yì shān shì shèng yú
忆山示圣俞 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 欧阳修 (ōu yáng xiū)

吾思夷陵山,山乱不可究。
东城一堠余,高下渐冈阜。
羣峯迤逦接,四顾无前後。
忆尝祗吏役,钜细悉经觏。
是时秋卉红,岭谷堆缬绣。
林枯松鳞皴,山老石脊瘦。
断径履颓崖,孤泉听清溜。
深行得平川,古俗见耕耨。
涧荒惊麏奔,日出飞雉雊。
盘石屡欹眠,绿岩堪解绶。
幽寻叹独往,清兴思谁侑。
其西乃三峡,嶮怪愈奇富。
江如自天倾,岸立两崖鬭。
黔巫望西属,越岭通南奏。
时时县楼对,云雾昏白昼。
荒烟下牢戍,百仞寒溪漱。
虾蟆喷水帘,甘液胜饮酎。
亦尝到黄牛,泊舟听猿狖。
巉巉起绝壁,苍翠非刻镂。
阴岩下攒丛,岫穴忽空透。
遥岑耸孤出,可爱欣欲就。
惟思得君诗,古健写奇秀。
今来会京师,车马逐尘瞀。
颓冠名白发,举酒无蒨袖。
繁华不可慕,幽赏亦难遘。
徒为忆山吟,耳热助嘲诟。

平○平平平,平仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平○平仄。
○○仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平平平,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,仄平平仄仄。
平平○仄仄,平○○平仄。
○平仄○仄,仄仄仄平仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平○平仄,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平○仄平,平仄○仄仄。
仄平仄平平,仄平○平仄。
○○仄仄仄,○仄平仄○。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平○平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平○,仄仄仄平仄。

wú sī yí líng shān , shān luàn bù kě jiū 。
dōng chéng yī hòu yú , gāo xià jiàn gāng fù 。
qún fēng yǐ lǐ jiē , sì gù wú qián hòu 。
yì cháng zhī lì yì , jù xì xī jīng gòu 。
shì shí qiū huì hóng , lǐng gǔ duī xié xiù 。
lín kū sōng lín cūn , shān lǎo shí jǐ shòu 。
duàn jìng lǚ tuí yá , gū quán tīng qīng liū 。
shēn xíng dé píng chuān , gǔ sú jiàn gēng nòu 。
jiàn huāng jīng jūn bēn , rì chū fēi zhì gòu 。
pán shí lǚ qī mián , lǜ yán kān jiě shòu 。
yōu xún tàn dú wǎng , qīng xīng sī shuí yòu 。
qí xī nǎi sān xiá , xiǎn guài yù qí fù 。
jiāng rú zì tiān qīng , àn lì liǎng yá dòu 。
qián wū wàng xī shǔ , yuè lǐng tōng nán zòu 。
shí shí xiàn lóu duì , yún wù hūn bái zhòu 。
huāng yān xià láo shù , bǎi rèn hán xī shù 。
há má pēn shuǐ lián , gān yè shèng yǐn zhòu 。
yì cháng dào huáng niú , bó zhōu tīng yuán yòu 。
chán chán qǐ jué bì , cāng cuì fēi kè lòu 。
yīn yán xià zǎn cóng , xiù xué hū kōng tòu 。
yáo cén sǒng gū chū , kě ài xīn yù jiù 。
wéi sī dé jūn shī , gǔ jiàn xiě qí xiù 。
jīn lái huì jīng shī , chē mǎ zhú chén mào 。
tuí guān míng bái fà , jǔ jiǔ wú qiàn xiù 。
fán huá bù kě mù , yōu shǎng yì nán gòu 。
tú wèi yì shān yín , ěr rè zhù cháo gòu 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
吾思着念夷陵山,山势磅礴不可考究。东城留下一片土地,高低逐渐形成山峦丘陵。群峰连绵起伏,四周眼望无起伏之分。回忆曾经只是一个小官吏,琐碎琐事了然于心。那时候秋天的花卉鲜红艳丽,山岭和山谷上堆满了彩色的花朵。林木干枯,松树皮裂开,山岳老去,石脊消瘦。跋山涉水穿越崖谷,独自倾听孤泉清脆的流水声。深入行走,走到平坦的平原上,见证古老的乡俗和人们的耕耘。山涧荒芜,惊起奔跑的山麂,日出时飞翔的雉鸟争鸣。盘石屡次倾斜而卧,绿岩可用来解开绳结。幽寻感慨独自前行,清新的兴致思考着谁能共享。向西方是著名的三峡,险奇之处更显得丰富多彩。江水宛如从天上倾泻而下,岸边立着两座对峙的悬崖。黔巫望向西方,越过山岭通向南方传达信息。时常县楼相对,云雾笼罩使白昼昏暗。荒烟中可以看到监狱,百仞高的寒溪清泉。蟾蜍喷水如帘幕,其甘液胜过美酒。也曾品尝过当地的黄牛肉,停船倾听猿猴的叫声。险峻的山壁耸立,苍翠的景色非常美丽,仿佛不是人工雕琢的。阴暗的岩石下聚集着茂密的树丛,峭壁上的洞穴忽然显露出空旷的景象。远处的山峰突出而孤立,令人心生喜爱,渴望靠近一探究竟。唯有思念你的诗,才能描绘古老的力量和奇异之美。如今我来到京师,车马喧嚣扬起尘土。头发已经斑白,拿起酒杯却没有袖子遮挡。繁华景象不可垂涎,幽雅的欣赏也难以遇见。只能将山中的回忆吟唱,而我的耳朵却被嘲笑和诽谤所充斥。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者欧阳修介绍:🔈

