yí xuān yín zèng fān yáng zhāng xiào zǐ
怡轩吟赠番阳张孝子 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 郭祥正 (guō xiáng zhèng)

古云蜀道难,蜀道之难难於上青天。
孝子寻亲不辞远,草蹻负米离番川。
西从荆州望夔国,扪萝蹑石穿林巅。
峡山愈深人迹绝,但闻悲风泠涧声潺湲。
汲溪钻火行复餐,夜宿茅屋衣裳单。
回看江南路九千,一见归客吞悲酸。
寄声吾母形骸安,慎勿为语皮皴乾。
涪州城西遇征蛮,城门防盗白昼关。
抚膺仰天涕丸澜,见亲之难难於蜀道难。
成都渐近心稍寛,踊跃可得瞻耆顔。
父昔离家子方孕,子得见父今壮年。
胡弗归兮死敢请,慰我慈母心悬悬。
三往三返又十载,孝子执辔方言还。
番人闻归竞嗟喜,夫妇白首重团圆。
诛茅立屋奉甘旨,陈侯篆榜名怡轩。
春禽提壶助春饮,彩衣自舞春风前。
腰金馔玉非我欲,但愿眉寿双松坚。
朝熙熙,暮熙熙,谁将朱丝绳,奏我怡轩诗。

仄平仄仄○,仄仄平○○平仄平平。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平○平平仄平仄,平平仄仄○平平。
仄平仄○平仄仄,仄○平平平仄平平平。
仄平仄仄○仄平,仄仄平仄○平平。
平○平平仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄平平平,仄仄平仄平平平。
平平平平仄平平,平平○仄仄仄平。
仄平仄平仄平○,仄○平○○平仄仄○。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
仄仄○平仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
平仄平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
○仄○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平,仄平平,平○平平平,仄仄平平平。

gǔ yún shǔ dào nán , shǔ dào zhī nán nán wū shàng qīng tiān 。
xiào zǐ xún qīn bù cí yuǎn , cǎo qiāo fù mǐ lí fān chuān 。
xī cóng jīng zhōu wàng kuí guó , mén luó niè shí chuān lín diān 。
xiá shān yù shēn rén jì jué , dàn wén bēi fēng líng jiàn shēng chán yuán 。
jí xī zuàn huǒ xíng fù cān , yè sù máo wū yī shang dān 。
huí kàn jiāng nán lù jiǔ qiān , yī jiàn guī kè tūn bēi suān 。
jì shēng wú mǔ xíng huán ān , shèn wù wèi yǔ pí cūn qián 。
fú zhōu chéng xī yù zhēng mán , chéng mén fáng dào bái zhòu guān 。
fǔ yīng yǎng tiān tì wán lán , jiàn qīn zhī nán nán wū shǔ dào nán 。
chéng dōu jiàn jìn xīn shāo kuān , yǒng yuè kě dé zhān qí yán 。
fù xī lí jiā zǐ fāng yùn , zǐ dé jiàn fù jīn zhuàng nián 。
hú fú guī xī sǐ gǎn qǐng , wèi wǒ cí mǔ xīn xuán xuán 。
sān wǎng sān fǎn yòu shí zǎi , xiào zǐ zhí pèi fāng yán huán 。
fān rén wén guī jìng jiē xǐ , fū fù bái shǒu chóng tuán yuán 。
zhū máo lì wū fèng gān zhǐ , chén hóu zhuàn bǎng míng yí xuān 。
chūn qín tí hú zhù chūn yǐn , cǎi yī zì wǔ chūn fēng qián 。
yāo jīn zhuàn yù fēi wǒ yù , dàn yuàn méi shòu shuāng sōng jiān 。
cháo xī xī , mù xī xī , shuí jiāng zhū sī shéng , zòu wǒ yí xuān shī 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
古代有人说蜀道难,蜀道的难难于登上青天。孝子寻找亲人,不顾路途遥远,背着粮食,离开番川。从荆州向西望去,夔国在远方,攀援着藤蔓,踏着石阶,穿越茂密的林巅。峡谷深处,人迹渐少,只听到哀怨的风声和潺湲的涧水声。

