bìng hòu yǒu gǎn zuò
病後有感作 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 虞俦 (yú chóu)

今旦病思清,把书坐晴檐。
体舒百息匀,心远万虑恬。
收视等庖郢,妙观到羲炎。
顿忘饥寒苦,但觉中边甜。
习气尚稍稍,自喜良沾沾。
故家东堂书,高架纷悬签。
我时且儿子,气欲俱并兼。
浇着胸次间,政尔意不廉。
此意竟蹉跎,衰迟侵戟髯。
迩来又留滞,鬰鬰三年淹。
是秋节物高,露白原草沾。
斜河转空阔,夜气方森严。
此日足可惜,黄尘满征襜。
明年会当归,赤米荐白盐。
繙经慰老眼,甘作书蠹潜。
共嘲玄尚白,指笑突不黔。
亦知屠沽儿,羔豚方属餍。

平仄仄○平,仄平仄平平。
仄平仄仄平,平仄仄○平。
○仄仄平仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,仄仄○平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平○○。
仄平平平平,平仄平平平。
仄平○平仄,仄仄平○○。
平仄平仄○,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,平○平仄平。
仄平仄○仄,仄仄○平○。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平平平,平平平仄仄。

jīn dàn bìng sī qīng , bǎ shū zuò qíng yán 。
tǐ shū bǎi xī yún , xīn yuǎn wàn lǜ tián 。
shōu shì děng páo yǐng , miào guān dào xī yán 。
dùn wàng jī hán kǔ , dàn jué zhōng biān tián 。
xí qì shàng shāo shāo , zì xǐ liáng zhān zhān 。
gù jiā dōng táng shū , gāo jià fēn xuán qiān 。
wǒ shí qiě ér zǐ , qì yù jù bìng jiān 。
jiāo zhe xiōng cì jiān , zhèng ěr yì bù lián 。
cǐ yì jìng cuō tuó , shuāi chí qīn jǐ rán 。
ěr lái yòu liú zhì , yù yù sān nián yān 。
shì qiū jié wù gāo , lù bái yuán cǎo zhān 。
xié hé zhuǎn kōng kuò , yè qì fāng sēn yán 。
cǐ rì zú kě xī , huáng chén mǎn zhēng chān 。
míng nián huì dāng guī , chì mǐ jiàn bái yán 。
fān jīng wèi lǎo yǎn , gān zuò shū dù qián 。
gòng cháo xuán shàng bái , zhǐ xiào tū bù qián 。
yì zhī tú gū ér , gāo tún fāng shǔ yàn 。

病後有感作

—— 虞儔

今旦病思清,把書坐晴簷。
體舒百息勻,心遠萬慮恬。
收視等庖郢,妙觀到羲炎。
頓忘饑寒苦,但覺中邊甜。
習氣尚稍稍,自喜良沾沾。
故家東堂書,高架紛懸籤。
我時且兒子,氣欲俱并兼。
澆著胸次間,政爾意不廉。
此意竟蹉跎,衰遲侵戟髯。
邇來又留滯,鬰鬰三年淹。
是秋節物高,露白原草霑。
斜河轉空闊,夜氣方森嚴。
此日足可惜,黄塵滿征襜。
明年會當歸,赤米薦白鹽。
繙經慰老眼,甘作書蠹潜。
共嘲玄尚白,指笑突不黔。
亦知屠沽兒,羔豚方屬饜。

平仄仄○平,仄平仄平平。
仄平仄仄平,平仄仄○平。
○仄仄平仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,仄仄○平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平○○。
仄平平平平,平仄平平平。
仄平○平仄,仄仄平○○。
平仄平仄○,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,平○平仄平。
仄平仄○仄,仄仄○平○。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平平平,平平平仄仄。

jīn dàn bìng sī qīng , bǎ shū zuò qíng yán 。
tǐ shū bǎi xī yún , xīn yuǎn wàn lǜ tián 。
shōu shì děng páo yǐng , miào guān dào xī yán 。
dùn wàng jī hán kǔ , dàn jué zhōng biān tián 。
xí qì shàng shāo shāo , zì xǐ liáng zhān zhān 。
gù jiā dōng táng shū , gāo jià fēn xuán qiān 。
wǒ shí qiě ér zǐ , qì yù jù bìng jiān 。
jiāo zhe xiōng cì jiān , zhèng ěr yì bù lián 。
cǐ yì jìng cuō tuó , shuāi chí qīn jǐ rán 。
ěr lái yòu liú zhì , yù yù sān nián yān 。
shì qiū jié wù gāo , lù bái yuán cǎo zhān 。
xié hé zhuǎn kōng kuò , yè qì fāng sēn yán 。
cǐ rì zú kě xī , huáng chén mǎn zhēng chān 。
míng nián huì dāng guī , chì mǐ jiàn bái yán 。
fān jīng wèi lǎo yǎn , gān zuò shū dù qián 。
gòng cháo xuán shàng bái , zhǐ xiào tū bù qián 。
yì zhī tú gū ér , gāo tún fāng shǔ yàn 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

