ér guī xíng
儿归行 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 孔武仲 (kǒng wǔ zhòng)

儿归儿不归,朝为子母欢。
暮为禽鸟飞,故居不得返。
深林安可依,此身寂寞已如此。
我母在家应忆子,子今岂不思其亲。
空有旧心无旧身,儿归儿不归。
春已暮,朝多风,夕多雨。
山虽有泉陇有黍,儿寒有谁诉,儿饥与谁语。
万物卵翼皆相随,儿今不得儿子母。
儿归儿不归,年年三月种麻时。
此声烦且悲,闻昔一母生两儿。
于已所生独爱之,麻生指作还家期。
惟憎者来爱者去,物理反覆不可知。
天公岂欲故如此,善恶报敏如埙箎。
至今哀怨留空山,长为鍳戒子母间。
岂独行客愁心顔,儿归摧痛伤心肝。

平平平仄平,平平仄仄平。
仄平平仄平,仄平仄仄仄。
○平平仄平,仄平仄仄仄○仄。
仄仄仄平○仄仄,仄平仄仄○○○。
○仄仄平平仄平,平平平仄平。
平仄仄,平平平,仄平仄。
平平仄平仄仄仄,平平仄平仄,平平仄平仄。
仄仄仄仄平○平,平平仄仄平仄仄。
平平平仄平,平平○仄仄平平。
仄平平○平,○仄仄仄平仄平。
平仄仄平仄仄平,平平仄仄平平○。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平仄○○平,○平?仄仄仄○。
仄仄○仄平平平,平平平仄平平平。

ér guī ér bù guī , cháo wèi zǐ mǔ huān 。
mù wèi qín niǎo fēi , gù jū bù dé fǎn 。
shēn lín ān kě yī , cǐ shēn jì mò yǐ rú cǐ 。
wǒ mǔ zài jiā yìng yì zǐ , zǐ jīn qǐ bù sī qí qīn 。
kōng yǒu jiù xīn wú jiù shēn , ér guī ér bù guī 。
chūn yǐ mù , cháo duō fēng , xī duō yǔ 。
shān suī yǒu quán lǒng yǒu shǔ , ér hán yǒu shuí sù , ér jī yǔ shuí yǔ 。
wàn wù luǎn yì jiē xiāng suí , ér jīn bù dé ér zǐ mǔ 。
ér guī ér bù guī , nián nián sān yuè zhǒng má shí 。
cǐ shēng fán qiě bēi , wén xī yī mǔ shēng liǎng ér 。
yú yǐ suǒ shēng dú ài zhī , má shēng zhǐ zuò huán jiā qī 。
wéi zēng zhě lái ài zhě qù , wù lǐ fǎn fù bù kě zhī 。
tiān gōng qǐ yù gù rú cǐ , shàn è bào mǐn rú xūn chí 。
zhì jīn āi yuàn liú kòng shān , cháng wèi jiàn jiè zǐ mǔ jiān 。
qǐ dú xíng kè chóu xīn yán , ér guī cuī tòng shāng xīn gān 。

兒歸行

—— 孔武仲

兒歸兒不歸,朝爲子母歡。
暮爲禽鳥飛,故居不得返。
深林安可依,此身寂寞已如此。
我母在家應憶子,子今豈不思其親。
空有舊心無舊身,兒歸兒不歸。
春已暮,朝多風,夕多雨。
山雖有泉隴有黍,兒寒有誰訴,兒饑與誰語。
萬物卵翼皆相隨,兒今不得兒子母。
兒歸兒不歸,年年三月種麻時。
此聲煩且悲,聞昔一母生兩兒。
于已所生獨愛之,麻生指作還家期。
惟憎者來愛者去,物理反覆不可知。
天公豈欲故如此,善惡報敏如塤箎。
至今哀怨留空山,長爲鍳戒子母間。
豈獨行客愁心顔,兒歸摧痛傷心肝。

平平平仄平,平平仄仄平。
仄平平仄平,仄平仄仄仄。
○平平仄平,仄平仄仄仄○仄。
仄仄仄平○仄仄,仄平仄仄○○○。
○仄仄平平仄平,平平平仄平。
平仄仄,平平平,仄平仄。
平平仄平仄仄仄,平平仄平仄,平平仄平仄。
仄仄仄仄平○平,平平仄仄平仄仄。
平平平仄平,平平○仄仄平平。
仄平平○平,○仄仄仄平仄平。
平仄仄平仄仄平,平平仄仄平平○。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平仄○○平,○平?仄仄仄○。
仄仄○仄平平平,平平平仄平平平。

