zèng chán sēng
赠禅僧 🔈
弟子人天遍,童年在沃洲。
开禅山木长,浣衲海沙秋。
振锡摇汀月,持瓶接瀑流。
赤城何日上,鄙愿从师游。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
弟子人天遍,童年在沃洲。
開禪山木長,浣衲海沙秋。
振錫搖汀月,持瓶接瀑流。
赤城何日上,鄙願從師遊。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
弟子广泛游历人间和天界,童年时光度过在富饶的沃洲。
禅山中茂盛的树木展开,沙滩上洗衣的僧人感受到秋天的凉意。
摇动手中的木鱼,池塘边接受瀑布的流水。
红色的城池何时能攀登上去,愿望是跟随师傅一起游历。
马戴的诗:
相关诗词:
赠通禅客 (zèng tōng chán kè)
龙墀问法动天顔,天赠黄金一万钱。
打得衲僧公验正,通禅依旧是通禅。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
赠老僧二首 一 (zèng lǎo sēng èr shǒu yī)
枯貌自同霜里木,余生唯指佛前灯。
少时写得坐禅影,今见问人何处僧。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
赠处士 (zèng chǔ shì)
小径上山山甚小,每怜僧院笑僧禅。
人间莫道无难事,二十年来已是玄。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
赠南华拱禅师 (zèng nán huá gǒng chán shī)
祖叶雕零四百年,法灯今见拱师传。
堂头海会僧三百,昼课莲经暮叩禅。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
赠休禅和 (zèng xiū chán hé)
为僧难得不为僧,僧戒僧仪未是能。
弟子自知心了了,吾师应为醉腾腾。
多生觉悟非关衲,一点分明不在灯。
祗道诗人无佛性,长将二雅入三乘。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
谈禅 (tán chán)
禅僧晚相投,貌古似落魄。
说性说虚空,雕心苦摸索。
千百则公案,信口无一错。
有蝉隔窗鸣,与僧恣酬酢。
僧喝蝉不知,僧怒蝉不觉。
蝉厌忽飞去,僧语无处着。
呼儿掩柴扉,请僧自行脚。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
赠圭峰禅师 (zèng guī fēng chán shī)
绝壑禅林底,泉分落石层。
雾交高顶草,云隐下方灯。
朝满倾心客,溪连学道僧。
半旬持一食,此事有谁能。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
题僧松禅 (tí sēng sōng chán)
空山涧畔枯松树,禅老堂头甲乙身。
传是昔朝僧种着,下头应有茯苓神。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。