他在汲水的溪水中生火煮饭,行走再饮,夜晚宿在茅屋里,衣衫单薄。回头看看已经走过的江南路九千里,一见到家乡的归客,心中不禁涌上悲酸之情。他寄声问候母亲,希望母亲身体安好,切勿轻言操劳使皮肤干裂。

涪州城西遇到征讨蛮族的战事,城门白昼紧闭防盗。他抚膺仰天,泪如丸澜,见到亲人之难,难于蜀道之难。终于,他走近成都,心情渐渐舒缓,期待着能够见到老年的长辈们。父亲曾经离家时他还未出生,如今他已是壮年之人,终于有机会见到父亲。

他愿意不惜一切代价去请父亲回家,让慈母的心情得到慰藉。他三次前往,又三次返回,十年过去了。这个孝子牵着马缰,终于说出了自己的心声。番人们得知他回来了,都欢喜不已,夫妇俩白发苍苍,重逢在一起。

他们拆除茅草房子,建起宏伟的居所,恭敬地陈列侯爵的榜文在怡轩之上。春天的禽鸟端着酒壶来助兴,彩衣娇娃自在春风前舞蹈。金银财富并非他所求,只愿望双亲健康长寿如松柏一般坚固。

朝朝忙碌热闹,暮暮也同样热闹,有谁能把我写成朱丝绳,奏响我怡轩之诗?

这首《怡轩吟赠番阳张孝子》是郭祥正创作的古诗。这首诗通过叙述番阳张孝子的孝行之路,表现了孝子对母亲的深厚感情和孝道精神。下面进行赏析:
此诗以蜀道险难为背景,描绘了张孝子远行寻亲的艰辛过程。作者以“蜀道难,蜀道之难难於上青天”开篇,将蜀道之险峻形容得极为夸张,强调了张孝子的决心和勇气。他不辞远途,背负着米粮,穿越峡山密林,深入人迹罕至之地,耐尽苦楚,只为寻找失散的亲人。
诗中的叙述细致入微,通过生动的描写,让读者能够感受到蜀道的险峻和张孝子的坚韧。诗中的音乐元素也增加了表现力,如“悲风泠涧声潺湲”,使人仿佛能够听到风声和水声。
诗的后半部分着重描述了张孝子最终的回归和团圆,展现了家庭的温馨和幸福。张孝子的孝道感动了所有人,城门白昼关着以防盗贼,但看到他归来,大家都感到欢喜。这种情感的表达让诗更具感染力。
最后,诗人希望张孝子和母亲都能长寿健康,这是对幸福团圆的美好祝愿。
标签:
赞美孝子、家庭团圆、坚韧不拔、感人故事。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者郭祥正介绍:🔈

郭祥正(一○三五~一一一三)(生年据本集卷二○《癸酉除夜呈邻舍刘秀才》“六十明朝是”推算),字功父(甫),自号醉吟居士,谢公山人、漳南浪士,当涂(今属安徽)人。据本集推知,约举仁宗皇佑五年(一○五三)进士,爲德化尉。神宗熙宁五年(一○七二)权邵州防御判官。六年,爲太子中舍,与江东路家便差遣,爲桐城令。後任签书保信军节度判官,未几弃官隐姑孰青山。元丰四年(一○八一)前後,通判汀州。五年,摄守漳州。七年,因事勒停。哲宗元佑三年(一○八八),起知端州。四年,致仕。卒年七十九(明嘉靖《太平府志》卷六)。祥正诗格俊逸似李白,同时人梅尧臣誉之爲“真太白後身”。有《青山集》三十卷。《宋史》卷四四四有传。 郭... 查看更多>>

郭祥正的诗:

郭祥正的词:

相关诗词:

训世孝弟诗 其二 (xùn shì xiào dì shī qí èr)

