yī yī táng xià zhú
猗猗堂下竹 🔈
猗猗堂下竹,我来初萌芽。
生意甚蹇薄,才能出泥沙。
狂霖一夕作,霹雳连轰车。
回首未几日,其成何速耶。
修然数尺高,秀色蔚以佳。
余阴过盆池,喜跃见鱼鲑。
乃知地道敏,不待歳月賖。
念彼远游子,聨翩入京华。
势利勇奔趋,被服争豪奢。
外虽逐喜好,顾盼相陵夸。
中乃昏智识,有损无増加。
曾竹之不如,徒比草木花。
经风已簸落,枯槁良可嗟。
而我方涉世,浩渺无津涯。
因竹亦自悟,慨歌窗日斜。
平平平仄仄,仄平平平平。
平仄仄○仄,平平仄○平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,○平平仄平。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平○平平,仄仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄○平平。
○仄平仄仄,仄仄平?平。
平仄平仄○,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平仄平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
猗猗堂下竹,我來初萌芽。
生意甚蹇薄,纔能出泥沙。
狂霖一夕作,霹靂連轟車。
回首未幾日,其成何速耶。
修然數尺高,秀色蔚以佳。
餘陰過盆池,喜躍見魚鮭。
乃知地道敏,不待歳月賖。
念彼遠遊子,聨翩入京華。
勢利勇奔趨,被服爭豪奢。
外雖逐喜好,顧盼相陵夸。
中乃昏智識,有損無増加。
曾竹之不如,徒比草木花。
經風已簸落,枯槁良可嗟。
而我方涉世,浩渺無津涯。
因竹亦自悟,慨歌窗日斜。
平平平仄仄,仄平平平平。
平仄仄○仄,平平仄○平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,○平平仄平。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平○平平,仄仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄○平平。
○仄平仄仄,仄仄平?平。
平仄平仄○,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平仄平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
猗猗堂下的竹子,我刚开始萌发生长。
生活困顿贫乏,才华如同泥沙。
狂风暴雨一夜间兴起,霹雳声接连轰鸣。
回首不过几天,竹子怎么就这么快长大了呢。
修长挺拔数尺高,美丽的色彩如此迷人。
我的阴影投在盆池中,喜欢地跃动着看见鱼和鲑鱼。
才知道竹子的生长速度敏捷,根本不需要岁月的积累。
想起那些远游的游子,轻盈地步入繁华的京城。
奔波追逐名利,争相炫耀着豪华服饰。
外表虽然追求喜好,目中无人相互攀比。
内心却显得愚昧无知,得失无增无减。
那些竹子与其无法相提并论,只不过比草木花朵稍好一些。
历经风霜已然凋零,干枯悲哀可怜。
而我正处于踏入世界的阶段,浩渺无际的前途。
因看着这些竹子,我也自悟其中道理,不禁慨叹唱起歌来,斜阳晚景渐渐映入窗前。
全诗表达了作者对时间流逝的感慨,以及对竹子生长速度的反思。通过对竹子的生长与自身的对比,揭示了人生短暂而无常的本质。在追求名利的过程中,可能会迷失真我,只有自我反省,深入思考,才能领悟内心的智慧。诗人通过古朴的语言,将这种深刻的人生感悟娓娓道来。
孔武仲的诗:
相关诗词:
露筋之碑赞 (lù jīn zhī bēi zàn)
王化焕猗盛江汉,叔运煽猗人伦乱。
一德彦猗昭世典,情莫转猗天质善。
楚泽湎猗云木偃,炜斯囝猗日星建。
平平平仄仄,仄平平平平。
平仄仄○仄,平平仄○平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,○平平仄平。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平○平平,仄仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄○平平。
○仄平仄仄,仄仄平?平。
平仄平仄○,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平仄平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
猗猗亭夜月 (yī yī tíng yè yuè)
猗猗亭下竹,娥娥竹上月。
微风静兰路,水石相映发。
盈前婵娟子,秀色粲玉骨。
褰衣往从之,露泣苔侵袜。
平平平仄仄,仄平平平平。
平仄仄○仄,平平仄○平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,○平平仄平。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平○平平,仄仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄○平平。
○仄平仄仄,仄仄平?平。
平仄平仄○,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平仄平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
壮观 (zhuàng guān)
临南山猗陟北岵,抚壮胜猗遗万古。
漫漫苍苍穹无所,奕奕嶪嶪踪奇度。
逶迤猗前征,盘礴猗後驻。
奋迅猗奔驶,却约猗畔顾。
环旋猗抱卷,引伸猗就旅。
雾释猗离掩,云乘猗平举。
了了猗蟾辉,悒悒猗蒸雨。
鬰鬰猗阳春,莽莽猗玉露。
爚爚猗午停,翳翳猗酉去。
领吾侪猗并舆步,却飞仙猗不遐慕,癯其形猗久何苦。
便莫便猗遵坦路,适莫适猗破心阻。
乐莫乐猗频会遇,莫莞藤猗撷芳藇。
平平平仄仄,仄平平平平。
平仄仄○仄,平平仄○平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,○平平仄平。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平○平平,仄仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄○平平。
○仄平仄仄,仄仄平?平。
平仄平仄○,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平仄平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
