cháo yīn
朝阴 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 吕陶 (lǚ táo)

朝阴昼多雨,少见日有光。
四顾天地惨,万物皆茫茫。
占书久不读,何暇推雨阳。
试以人事说,讶此非吉祥。
日者人君象,照临及遐荒。
岂容一物掩,有若自晦藏。
明主躬听断,万事付纪纲。
赏罚信且必,威令非不强。
天子报应间,安得阴侵阳。
疑是蛮寇起,势力殊猖狂。
王师仅四万,灵旗指边疆。
州郡少羡卒,馈挽须丁黄。
父子罢敛获,女妻急缝裳。
老母哭不忍,痴儿亦旁徨。
将行痛诀别,意谓趋死乡。
小忧止窜匿,大患在杀伤。
蜀人不惯此,闻者皆仓惶。
所以作霾雾,终日争飘扬。
秋毫与天地,自古不比方。
中国及夷獠,何足校短长。
帷幄巳坐胜,虎貔谁可当。
天威一扫荡,不使存微芒。
何时捷书至,喜声复锵锵。
霄汉忽开霁,金乌欲飞翔。
登高赋常武,注目瞻扶桑。
此愿殊未适,百忧满羁肠。

平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平平仄,仄○仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
平仄平○仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄○仄,平仄平仄平。
平仄仄○○,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄○仄○平。
仄仄仄仄仄,平平仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,仄○仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄平仄,平仄平平○。
平○仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄仄平平,平仄仄仄○。
平仄仄仄○,仄平平仄○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄平仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平仄平平。

cháo yīn zhòu duō yǔ , shǎo jiàn rì yǒu guāng 。
sì gù tiān dì cǎn , wàn wù jiē máng máng 。
zhàn shū jiǔ bù dú , hé xiá tuī yǔ yáng 。
shì yǐ rén shì shuō , yà cǐ fēi jí xiáng 。
rì zhě rén jūn xiàng , zhào lín jí xiá huāng 。
qǐ róng yī wù yǎn , yǒu ruò zì huì cáng 。
míng zhǔ gōng tīng duàn , wàn shì fù jì gāng 。
shǎng fá xìn qiě bì , wēi lìng fēi bù qiáng 。
tiān zǐ bào yìng jiān , ān dé yīn qīn yáng 。
yí shì mán kòu qǐ , shì lì shū chāng kuáng 。
wáng shī jǐn sì wàn , líng qí zhǐ biān jiāng 。
zhōu jùn shǎo xiàn zú , kuì wǎn xū dīng huáng 。
fù zǐ bà liǎn huò , nǚ qī jí fèng shang 。
lǎo mǔ kū bù rěn , chī ér yì páng huáng 。
jiāng xíng tòng jué bié , yì wèi qū sǐ xiāng 。
xiǎo yōu zhǐ cuàn nì , dà huàn zài shā shāng 。
shǔ rén bù guàn cǐ , wén zhě jiē cāng huáng 。
suǒ yǐ zuò mái wù , zhōng rì zhēng piāo yáng 。
qiū háo yǔ tiān dì , zì gǔ bù bǐ fāng 。
zhōng guó jí yí liáo , hé zú xiào duǎn cháng 。
wéi wò sì zuò shèng , hǔ pí shuí kě dāng 。
tiān wēi yī sǎo dàng , bù shǐ cún wēi máng 。
hé shí jié shū zhì , xǐ shēng fù qiāng qiāng 。
xiāo hàn hū kāi jì , jīn wū yù fēi xiáng 。
dēng gāo fù cháng wǔ , zhù mù zhān fú sāng 。
cǐ yuàn shū wèi shì , bǎi yōu mǎn jī cháng 。