朝代:宋    作者: 邵雍

子孝亲兮弟敬哥,怡声下气与谦和。
难兄难弟名偏重,孝子贤孙贵自多。
负米尚能为薄养,读书宁不擢高科。
仲由陈纪皆如此,子孝亲兮弟敬哥。

仄平仄仄○,仄仄平○○平仄平平。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平○平平仄平仄,平平仄仄○平平。
仄平仄○平仄仄,仄○平平平仄平平平。
仄平仄仄○仄平,仄仄平仄○平平。
平○平平仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄平平平,仄仄平仄平平平。
平平平平仄平平,平平○仄仄仄平。
仄平仄平仄平○,仄○平○○平仄仄○。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
仄仄○平仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
平仄平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
○仄○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平,仄平平,平○平平平,仄仄平平平。

东轩琴示儿子沂 (dōng xuān qín shì ér zǐ yí)

朝代:宋    作者: 姚孝锡

古人无复见,但有东轩琴。
一鼓高山操,因窥古人心。
正声久沈埋,俚耳喧哇淫。
正可自怡悦,不须求赏音。

仄平仄仄○,仄仄平○○平仄平平。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平○平平仄平仄,平平仄仄○平平。
仄平仄○平仄仄,仄○平平平仄平平平。
仄平仄仄○仄平,仄仄平仄○平平。
平○平平仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄平平平,仄仄平仄平平平。
平平平平仄平平,平平○仄仄仄平。
仄平仄平仄平○,仄○平○○平仄仄○。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
仄仄○平仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
平仄平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
○仄○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平,仄平平,平○平平平,仄仄平平平。

文宣王及其弟子赞 其二三 (wén xuān wáng jí qí dì zǐ zàn qí èr sān)

朝代:宋    作者: 宋高宗

惟时义方,有子诚孝。
怡怡圣域,俱膺是道。
暮春舞雩,咏歌至教。
师故与之,和悦宜召。

仄平仄仄○,仄仄平○○平仄平平。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平○平平仄平仄,平平仄仄○平平。
仄平仄○平仄仄,仄○平平平仄平平平。
仄平仄仄○仄平,仄仄平仄○平平。
平○平平仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄平平平,仄仄平仄平平平。
平平平平仄平平,平平○仄仄仄平。
仄平仄平仄平○,仄○平○○平仄仄○。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
仄仄○平仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
平仄平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
○仄○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平,仄平平,平○平平平,仄仄平平平。

怡怡亭 (yí yí tíng)

朝代:宋    作者: 王景华

怡怡亭畔路,兄到弟随肩。
花径同调瑟,兰窗共擘笺。
看山携老杖,分果忆儿筵。
底事常相忍,张家未是贤。

仄平仄仄○,仄仄平○○平仄平平。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平○平平仄平仄,平平仄仄○平平。
仄平仄○平仄仄,仄○平平平仄平平平。
仄平仄仄○仄平,仄仄平仄○平平。
平○平平仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄平平平,仄仄平仄平平平。
平平平平仄平平,平平○仄仄仄平。
仄平仄平仄平○,仄○平○○平仄仄○。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
仄仄○平仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
平仄平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
○仄○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平,仄平平,平○平平平,仄仄平平平。

戏赠 (xì zèng)

朝代:宋    作者: 苏轼

惆怅沙河十里春,一番花老一番新。
小楼依旧斜阳里,不见楼中垂手人。

仄平仄仄○,仄仄平○○平仄平平。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平○平平仄平仄,平平仄仄○平平。
仄平仄○平仄仄,仄○平平平仄平平平。
仄平仄仄○仄平,仄仄平仄○平平。
平○平平仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄平平平,仄仄平仄平平平。
平平平平仄平平,平平○仄仄仄平。
仄平仄平仄平○,仄○平○○平仄仄○。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
仄仄○平仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
平仄平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
○仄○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平,仄平平,平○平平平,仄仄平平平。

赠汪孝子 其二 (zèng wāng xiào zǐ qí èr)

