们的气味与众不同,谁能与他们相提并论?愿你不要将羊羹污浊了,可以用它来供奉那块古铜盆,作为与朋友石头的友谊之证。

总结:

诗人通过对不同时代的现象和人物的描绘,反映了社会的虚浮和现实之间的差异。强调了对本质和内在精神的追求,不盲目追逐表面的享受。同时,诗人也对古人的智慧和历史传承表示敬意。全诗以细腻的描写展现了古代风貌,表达了对贵族生活、文人雅士、历史典故等多种元素的感慨和思考。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者虞俦介绍:🔈

虞俦,字寿老,宁国(今属安徽)人。孝宗隆兴元年(一一六三)进士。初爲广德、吴兴二郡教官(本集卷三《再用韵述怀》注),历绩溪令,知湖州、婺州(本集卷二《林子长见访……》注)。淳熙十六年(一一八九),爲太学博士,迁监察御史(本集卷六《轮对札子》题注、《宋会要辑稿》职官七九之六),光宗绍熙元年(一一九○),爲国子监丞(《宋会要辑稿》选举二二之九),宁宗庆元二年(一一九六),爲淮南东路转运副使(本集卷六《被召上殿札子》题注)。三年,转江南西路转运副使兼知平江府。四年,改知庐州(《吴郡志》卷七、卷一一)。嘉泰元年(一二○一),除中书舍人(本集卷六《已见札子》题注)。二年,迁兵部侍郎(《宋会要辑稿》兵二六... 查看更多>>

虞俦的诗:

虞俦的词:

相关诗词:

次韵孙海见赠 其一 (cì yùn sūn hǎi jiàn zèng qí yī)

朝代:宋    作者: 苏过

碌碌抱关好,孰为贤与愚。
休歌紫芝曲,且和南郭竽。
达人齐万物,轩冕等块苏。

平平平○仄仄平,仄仄平平仄平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平○仄平仄仄仄,○平平仄○平平。
仄仄仄仄平平仄,仄平平仄平仄○。
仄仄平平平仄仄,平○平仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平平。
仄平平仄仄仄○,平平仄仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄○平平仄平平。
平平平○仄仄仄,平平平仄平仄平。
平仄平○仄仄仄,平仄仄仄○仄平。
仄平○平仄平仄,仄平仄平仄平平。
仄平仄○仄平仄,仄平仄仄仄仄平。
仄平平仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平○仄平○仄,仄仄仄平平仄○。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄仄平平。

次韵孙长文泊姑苏馆 (cì yùn sūn cháng wén bó gū sū guǎn)

朝代:宋    作者: 范成大

读书窗下一灯残,忽有诗来为暖寒。
闻道扁舟春共载,雪云虽冷不相干。

平平平○仄仄平,仄仄平平仄平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平○仄平仄仄仄,○平平仄○平平。
仄仄仄仄平平仄,仄平平仄平仄○。
仄仄平平平仄仄,平○平仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平平。
仄平平仄仄仄○,平平仄仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄○平平仄平平。
平平平○仄仄仄,平平平仄平仄平。
平仄平○仄仄仄,平仄仄仄○仄平。
仄平○平仄平仄,仄平仄平仄平平。
仄平仄○仄平仄,仄平仄仄仄仄平。
仄平平仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平○仄平○仄,仄仄仄平平仄○。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄仄平平。

次韵孙巨源寄涟水李盛二著作并以见寄五绝 其三 (cì yùn sūn jù yuán jì lián shuǐ lǐ shèng èr zhù zuò bìng yǐ jiàn jì wǔ jué qí sān)

朝代:宋    作者: 苏轼

漱石先生难可意,啮毡校尉久无朋。
应知客路愁无奈,故遣吟诗调李陵。

平平平○仄仄平,仄仄平平仄平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平○仄平仄仄仄,○平平仄○平平。
仄仄仄仄平平仄,仄平平仄平仄○。
仄仄平平平仄仄,平○平仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平平。
仄平平仄仄仄○,平平仄仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄○平平仄平平。
平平平○仄仄仄,平平平仄平仄平。
平仄平○仄仄仄,平仄仄仄○仄平。
仄平○平仄平仄,仄平仄平仄平平。
仄平仄○仄平仄,仄平仄仄仄仄平。
仄平平仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平○仄平○仄,仄仄仄平平仄○。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄仄平平。

元英先生家鸬鷀步当文正时其裔孙楷登进士赠之诗云唐家三百年冠盖谁有诗书到远孙予家自严徙徽而谱系远矣因览石刻次韵左方 (yuán yīng xiān shēng jiā lú cí bù dāng wén zhèng shí qí yì sūn kǎi dēng jìn shì zèng zhī shī yún táng jiā sān bǎi nián guān gài shuí yǒu shī shū dào yuǎn sūn yǔ jiā zì yán xǐ huī ér pǔ xì yuǎn yǐ yīn lǎn shí kè cì yùn zuǒ fāng)

朝代:宋    作者: 方岳

唐人犹有故家存,山里鸬鷀步下村。
宗派傥容诗嗣续,横枝吾亦是儿孙。

平平平○仄仄平,仄仄平平仄平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平○仄平仄仄仄,○平平仄○平平。
仄仄仄仄平平仄,仄平平仄平仄○。
仄仄平平平仄仄,平○平仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平平。
仄平平仄仄仄○,平平仄仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄○平平仄平平。
平平平○仄仄仄,平平平仄平仄平。
平仄平○仄仄仄,平仄仄仄○仄平。
仄平○平仄平仄,仄平仄平仄平平。
仄平仄○仄平仄,仄平仄仄仄仄平。
仄平平仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平○仄平○仄,仄仄仄平平仄○。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄仄平平。