欧阳修(一○○七~一○七二),字永叔,号醉翁,晚又号六一居士,卢陵(今江西吉安)人。仁宗天圣八年(一○三○)进士,初仕西京留守推官。景佑元年(一○三四),召试学士院,充馆阁校勘。三年,因范仲淹事切责谏官高若讷,降爲峡州夷陵令。四年,移乾德令。宝元二年(一○三九),迁武成军判官。康定元年(一○四○),复馆阁校勘。庆历三年(一○四三),知谏院,擢同修起居注,知制诰。四年,爲河北都转运使。五年,庆历新政失败,因力爲新政主持者范仲淹、韩琦、杜衍等申辩,贬知滁州,徙扬州、颍州。至和元年(一○五四),权知开封府。五年,拜枢密副使。六年,进参知政事。英宗治平四年(一○六七),罢爲观文殿学士,转刑部尚书知亳州... 查看更多>>

欧阳修的诗:

欧阳修的词:

  • 西湖念语

    昔者王子猷之爱竹,造门不问于主人,陶...

  • 采桑子

    轻舟短棹西湖好,绿水逶迤。芳草长堤。...

  • 采桑子

    春深雨过西湖好,百卉争妍。蝶乱蜂喧。...

  • 采桑子

    画船载酒西湖好,急管繁弦。玉盏催传。...

  • 采桑子

    群芳过後西湖好,狼籍残红。飞絮。垂柳...

  • 采桑子

    何人解赏西湖好,佳景无时。飞盖相追。...

  • 采桑子

    清明上巳西湖好,满目繁华。争道谁家。...

  • 采桑子

    荷花开後西湖好,载酒来时。不用旌旗。...

  • 采桑子

    天容水色西湖好,云物俱鲜。鸥鹭闲眠。...

  • 采桑子

    残霞夕照西湖好,花坞苹汀。十顷波平。...

  • 欧阳修宋词全集>>

相关诗词:

圣俞惠诗复以二章为谢 其一 (shèng yú huì shī fù yǐ èr zhāng wèi xiè qí yī)

朝代:宋    作者: 司马光

我得圣俞诗,於身亦何有。
名字托文编,佗年知不朽。

平○平平平,平仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平○平仄。
○○仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平平平,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,仄平平仄仄。
平平○仄仄,平○○平仄。
○平仄○仄,仄仄仄平仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平○平仄,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平○仄平,平仄○仄仄。
仄平仄平平,仄平○平仄。
○○仄仄仄,○仄平仄○。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平○平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平○,仄仄仄平仄。

圣俞惠诗复以二章为谢 其二 (shèng yú huì shī fù yǐ èr zhāng wèi xiè qí èr)

朝代:宋    作者: 司马光

我得圣俞诗,於家果何如。
留为子孙宝,胜有千年珠。

平○平平平,平仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平○平仄。
○○仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平平平,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,仄平平仄仄。
平平○仄仄,平○○平仄。
○平仄○仄,仄仄仄平仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平○平仄,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平○仄平,平仄○仄仄。
仄平仄平平,仄平○平仄。
○○仄仄仄,○仄平仄○。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平○平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平○,仄仄仄平仄。

永叔示及圣俞酬答因奉和寄圣俞 (yǒng shū shì jí shèng yú chóu dá yīn fèng hé jì shèng yú)

朝代:宋    作者: 蔡襄

吾友多称君,思见寒附火。
气温玉开籍,才敏镞加笴。
尝於师鲁书,言词屡及我。
乖疎久益新,慕合迎已可。
奈何縻组绶,无路动车輠。
近乃得百篇,能诗今信果。
清寒水石春,怪险蛟螭锁。
远念烟鸿去,呈妍露葩娜。
古人虽已矣,风流未应堕。
东来勿後期,山桃缀红颗。

平○平平平,平仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平○平仄。
○○仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平平平,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,仄平平仄仄。
平平○仄仄,平○○平仄。
○平仄○仄,仄仄仄平仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平○平仄,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平○仄平,平仄○仄仄。
仄平仄平平,仄平○平仄。
○○仄仄仄,○仄平仄○。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平○平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平○,仄仄仄平仄。

筠州圣祖殿诗 其五 (yún zhōu shèng zǔ diàn shī qí wǔ)