ér guī ér bù guī , cháo wèi zǐ mǔ huān 。
mù wèi qín niǎo fēi , gù jū bù dé fǎn 。
shēn lín ān kě yī , cǐ shēn jì mò yǐ rú cǐ 。
wǒ mǔ zài jiā yìng yì zǐ , zǐ jīn qǐ bù sī qí qīn 。
kōng yǒu jiù xīn wú jiù shēn , ér guī ér bù guī 。
chūn yǐ mù , cháo duō fēng , xī duō yǔ 。
shān suī yǒu quán lǒng yǒu shǔ , ér hán yǒu shuí sù , ér jī yǔ shuí yǔ 。
wàn wù luǎn yì jiē xiāng suí , ér jīn bù dé ér zǐ mǔ 。
ér guī ér bù guī , nián nián sān yuè zhǒng má shí 。
cǐ shēng fán qiě bēi , wén xī yī mǔ shēng liǎng ér 。
yú yǐ suǒ shēng dú ài zhī , má shēng zhǐ zuò huán jiā qī 。
wéi zēng zhě lái ài zhě qù , wù lǐ fǎn fù bù kě zhī 。
tiān gōng qǐ yù gù rú cǐ , shàn è bào mǐn rú xūn chí 。
zhì jīn āi yuàn liú kòng shān , cháng wèi jiàn jiè zǐ mǔ jiān 。
qǐ dú xíng kè chóu xīn yán , ér guī cuī tòng shāng xīn gān 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
儿啊,回家不回家,早晨时光是子女和父母欢聚的时光,
傍晚时光却是禽鸟飞回巢穴的时候,我不能回到故居。
深深的林中也无法依靠,这个身体已经如此孤独。

我母亲在家里应该想着儿子,而我,是否也在思念着她呢?
虽然有着久远的心愿,但没有了身在其中,儿回去也不能算回去。

春天已经快要过去,早晨多风,傍晚多雨,
虽然山上有泉水,田间有谷黍,儿啊寒冷,有谁诉说呢?儿啊,饥饿,又能与谁诉说?

万物都有自己的羽翼,都相随着生命的轨迹,儿啊,今天却无法回到母亲身边。

儿啊,回家不回家,每年三月种麻时,
这声音令人烦恼且悲伤,听说过往有一位母亲生下了两个儿子,
她特别疼爱其中一个儿子,麻生长出来的指甲就成了回家的预兆。
但是爱恨分明的人常常会改变,喜欢的人走了,讨厌的人却来了,
世间万事变化无常,真真切切地难以预知。

难道上天真的愿意让事情如此吗?善恶的报应就像吹笛子和吹竹笛一样敏捷。
至今悲伤怨恨还留在空山里,长久成为子母之间的戒备。
不只是行客才有愁苦的神情,儿啊,回家不回家,令人心肝受伤。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者孔武仲介绍:🔈

孔武仲(一○四一~一○九七),字常父(甫),临江新喻(今江西新余)人。仁宗嘉佑八年(一○六三)进士,调谷城主簿,选教授齐州,爲国子直讲。哲宗元佑初,历集贤校理,着作郎,国子司业。尝民族矛盾论恢复诗赋取地一下,攻击王安石经义。进起居郎兼侍讲迩英殿,除起居舍人,改中书舍人,直学士院。擢给事中,迁礼部侍郎,以宝文阁待制知洪州,徙宣州。绍圣四年,坐元佑党夺耿,管勾洪州玉隆观、池州居住(《宋会要辑稿》职官六七之一六),卒,年五十七。与兄文仲、弟平仲并称“三孔”。黄庭坚有“二苏联璧,三孔分鼎”之誉。着有,诗书论语说》等百余卷,已佚。南宋王 查看更多>>

孔武仲的诗:

相关诗词:

古意 (gǔ yì)

朝代:宋    作者: 赵崇嶓

阿母带儿出,儿行自回皇。
儿不倦行路,遣儿心内伤。
问儿何所伤,儿语不敢详。
将儿雇织作,不忍织鸳鸯。

平平平仄平,平平仄仄平。
仄平平仄平,仄平仄仄仄。
○平平仄平,仄平仄仄仄○仄。
仄仄仄平○仄仄,仄平仄仄○○○。
○仄仄平平仄平,平平平仄平。
平仄仄,平平平,仄平仄。
平平仄平仄仄仄,平平仄平仄,平平仄平仄。
仄仄仄仄平○平,平平仄仄平仄仄。
平平平仄平,平平○仄仄平平。
仄平平○平,○仄仄仄平仄平。
平仄仄平仄仄平,平平仄仄平平○。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平仄○○平,○平?仄仄仄○。
仄仄○仄平平平,平平平仄平平平。

