zèng chán sēng
赠禅僧 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 马戴 (mǎ dài)

弟子人天遍,童年在沃洲。
开禅山木长,浣衲海沙秋。
振锡摇汀月,持瓶接瀑流。
赤城何日上,鄙愿从师游。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

dì zǐ rén tiān biàn , tóng nián zài wò zhōu 。
kāi chán shān mù cháng , huàn nà hǎi shā qiū 。
zhèn xī yáo tīng yuè , chí píng jiē pù liú 。
chì chéng hé rì shàng , bǐ yuàn cóng shī yóu 。

贈禪僧

—— 馬戴

弟子人天遍,童年在沃洲。
開禪山木長,浣衲海沙秋。
振錫搖汀月,持瓶接瀑流。
赤城何日上,鄙願從師遊。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

dì zǐ rén tiān biàn , tóng nián zài wò zhōu 。
kāi chán shān mù cháng , huàn nà hǎi shā qiū 。
zhèn xī yáo tīng yuè , chí píng jiē pù liú 。
chì chéng hé rì shàng , bǐ yuàn cóng shī yóu 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
弟子广泛游历人间和天界,童年时光度过在富饶的沃洲。
禅山中茂盛的树木展开,沙滩上洗衣的僧人感受到秋天的凉意。
摇动手中的木鱼,池塘边接受瀑布的流水。
红色的城池何时能攀登上去,愿望是跟随师傅一起游历。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者马戴介绍:🔈

马戴,字虞臣,会昌四年进士第。宣宗大中初,太原李司空辟掌书记,以正言被斥爲龙阳尉。懿宗咸通末,佐大同军幕,终太学博士。诗集一卷,今编二卷。 查看更多>>

马戴的诗:

相关诗词:

赠通禅客 (zèng tōng chán kè)

朝代:宋    作者: 释法薰

龙墀问法动天顔,天赠黄金一万钱。
打得衲僧公验正,通禅依旧是通禅。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

动物

赠老僧二首 一 (zèng lǎo sēng èr shǒu yī)

朝代:唐    作者: 陆龟蒙

枯貌自同霜里木,余生唯指佛前灯。
少时写得坐禅影,今见问人何处僧。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

赠处士 (zèng chǔ shì)

朝代:唐    作者: 张祜

小径上山山甚小,每怜僧院笑僧禅。
人间莫道无难事,二十年来已是玄。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

赠南华拱禅师 (zèng nán huá gǒng chán shī)

朝代:宋    作者: 金君卿

祖叶雕零四百年,法灯今见拱师传。
堂头海会僧三百,昼课莲经暮叩禅。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

赠休禅和 (zèng xiū chán hé)

朝代:唐    作者: 杜荀鹤

为僧难得不为僧,僧戒僧仪未是能。
弟子自知心了了,吾师应为醉腾腾。
多生觉悟非关衲,一点分明不在灯。
祗道诗人无佛性,长将二雅入三乘。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

赠僧 (zèng sēng)

朝代:唐    作者: 杜荀鹤

利门名路两何凭,百岁风前短焰灯。
祗恐为僧僧不了,为僧得了总输僧。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

赠僧 (zèng sēng)

朝代:宋    作者: 艾性夫

利门名路两何凭,百岁风前短焰灯。
只恐为僧僧不了,为僧心了总输僧。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

谈禅 (tán chán)

朝代:宋    作者: 赵汝鐩

禅僧晚相投,貌古似落魄。
说性说虚空,雕心苦摸索。
千百则公案,信口无一错。
有蝉隔窗鸣,与僧恣酬酢。
僧喝蝉不知,僧怒蝉不觉。
蝉厌忽飞去,僧语无处着。
呼儿掩柴扉,请僧自行脚。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

赠圭峰禅师 (zèng guī fēng chán shī)

朝代:唐    作者: 无可

绝壑禅林底,泉分落石层。
雾交高顶草,云隐下方灯。
朝满倾心客,溪连学道僧。
半旬持一食,此事有谁能。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

题僧松禅 (tí sēng sōng chán)

朝代:唐    作者: 曹松

空山涧畔枯松树,禅老堂头甲乙身。
传是昔朝僧种着,下头应有茯苓神。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。