送常熟钱尉 (sòng cháng shú qián wèi)

朝代:宋    作者: 范仲淹

姑苏台下水如蓝,天赐仙乡奉旨甘。
梅淡柳黄春不浅,王孙归思满江南。

平平平○仄仄平,仄仄平平仄平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平○仄平仄仄仄,○平平仄○平平。
仄仄仄仄平平仄,仄平平仄平仄○。
仄仄平平平仄仄,平○平仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平平。
仄平平仄仄仄○,平平仄仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄○平平仄平平。
平平平○仄仄仄,平平平仄平仄平。
平仄平○仄仄仄,平仄仄仄○仄平。
仄平○平仄平仄,仄平仄平仄平平。
仄平仄○仄平仄,仄平仄仄仄仄平。
仄平平仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平○仄平○仄,仄仄仄平平仄○。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄仄平平。

外孙文骥与可学士之孙也予亲教之学作诗俊发犹有家风喜其不坠作诗赠之 (wài sūn wén jì yǔ kě xué shì zhī sūn yě yǔ qīn jiào zhī xué zuò shī jùn fā yóu yǒu jiā fēng xǐ qí bù zhuì zuò shī zèng zhī)

朝代:宋    作者: 苏辙

已矣石室老,奄然三十年。
遗孙生不识,妙理定谁传。
孔汲仍闻道,贾嘉终象贤。
文章犹细事,风节记高坚。

平平平○仄仄平,仄仄平平仄平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平○仄平仄仄仄,○平平仄○平平。
仄仄仄仄平平仄,仄平平仄平仄○。
仄仄平平平仄仄,平○平仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平平。
仄平平仄仄仄○,平平仄仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄○平平仄平平。
平平平○仄仄仄,平平平仄平仄平。
平仄平○仄仄仄,平仄仄仄○仄平。
仄平○平仄平仄,仄平仄平仄平平。
仄平仄○仄平仄,仄平仄仄仄仄平。
仄平平仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平○仄平○仄,仄仄仄平平仄○。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄仄平平。

书苏州厅壁 (shū sū zhōu tīng bì)

朝代:宋    作者: 孙冕

人生七十为鬼邻,已觉风光属别人。
莫待朝廷差致仕,早谋泉石养闲身。
去年河北曾逢李,今日淮西又见陈。
寄语姑苏孙刺史,也须抖擞老精神。

平平平○仄仄平,仄仄平平仄平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平○仄平仄仄仄,○平平仄○平平。
仄仄仄仄平平仄,仄平平仄平仄○。
仄仄平平平仄仄,平○平仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平平。
仄平平仄仄仄○,平平仄仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄○平平仄平平。
平平平○仄仄仄,平平平仄平仄平。
平仄平○仄仄仄,平仄仄仄○仄平。
仄平○平仄平仄,仄平仄平仄平平。
仄平仄○仄平仄,仄平仄仄仄仄平。
仄平平仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平○仄平○仄,仄仄仄平平仄○。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄仄平平。

次韵孙翊尉 其二 (cì yùn sūn yì wèi qí èr)

朝代:宋    作者: 李石

刍狗分明迹已陈,凿开七窍是天真。
低枝斥鷃从渠笑,深水蛟龙得自神。

平平平○仄仄平,仄仄平平仄平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平○仄平仄仄仄,○平平仄○平平。
仄仄仄仄平平仄,仄平平仄平仄○。
仄仄平平平仄仄,平○平仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平平。
仄平平仄仄仄○,平平仄仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄○平平仄平平。
平平平○仄仄仄,平平平仄平仄平。
平仄平○仄仄仄,平仄仄仄○仄平。
仄平○平仄平仄,仄平仄平仄平平。
仄平仄○仄平仄,仄平仄仄仄仄平。
仄平平仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平○仄平○仄,仄仄仄平平仄○。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄仄平平。

动物

次韵孙海见赠 其九 (cì yùn sūn hǎi jiàn zèng qí jiǔ)

朝代:宋    作者: 苏过

居闲得三益,诗社毕此生。
君才浩无际,可畏银河倾。
孤军犯大敌,半夜壁屡惊。

平平平○仄仄平,仄仄平平仄平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平○仄平仄仄仄,○平平仄○平平。
仄仄仄仄平平仄,仄平平仄平仄○。
仄仄平平平仄仄,平○平仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平平。
仄平平仄仄仄○,平平仄仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄○平平仄平平。
平平平○仄仄仄,平平平仄平仄平。
平仄平○仄仄仄,平仄仄仄○仄平。
仄平○平仄平仄,仄平仄平仄平平。
仄平仄○仄平仄,仄平仄仄仄仄平。
仄平平仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平○仄平○仄,仄仄仄平平仄○。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄仄平平。

次韵孙翊尉 其三 (cì yùn sūn yì wèi qí sān)

朝代:宋    作者: 李石

子佩青青得玉工,先生老矣舞雩风。
仙官便拟轻藜藿,我欲求为田舍翁。

平平平○仄仄平,仄仄平平仄平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平○仄平仄仄仄,○平平仄○平平。
仄仄仄仄平平仄,仄平平仄平仄○。
仄仄平平平仄仄,平○平仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平平。
仄平平仄仄仄○,平平仄仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄○平平仄平平。
平平平○仄仄仄,平平平仄平仄平。
平仄平○仄仄仄,平仄仄仄○仄平。
仄平○平仄平仄,仄平仄平仄平平。
仄平仄○仄平仄,仄平仄仄仄仄平。
仄平平仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平○仄平○仄,仄仄仄平平仄○。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄仄平平。