zèng shuǐ xī sì jǔ lǎo
赠水西寺举老 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 陈天麟 (chén tiān lín)

山前流水化平陆,溪上羣山叠寒玉。
寺逢劫火一再迁,唯有浮图立於独。
江南佛法多衰谢,主张名教一夔足。
诗人江西派,更是真如旧尊宿。
我生遍参未究竟,布袜青鞋走林谷。
师言子归有余师,留饭青精盘苜蓿。
杖藜并语松林路,行听松声如度曲。
尚寒三十六峰盟,游罢同回把黄菊。

平平平仄仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄○平○仄平仄。
平平平平仄,○仄平○仄平仄。
仄平仄○仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄平仄平平,○仄平平平仄仄。
仄平○仄平平仄,○○平平○仄仄。
仄平○仄仄平○,平仄平○仄平仄。

shān qián liú shuǐ huà píng lù , xī shàng qún shān dié hán yù 。
sì féng jié huǒ yī zài qiān , wéi yǒu fú tú lì wū dú 。
jiāng nán fó fǎ duō shuāi xiè , zhǔ zhāng míng jiào yī kuí zú 。
shī rén jiāng xī pài , gèng shì zhēn rú jiù zūn sù 。
wǒ shēng biàn cān wèi jiū jìng , bù wà qīng xié zǒu lín gǔ 。
shī yán zǐ guī yǒu yú shī , liú fàn qīng jīng pán mù xu 。
zhàng lí bìng yǔ sōng lín lù , xíng tīng sōng shēng rú dù qū 。
shàng hán sān shí liù fēng méng , yóu bà tóng huí bǎ huáng jú 。

贈水西寺舉老

—— 陳天麟

山前流水化平陸,溪上羣山疊寒玉。
寺逢劫火一再遷,唯有浮圖立於獨。
江南佛法多衰謝,主張名教一夔足。
詩人江西派,更是真如舊尊宿。
我生遍參未究竟,布襪青鞋走林谷。
師言子歸有余師,留飯青精盤苜蓿。
杖藜並語松林路,行聽松聲如度曲。
尚寒三十六峰盟,遊罷同回把黄菊。

平平平仄仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄○平○仄平仄。
平平平平仄,○仄平○仄平仄。
仄平仄○仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄平仄平平,○仄平平平仄仄。
仄平○仄平平仄,○○平平○仄仄。
仄平○仄仄平○,平仄平○仄平仄。

shān qián liú shuǐ huà píng lù , xī shàng qún shān dié hán yù 。
sì féng jié huǒ yī zài qiān , wéi yǒu fú tú lì wū dú 。
jiāng nán fó fǎ duō shuāi xiè , zhǔ zhāng míng jiào yī kuí zú 。
shī rén jiāng xī pài , gèng shì zhēn rú jiù zūn sù 。
wǒ shēng biàn cān wèi jiū jìng , bù wà qīng xié zǒu lín gǔ 。
shī yán zǐ guī yǒu yú shī , liú fàn qīng jīng pán mù xu 。
zhàng lí bìng yǔ sōng lín lù , xíng tīng sōng shēng rú dù qū 。
shàng hán sān shí liù fēng méng , yóu bà tóng huí bǎ huáng jú 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

山前的流水像是融化了的平坦土地,溪上有一群群叠叠的寒冷玉石山峰。
寺庙遇到劫火,多次迁徙,唯有一幅浮雕坚定地矗立着。
江南地区的佛法逐渐衰落谢绝,只有一些主张虚名教义的人还在顽固坚持。
诗人属于江西派的文学流派,更是忠于真如的古老尊宿。
我这一生游历过许多地方,却未能全面领悟其中的真谛,只能穿着布袜,穿着青鞋走在林谷间。
老师告诫我说弟子回家后有更多可学之处,留下些饭菜在青精盘里的苜蓿上。
我拄着杖,拄着藜,走过松林小道,行走间倾听松林传来的声音,如同听曲一般动听。
还未完全解决心中的寒冷,三十六峰盟约尚在记忆中,游玩归来后一起采摘黄菊。
全诗写诗人游历山水之间,遇到了流水平陆,群山寒玉,寺庙劫火,江南佛法衰落,自己的文学归宿等情景,通过描写诗人的行踪和内心感受,展现出一幅富有禅意和哲理的意境。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者陈天麟介绍:🔈

陈天麟(一一一六~一一七七),字季陵,宣城(今安徽宣州)人。高宗绍兴十八年(一一四八)进士,时年三十三(《绍兴十八年同年录》),调广德县主簿。二十六年,由太平州教授行国子正(《建炎以来系年要录》卷一七二)。孝宗隆兴元年(一一六三),爲太府寺丞(《宋会要辑稿》选举二○之一六)。乾道元年(一一六五),迁吏部侍郎(同上书职官五一之二三)。二年,知襄阳府(同上书食货二一之七)。四年,知镇江府(同上书选举三四之二一、食货五八之五)。九年,知婺州(同上书选举三四之三一)。淳熙二年(一一七五),知赣州(同上书职官七二之一三)。四年,卒。有《撄宁居士集》,已佚。事见《宛雅初编》卷一,明嘉靖《宁国府志》卷八有传... 查看更多>>

陈天麟的诗:

相关诗词:

老僧携筇竹杖来试就求之欣然举以见赠 (lǎo sēng xié qióng zhú zhàng lái shì jiù qiú zhī xīn rán jǔ yǐ jiàn zèng)

朝代:宋    作者: 喻良能

万里携来自蜀州,老僧珍重许谁求。
相逢举赠宁无意,要我云山处处游。

平平平仄仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄○平○仄平仄。
平平平平仄,○仄平○仄平仄。
仄平仄○仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄平仄平平,○仄平平平仄仄。
仄平○仄平平仄,○○平平○仄仄。
仄平○仄仄平○,平仄平○仄平仄。