朝代:宋    作者: 苏辙

毛侯始来,其则有意。
匪民之愚,礼教实坠。
章闻於朝,帝曰俞哉。
弗改弗营,何以示民。

平○平平平,平仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平○平仄。
○○仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平平平,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,仄平平仄仄。
平平○仄仄,平○○平仄。
○平仄○仄,仄仄仄平仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平○平仄,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平○仄平,平仄○仄仄。
仄平仄平平,仄平○平仄。
○○仄仄仄,○仄平仄○。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平○平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平○,仄仄仄平仄。

范阳同年示及零陵三题率然为答甚愧妍唱 澹山岩 (fàn yáng tóng nián shì jí líng líng sān tí lǜ rán wèi dá shèn kuì yán chàng dàn shān yán)

朝代:宋    作者: 俞希孟

岩腹潜云构,清凉十亩间。
天留盘古穴,人识宝陁山。
坏像烟岚湿,高僧岁月闲。
圣时无遁客,佳境付禅关。

平○平平平,平仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平○平仄。
○○仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平平平,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,仄平平仄仄。
平平○仄仄,平○○平仄。
○平仄○仄,仄仄仄平仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平○平仄,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平○仄平,平仄○仄仄。
仄平仄平平,仄平○平仄。
○○仄仄仄,○仄平仄○。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平○平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平○,仄仄仄平仄。

俞提举挽诗 其一 (yú tí jǔ wǎn shī qí yī)

朝代:宋    作者: 洪咨夔

展也万夫特,翛然山泽臞。
朔风空汴泗,春水渺淮湖。
筹驿尹师鲁,诗坛梅圣俞。
绣衣归老去,有韫不轻沽。

平○平平平,平仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平○平仄。
○○仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平平平,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,仄平平仄仄。
平平○仄仄,平○○平仄。
○平仄○仄,仄仄仄平仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平○平仄,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平○仄平,平仄○仄仄。
仄平仄平平,仄平○平仄。
○○仄仄仄,○仄平仄○。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平○平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平○,仄仄仄平仄。

读梅圣俞诗 (dú méi shèng yú shī)

朝代:宋    作者: 张九成

吾生前辈後,不及识诸公。
每读诸公集,想见其音容。
圣俞仁庙时,欧公最相知。
春风一杯酒,夜坐数章诗。
雍容长者风,忠厚君子辞。
格律从正始,句法自炉锤。
衮衮鸣山泉,款款语亲闱。
试一涉其流,超然忘百忧。
後辈亦有作,岂曰不冥搜。
雕琢伤正气,磔裂无全牛。
堙鬰暗大理,矜夸堕轻浮。
所以圣俞诗,把玩不能休。
死者如可作,吾其与之游。

平○平平平,平仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平○平仄。
○○仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平平平,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,仄平平仄仄。
平平○仄仄,平○○平仄。
○平仄○仄,仄仄仄平仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平○平仄,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平○仄平,平仄○仄仄。
仄平仄平平,仄平○平仄。
○○仄仄仄,○仄平仄○。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平○平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平○,仄仄仄平仄。

示俞处士 (shì yú chǔ shì)

朝代:宋    作者: 王安石

鲁山眉宇人不见,只有歌辞来向东。
借问楼前踏于蔿,何如云卧唱松风。

平○平平平,平仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平○平仄。
○○仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平平平,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,仄平平仄仄。
平平○仄仄,平○○平仄。
○平仄○仄,仄仄仄平仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平○平仄,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平○仄平,平仄○仄仄。
仄平仄平平,仄平○平仄。
○○仄仄仄,○仄平仄○。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平○平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平○,仄仄仄平仄。

和圣俞农具诗十五首 耒耜 (hé shèng yú nóng jù shī shí wǔ shǒu lěi sì)

朝代:宋    作者: 王安石

耒耜见於易,圣人取风雷。
不有仁智兼,利端谁与开。
神农后稷死,般尔相寻来。
山林尽百巧,揉斲无良材。

平○平平平,平仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平○平仄。
○○仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平平平,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,仄平平仄仄。
平平○仄仄,平○○平仄。
○平仄○仄,仄仄仄平仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平○平仄,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平○仄平,平仄○仄仄。
仄平仄平平,仄平○平仄。
○○仄仄仄,○仄平仄○。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平○平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平○,仄仄仄平仄。

有感示舍弟端孺外甥郭圣俞 (yǒu gǎn shì shè dì duān rú wài shēng guō shèng yú)

朝代:宋    作者: 唐庚

一出湟关五见梅,愚忠几欲伴黄埃。
弟兄手足穷孤竹,母子肝肠泣老莱。
好语忽从天上落,行人直向海边回。
此生报国无他事,力穑供输莫待催。

平○平平平,平仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平○平仄。
○○仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平平平,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,仄平平仄仄。
平平○仄仄,平○○平仄。
○平仄○仄,仄仄仄平仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平○平仄,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平○仄平,平仄○仄仄。
仄平仄平平,仄平○平仄。
○○仄仄仄,○仄平仄○。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平○平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平○,仄仄仄平仄。