今早身体不适,把书拿出来坐在晴朗的檐下。体内舒畅地吸了一百口气,心中远离万般烦虑,宁静安逸。看着《庖丁解牛》这本经书,观赏到《羲之神火》的奇妙,顿时忘却了饥寒之苦,只觉得心旷神怡。习得这种喜好,自以为幸福安然。
故乡的东堂之中,摆着高高的书架,悬挂着纷纷的竹签。我现在虽然年纪尚小,但是气度和才智都渐渐显露出来。胸中秉持的理念却不够廉洁,这种想法最终让我衰弱迟疑,面临战争的危险。
近来我又被困留在这里,三年来一直停滞不前。正值秋节,物产丰盛,露水洒在原野的青草上。斜阳下的河流空阔而宽广,夜晚的寒气愈发森严。这一天值得珍惜,却因黄尘满目,只能穿上战袍出征。
明年我应当归来,用红米祭奠白盐,寻找一份安稳的生活。翻阅经书慰劳老眼,甘心承受书蠹的侵害。与朋友们一起调侃各种学问,嘲笑那些虚妄而不切实际的理论。同时也明白屠宰贩卖牲畜的少年,方能尽情享受羔羊和猪猡的饕餮盛宴。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者虞俦介绍:🔈

虞俦,字寿老,宁国(今属安徽)人。孝宗隆兴元年(一一六三)进士。初爲广德、吴兴二郡教官(本集卷三《再用韵述怀》注),历绩溪令,知湖州、婺州(本集卷二《林子长见访……》注)。淳熙十六年(一一八九),爲太学博士,迁监察御史(本集卷六《轮对札子》题注、《宋会要辑稿》职官七九之六),光宗绍熙元年(一一九○),爲国子监丞(《宋会要辑稿》选举二二之九),宁宗庆元二年(一一九六),爲淮南东路转运副使(本集卷六《被召上殿札子》题注)。三年,转江南西路转运副使兼知平江府。四年,改知庐州(《吴郡志》卷七、卷一一)。嘉泰元年(一二○一),除中书舍人(本集卷六《已见札子》题注)。二年,迁兵部侍郎(《宋会要辑稿》兵二六... 查看更多>>

虞俦的诗:

虞俦的词:

相关诗词:

病後 (bìng hòu)

朝代:宋    作者: 郑起

渐嬾说功名,修真喜道经。
凄凉秋听雨,空阔夜观星。
有病色先见,无心梦最灵。
阶前风叶响,还又感飘零。

平仄仄○平,仄平仄平平。
仄平仄仄平,平仄仄○平。
○仄仄平仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,仄仄○平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平○○。
仄平平平平,平仄平平平。
仄平○平仄,仄仄平○○。
平仄平仄○,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,平○平仄平。
仄平仄○仄,仄仄○平○。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平平平,平平平仄仄。

秋夜长安病後作 (qiū yè cháng ān bìng hòu zuò)

朝代:唐    作者: 顾非熊

秋中帝里经旬雨,晴後蝉声更不闻。
牢落闲庭新病起,故乡南去雁成羣。

平仄仄○平,仄平仄平平。
仄平仄仄平,平仄仄○平。
○仄仄平仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,仄仄○平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平○○。
仄平平平平,平仄平平平。
仄平○平仄,仄仄平○○。
平仄平仄○,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,平○平仄平。
仄平仄○仄,仄仄○平○。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平平平,平平平仄仄。

闲居感旧偶成十绝乘兴有作不复诠次 其八 (xián jū gǎn jiù ǒu chéng shí jué chéng xìng yǒu zuò bù fù quán cì qí bā)

朝代:宋    作者: 吕本中

病夫长病合长饥,岂复轻随世上儿。
云雨覆翻渠有分,江湖潦倒我无知。

平仄仄○平,仄平仄平平。
仄平仄仄平,平仄仄○平。
○仄仄平仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,仄仄○平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平○○。
仄平平平平,平仄平平平。
仄平○平仄,仄仄平○○。
平仄平仄○,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,平○平仄平。
仄平仄○仄,仄仄○平○。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平平平,平平平仄仄。