朝陰

—— 呂陶

朝陰晝多雨,少見日有光。
四顧天地慘,萬物皆茫茫。
占書久不讀,何暇推雨暘。
試以人事說,訝此非吉祥。
日者人君象,照臨及遐荒。
豈容一物掩,有若自晦藏。
明主躬聽斷,萬事付紀綱。
賞罰信且必,威令非不强。
天子報應間,安得陰侵陽。
疑是蠻寇起,勢力殊猖狂。
王師僅四萬,靈旗指邊疆。
州郡少羡卒,饋挽須丁黄。
父子罷斂穫,女妻急縫裳。
老母哭不忍,癡兒亦徬徨。
將行痛訣别,意謂趨死鄉。
小憂止竄匿,大患在殺傷。
蜀人不慣此,聞者皆倉惶。
所以作霾霧,終日爭飄颺。
秋毫與天地,自古不比方。
中國及夷獠,何足校短長。
帷幄巳坐勝,虎貔誰可當。
天威一掃蕩,不使存微芒。
何時捷書至,喜聲復鏘鏘。
霄漢忽開霽,金烏欲飛翔。
登高賦常武,注目瞻扶桑。
此願殊未適,百憂滿羈腸。

平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平平仄,仄○仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
平仄平○仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄○仄,平仄平仄平。
平仄仄○○,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄○仄○平。
仄仄仄仄仄,平平仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,仄○仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄平仄,平仄平平○。
平○仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄仄平平,平仄仄仄○。
平仄仄仄○,仄平平仄○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄平仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平仄平平。

cháo yīn zhòu duō yǔ , shǎo jiàn rì yǒu guāng 。
sì gù tiān dì cǎn , wàn wù jiē máng máng 。
zhàn shū jiǔ bù dú , hé xiá tuī yǔ yáng 。
shì yǐ rén shì shuō , yà cǐ fēi jí xiáng 。
rì zhě rén jūn xiàng , zhào lín jí xiá huāng 。
qǐ róng yī wù yǎn , yǒu ruò zì huì cáng 。
míng zhǔ gōng tīng duàn , wàn shì fù jì gāng 。
shǎng fá xìn qiě bì , wēi lìng fēi bù qiáng 。
tiān zǐ bào yìng jiān , ān dé yīn qīn yáng 。
yí shì mán kòu qǐ , shì lì shū chāng kuáng 。
wáng shī jǐn sì wàn , líng qí zhǐ biān jiāng 。
zhōu jùn shǎo xiàn zú , kuì wǎn xū dīng huáng 。
fù zǐ bà liǎn huò , nǚ qī jí fèng shang 。
lǎo mǔ kū bù rěn , chī ér yì páng huáng 。
jiāng xíng tòng jué bié , yì wèi qū sǐ xiāng 。
xiǎo yōu zhǐ cuàn nì , dà huàn zài shā shāng 。
shǔ rén bù guàn cǐ , wén zhě jiē cāng huáng 。
suǒ yǐ zuò mái wù , zhōng rì zhēng piāo yáng 。
qiū háo yǔ tiān dì , zì gǔ bù bǐ fāng 。
zhōng guó jí yí liáo , hé zú xiào duǎn cháng 。
wéi wò sì zuò shèng , hǔ pí shuí kě dāng 。
tiān wēi yī sǎo dàng , bù shǐ cún wēi máng 。
hé shí jié shū zhì , xǐ shēng fù qiāng qiāng 。
xiāo hàn hū kāi jì , jīn wū yù fēi xiáng 。
dēng gāo fù cháng wǔ , zhù mù zhān fú sāng 。
cǐ yuàn shū wèi shì , bǎi yōu mǎn jī cháng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
朝天阴云密布,白天多雨,几乎看不见太阳光芒。四周望去,天地显得阴沉凄凉,万物都笼罩在茫茫雾气中。我占卜的书籍很久没有读过,怎么有时间去研究雨阳之法呢?试着用人间的事物来解释,真是奇怪,这不是吉祥之兆。

在这日光之象中,人君的象征照临着边疆和遥远的荒野。难道说,他能将一切隐藏得像自己那样黯然退隐吗?明智的君主亲自审视、决断,让万事都依循纲纪进行,赏罚分明必然有效,威令也是不可小觑的。然而,这位天子的善恶报应之间,怎能容得阴暗势力侵犯阳光的领地?我怀疑是不是蛮族起兵,他们的势力似乎变得异常猖狂。