朝代:宋    作者: 孟益

循善无疑报自天,一身耆艾子孙蕃。
好将姓字闻朝着,旌市居为孝弟村。

仄平仄仄○,仄仄平○○平仄平平。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平○平平仄平仄,平平仄仄○平平。
仄平仄○平仄仄,仄○平平平仄平平平。
仄平仄仄○仄平,仄仄平仄○平平。
平○平平仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄平平平,仄仄平仄平平平。
平平平平仄平平,平平○仄仄仄平。
仄平仄平仄平○,仄○平○○平仄仄○。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
仄仄○平仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
平仄平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
○仄○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平,仄平平,平○平平平,仄仄平平平。

龟龄侍御以番阳士子之意作五峰亭且赋诗某敬和 (guī líng shì yù yǐ fān yáng shì zǐ zhī yì zuò wǔ fēng tíng qiě fù shī mǒu jìng hé)

朝代:宋    作者: 张孝祥

庐山真满眼,秀句忆东坡。
但遣佳名易,悬知得士多。
云霄身已近,星象手能摩。
太守文章伯,风行水自波。

仄平仄仄○,仄仄平○○平仄平平。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平○平平仄平仄,平平仄仄○平平。
仄平仄○平仄仄,仄○平平平仄平平平。
仄平仄仄○仄平,仄仄平仄○平平。
平○平平仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄平平平,仄仄平仄平平平。
平平平平仄平平,平平○仄仄仄平。
仄平仄平仄平○,仄○平○○平仄仄○。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
仄仄○平仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
平仄平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
○仄○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平,仄平平,平○平平平,仄仄平平平。

题曹怡轩樵笛吟稿四首 其三 (tí cáo yí xuān qiáo dí yín gǎo sì shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 萧立之

吟到古人诗近道,洗空凡马画通神。
浣花溪上惊人句,翦绿裁红不当春。

仄平仄仄○,仄仄平○○平仄平平。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平○平平仄平仄,平平仄仄○平平。
仄平仄○平仄仄,仄○平平平仄平平平。
仄平仄仄○仄平,仄仄平仄○平平。
平○平平仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄平平平,仄仄平仄平平平。
平平平平仄平平,平平○仄仄仄平。
仄平仄平仄平○,仄○平○○平仄仄○。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
仄仄○平仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
平仄平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
○仄○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平,仄平平,平○平平平,仄仄平平平。

夜观汝溪二侄象棋四首 其三 (yè guān rǔ xī èr zhí xiàng qí sì shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 钱时

伏险藏机深复深,旁观袖手独沉吟。
忍将局上闲棋子,碍却怡怡兄弟心。

仄平仄仄○,仄仄平○○平仄平平。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平○平平仄平仄,平平仄仄○平平。
仄平仄○平仄仄,仄○平平平仄平平平。
仄平仄仄○仄平,仄仄平仄○平平。
平○平平仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄平平平,仄仄平仄平平平。
平平平平仄平平,平平○仄仄仄平。
仄平仄平仄平○,仄○平○○平仄仄○。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
仄仄○平仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
平仄平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
○仄○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平,仄平平,平○平平平,仄仄平平平。

题日哦轩 (tí rì ò xuān)

朝代:宋    作者: 娄机

高轩多暇日,宴寝独怡神。
风俗谁今古,云山自主宾。
滩平分燕尾,松老半龙鳞。
徙倚清阴下,吟怀愧昔人。

仄平仄仄○,仄仄平○○平仄平平。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平○平平仄平仄,平平仄仄○平平。
仄平仄○平仄仄,仄○平平平仄平平平。
仄平仄仄○仄平,仄仄平仄○平平。
平○平平仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄平平平,仄仄平仄平平平。
平平平平仄平平,平平○仄仄仄平。
仄平仄平仄平○,仄○平○○平仄仄○。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
仄仄○平仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
平仄平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
○仄○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平,仄平平,平○平平平,仄仄平平平。

动物