久病有感因示後学 (jiǔ bìng yǒu gǎn yīn shì hòu xué)

朝代:宋    作者: 释智圆

羸病身未死,轻安人屡亡。
穹旻不可问,浮世转加伤。
三十共嗟短,百年同好长。
未能齐一梦,何以事空王。

平仄仄○平,仄平仄平平。
仄平仄仄平,平仄仄○平。
○仄仄平仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,仄仄○平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平○○。
仄平平平平,平仄平平平。
仄平○平仄,仄仄平○○。
平仄平仄○,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,平○平仄平。
仄平仄○仄,仄仄○平○。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平平平,平平平仄仄。

病中感春 (bìng zhōng gǎn chūn)

朝代:宋    作者: 杨万里

老去春来已薄情,体中病後更竛竮。
海棠红酽飞成雪,杨柳金浓染作青。
到得当家饶景物,不如旧日借园亭。
一杯欲把还休去,遮莫鶑花笑独醒。

平仄仄○平,仄平仄平平。
仄平仄仄平,平仄仄○平。
○仄仄平仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,仄仄○平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平○○。
仄平平平平,平仄平平平。
仄平○平仄,仄仄平○○。
平仄平仄○,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,平○平仄平。
仄平仄○仄,仄仄○平○。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平平平,平平平仄仄。

淮南卧病感路羣侍御访别 (huái nán wò bìng gǎn lù qún shì yù fǎng bié)

朝代:唐    作者: 鲍溶

西台御史重难言,落木疎篱遶病魂。
一望青云感骢马,欵行黄草出柴门。

平仄仄○平,仄平仄平平。
仄平仄仄平,平仄仄○平。
○仄仄平仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,仄仄○平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平○○。
仄平平平平,平仄平平平。
仄平○平仄,仄仄平○○。
平仄平仄○,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,平○平仄平。
仄平仄○仄,仄仄○平○。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平平平,平平平仄仄。

离别 感慨

大雨後湖上有感 (dà yǔ hòu hú shàng yǒu gǎn)

朝代:宋    作者: 吴芾

拟为红蕖棹绿波,那知一夜作霶

平仄仄○平,仄平仄平平。
仄平仄仄平,平仄仄○平。
○仄仄平仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,仄仄○平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平○○。
仄平平平平,平仄平平平。
仄平○平仄,仄仄平○○。
平仄平仄○,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,平○平仄平。
仄平仄○仄,仄仄○平○。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平平平,平平平仄仄。

春尽夜坐三首 其三 (chūn jìn yè zuò sān shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 杨万里

病夫说病诉旁人,它自开眉我自颦。
後有病夫看病句,不须告诉亦沾巾。

平仄仄○平,仄平仄平平。
仄平仄仄平,平仄仄○平。
○仄仄平仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,仄仄○平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平○○。
仄平平平平,平仄平平平。
仄平○平仄,仄仄平○○。
平仄平仄○,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,平○平仄平。
仄平仄○仄,仄仄○平○。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平平平,平平平仄仄。

寄觉范漳水 (jì jué fàn zhāng shuǐ)

朝代:宋    作者: 陈瓘

仁者虽逢思有常,平居慎勿示何妨。
争先世路机关恶,近後语言滋味长。
可口物多终作疾,快心事过必为伤。
与其病後求良药,不若病前能自防。

平仄仄○平,仄平仄平平。
仄平仄仄平,平仄仄○平。
○仄仄平仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,仄仄○平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平○○。
仄平平平平,平仄平平平。
仄平○平仄,仄仄平○○。
平仄平仄○,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,平○平仄平。
仄平仄○仄,仄仄○平○。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平平平,平平平仄仄。

仁者吟 (rén zhě yín)

朝代:宋    作者: 邵雍

仁者难逢思有常,平居慎勿恃无伤。
争先径路机关恶,近後语言滋味长。
爽口物多须作疾,快心事过必为殃。
与其病後能求药,不若病前能自防。

平仄仄○平,仄平仄平平。
仄平仄仄平,平仄仄○平。
○仄仄平仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,仄仄○平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平○○。
仄平平平平,平仄平平平。
仄平○平仄,仄仄平○○。
平仄平仄○,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,平○平仄平。
仄平仄○仄,仄仄○平○。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
平平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平平平,平平平仄仄。