游西林寺 (yóu xī lín sì)

朝代:宋    作者: 员兴宗

寺外青骢拥月题,寺中笑语逐云低。
不知春色老不老,来访禅林西复西。
心地虚明檐外竹,舌声长广眼前溪。
幽寻寓我清凉境,何必羁愁念故栖。

平平平仄仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄○平○仄平仄。
平平平平仄,○仄平○仄平仄。
仄平仄○仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄平仄平平,○仄平平平仄仄。
仄平○仄平平仄,○○平平○仄仄。
仄平○仄仄平○,平仄平○仄平仄。

兴唐寺 (xīng táng sì)

朝代:唐    作者: 李白

(在歙县郡城练水西,唐至德二年建。
宋太平举国中勅改太平举国寺。
)天台国清寺,天下称四绝。
我来举唐游,於中更无别。
枿木划断云,高峯顶积雪。
槛外一条溪,几回流碎月。
(康熙《徽州府志》十八《寺观》。
○今按:此诗与前篇,异地异题,辗转汉传,各有可取之处。
《苕溪渔隐》所引,应即此一篇之末二句。
王琦未见此篇,不得称《渔隐》以为《题水西寺》断句为讹。
〖宋朱弁《曲洧旧闻》卷八谓此诗石刻在歙溪西太平寺。
〗)。

平平平仄仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄○平○仄平仄。
平平平平仄,○仄平○仄平仄。
仄平仄○仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄平仄平平,○仄平平平仄仄。
仄平○仄平平仄,○○平平○仄仄。
仄平○仄仄平○,平仄平○仄平仄。

赠鹿苑信公诗禅 其一 (zèng lù yuàn xìn gōng shī chán qí yī)

朝代:宋    作者: 张孝祥

诗卷随身四十年,忙时参得竹箅禅。
而今投老湘西寺,卧看湘江水拍天。

平平平仄仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄○平○仄平仄。
平平平平仄,○仄平○仄平仄。
仄平仄○仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄平仄平平,○仄平平平仄仄。
仄平○仄平平仄,○○平平○仄仄。
仄平○仄仄平○,平仄平○仄平仄。

题大中寺觉云师壁 (tí dà zhōng sì jué yún shī bì)

朝代:宋    作者: 沈辽

老来情绪似秋烟,水畔林间不计年。
世事纷纷何可较,城西寺里学参禅。

平平平仄仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄○平○仄平仄。
平平平平仄,○仄平○仄平仄。
仄平仄○仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄平仄平平,○仄平平平仄仄。
仄平○仄平平仄,○○平平○仄仄。
仄平○仄仄平○,平仄平○仄平仄。

海上鱼西寺 (hǎi shàng yú xī sì)

朝代:宋    作者: 戴复古

北风三日弭行舟,登陆因为岛寺游。
自笑奔驰如野马,本无拘束似沙鸥。
人谁与语自缄口,山有可观频举头。
小雨疎烟晚来景,老僧相对倚钟楼。

平平平仄仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄○平○仄平仄。
平平平平仄,○仄平○仄平仄。
仄平仄○仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄平仄平平,○仄平平平仄仄。
仄平○仄平平仄,○○平平○仄仄。
仄平○仄仄平○,平仄平○仄平仄。

题赠宣州亢拾遗 (tí zèng xuān zhōu kàng shí yí)

朝代:唐    作者: 项斯

传骑一何催,山门昼未开。
高人终避世,圣主不遗才。
坐次欹临水,门中独举杯。
谁为旦夕侣,深寺数僧来。

平平平仄仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄○平○仄平仄。
平平平平仄,○仄平○仄平仄。
仄平仄○仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄平仄平平,○仄平平平仄仄。
仄平○仄平平仄,○○平平○仄仄。
仄平○仄仄平○,平仄平○仄平仄。

东西二林寺 其三 (dōng xī èr lín sì qí sān)

朝代:宋    作者: 沈与求

游人多入东林寺,将谓西林景不如。
我策短筇行半日,水声松韵更清虚。

平平平仄仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄○平○仄平仄。
平平平平仄,○仄平○仄平仄。
仄平仄○仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄平仄平平,○仄平平平仄仄。
仄平○仄平平仄,○○平平○仄仄。
仄平○仄仄平○,平仄平○仄平仄。

早赴街西行香赠卢李二中舍人 (zǎo fù jiē xī xíng xiāng zèng lú lǐ èr zhōng shè rén)

朝代:唐    作者: 韩愈

天街东西异,祗命遂成游。
月明御沟晓,蝉吟堤树秋。
老僧情不薄,僻寺境还幽。
寂寥二三子,归骑得相收。

平平平仄仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄○平○仄平仄。
平平平平仄,○仄平○仄平仄。
仄平仄○仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄平仄平平,○仄平平平仄仄。
仄平○仄平平仄,○○平平○仄仄。
仄平○仄仄平○,平仄平○仄平仄。

赠浃上人 (zèng jiā shàng rén)

朝代:宋    作者: 吕本中

一庵便送渊明老,四海共传摩诘诗。
本自妨人枕边梦,不能陪汝剑头炊。
交游大半饥寒里,疾病中分少壮时。
西寺木鱼东寺鼓,三年三见浃闍黎。

平平平仄仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄○平○仄平仄。
平平平平仄,○仄平○仄平仄。
仄平仄○仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄平仄平平,○仄平平平仄仄。
仄平○仄平平仄,○○平平○仄仄。
仄平○仄仄平○,平仄平○仄平仄。