琴操十首 (qín cāo shí shǒu)

朝代:唐    作者: 韩愈

父兮儿寒,母兮儿饥。
儿罪当笞,逐儿何为。
儿在中野,以宿以处。
四无人声,谁与儿语。
儿寒何衣,儿饥何食。
儿行於野,履霜以足。
母生衆儿,有母怜之。
独无母怜,儿宁不悲。

平平平仄平,平平仄仄平。
仄平平仄平,仄平仄仄仄。
○平平仄平,仄平仄仄仄○仄。
仄仄仄平○仄仄,仄平仄仄○○○。
○仄仄平平仄平,平平平仄平。
平仄仄,平平平,仄平仄。
平平仄平仄仄仄,平平仄平仄,平平仄平仄。
仄仄仄仄平○平,平平仄仄平仄仄。
平平平仄平,平平○仄仄平平。
仄平平○平,○仄仄仄平仄平。
平仄仄平仄仄平,平平仄仄平平○。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平仄○○平,○平?仄仄仄○。
仄仄○仄平平平,平平平仄平平平。

琴曲歌辞 履霜操 (qín qǔ gē cí lǚ shuāng cāo)

朝代:唐    作者: 韩愈

父兮儿寒,母兮儿饥。
儿罪当笞,逐儿何为?儿在中野,以宿以处。
四无人声,谁与儿语。
儿寒何衣,儿饥何食。
儿行于野,履霜以足。
母生衆儿,有母怜之。
独无母怜,儿宁不悲。

平平平仄平,平平仄仄平。
仄平平仄平,仄平仄仄仄。
○平平仄平,仄平仄仄仄○仄。
仄仄仄平○仄仄,仄平仄仄○○○。
○仄仄平平仄平,平平平仄平。
平仄仄,平平平,仄平仄。
平平仄平仄仄仄,平平仄平仄,平平仄平仄。
仄仄仄仄平○平,平平仄仄平仄仄。
平平平仄平,平平○仄仄平平。
仄平平○平,○仄仄仄平仄平。
平仄仄平仄仄平,平平仄仄平平○。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平仄○○平,○平?仄仄仄○。
仄仄○仄平平平,平平平仄平平平。

九禽言 其二 (jiǔ qín yán qí èr)

朝代:宋    作者: 薛季宣

婆餠焦,胡不归,炽炭炎炎不识儿。
儿饥不敢取,儿苦长自啼。
父母生儿忍不字,弃儿父母生何为。

平平平仄平,平平仄仄平。
仄平平仄平,仄平仄仄仄。
○平平仄平,仄平仄仄仄○仄。
仄仄仄平○仄仄,仄平仄仄○○○。
○仄仄平平仄平,平平平仄平。
平仄仄,平平平,仄平仄。
平平仄平仄仄仄,平平仄平仄,平平仄平仄。
仄仄仄仄平○平,平平仄仄平仄仄。
平平平仄平,平平○仄仄平平。
仄平平○平,○仄仄仄平仄平。
平仄仄平仄仄平,平平仄仄平平○。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平仄○○平,○平?仄仄仄○。
仄仄○仄平平平,平平平仄平平平。

五言白话诗 七 (wǔ yán bái huà shī qī)

朝代:唐    作者: 缺名

孝是前身缘,不由相放习。
儿行不忆母,母恒行坐泣。
儿行母亦征,项膇连脑急。
闻道贼出来,母愁空有骨。
儿回见母面,颜色肥没忽。

平平平仄平,平平仄仄平。
仄平平仄平,仄平仄仄仄。
○平平仄平,仄平仄仄仄○仄。
仄仄仄平○仄仄,仄平仄仄○○○。
○仄仄平平仄平,平平平仄平。
平仄仄,平平平,仄平仄。
平平仄平仄仄仄,平平仄平仄,平平仄平仄。
仄仄仄仄平○平,平平仄仄平仄仄。
平平平仄平,平平○仄仄平平。
仄平平○平,○仄仄仄平仄平。
平仄仄平仄仄平,平平仄仄平平○。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平仄○○平,○平?仄仄仄○。
仄仄○仄平平平,平平平仄平平平。

深儿归自杭梅山弟有诗因次韵 (shēn ér guī zì háng méi shān dì yǒu shī yīn cì yùn)

