zài hé chū chūn wēi xuě
再和初春微雪 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 吕陶 (lǚ táo)

治有春阳感,和无月律差。
浓云方聚鹤,冻桞亦飘花。
瑞应来如响,羣情喜溢涯。
纵观天势淡,俄失地形窊。
素月交晖耀,狂风助击拏。
一斑迷隐豹,三尺晦祥鸦。
塞上威尤澟,军中语敢譁。
汉兵同被练,朔地讶吹沙。
冷焰侵残燧,寒声入旧笳。
飞纨安用裂,种玉岂须畲。
清洁山川景,微茫草木芽。
垦田因泽及,望岁已心遐。
共荷沾濡力,应忘旱歉嗟。
诗豪夜传卷,贺客晓趋衙。
渗漉元侯德,生成赤子家。
指期三日耜,拭目万箱车。
况赖深仁恤,会蠲重赋加。
愿赓称颂句,岂肯匿咬哇。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄?仄平平。
仄○平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平?,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○○平仄,○仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,仄平○仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄○平。

zhì yǒu chūn yáng gǎn , hé wú yuè lǜ chà 。
nóng yún fāng jù hè , dòng liǔ yì piāo huā 。
ruì yìng lái rú xiǎng , qún qíng xǐ yì yá 。
zòng guān tiān shì dàn , é shī dì xíng wā 。
sù yuè jiāo huī yào , kuáng fēng zhù jī ná 。
yī bān mí yǐn bào , sān chǐ huì xiáng yā 。
sài shàng wēi yóu lǐn , jūn zhōng yǔ gǎn huá 。
hàn bīng tóng bèi liàn , shuò dì yà chuī shā 。
lěng yàn qīn cán suì , hán shēng rù jiù jiā 。
fēi wán ān yòng liè , zhǒng yù qǐ xū shē 。
qīng jié shān chuān jǐng , wēi máng cǎo mù yá 。
kěn tián yīn zé jí , wàng suì yǐ xīn xiá 。
gòng hé zhān rú lì , yìng wàng hàn qiàn jiē 。
shī háo yè chuán juàn , hè kè xiǎo qū yá 。
shèn lù yuán hóu dé , shēng chéng chì zǐ jiā 。
zhǐ qī sān rì sì , shì mù wàn xiāng chē 。
kuàng lài shēn rén xù , huì juān chóng fù jiā 。
yuàn gēng chēng sòng jù , qǐ kěn nì yǎo wā 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
治理国家,有春天的阳光明媚感觉,和无月的规律相差甚远。仿佛浓云聚集在鹤群之间,冻结的枯桞上也飘落花瓣。这些瑞兆响应而来,人们喜悦之情满溢如涌溪。然而,仔细观察天势,似乎也显得有些淡漠,原有的地形变得突兀起伏。素白的月光与明亮的晖光相交辉,狂风更是帮助攻击抓捕。形势像豹子身上出现了一斑,而乌鸦也在三尺之内晦暗祥兆。

塞外的威势高耸,军中的呼喊声也敢于譁然。汉朝的士兵同被锤炼,朔方的地界却让人惊讶地飘起沙尘。冷焰侵蚀了残燧,寒冷的声音深入了旧时的笳箫之中。飞纨虽然美丽,但也难免磨损裂纹,种植玉石岂能不费辛劳。清洁的山川景色,微茫的草木芽孕育生机。开垦田地使泽水润泽,展望新的岁月已在心中遥远。

共同承担沾湿衣裳的辛苦,应该忘却干旱带来的悲伤。诗人豪放的作品夜间传阅卷轴,贺客在早晨匆忙趋向官衙。元侯的德行像水一样滋润渗透,使家中生出许多优秀的儿子。约定三天的时间进行耕耘,眼前的万箱车辆都会被擦亮。尤其因为深切的仁心和慈悲,将减轻重负的赋税。

愿意长久赞美美好的诗句,怎么可能隐瞒压抑内心的感叹。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者吕陶介绍:🔈

吕陶(一○二八~一一○四),字元钧,叫净德,眉州彭山(今属四川)人(《全蜀艺文志》卷五三《吕氏族谱》)。仁宗皇佑进士,官铜梁、寿阳令,太原府判官。神宗熙宁三年(一○七○)又举制科,改蜀州通判,迁知彭州。因反对榷茶,贬监怀安商税。哲宗即位,起知广安军,召爲司门郎中,擢殿中侍御史,迁左司谏。元佑二年(一○八七),涉洛蜀党争,出爲梓州、成都路转运副使。七年,复入爲起居舍人,迁中书舍人,进给事中。哲宗亲政,出知陈州,徙河阳、潞州。绍圣三年(一○九六)坐元佑党籍谪提举潭州南岳庙。徽宗即位,起知梓州。崇宁元年(一一○二)致仕(《净德集》马骐序)。着有《吕陶集》六十卷(《宋史·艺文志》),已佚。清四库馆臣据... 查看更多>>