王师只有四万人,面对强大的敌军,灵旗指向遥远的边疆。各州县的人民虽然希望有更多的人支援他们,但实际上只能寄予青年黄口。父子都被征召收获,妻女紧急赶制衣裳。年迈的母亲哭泣不舍,愚昧的孩子也在旁徘徊。即将出征的士兵痛苦地告别,心里似乎已经在设想着回乡葬身之事。小的忧虑可以暂时躲避,但大的危险在于杀伤。蜀人并不习惯这种局势,听说这消息的人都陷入了惶恐不安之中。于是,一片迷雾蔽天遮地,整日争相飘扬。

秋毫与天地的差异是自古就不可比拟的。无论是中国还是夷獠,怎能相提并论长短之间?坐在帷幄之中,胜利者早已决定,能够与虎狼争斗的又有谁呢?天威一旦降临,必能扫荡一切微小的障碍。不容许微小的芒刺存留。何时才能迎来捷报呢?欢呼声再次回荡起来。天空忽然开阔,金乌欲展翅高飞。登高之人能赋予武德以飨天下,注视着扶桑的方向。然而,这样的愿望似乎还不是很实现,内心百般忧虑,牵肠挂肚。



总结:

这篇古文描绘了朝天阴沉的景象,暗喻着世间动荡不安,带有不祥之兆。君主的执政虽然有威令,但面临势力的挑战,边疆不安。国家征兵,百姓备战,各处哀鸣。文章最后表达了对于明君早日取得胜利的期望,但同时也反映了作者对于局势的担忧和忧虑。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者吕陶介绍:🔈

吕陶(一○二八~一一○四),字元钧,叫净德,眉州彭山(今属四川)人(《全蜀艺文志》卷五三《吕氏族谱》)。仁宗皇佑进士,官铜梁、寿阳令,太原府判官。神宗熙宁三年(一○七○)又举制科,改蜀州通判,迁知彭州。因反对榷茶,贬监怀安商税。哲宗即位,起知广安军,召爲司门郎中,擢殿中侍御史,迁左司谏。元佑二年(一○八七),涉洛蜀党争,出爲梓州、成都路转运副使。七年,复入爲起居舍人,迁中书舍人,进给事中。哲宗亲政,出知陈州,徙河阳、潞州。绍圣三年(一○九六)坐元佑党籍谪提举潭州南岳庙。徽宗即位,起知梓州。崇宁元年(一一○二)致仕(《净德集》马骐序)。着有《吕陶集》六十卷(《宋史·艺文志》),已佚。清四库馆臣据... 查看更多>>

吕陶的诗:

相关诗词:

山阴道中 其一 (shān yīn dào zhōng qí yī)

朝代:宋    作者: 楼钥

昨望山阴古道中,蕺山直上最高峰。
今朝更踏山阴道,却向云间认八松。

平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平平仄,仄○仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
平仄平○仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄○仄,平仄平仄平。
平仄仄○○,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄○仄○平。
仄仄仄仄仄,平平仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,仄○仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄平仄,平仄平平○。
平○仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄仄平平,平仄仄仄○。
平仄仄仄○,仄平平仄○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄平仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平仄平平。

射殿 (shè diàn)

朝代:宋    作者: 曾极

鹤盖阴阴覆苑墙,更添苍雪助清凉。
高皇俭德规模远,不作南朝石步廓。

平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平平仄,仄○仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
平仄平○仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄○仄,平仄平仄平。
平仄仄○○,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄○仄○平。
仄仄仄仄仄,平平仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,仄○仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄平仄,平仄平平○。
平○仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄仄平平,平仄仄仄○。
平仄仄仄○,仄平平仄○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄平仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平仄平平。

春阴 (chūn yīn)

朝代:宋    作者: 张嵲

阴霭连朝昏广野,鲜飊终日漾书帷。
可怜细雨轻寒夜,正是故园花发时。

平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平平仄,仄○仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
平仄平○仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄○仄,平仄平仄平。
平仄仄○○,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄○仄○平。
仄仄仄仄仄,平平仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,仄○仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄平仄,平仄平平○。
平○仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄仄平平,平仄仄仄○。
平仄仄仄○,仄平平仄○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄平仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平仄平平。

和十一舅题金虾蟆 (hé shí yī jiù tí jīn há má)