风竹 (fēng zhú)
萧然风竹乱猗猗,孤立梅花竹四围。
宫女回旋翻翠袖,中间玉茔岂真妃。
平平平仄仄,仄平平平平。
平仄仄○仄,平平仄○平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,○平平仄平。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平○平平,仄仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄○平平。
○仄平仄仄,仄仄平?平。
平仄平仄○,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平仄平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
句 其七 (jù qí qī)
深林幽寂秋雨晦,丛兰猗猗无所佩。
平平平仄仄,仄平平平平。
平仄仄○仄,平平仄○平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,○平平仄平。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平○平平,仄仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄○平平。
○仄平仄仄,仄仄平?平。
平仄平仄○,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平仄平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
竹里桃花 (zhú lǐ táo huā)
风吹雨洗玉猗猗,云卷霞舒锦陆离。
竹夹桃花花映竹,雅如翠障綉西施。
平平平仄仄,仄平平平平。
平仄仄○仄,平平仄○平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,○平平仄平。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平○平平,仄仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄○平平。
○仄平仄仄,仄仄平?平。
平仄平仄○,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平仄平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
永嘉巡检厅奇竹 (yǒng jiā xún jiǎn tīng qí zhú)
修竹趁春阳,猗猗出画堂。
孤根穿密甃,高干倚飞梁。
色润窗纱绿,烟和印篆香。
传闻尤异处,清夜露瀼瀼。
平平平仄仄,仄平平平平。
平仄仄○仄,平平仄○平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,○平平仄平。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平○平平,仄仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄○平平。
○仄平仄仄,仄仄平?平。
平仄平仄○,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平仄平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
毛竹洞 (máo zhú dòng)
洞生毛竹绿猗猗,枝干扶疏满洞垂。
传是羣仙游息地,蔽藏不许世人知。
平平平仄仄,仄平平平平。
平仄仄○仄,平平仄○平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,○平平仄平。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平○平平,仄仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄○平平。
○仄平仄仄,仄仄平?平。
平仄平仄○,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平仄平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
题杨氏猗猗阁 其二 (tí yáng shì yī yī gé qí èr)
林生何猗猗,挺立似豪杰。
新稍一直上青冥,本末便与春风彻。
嗟哉流俗人,交义随情决。
寒霜落千山,我爱此君节。
眷焉题阁心,万变不磨灭。
平平平仄仄,仄平平平平。
平仄仄○仄,平平仄○平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,○平平仄平。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平○平平,仄仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄○平平。
○仄平仄仄,仄仄平?平。
平仄平仄○,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平仄平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
题东堂竹 (tí dōng táng zhú)
种来三世远,一片绿猗猗。
节直清自见,心虚高不知。
甯求千亩富,足与七贤期。
要得龙孙茂,封培无已时。
平平平仄仄,仄平平平平。
平仄仄○仄,平平仄○平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,○平平仄平。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平○平平,仄仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄○平平。
○仄平仄仄,仄仄平?平。
平仄平仄○,平仄仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平仄平仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。