吕陶的诗:

相关诗词:

春夜雪再用韵 其一○ (chūn yè xuě zài yòng yùn qí yī ○)

朝代:宋    作者: 杨公远

雪霁风犹万窍号,微吟拥鼻袖无羔。
一寒如此还风味,和得诗成句法高。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄?仄平平。
仄○平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平?,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○○平仄,○仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,仄平○仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄○平。

再和董令升雪二首 其一 (zài hé dǒng lìng shēng xuě èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 王之道

春雪初融作燕泥,梅花零落杏花齐。
遥山扫翠云初敛,芳草铺青路欲迷。
别恨毎忧儿辈觉,老怀终为世情低。
新诗价重连城壁,敢比灵犀独骇鷄。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄?仄平平。
仄○平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平?,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○○平仄,○仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,仄平○仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄○平。

再和二首 其二 (zài hé èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 刘克庄

新岁凝严过旧冬,微和初扇八州同。
固知使者获五福,应念天民先四穷。
政召嘉祥平地雪,诗腾光怪亘天虹。
祝公相业追元佑,二虏来王九扈丰。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄?仄平平。
仄○平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平?,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○○平仄,○仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,仄平○仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄○平。

和田望再赋暑雪轩 (hé tián wàng zài fù shǔ xuě xuān)

朝代:宋    作者: 孙竢

懒性难堪俗事侵,倚空栏槛列青岑。
云端白雪凝高岭,郭外长江绕茂林。
疏旷幸陪文字饮,喧楼安用管弦音。
北窻一枕羲皇梦,却快微微风动襟。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄?仄平平。
仄○平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平?,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○○平仄,○仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,仄平○仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄○平。

初八日雪 (chū bā rì xuě)

朝代:宋    作者: 韩淲

江国春来浅,新年雪未阑。
雨霏初急急,霰集复漫漫。
固喜成三白,宁忧已十寒。
微吟窗色晚,清听落声乾。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄?仄平平。
仄○平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平?,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○○平仄,○仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,仄平○仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄○平。

再次春雪韵 其一 (zài cì chūn xuě yùn qí yī)

朝代:宋    作者: 李正民

旬浃寒弥急,阳春暖尚微。
西华愁葛帔,渔父点蓑衣。
京洛残堪望,龙山度正飞。
麟经书大雪,此瑞古今稀。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄?仄平平。
仄○平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平?,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○○平仄,○仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,仄平○仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄○平。

动物

喜欢吟 (xǐ huān yín)

朝代:宋    作者: 邵雍

平生喜饮酒,饮酒喜轻醇。
不喜大段醉,只便微带醺。
融怡如再少,和煦似初春。
亦恐难名状,两仪仍未分。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄?仄平平。
仄○平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平?,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○○平仄,○仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,仄平○仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄○平。

依韵和残春有感 其二 (yī yùn hé cán chūn yǒu gǎn qí èr)

朝代:宋    作者: 李昉

夜来微雨晓来风,春色都归怅望中。
杨柳带烟嚬细绿,牡丹和露泣残红。
娇鶑遶树声初老,野草连门路近通。
韶景欲留留不住,西园闷杀雪髯翁。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄?仄平平。
仄○平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平?,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○○平仄,○仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,仄平○仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄○平。

再次韵赋飞雪数片 (zài cì yùn fù fēi xuě shù piàn)

朝代:宋    作者: 方回

雨收霰止绝纤埃,压瘴迎丰兆已开。
欲积忍将靴踏去,初飘喜着袖盛来。
微微糁体寻生粟,稍稍粘枝辄乱梅。
不解高楼办歌舞,典衣亦合买新醅。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄?仄平平。
仄○平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平?,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○○平仄,○仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,仄平○仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄○平。

和司徒侍中喜雪 (hé sī tú shì zhōng xǐ xuě)

朝代:宋    作者: 强至

熙宁玉烛最调和,瑞雪先时破札瘥。
大纪有年仍岁後,尺盈平地此冬多。
戏珪旋翦飘疏叶,祭璧初沈委大河。
再燮阴阳人望久,一方顺气入涂歌。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄?仄平平。
仄○平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平?,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○○平仄,○仄仄仄平。
平平仄○仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,仄平○仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄○平。