朝代:宋    作者: 毕仲游

石窟昔藏金,蟾光射百寻。
今朝在何处,山景正阴阴。

平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平平仄,仄○仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
平仄平○仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄○仄,平仄平仄平。
平仄仄○○,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄○仄○平。
仄仄仄仄仄,平平仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,仄○仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄平仄,平仄平平○。
平○仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄仄平平,平仄仄仄○。
平仄仄仄○,仄平平仄○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄平仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平仄平平。

写景 哲思

柳 七 (liǔ qī)

朝代:唐    作者: 孙鲂

千树阴阴盖御沟,雪花金穗思悠悠。
先朝事後应无也,惟是荒根逐碧流。

平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平平仄,仄○仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
平仄平○仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄○仄,平仄平仄平。
平仄仄○○,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄○仄○平。
仄仄仄仄仄,平平仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,仄○仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄平仄,平仄平平○。
平○仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄仄平平,平仄仄仄○。
平仄仄仄○,仄平平仄○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄平仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平仄平平。

宁宗郊前朝献景灵宫二十四首 送真用《太安》。 (níng zōng jiāo qián cháo xiàn jǐng líng gōng èr shí sì shǒu sòng zhēn yòng 《 tài ān 》 。)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

云车风马,灵其来游。
天门轶荡,神其莫留。
遗庆阴阴,祉发祥流。
康我有宋,与天匹休。

平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平平仄,仄○仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
平仄平○仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄○仄,平仄平仄平。
平仄仄○○,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄○仄○平。
仄仄仄仄仄,平平仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,仄○仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄平仄,平仄平平○。
平○仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄仄平平,平仄仄仄○。
平仄仄仄○,仄平平仄○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄平仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平仄平平。

秀邸绿阴堂 (xiù dǐ lǜ yīn táng)

朝代:宋    作者: 顾逢

连朝风雨卷残红,四望亭台眼界空。
多少东君生物意,不知俱在绿阴中。

平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平平仄,仄○仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
平仄平○仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄○仄,平仄平仄平。
平仄仄○○,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄○仄○平。
仄仄仄仄仄,平平仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,仄○仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄平仄,平仄平平○。
平○仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄仄平平,平仄仄仄○。
平仄仄仄○,仄平平仄○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄平仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平仄平平。

山庵即事 (shān ān jí shì)

朝代:宋    作者: 吴惟信

阴阴定是过残年,积雪才晴又满天。
山寺寻梅谁怕冷,地炉烧竹自无烟。
斋蔬清洁朝朝食,诗草纵横日日编。
更有身心空寂处,夜禅多在佛灯前。

平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平平仄,仄○仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
平仄平○仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄○仄,平仄平仄平。
平仄仄○○,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄○仄○平。
仄仄仄仄仄,平平仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,仄○仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄平仄,平仄平平○。
平○仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄仄平平,平仄仄仄○。
平仄仄仄○,仄平平仄○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄平仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平仄平平。

春阴 (chūn yīn)

朝代:宋    作者: 刘敞

楚山春阴谁复数,朝朝出云暮暮雨。
高唐恍惚信有神,晦明代谢今犹古。
蜀江渺渺水东流,苦雾凄雨翻似秋。
日月高悬不可遇,眼看卑湿令人愁。

平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平平仄,仄○仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
平仄平○仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄○仄,平仄平仄平。
平仄仄○○,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄○仄○平。
仄仄仄仄仄,平平仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,仄○仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄平仄,平仄平平○。
平○仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄仄平平,平仄仄仄○。
平仄仄仄○,仄平平仄○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄平仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平仄平平。

曲江独行 (qǔ jiāng dú xíng)

朝代:唐    作者: 白居易

独来独去何人识,廐马朝衣野客心。
闲爱无风水边坐,杨花不动树阴阴。

平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平平仄,仄○仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
平仄平○仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄○仄,平仄平仄平。
平仄仄○○,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄○仄○平。
仄仄仄仄仄,平平仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,仄○仄仄平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄平仄,平仄平平○。
平○仄平仄,仄仄仄仄平。
○仄仄平平,平仄仄仄○。
平仄仄仄○,仄平平仄○。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄平仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平仄平平。