朝代:宋    作者: 陈着

儿归喜欲泣,难说与他人。
老眼无湖海,初心有鬼神。
行将八十岁,别可又三春。
自信天堪靠,甯教做独民。

平平平仄平,平平仄仄平。
仄平平仄平,仄平仄仄仄。
○平平仄平,仄平仄仄仄○仄。
仄仄仄平○仄仄,仄平仄仄○○○。
○仄仄平平仄平,平平平仄平。
平仄仄,平平平,仄平仄。
平平仄平仄仄仄,平平仄平仄,平平仄平仄。
仄仄仄仄平○平,平平仄仄平仄仄。
平平平仄平,平平○仄仄平平。
仄平平○平,○仄仄仄平仄平。
平仄仄平仄仄平,平平仄仄平平○。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平仄○○平,○平?仄仄仄○。
仄仄○仄平平平,平平平仄平平平。

张君父归家有感 (zhāng jūn fù guī jiā yǒu gǎn)

朝代:宋    作者: 彭汝砺

河可以竭山可徙,我翁不归行不已。
三往三复翁归止,翁行尚壮今老矣。
儿昔未生今壮齿。

平平平仄平,平平仄仄平。
仄平平仄平,仄平仄仄仄。
○平平仄平,仄平仄仄仄○仄。
仄仄仄平○仄仄,仄平仄仄○○○。
○仄仄平平仄平,平平平仄平。
平仄仄,平平平,仄平仄。
平平仄平仄仄仄,平平仄平仄,平平仄平仄。
仄仄仄仄平○平,平平仄仄平仄仄。
平平平仄平,平平○仄仄平平。
仄平平○平,○仄仄仄平仄平。
平仄仄平仄仄平,平平仄仄平平○。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平仄○○平,○平?仄仄仄○。
仄仄○仄平平平,平平平仄平平平。

句 其二 (jù qí èr)

朝代:宋    作者: 俞桂英

母念子行远,儿云爷未归。

平平平仄平,平平仄仄平。
仄平平仄平,仄平仄仄仄。
○平平仄平,仄平仄仄仄○仄。
仄仄仄平○仄仄,仄平仄仄○○○。
○仄仄平平仄平,平平平仄平。
平仄仄,平平平,仄平仄。
平平仄平仄仄仄,平平仄平仄,平平仄平仄。
仄仄仄仄平○平,平平仄仄平仄仄。
平平平仄平,平平○仄仄平平。
仄平平○平,○仄仄仄平仄平。
平仄仄平仄仄平,平平仄仄平平○。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平仄○○平,○平?仄仄仄○。
仄仄○仄平平平,平平平仄平平平。

晴归 (qíng guī)

朝代:宋    作者: 陈着

儿造弄晴曦,安排老我归。
江收闲水退,山戴断云飞。
晚色明官路,清寒搅客衣。
行行到嵩曲,犹可及斜晖。

平平平仄平,平平仄仄平。
仄平平仄平,仄平仄仄仄。
○平平仄平,仄平仄仄仄○仄。
仄仄仄平○仄仄,仄平仄仄○○○。
○仄仄平平仄平,平平平仄平。
平仄仄,平平平,仄平仄。
平平仄平仄仄仄,平平仄平仄,平平仄平仄。
仄仄仄仄平○平,平平仄仄平仄仄。
平平平仄平,平平○仄仄平平。
仄平平○平,○仄仄仄平仄平。
平仄仄平仄仄平,平平仄仄平平○。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平仄○○平,○平?仄仄仄○。
仄仄○仄平平平,平平平仄平平平。

负丞零陵更尽而代者未至家君携老幼先归追送出城正值泥雨万感骤集 (fù chéng líng líng gèng jìn ér dài zhě wèi zhì jiā jūn xié lǎo yòu xiān guī zhuī sòng chū chéng zhèng zhí ní yǔ wàn gǎn zhòu jí)

朝代:宋    作者: 杨万里

吾父先归吾未可,吾母已行犹顾我。
儿女喜归未解悲,我愁安得似儿痴。
墙头人看不须羡,居者那知行者叹。
昨日幸晴今又雨,天公管得行人苦。
吾母病肺生怯寒,晚风鸣屋正无端。
人家养子要作官,吾亲此行谁使然。

平平平仄平,平平仄仄平。
仄平平仄平,仄平仄仄仄。
○平平仄平,仄平仄仄仄○仄。
仄仄仄平○仄仄,仄平仄仄○○○。
○仄仄平平仄平,平平平仄平。
平仄仄,平平平,仄平仄。
平平仄平仄仄仄,平平仄平仄,平平仄平仄。
仄仄仄仄平○平,平平仄仄平仄仄。
平平平仄平,平平○仄仄平平。
仄平平○平,○仄仄仄平仄平。
平仄仄平仄仄平,平平仄仄平平○。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平仄○○平,○平?仄仄仄○。
仄仄○仄平平平,平平平仄平平平。